Đọc truyện Tổng Giám Đốc, Anh Là Ác Bá Nam Nhân – Chương 12
Vốn Tình Tuyết cho rằng Tề Hạo sẽ gặp khó khăn trong việc tìm người thay thế An Tĩnh Nhã nhưng tối hôm đó anh vẫn tìm được một người mẫu khác thay thế khiến cô không khỏi thấy người này làm việc thật hiệu suất , luôn chuẩn bị cho mọi tình huống bất ngờ .
Sáng hôm sau, từ trong nhà vệ sinh nữ, Tình Tuyết bỗng nghe được cuộc trò chuyện của vài người :
– ” Các cô biết gì chưa , An Tĩnh Nhã ,người mẫu hợp tác với công ti chúng ta sáng nay bị bắt vì tàng trữ ma túy đó! Còn có tin tức nói cô ta là người tình của ông giám đốc công ti quản lí nữa. Thật là vô sỉ. Sau một đêm mà mất hết tất cả! Bây giờ cô ta thân bại danh liệt rồi “
– ” Tôi nghe nói hôm qua cô ta uy hiếp tổng giám đốc khiến ngài ấy tức giận nên cho người đi xử cô ta đó! Mặc dù loại phụ nữ này đáng ghét nhưng không ngờ thủ đoạn của tổng giám đốc tàn ác như vậy?”
– ” Các cô không thấy kết cục của những thư kí trước đây có ý định leo lên giường tổng giám đốc sao , bọn họ có ai không xinh đẹp tài giỏi mà có ai không kết cục thê thảm không , nói thật là tôi nghi ngờ tổng giám đốc đại nhân có phải là gay hay không nữa đấy?Người đẹp kè kè bên cạnh cũng không có phản ứng “
– ” Nói nhỏ thôi để ai nghe được là chúng ta thảm đó , mau đi là việc thôi “
Nghe xong đoạn đối thoại Tình Tuyết cảm thấy mình may mắn không có ý đinh quyến rũ anh ta giống những thư kí kia nếu không chắc chắn sẽ bị anh ta chỉnh thê thảm .
Trở lại phòng tổng giám đốc , Tình Tuyết cẩn thận nói :
– ” Tổng giám đốc , hôm nay ngài sẽ có buổi từ thiện lúc 9h , sau đó sẽ có buổi họp với đối tác bên Mĩ , không biết ngày còn điều gì phân phó không ạ ?”
Tề Hạo rất hài lòng với thái độ làm việc nghiêm túc của Tình Tuyết nhưng giọng nói quá mức lạnh lùng của cô khiến anh có cảm giác khó chịu trong lòng , nhưng cũng không thể hiện ra mà chỉ giả vờ không để ý :
– ” Tôi sẽ đến nơi từ thiện , cô hủy tất cả lịch trình hôm nay giúp tôi “
– ” Vâng “
Trả lời xong cô cũng đi ra ngoài thu xếp lại hồ sơ . Đột nhiên cái tên trong giấy từ thiện khiến cô chợt khựng lại trường THTP A , đây không phải là trường cũ của cô và Tề Hạo kiếp trước sao , anh ta làm gì ở đây .
Tình Tuyết ôm một bụng nghi vấn trở về trương cũ cùng Tề Hạo , vừa đến cổng trường , hiệu trưởng đã niềm nở ra tiếp đón :
– ” Tề tổng cảm ơn vì đã tới dự lễ kỉ niệm thành lập trường của chúng tôi xin mời vào “
Tề Hạo cũng không để ý thái độ sum soe của ông hiệu trưởng , chỉ trả lời một tiếng xã giao rồi tiến vào .
Tình Tuyết nhân lúc mọi người không để ý lẻn đi đến một nơi , đó là một thảm cỏ xanh sau trường , trước kia cô còn hay đem rất nhiều hoa đến đây trồng , không biết nơi này có còn như trước kia không? Nhìn cảnh sắc tuyệt đẹp trước mặt , cô thoáng sững sờ , nơi này vẫn như vậy không hề thay đổi , vẫn nhưng khóm hoa kia, cả cây cổ thụ và thảm cỏ non xanh , đây là nơi hẹn hò bí mật trước kia của cô và Tề Hạo , nơi chứa đựng khoảng thời gian cô từ cho là hạnh phúc nhất trong cuộc đời .
