Bạn đang đọc Tông Chủ Ác Ma Của Ta – Chương 82: Đất Trời Đảo Loạn Ta Lại Trùng Sinh 4
Dung Thượng gắng đứng dậy chưởng linh lực thanh tẩy vào lốc xoáy để ngăn cản nó di chuyển,cả Linh Đan hơn hai mươi ngàn năm tu luyện cũng nhả ra đối phó.
_Thập Nhị nếu Tiên Giới sụp đổ! cây hoa Tử Điệp của ngươi cũng không còn khả năng bảo hộ cho Tinh Linh! yaaa!.
hành động mau!.
Linh Đan của Dung Thượng không ngờ có thể thanh tẩy đánh tan một lốc xoáy chướng khí của Mũi Trâu,nhưng Mũi Trâu đâu dễ dàng đứng yên để ông ta tiếp tục thi triển linh lực,cô phát công trút hàng loạt chưởng lực đánh đến Dung Thượng khi ông ta dịch chuyển Linh Đan sang đối phó với lốc xoáy còn lại.
_Muốn hoá giải Cuồng Phong của ta sao, không dễ như thế đâu!.
yaaaa!.
Dung Thượng không thể vừa hoá giải Cuồng Phong vừa tiếp chiêu tấn công của Mũi Trâu nên đã quyết định giải trừ lốc xoáy độc chướng mặc cho thân xác liên tục bị chưởng lực đánh vào.
_Uỳnh!.
Lốc xoáy còn lại tan đi cũng là lúc Dung Thượng bỏ mạng,Đan Cốt bay lên bị Mũi Trâu tóm lấy vào tay bóp nát.
_Khiêm Tử Lăng không thể tái sinh thì Tiên Nhân chúng bay cũng không được chuyển kiếp!.
cùng xuống Địa Ngục đi!.
yaaaa!.
Thập Nhị đỡ lấy Đông Kỳ Vân theo ký ức mơ hồ đọc được từ tâm trí của Hắn mà xé không gian dịch chuyển.
_Ta đưa ngươi về Long Sơn Đỉnh!.
gắng gượng!.
đừng tan biến!.
yaaaa!.
Cả hai vừa đi qua thời không cũng là lúc Mũi Trâu mở rộng Thiên Oán hoàn toàn nuốt trọn Tiên Giới,làm cho Địa Ngục Vô Gián gắn liền Thượng Vân Môn,trở thành một không gian chỉ có lửa cháy và dung nham đỏ rực,Lệ Quỷ gào rú,Quỷ Hồn vô hình vô dạng méo mó trôi nổi.
Giữa không gian vô tận ấy lại có một cây hoa Tử Điệp phát ra ánh sáng trắng,đồ sộ bay lơ lửng trên không trung,linh khí thanh tẩy vẫn khiến cho Lệ Quỷ không dám đến gần.
Mũi Trâu nhìn xuyên thấu vào cây hoa Tử Điệp thì thấy đám Tinh Linh ẩn náo,thấy rõ cả một phách Thập Nhị Bạch Hồ ngồi ở giữa thân Cây không ngừng toát ra linh khí.
Mũi Trâu nhếch mép cười khẩy,hạ đầu mài.
_Ngươi chính là người nắm giữ ký ức của Bạch Diễn Tình! muốn giữ lại chút thanh thuần để hồi sinh Tiên Giới à?đừng mơ tưởng nữa!.
yaaaa!.
.
Mũi Trâu phát công đánh vào cây hoa Tử Điệp muốn hạ gục nó hoàn toàn tiêu diệt sự sống của Tiên Giới,nhưng bất ngờ thay,cây hoa Tử Điệp lại hút lấy linh lực của Mũi Trâu không ngừng,cô muốn rút tay lại cũng không được.
_Hừ!.
đây là cái bẫy sao?vậy để xem ngươi chuyển hoá được bao nhiêu linh lực của Ta! yaaaa!.
Mũi Trâu càng nổi thêm nộ khí chưởng linh lực ra kinh hoàng hơn,khiến cho cả vùng trời chói sáng ,ma tức bay toả khắp bốn phương tám hướng,quét sạch Quỷ Hồn xung quanh,còn xé toạc không gian mở liên kết với Nhân Giới,bọn Lệ Quỷ hoảng loạn bay ùa vào vết rách đến Nhân Giới.
! !
