Tổng Giám Đốc, Phu Nhân Chạy Rồi

Chương 21: Truyền thông phỏng vấn 2


Đọc truyện Tổng Giám Đốc, Phu Nhân Chạy Rồi – Chương 21: Truyền thông phỏng vấn 2

“Vâng, chờ một lát là ổn rồi.” Vu Thiện gật đầu, cô sẽ chịu đựng qua đợt gặp mặt phóng viên này, vì cô còn chưa được gặp mẹ.

“Vậy thì được, không thoải mái chúng ta có thể rời trước thời gian.” Âu Dương Lãnh trấn an cô, nghĩ thầm có thể cô chưa thích ứng gặp mặt truyền thông, cũng không chú ý suy nghĩ trong lòng cô.lquydon

“Tổng giám đốc, tất cả mọi việc đã chuẩn bị xong.” Hắc Mộc đi tới bên cạnh Âu Dương Lãnh nói, ánh mắt khôn khéo lướt qua Vu Thiện, thấy không còn dấu vết trên mặt cô, nghĩ thầm vế thương của cô đã khá lên, nhìn tổng giám đốc hình như cũng không biết mặt cô bị thương.

“Được, bắt đầu đi.” Âu Dương Lãnh phát hiện Hắc Mộc đang nhìn Vu Thiện, trong lòng sinh nghi ngờ nhưng trên mặt không tỏ vẻ gì.

“Vâng, xin tổng giám đốc và cô Vu ngồi vào trước ạ.” Hắc Mộc cung kính đưa tay ra hiệu xin mời, Âu Dương Lãnh cầm tay nhỏ bé của Vu Thiện, hai người thân mật đi tới trước sân khấu. Đám phóng viên truyền thông nhìn thấy tổng giám đốc Âu Dương thế mà quan tâm tới cô Vu như vậy, thái độ hoàn toàn khác so với những nữ ngôi sao, người mẫu trước kia!

Âu Dương Lãnh cẩn thận nắm tay Vu Thiện đi tới trước sân khấu, anh cảm giác dường như Vu Thiện run rẩy càng lợi hại hơn, cô đang sợ sao? Anh nhìn xung quanh, những phóng viên kia nhìn mình và Vu Thiện như sói đói, à, thì ra cô sợ gặp mặt phóng viên!


Hắc Mộc đợi Âu Dương Lãnh và Vu Thiện ngồi ổn định, lập tức nói với phóng viên: “Hôm nay là ngày thông báo tin mừng hôn sự của tổng giám đốc Âu Dương tập đoàn Âu Dương và đại tiểu thư của Vu thị, có gì muốn hỏi, xin mọi người đừng khách khí.”

Vu Thiện bị ép buộc đối mặt với đám phóng viên khiến cô không biết phải làm sao, nhiều ánh mắt nhìn mình như vậy, trong lòng cô sợ không hiểu vì sao, sắc mặt cũng khó coi. Còn bộ dạng Âu Dương Lãnh bình tĩnh, chắc vì anh đối mặt với truyền thông nhiều lần rồi.

“Xin hỏi tổng giám đốc Âu Dương và cô Vu sao lại quen biết?” Có một phóng viên to gan hỏi đầu tiên.

“Chúng tôi gặp nhau trong một lần tụ tập.” Âu Dươn Lãnh mỉm cười, dường như đã sớm biết nên nói thế nào, Vu Thiện kinh ngạc quay đầu nhìn anh, nhớ tới đêm đó, hô hấp cô có chút không thông.

“Xin hỏi vì sao tổng giám đốc Âu Dương nguyện ý kết thúc cuộc sống độc thân?” Một nữ phóng viên nhìn Âu Dương Lãnh hâm mộ hỏi. Còn hội trường đại đa số là nữ phóng viên ái mộ Âu Dương Lãnh, hai mắt sáng long lanh nhìn Âu Dương Lãnh.

“Ha ha, yêu cô ấy, điều này cô ấy cảm nhận được.” Âu Dương Lãnh mập mờ đưa tay lau trán Vu Thiện trước mặt mọi người, thái độ rất thân mật, khiến tất cả phóng viên đố kỵ và hâm mộ sự may mắn của Vu Thiện, còn Vu Thiện càng thêm bối rối, anh ta yêu mình?

“Ha ha, cô Vu thật hạnh phúc!” Có một phóng viên thậm chí buồn bã nhìn chằm chằm Vu Thiện, tựa như đang trách cô không nên chiếm đoạt Âu Dương Lãnh. Vu Thiện không tránh khỏi bị liếc, trong lòng thầm than sức hấp dẫn của Âu Dương Lãnh đúng là không biết tiết chế.

“Vậy tổng giám đốc Âu Dương, sau khi kết hôn anh sẽ không ra cổng trước không bước khỏi cổng trong sao?” Có một nữ phóng viên giễu cợt hỏi, cô ta cảm thấy Âu Dương Lãnh không hẳn yêu chỉ một mình Vu Thiện.

“Ha ha, xem thế nào đã, nếu như vợ không hi vọng tôi đi ra ngoài, tất nhiên tôi sẽ không đi.” Âu Dương Lãnh mập mờ nháy mắt với nữ phóng viên kia, khiến nữ phóng viên như mở cờ trong bụng.