Nằm xuống bãi cỏ xanh mướt , những hình ảnh ngày ấy lại một lần nữa hiện ra , Tình Tuyết không hề hay biết từ xa có một ánh mắt đang nhìn cô thất thần . Tránh đi đám người phiền phức kia , Tề Hạo liền đi tới nơi này , sở dĩ anh hay từ thiện xây dựng ngôi trường này vì muốn lưu lại những kí ức về Tô Nguyệt , không ngờ khi tới đây lại thấy một người con gái đang nằm trên thảm cỏ , hình ảnh này giống hệt như lần đầu anh gặp Tô Nguyệt . Anh phát hiện nơi này trong một lần tình cờ và thường xuyên tới để yên tĩnh đọc sách , cho đến một hôm anh phát hiện một nữ sinh đang nằm ngủ trên thảm cỏ , gương cô tuy không phải xinh đẹp nhưng lại thanh tú , đơn thuần khiến anh thật sâu rung động . Giống như bị thôi miên , anh bước đến ngắm nhìn thật kĩ gương mặt ấy , đột nhiên cô gái mở mắt kinh ngạc nhìn anh:
– ” Anh…anh là ai ?”
– ” Tôi cũng giống như em đến đây tìm một nơi yên tĩnh để đọc sách “
Anh nở một nụ cười như gió mùa xuân, đưa cuốn sách lên lắc lắc:
– ” Nhưng nơi này là tôi tìm trước làm sao nhường cho anh được anh tìm một nơi khác có được không? “
Cô gái không hề để ý hình tượng vừa vươn vai vừa nói với anh , nhìn hành động hết sức đáng yêu kia , anh chỉ cười nhẹ nhàng :
– ” Là sao bây giờ anh cũng rất thích nơi này , như vậy đi em cho anh đến đây đọc sách đổi lại nếu em có bài tập nào không giải được anh sẽ chỉ cho em , có được hay không ?”
– ” Ý tưởng cũng không tệ , vậy cứ quyết định vậy đi “
Cô cười vui vẻ đáp ứng rồi đi mất . Từ đó ngày nào hai người họ cũng gặp nhau , dần dần cả 2 người cũng yêu nhau và có những khoảng thời gian thật đẹp nhưng chính anh đã phá hủy tất cả , khi anh nhận ra thì mọi thứ đã quá muộn . Trở lại với thực tại , nhìn Phong Tình Tuyết đang nằm đó mà trái tim lạnh lẽo của anh bỗng có một chút rung động . Có thể đây chỉ là cảm xúc khi anh tưởng niệm Tô Nguyệt , chấn an cảm xúc trong lòng anh lặmg lẽ rời đi mà không hề nhìn thấy giọt nước mắt lăn dài trên má Tình Tuyết , đã bao năm trôi qua nhưng tình yêu cô dành cho Tề Hạo vẫn không thay đổi , yêu nhiều bao nhiêu lại càng hận bấy nhiêu nên khi gặp lại anh mọi sự đau khổ cùng căm ghét của cô cứ nhe một làn sóng mạnh mẽ xâm chiếm toàn bộ trái tim .
Rời khỏi thảm cỏ cô lên xe cùng Tề Hạo trở về công ti , dọc đường không ai nói một câu nào chỉ trầm mặc yên lặng . Đêm hôm đó , Tình Tuyết cảm thấy khó ngủ liền ra ngoài đi dạo , áng sang hắt ra từ một căn phòng hấp dẫn tầm mắt của cô , bên trong phòng nồng nặc mùi rượu , một người đàn ông đang cầm chai rượu uống không ngừng , cô nhận ra đó là Tề Hạo , nhìn anh bây giờ không còn lạnh lùng như thường ngày mà lại tràn đầy đau thương . Nhìn những chai rượu đã uống hết bên cạnh , Tình Tuyết chợt cảm thấy lòng đầy khó chịu muốn tiến lên ngăn cản nhưng lại dừng lại , bây giờ anh ta và cô chỉ là 2 người quan hệ cấp trên , cấp dưới cô lấy tư cách gì quan tâm đến cuộc sống của anh ta . Xoay người định rời đi lại nghe được tiếng Tề Hạo nói trong cơn say :
– ” Anh sai rồi ,xin em đừng đi , đừng rời xa anh có được không…đừng đi …”
Anh ta đang gọi một cô gái , chẳng lẽ là người trước đây cô đã thấy anh ôm chặt khi cô đến giải thích tất cả hiểu lầm , lúc đó anh đã ôm người con gái kia và nói không yêu cô , chẳng lẽ là cô gái đó ? Tình Tuyết không quay lại chỉ lặng lẽ bước về phòng , đến cuối cùng trong tim Tề Hạo vẫn không phải là cô . Đoạn tình cảm này cô nên làm gì đây ?