Nói về Bảo Liên sau khi bị trúng chưởng bay qua thời không,Y rơi xuống Tây Quỷ Sơn nằm bất động,qua độ hai ngày thì tỉnh lại,cố gắng kéo lê thân tàn tìm thảo dược trị thương,may mắn cho Y khi rơi ở khu vực có linh khí vì thế chỉ đưa tay huơ đại cũng hái được thảo dược.
Qua thêm nhiều ngày thương tích dần hồi phục,Y chạy đến chỗ giao nhau giữa hai đỉnh núi chờ thời không mở ra,nhưng đợi mãi vẫn không thấy gì.
_Có khi nào Tiên Nhân của Hàn Hành đã phong bế Thời Không Môn mất rồi!.
vậy vậy ! Hồ Ly và Tiểu Tử Mộc Tinh tiêu tùng rồi hay sao?
Bảo Liên cúi đầu mặc niệm một lúc rồi quyết định quay về Trung Nguyên.
_Tai kiếp Nhân Giới lần này khó tránh,thôi cứ tùy duyên!.
hic ! Hồ Ly,Đông Kỳ Vân!.
ta quay về Bách Kiếm Môn đây!.
kiếp sau có duyên gặp lại!.
hic!.
lần này về Long Sơn Đỉnh ăn được cứ ăn,có gì ăn nấy,vui được cứ vui, !
Đoạn Y ngự kiếm bay đi,trên đường đi qua vùng sa mạc Huyền Ảo,thành trì biến mất không còn dấu tích,bốn bề chỉ toàn là cát bụi,đến Tây Ma Thành cũng hoá tro tàn chỉ còn lại một Lan Nguyệt Điện trơ trọi giữa một vùng hoang vu, không quỷ quái không cỏ cây.
Bảo Liên bay chậm lại ghé mắt nhìn vào trong ,Y muốn xem thử có còn ai sống sót bên trong Cung Điện không.
Kết giới bảo vệ Lan Nguyệt Điện của Mũi Trâu vẫn còn nguyên vẹn,Bảo Liên không thể tiếp cận chỉ có thể dùng nguyệt quang kính soi rọi,tuy nhiên chỉ thấy những đống tro tàn trắng xoá.
Mũi Trâu yểm chú điều khiển người của Lan Nguyệt Điện nhưng vì đã lâu không rót thêm linh lực cho nên những con rối này không thể duy trì sự sống nữa, tan thành tro bụi.
Lan Nguyệt Điện vẫn còn tồn tại với bức tranh chân dung của Khiêm Lăng Thành trên ngọc thạch,trông rất cô đơn lạnh lẽo.
_Chết cả rồi!.
hừm! Ma Vực đúng là đã bị tiêu diệt!.
.
hy vọng Trung Nguyên vẫn còn sự sống!.
nếu không bản thân của Ta cũng không biết sẽ đi về đâu! hic hic!.
Bảo Liên bay qua U Minh Nhai trong lòng Y thở phào nhẹ nhõm vì nơi này vẫn còn cây cỏ, không thấy bóng người nhưng côn trùng vẫn còn cất tiếng.
_Mô Phật!.
Trung Nguyên vẫn còn ổn!.
.
Thế nhưng đó chỉ là những vùng ngoại vi xa xôi hẻo lánh, càng tiến vào Trung Nguyên,Bảo Liên càng ngỡ ngàng,trên đường thành quách,thôn trang đều điêu tàn,vết tích của các trận chiến còn để lại khắp nơi,máu thịt vương vãi,dừng chân tạm nghỉ ở một trấn lớn thuộc Yên Hà ,Bảo Liên rã rời khi đi khắp mọi ngõ ngách cũng không tìm được bóng dáng của người nào,nhà nhà tan hoang lạnh lẽo.
_Không phải chứ,cả thành trấn lớn thế này mà chẳng có ai sao?Đệ Tử của Hoàng Phụng Môn đáng lẽ phải đi tuần tra quanh thành rồi nhỉ,nếu không có thì bọn Trường Bạch Tiên Môn bảo trợ cho Hoàng Phụng cũng đi đi lại lại giám sát chứ,sao thường dân đã không có mà cả Tu Nhân cũng mất dạng vậy hả?
Bảo Liên đi đến Tông Môn của Hoàng Phụng xem xét thì thấy nơi này tan tành đổ nát từ lâu,vết tích đánh nhau để lại khá rõ.
_Yên Hà đã trở thành Phế Thành rồi sao?đã xảy ra chuyện gì chứ?