“Nghe nói cô Vu bị tổng giám đốc Vu thị đích thân đưa lên giường tổng giám đốc Âu Dương, có phải thật vậy không?” Có một người đàn ông mang mũ miệng đeo khẩu trang hỏi, vành mũ anh ta kéo xuống rất thấp, giống như không muốn để người khác nhìn thấy bộ dạng của anh ta. 


Lời này vừa nói ra tất cả các phóng viên đều khiếp sợ, rối rít quay đầu nhìn phóng viên phía sau không chớp mắt, sau đó quay đầu lại nhìn Âu Dương Lãnh, sao bọn họ lại không biết tin tức quan trọng như vậy?

Âu Dương Lãnh nhìn chằm chằm vào phóng viên nam vừa nói, tròng mắt sắc bén nhìn chòng chọc vào anh ta, người đó ở đâu thò ra vậy? Không phải Hắc Mộc đã tiến hàng chọn lọc những phóng viên này rồi mà? Tại sao có thể có vấn đề như vậy xuất hiện?

Còn sắc mặt Vu Thiện tái nhợt như tờ giấy, chuyện xấu xa như vậy thế mà bị người ta phát hiện, mình phải đối mặt mẹ như thế nào, đối mặt với người bên ngoài như thế nào? Âu Dương Lãnh phát hiện tay cô càng lạnh hơn, vội quay đầu nháy mắt ra hiệu cho Hắc Mộc, Hắc Mộc không ngờ rằng lại có người to gan hỏi vấn đề này, anh ta đã kiểm tra từng người một, sao người kia lại trà trộn vào được? Anh ta lặng lẽ bảo bảo vệ gần đó theo dõi sát sao hắn ta.

“Tổng giám đốc Âu Dương không dám trả lời sao?” Dường như nam phóng viên kia chắc chắn Âu Dương Lãnh không dám trả lời, cố ý khiêu khích, hắn ta may mắn có cơ hội lấy được tin tức quan trọng như vậy, làm sao có thể bỏ qua.

“Đúng vậy ư, tổng giám đốc Âu Dương, không phải anh và cô Vu là tâm đầu hợp ý sao? Sao cô Vu lại bị đưa lên giường của anh?” Có nữ phóng viên hỏi tiếp, nếu là như vậy thì không phải bọn cô vẫn còn có cơ hội leo lên giường của Âu Dương Lãnh sao?

“Vị phóng viên này, tôi không biết anh nghe được từ đâu, nhưng tôi trịnh trọng nói cho anh biết, cô Vu là vợ mà nhà Âu Dương lựa chọn, nếu như anh có bất kỳ phát ngôn nào bôi nhọ cô ấy, nhà Âu Dương sẽ sử dụng quyền lực truy cứu.” Trên khuôn mặt anh tuấn của Âu Dương Lãnh tràn đầy hơi lạnh, lạnh lùng nhìn nam phóng viên kia, nam phóng viên bị hơi thở lạnh băng đầy người Âu Dương Lãnh khiến kinh hoảng, rất lâu sau cũng không có hành động kế tiếp.

“Như vậy tổng giám đốc Âu Dương, vấn đề phóng viên mới vừa hỏi là giả ư?” Một nữ phóng viên thất vọng hỏi, nếu như Vu Thiện bị đưa lên giường của anh ta mà có thể chiếm được sự coi trọng, như vậy cô ta cũng muốn thử một chút xem?


“Ừ, là chuyện không có căn cứ, xin mọi người đừng ồn ào thêm nữa, đối với những hành động tổn thương cô Vu, nhà Âu Dương sẽ giữ lại khởi tố bằng pháp luật.” Âu Dương Lãnh nói rõ từng câu từng chữ, ánh mắt lạnh lùng nhìn nam phóng viên vừa nãy đang ngây ngốc, tỏ rõ lập trường.

“Ai nói không có căn cứ? Đây là có người gửi cho tôi!” Nam phóng viên bị Âu Dương Lãnh nói khiến hắn ta căm hận, thật vật vả hắn ta mới lấy được thông tin quan trọng như vậy, hi vọng mượn cơ hội này nhanh chóng thăng chức, hiện giờ bị hẫng đương nhiên hắn ta không phục, hắn ta kích động muốn chen lên trước kháng nghị Âu Dương Lãnh.

“Oh, người này thật kỳ quái, tất cả mọi người không có, tại sao anh có thể có? Chẳng lẽ anh cố ý bịa đặt chuyện?” Âu Dương Lãnh mỉm cười hỏi, nhưng đáy lòng lạnh như băng, hoàn toàn khác hẳn với nụ cười trên mặt.

“Anh…” Nam phóng viên không ngờ rằng Âu Dương Lãnh lại nhẹ nhàng hóa giải cục diện mình sắp đặt, trong lòng càng thêm tức giận.

“Thì ra là cố ý, lại nói, sao tổng giám đốc Âu Dương lại lừa gạt chúng ta!” Tất cả phóng viên tin tưởng Âu Dương Lãnh nói, rối rít chỉ trích nam phóng viên, còn vẻ mặt nam phóng viên cũng rất khó coi, bây giờ hắn ta trở thành kẻ thù chung.

“Mọi người có vấn đề gì hỏi tiếp đi, Hắc Mộc, mang người quấy rối kia ra ngoài, đừng để hắn ta làm loạn buổi phỏng vấn của chúng ta.” Anh thoáng hiện nụ cười hung ác, nam phóng viên thấy thế cả người run rẩy, hiện tại hắn ta tỉnh táo lại, mình đã đắc tội Âu Dương Lãnh!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.