Y suy ngẫm một lúc rồi quyết định nghỉ tạm ở đây
_Nếu như ở đây đã từng xảy ra trận đại chiến,thế nào cũng sẽ lưu lại không ít oán khí!.
ừm chờ cho đêm đến ,ta sẽ mở pháp trận xem thử!
Đến khi màn đêm buông xuống,Y liền yểm chú đánh ra một đạo bùa để hồi tưởng lại cảnh tượng đã từng xảy ra nơi đây.
Bất ngờ khi thấy trận chiến kinh hoàng giữa Quỷ Quái của Ma Vực và người Hoàng Phụng Môn,có cả môn đồ của Trường Bạch Tiên và các phái vô danh khác.
_Gì chứ?Bọn quỷ của Ma Vực tấn công Trung Nguyên trong khi Ma Vực bị Lãnh Mộ Tuyết tiêu diệt sao?Vậy,vậy Bách Kiếm Sơn Trang thì sao? không thể nán lại đây lâu rồi!.
Y vội ngự kiếm bay thẳng về Long Sơn,trên đường gặp phải những yêu ma đang giết hại thường dân,Y ra tay cứu giúp,đã cứu được một đệ tử của Trường Bạch Tiên.
_Bảo Liên Chân Nhân! xin đa tạ ơn cứu mạng của Chân Nhân! ặc!.
_Nhìn vào y phục của ngươi chắc hẳn là đệ tử của Trường Bạch Tiên Môn, không phải môn phái của ngươi xây dựng rất nhiều căn cứ bảo hộ ở các Thành trấn của Lục Đại Phái hay sao!.
sao không phóng truyền tin nhờ cứu viện?
_Ặc! ặc!.
Chân Nhân rời Trung Nguyên đi Tây Quỷ Sơn đã lâu nên không biết sáu năm qua ở đây đã xảy ra nhiều chuyện!.
ặc!
Bảo Liên nhếch mép nói với giọng chế nhạo
_Khá khen cho Trường Bạch Tiên cách xa tận Tô Hà mà tin tức lại nhạy bén như vậy,Ta đi đâu các ngươi cũng rõ! nhưng!
Bảo Liên chợt ngớ người ra sửng sốt
_Ngươi,ngươi! nói cái gì,cái gì mà sáu năm!.
Ta ta chỉ đi chưa đến một tháng!.
Tên đệ tử kia khẳng định nói
_Chân Nhân và những đồng đạo Kim Sa,Tử Y Môn vừa rời khỏi Trung Nguyên mấy ngày thì Ma Vực bị lửa Địa Ngục tiêu diệt,bọn Quỷ quái của Ma Vực xông qua giới tuyến U Minh Nhai tấn công vào Trung Nguyên suốt sáu năm rồi!.
Chân Nhân không tin có thể hỏi các bá tánh ở đây,hỏi thử xem bọn Quỷ Ma Vực đến gây chiến bao nhiêu năm rồi?
Một quả phụ tay dắt đứa bé trai lắm lem ,ốm đói lên tiếng
_Tôi vừa sinh cháu được ba ngày thì Quỷ quái tràn vào thôn trang thảm sát,phu quân bị giết,một thân một mình bế con chạy loạn từ ngoại vi U Minh Nhai đến các thành trấn Yên Hà,lưu lạc đến nay con trai cũng đã tròn sáu tuổi!.
.
Tiên Gia chúng tôi đang đi về hướng Long Sơn tìm sự giúp đỡ.
Bảo Liên thở dài vẻ mặt vẫn đầy sự nghi ngại xen lẫn khó hiểu,Y nghĩ thầm
_”Có khi nào là do ảnh hưởng của Thời Không Môn,đã khiến cho thời gian ở hai giới Tiên và Nhân sai lệch?”
! !
Vị Trưởng Lão của Trường Bạch Tiên sau khi trốn khỏi trận chiến ở ngoại vi Long Sơn thì chạy về Môn Phái vạch trần Hàn Bất Tiếu giả mạo,hoá ra Hắn là một trong những đệ tử chân truyền của Hàn Bất Tiếu,nhận lệnh Sư Tôn đóng giả Minh Chủ ,sau khi bị bại lộ Hắn đã chỉ điểm cho các phái đồng minh tìm đến Hang động có trận pháp luyện Cỗ Thi của Hàn Bất Tiếu,chứng kiến sự giả dối đáng khinh bỉ kia của một Đại Phái các môn phái nhỏ đều rời bỏ liên minh,cắt đứt quan hệ với Trường Bạch Tiên Môn.
Vị Trưởng Lão đó doanh chính ngôn thuận điềm nhiên ngồi vào vị trí Tông Chủ,thế nhưng bọn Ma Quỷ ,Yêu Tinh chạy loạn từ Ma Vực sang Trung Nguyên đã kết thành những đội quân cuồng sát,tấn công vào các môn phái Tu Tiên để giành địa bàn trú ngụ.
Sự tan rã của liên minh Trường Bạch Tiên Môn khiến cho các môn phái bị cô lập đơn lẻ vô tình giúp cho bọn Ma Quỷ thuận lợi trong những trận đồ sát ,Các Môn phái lớn chỉ có thể tự trấn giữ Tông Môn không thể hỗ trợ cho các môn phái vô danh khác,trãi qua vài năm,một nửa Trung Nguyên đã thuộc về Ma Tộc,Lục Đại Phái chỉ còn lại Trường Bạch Tiên Môn và Bách Kiếm Sơn Trang vẫn còn trụ vững chiến đấu, bốn môn phái còn lại đã bị san bằng thành phế tích.
Cát Danh Kỳ và Diệp Thiên Thanh không tìm được lối đi đến Tiên Giới đành bỏ cuộc rời khỏi Động Tu Linh chờ tin tức của Bảo Liên, bất ngờ nhận được tin Hàn Bất Tiếu ở Trường Bạch Tiên Môn là kẻ giả mạo,liên minh bị tan rã ,mối lo về việc gây chiến của Trường Bạch Tiên cũng giảm xuống,nhưng về chuyện Thiên Oán xuất hiện ở Ma Vực làm cho Cát Danh Kỳ lo lắng Y ra lệnh cho các Trưởng lão và Đường Chủ ra sức gia cố kết giới Long Sơn,các đệ tử thay phiên tuần tra không được lơ là phòng khi biến cố bất ngờ ập đến cũng có thể chống đỡ.
Chẳng bao lâu thì Long Sơn Đỉnh liên tiếp nhận thiên lý truyền tin của các Môn phái gửi đến cầu xin sự giúp đỡ.
Diệp Thiên Thanh sáng suốt đã nhìn nhận ra vấn đề liền nói
_Ma Vực đang bị lửa Địa Ngục thiêu đốt, những Yêu Tinh Quỷ Quái còn sống sót của Ma Tộc nhất định sẽ ồ ạt chạy vào Trung Nguyên tìm chỗ trú ngụ!.
Phu Quân,Muội nghĩ bọn Ma Tộc này đã tăng sức cuồng chiến hơn bình thường ,cố giành sự sống! Bách Kiếm Môn của chúng ta vừa mới trải qua trận đại chiến,các đệ tử vẫn chưa hồi phục tinh thần,cần phải tự bảo vệ bản thân mình! vì sự tồn vong của Môn phái ,Phu Quân ! chúng ta tốt nhất đừng manh động!
Nhưng Cát Danh Kỳ lại cho đó là hành động trái với đạo nghĩa giang hồ,thấy chết không cứu,khiến cho Diệp Thiên Thanh nổi giận.
_Chúng ta có thể cứu được ai trong khi bản thân chúng ta còn chưa lo được cho mình,huynh vẫn còn chưa hồi phục linh lực như trước,các Đường Chủ thương thế chưa lành,đi cứu viện có khác nào đi tự sát.
_Ngọc Liên Sơn không phải là nơi xuất thân của nàng hay sao,nàng nỡ tâm bỏ mặt đồng môn hay sao.
?
_Muội!.
Lúc này có đệ tử chạy vào thông truyền
_Báo!.
bẩm Tông Chủ dưới thị phố trấn Long Sơn đã xuất hiện Quỷ quái quấy phá,tuy không nhìn thấy dân chúng nhưng bọn Quỷ Tộc vẫn nhả chướng khí bao trùm khắp ngõ ngách, chúng tụ tập thành một đội quân đang tiến về hướng Long Sơn Đỉnh chúng ta.
Diệp Thiên Thanh lên tiếng
_Không ngờ bọn chúng lại đến nhanh như vậy.
Cát Danh Kỳ vẻ mặt đắn đo trộn lẫn ngại ngùng nhìn phu nhân của mình.
_Truyền lệnh cho tất cả các đệ tử Bách Kiếm Sơn Trang chuẩn bị chiến đấu, giữ vững kết giới ,đưa các thường dân tập trung đến Chánh Điện bảo vệ.
_Dạ!.
Bọn Quỷ Tộc nhanh chóng bao vây Long Sơn Đỉnh ,số ma quái yêu tinh lên cả ngàn tên trong khi đệ tử của Bách Kiếm Môn sau khi trãi qua các cuộc đại chiến chỉ còn lại hơn mấy trăm,đệ tử mang linh đan cấp Hoàng Kim đếm trên đầu ngón tay,linh đan Bạch Kim chỉ vỏn vẹn ba mươi người,đệ tử có võ công nhập môn đông hơn đệ tử mang linh đan cấp Đồng Kim.
Nếu so về năng lực cận chiến Bách Kiếm Môn yếu thế ,chỉ còn trông cậy vào kết giới bảo hộ Đỉnh Long Sơn mà Tổ Sư Gia lập ra để ngăn cản quỷ quái tấn công.
Bọn Ma Tộc không ngừng chưởng chướng độc vào kết giới để làm suy yếu nó,cuộc đấu linh lực giữa Người và Quỷ kéo dài suốt nhiều năm trời,tuy các đệ tử của Bách Kiếm Môn thay phiên nhau độ linh lực giữ kết giới không bị nhiễm độc chướng nhưng bọn quỷ quái của Ma Tộc lại có khả năng sinh sôi thần tốc,lực lượng nhân lên gấp bội,chướng khí càng lúc càng nhiều,đã phá vỡ nhiều lớp linh khí thanh tẩy thu nhỏ phạm vi kết giới chỉ còn là Chính Điện,làm cho ba tháng liền Bách Kiếm Sơn Trang không còn nguồn cung cấp lương thực,bá tánh bình thường không có linh khí bảo hộ sức chống chọi yếu ớt từng người một ngã xuống.
Cát Danh Kỳ đành hoá thi bọn họ thành tro bụi ,tàn hồn lưu trữ vào túi càn khôn.
_Nếu thả oán hồn của họ ra ngoài thế nào cũng bị bọn quỷ quái nuốt chửng không thể bay về Địa Phủ chuyển kiếp,tạm thời giữ họ trong túi càn khôn chờ qua kiếp nạn này rồi siêu độ.
Ngô Đường Chủ nói
_Tông Chủ ,chúng ta đã cạn kiệt lương thực,nếu kéo dài e rằng không còn ai có thể sống sót chi bằng !.
Đặng Tâm nói
_Ngô Đường Chủ định xông ra ngoài sao?bọn Ma Tộc mấy năm qua đã tăng cường lực lượng bên ngoài án chừng đã lên ba ngàn tên ,trong khi đó Bách Kiếm Môn chúng ta trên dưới vẫn chỉ là hơn bốn trăm người,nếu xông ra vừa đánh vừa phải bảo vệ gần trăm vị bá tánh thật không thể đối phó.
Diệp Thiên Thanh tay nắm lấy tay của một bé trai kháu khỉnh bước vào Chính Điện nói.
_Bên ngoài hoa màu của chúng ta gieo trồng đã sớm bị nhiễm độc chướng ,xông ra cũng không thể lấy được,nguyệt quang kính cũng đã soi quanh Long Sơn trấn ,tất cả đều hoang tàn và bị Quỷ quái chiếm đống,muốn tìm lương thực chỉ có thể vào Động Tu Linh.
Đứa bé chạy đến ôm lấy chân của Cát Danh Kỳ
_Cha!.
Y đưa tay xoa nhẹ đầu con trẻ nói
_Thiên Sinh ngoan đến ghế ngồi đi!.
_Dạ!.
Cát Danh Kỳ nói tiếp
_Trong Động Tu Linh có linh khí sơ khai thanh tẩy cực mạnh bọn Ma Tộc sẽ không vào được,vậy chúng ta cần một toán người Mang linh đan cấp Bạch Kim đi lấy lương thực,một toán người đánh tiên phong mở vòng vây ,lần này phải hành động thần tốc nếu để bọn Quỷ quái nhìn thấy kết giới mở ra sẽ rất nguy hiểm.
Đặng Tâm nói.
_Ẩn thân chi thuật có thể giúp chúng ta âm thầm di chuyển.
Mọi chuyện đều suy tính kỹ càng,Cát Danh Kỳ và một số đệ tử đánh phá vòng vây,Đặng Tâm và vài đệ tử linh đan cấp Bạch Kim sẽ ẩn thân chạy vào Động Tu Linh lấy lương thực,Diệp Thiên Thanh và Ngô Đường Chủ ở lại giữ lỗ hỏng kết giới,các Trưởng lão và các đệ tử khác độ linh lực chống chướng độc.
Thế nhưng kế hoạch bị phá vỡ,trong Động Tu Linh bổng dưng xuất hiện một tên Quỷ cấp Đại,tên này có sức chịu đựng linh khí thanh tẩy cực mạnh,lại võ đoán được người của Bách Kiếm Sơn Trang sau ba tháng bị cô lập trong kết giới ở Chính Điện sẽ cạn kiệt lương thực,nơi gần nhất còn sót lại không bị chướng độc bao phủ chỉ duy nhất Động Tu Linh,nên Hắn đã nấp sẵn chờ đợi.
Trận chiến nổ ra dữ dội,kết giới trấn giữ Long Sơn Đỉnh suy yếu vì thiếu linh lực rót vào đã bị bọn Ma Tộc phá vỡ,chúng tràn vào thảm sát Tu Nhân lẫn thường dân.
Phu Phụ Cát Danh Kỳ hợp sức tạo ra một kết giới hình cầu linh lực trong suốt bảo vệ Thiên Sinh và đẩy cậu bé bay khỏi Long Sơn.
_Thiên Sinh chạy đi con!.
_Cha!.
_Thiên Sinh đi tìm Sư Thúc Tổ!.
_Mẹ!.
.
hu hu hu !.
Một số quỷ quái nhìn thấy trẻ con thì thèm rỏ nước dãi, cố bay bám theo quả cầu chờ linh lực kết giới tan biến sẽ ăn tươi nuốt sống Thiên Sinh.
Bảo Liên ngự kiếm bay nhanh về Long Sơn,trên đường nhìn thấy một quả cầu ánh sáng trắng vụt qua,phía sau còn kéo theo năm bảy quỷ quái cấp thấp,Y tung chưởng đánh bọn chúng tan xác,niệm chú giữ quả cầu đứng lại,ngỡ ngàng khi thấy bên trong là một bé trai khoảng chừng năm,sáu tuổi.
_Này ngươi là ai tại sao bay từ hướng Long Sơn đến đây?
Thằng bé mếu máo khóc
_Huhuhu! xin Đại Thúc cứu giúp!.
hu hu ta là Cát Thiên Sinh ,Cha Mẹ của ta là Chưởng môn của Bách Kiếm Sơn Trang,Cát Danh Kỳ và Diệp Thiên Thanh đang bị Ma Tộc tàn sát ở Long Sơn Đỉnh! huhuhu!.
Bảo Liên rất đỗi kinh ngạc
_Ngươi,ngươi! là con của Cát Danh Kỳ và Diệp Thiên Thanh ư?
_Ầm,ầm!.
Những tiếng nổ vang trời cứ từ xa vọng đến liên hồi khiến Bảo Liên lo lắng nhưng cũng nhanh hạ kiếm xuống một nơi hẻo lánh,yểm chú tạo ra một kết giới ẩn thân bảo vệ cho Thiên Sinh.
_Ngươi tạm thời ở lại đây! Ta sẽ về Bách Kiếm Môn! nếu như ba ngày sau không thấy ta quay lại hãy đi về hướng mặt trời mọc đến Tô Hà! hãy cố gắng sống sót!.
_Hic hic hic!.
!.
.
Thập Nhị đưa Đông Kỳ Vân về đến sân chính Điện Bách Kiếm Môn giữa lúc trận chiến nổ ra , cũng là lúc Diệp Thiên Thanh bị đánh chết,tàn hồn của nàng bay lên bị một quỷ Tướng nuốt chửng,Cát Danh Kỳ chỉ kịp hét lên đau đớn.
_Thiên Thanh!.
yaaaaa!.
Đông Kỳ Vân ho lên vài tiếng.
_Ặc ặc!.
sao lại như vậy!.
.
ta sắp chết rồi còn phải chứng kiến cảnh này sao?ặc!.
Diễn Tình.
.
cứu họ đi! ặc!.
cứu! hước!.
_Mộc Tinh ,Mộc Tinh!.
Thập Nhị vừa ôm lấy Đông Kỳ Vân vừa tung mười chiếc đuôi trắng tinh quất vào đám quỷ quái,cứu Cát Danh Kỳ ,nhưng
Đông Kỳ Vân thoi thóp nói
_Diễn ! Tình!.
kiếp sau!.
gặp!.
hước!.
.
Hắn tắt lịm, ngã đầu vào vai của Thập Nhị ,tàn hồn tan biến thân thể của Hắn hoá thành một đoá hoa Cát Cánh xanh biếc mộc giữa sân chính Điện.
Chứng kiến cảnh ra đi của Đông Kỳ Vân nước mắt của Thập Nhị bổng dưng rơi xuống làm cho Y thổn thức,khó hiểu,tim đập mạnh liên hồi ,lòng dạ đau như bị cào xé.
_Tại sao lại như vậy,tại sao lại đau đến như vậy,sao ta lại có nước mắt,sao ta lại khóc!.
Y đứng chôn chân nhìn Đoá hoa Cát Cánh vô tri vô giác mặc kệ những gì đang diễn ra xung quanh,bởi vì bản thân của Y toát ra linh lực thanh tẩy nên bọn yêu ma cũng không dám đến gần.
Bảo Liên bay về Bách Kiếm Sơn Trang,nơi đây đã trở thành bình địa,lửa cháy khắp chốn,máu thịt vương vãi,xác người,xác yêu quái nằm ngổn ngang không toàn vẹn,oán khí tràn ngập ,nghe thấy tiếng la hét phát ra từ phía Động Tu Linh khiến cho Bảo Liên chú ý ,Y bay đến thì thấy cả ngàn quỷ quái đang dồn Cát Danh Kỳ và một vài đệ tử đến sát mé vực.
_Ầm ầm !
Y tung chưởng giải vây cho họ.
_Thái Sư Thúc!.
_Sư Thúc Tổ!.
Bọn quỷ quái cũng không hề sợ hãi,có tên biết rõ về Bảo Liên cất tiếng.
_Hừm! chỉ là một tên Bảo Liên Chân Nhân có gì để sợ,bây đâu giết sạch bọn chúng đi!
_Dạ.
.
yaaaaaa
_Grừ!.
.
Sự chênh lệch về số lượng quá lớn nên Bảo Liên cũng không đánh xuể,giết hết tốp này thì tốp khác lao đến,chú yểm cũng không kịp chặn quỷ quái xông đến,cuối cùng chỉ còn lại Y và Cát Danh Kỳ đứng trên ngọn núi Động Tu Linh.
_Ặc! ặc!.
Bách Kiếm Sơn Trang hôm nay phải diệt vong sao?Cát Danh Kỳ ta thật hổ thẹn với Tổ Sư các đời ặc ặc!.
.
Thiên Thanh,Thiên Sinh!.
chúng Ta sắp gặp nhau rồi! ặc!.
yaaa
Y lại cố đánh ra một chưởng đẩy lùi bọn quỷ đang bò lên vách đá,Bảo Liên cũng mệt rã rời,cả người đầy thương tích, thở không ra hơi nói
_Nhân Giới không trụ được rồi sao!.
.
ặc!
ơ!.
hừm! phải rồi!.
dốc một lần ta mở Thời Không Môn!.
.
yaaaaa!.
Bảo Liên vận hết linh lực còn lại của bản thân,nhả ra Linh Đan Tuyệt Đại Hoàng Kim sáng chói,miệng không ngừng niệm chú,mặc kệ những gì xảy ra xung quanh.
_Áaaaaa!.
Cát Danh Kỳ cuối cùng cũng không trụ vững,bị một quỷ binh đâm xuyên tim,tàn hồn bay lên cũng bị một yêu tinh hút lấy.
Bọn yêu ma quỷ quái trèo được lên đỉnh núi bao quanh Bảo Liên như kiến ,nhưng Thập Nhị đã bay đến kịp lúc tung chưởng đánh văng bọn chúng,thấy Bảo Liên thi triển chú thuật Y nghi ngờ hỏi
_Ngươi đang định làm gì?
_Mở Thời Không Sinh Tử Môn!.
yaaaa!.
.
_Không được tùy tiện mở Thời Không Môn,nó sẽ làm đảo lộn trời đất.
_Yaaaa!.
.
Đất trời bây giờ chưa loạn à?
_Dừng lại đi!.
_Yaaaa! ngươi tránh ra! !
_Aaaaaaaa! !
Bị Thập Nhị đánh linh lực cản phá ,chú thuật của Bảo Liên biến đổi,phát ra một vòng ánh sáng chói loá , quét bay chướng khí lẫn yêu ma quỷ quái quanh ngọn núi trên đỉnh Động Tu Linh,ánh sáng cứ thế lan toả càng lúc càng lớn.
Lúc này bầu trời rách toác,Thiên Oán mở ra Lệ Quỷ ,lửa Địa Ngục tràn xuống như thác đổ ,nhanh chóng khắp vùng Trung Nguyên ngập tràn lửa đỏ,từ Yên Hà,Tô Hà,Kim Hà ,đến Long Sơn,U Minh Nhai,các thành trấn khác đều bị Lệ Quỷ tàn sát bất kể là Ma Tộc hay Tu Nhân,thường dân đều bị biến thành Quỷ hồn trôi nổi trong màn lửa.
Mũi Trâu ở Tiên Giới cũng đánh nát cây hoa Tử Điệp,một phách của Thập Nhị tan biến ,sức công phá của linh khí cây hoa Tử Điệp phát ra một chưởng dội thẳng vào người của Mũi Trâu.
_Ầm!
_Aaaaaa! !
Tam Giới ,Thiên, Địa ,Nhân hoà lẫn thành một ,ngoài Lệ Quỷ gào rú ngoi ngóp theo dòng dung nham thì chỉ có quỷ hồn trôi nổi trong lửa, không còn sự sống nào tồn tại.
!.
.
Thần Quốc có bốn Thần Điện ,Kim Sơn Vũ Thần Điện, Thủy Sơn Hoa Thần Điện,Hoả Sơn Lộ Thần Điện,Mộc Sơn Liên Thần Điện,nay chỉ còn lại ba Thần Điện,Tiên Giới,Nhân Giới cũng bị diệt vong khiến cho ba Thần Chủ cũng ngỡ ngàng,bận tâm chút ít.
Hoa Thần nói:Thời Không Môn đã hút Thần Đan Bất Diệt của Vũ Thần vào trong rồi, không biết Hắn sẽ tái sinh ở không gian nào?
Lộ Thần nói:Tam Giới Thiên,Địa,Nhân cũng may là Thổ Sơn Diêm La Thần không nhún tay vào ân oán của Dị Thần, nên Địa Giới vẫn còn đấy.
Liên Thần nói:Chúng ta mang trong người Thần Đan Bất Diệt cho nên dù có biến đổi thế nào cũng có thể tái sinh,Vũ Thần vẫn còn một nửa Thần Đan chưa gắn kết,ân ân oán oán của Hắn sẽ còn tiếp diễn!.
.
! !
Mũi Trâu đau đớn nheo nheo mắt cố gắng mở to ra để nhìn xem cây hoa Tử Điệp đã hoàn toàn bị đánh nát chưa,cô thấy toàn thân mình ê ẩm,cô xoay người chống tay ngồi dậy.
_Aaa! đầu của mình!.
hừ!.
cái cây chết tiệt không ngờ lại có sức phản kháng mạnh đến như vậy!.
ta lần này sẽ!.
ơ!.
aaaaa!.
.
đây là đâu!.
đây đây đây!.
là!.
Mũi Trâu ngỡ ngàng kinh hãi khi nhìn thấy cảnh vật xung quanh, không phải là màn lửa đỏ với quỷ hồn trôi nổi,hay dòng dung nham Lệ Quỷ ngoi ngóp,mà là một gian phòng bày trí gọn gàng,và bản thân cô cũng đang nằm trên chiếc giường ấm áp chứ không phải là đất cháy đen ở Nhân Giới,hay mây yểm chú tạo điểm tựa trên Tiên Giới mà thật sự là một tư phòng với cách bày trí quen thuộc.
Mũi Trâu bước xuống giường đi khập khiễng nghiêng ngả đến bàn trà,sờ vào ấm trà.
_Vẫn còn ấm!.
Cô nhìn kệ trưng bày sát vách phòng , những bảo vật đặt trên đó thật quen thuộc,cô nhìn bàn án thư bên cạnh cửa sổ rộng lớn hướng ra vực thẳm bên ngoài,bàn tư trang ở đầu giường.
_Có lý nào! đây! đây là!.
_Keeeeeet!.
.
Cánh cửa phòng bất ngờ mở ra,tiếng bước chân chầm chậm đi vào, một hình dáng quen thuộc xuất hiện trước mặt của Mũi Trâu.
_Sư Tôn, người tỉnh lại rồi.
Mũi Trâu há hốc mồm nhìn vào người trước mắt.
_Đặng,Đặng,Đặng Tâm!