Tôi Thích Cô

4. Tôi thích cô, hãy làm bạn gái tôi


Bạn đang đọc Tôi Thích Cô: 4. Tôi thích cô, hãy làm bạn gái tôi

-Tôi thích cô, hãy làm bạn gái tôi.
Hình như lúc nãy tôi đánh rớt mấy câu sau từ “tôi thích cô”.
Tên này, bày trò gì với tôi đây?
Đầu tiên là tự nhiên như ruồi xông vô lớp học của người khác và lôi xồng xộc tôi đi như lôi một con nhỏ vừa bị bắt quả tang đang móc túi, sau đó thì vác tôi như vác một cái bao tải đựng rác, tiếp đó lẳng tôi lên xe, rồi lại đưa tôi đến Spa, và rồi lại đưa tôi đi mua đồ, cuối cùng thì nói “tôi thích cô, hãy làm bạn gái tôi”.
Nghĩ sao mà tôi tin hả?
Ấy thế mà tôi cũng ngơ ngác ra rồi mắt thì…chẳng khác nào có người để quên hai cái đèn pha xe tải trong mắt tôi. =_=
Lấy lại tinh thần cái nào.
-Xin lỗi anh, nhưng hình như anh chưa tìm hiều về tôi thì phải, tôi không phải là con nhóc ăn chơi, chân cũng không có dài gì, gia đình thì chẳng có, nghèo và xấu, đơn giản như thế, có gì hợp với anh nhỉ?
Hắn từ nãy đến giờ vẫn cứ nhìn tôi với nụ cười rất dễ gây ức chế cho người khác.
-Với một người như tôi đâu cần một cô bồ giàu có làm gì nữa.
Là sao? Hắn thích tôi thật hả? Không, hắn điên sao?
-Tôi thích cô từ năm nhất cơ.

Gì? Hắn đang dãi bày tâm sự đấy à?
Từ năm nhất sao? Tôi cũng có cảm nắng hắn một chút hồi năm nhất. Mới gặp thấy hắn thật giống người trong mộng của mình, và tôi đã biến thành một trong những fan thầm yêu trộm nhớ hắn. Nhưng tất nhiên như tôi đã nói, hắn là một kẻ đáng ghét, không coi ai ra gì kể cả con trai, con gái hay giáo viên rồi người trên, người dưới. Một kẻ khó ưa, khó chịu và khó tiếp cận.
Thế mà bây giờ cái kẻ cái gì cũng khó ấy lại nói đã thích tôi từ năm nhất. Lại càng khó tin, thích từ năm nhất sao đến đây giờ mới chịu hành động.
-Sao không nói gì?
-Nghĩ coi anh nói thế này có ý đồ gì? Tôi chẳng có gì để anh phải biến mình thành thằng điên thế cả. Lạ thiệt!
-Đừng có nói là cô không thích tôi?
-Sao tôi lại phải thích anh?
-Thích tôi cô được lợi quá còn gì?
-Tôi có điên mới đi xông xáo với đám con gái thích anh.
-Thì thế tôi mới phải làm thế này.
-Làm gì?
-Cải thiện sắc đẹp cho cô.
-Làm thế thì được gì?
-Cô sẽ có đủ tự tin để làm bạn gái tôi.
-Tôi có gì để anh thích chứ?
-Nếu biết thì tôi đã chẳng thích.
-Là sao?
-Thấy thích cô nên thích thôi.
Tên này thật vớ vẩn.
-Thôi được rồi, tôi sẽ nói thật, lúc trước tôi có thích anh một chút, nhưng chỉ vì gia thế và vẻ đẹp trai của anh thôi, nhưng sau đó tôi lại ghét anh vì anh chẳng coi ai ra gì cả. Vì thế nếu bây giờ anh cứ kiên quyết muốn tôi làm bạn gái anh thì anh phải biết tôi làm thế chỉ vì lợi ích cá nhân thôi.

-Thế thì cô hãy làm bạn gái của tôi, vì điều gì cũng được, chỉ cần tôi có thể có được con người cô.
Anh ta thích tôi vì cái gì thế nhỉ? Có được con người tôi? Tốt thôi, thế thì trái tim tôi sẽ để dành ột anh chàng nhà giàu đẹp trai khác.
-OK.
-Giờ thì phải làm một việc mà bạn trai hay làm với bạn gái chứ nhỉ?
-Làm gì?
-Hôn.
Gì? Không đùa đấy chứ?
Hắn ta tiến sát lại chỗ tôi, tôi thì đành phải lùi lại thôi, thế không lẽ đứng yên?
Ngõ cụt rồi, lưng tôi có cảm giác như va vô tường, hắn thì cứ tiến tới mà tôi thì không thể lùi được nữa. Làm sao giờ? Dù biết là cũng chẳng có gì nghiêm trọng lắm (chỉ là môi chạm môi thôi mà) nhưng tôi cũng không thể, ít nhất tôi còn biết dành nụ hôn của mình cho người tôi yêu.
Tôi đang tính thoát ra thì hắn đã dùng hai tay chặn tôi lại. Không lẽ lại chui qua tay hắn, cũng không đến nỗi nhục lắm.
Hắn bắt đầu rút ngắn khoảng cách với tôi hơn.
Không sao, không sao hết, cứ coi như là lệ phí cho những thứ hôm nay hắn đã cho
tôi và những thứ sau này hắn sẽ cho tôi, dẫu sao tôi cũng từng thích hắn mà.
Thế là tôi đành nhắm mắt lại và phó mặc cho số phận. Nhận nụ hôn từ một người như hắn cũng không đến nỗi tồi.

Tôi dường như có thể cảm nhận được hơi thở của hắn cứ mỗi lúc một gần.
Môi tôi…không có cảm giác gì cả.
???
Tôi mở mắt ra, hắn đang dừng lại đúng ở khoảng cách tưởng như không còn gì gần hơn được nữa, môi tôi và môi hắn gần như đã chạm nhau.
Hắn buông tay ra khỏi bức tường và đứng thẳng dậy. Ôi không, chắc hắn sẽ cười vô cái bản mặt háo sắc hám tiền của tôi mất. TT________TT
-Tôi sẽ đợi cho tới khi chính cô là người chủ động hôn tôi vì tình yêu.
-Sao?
Không cười nhạo, không báng bổ, giọng nói nhẹ như gió.
-Tôi không chỉ muốn có được con người cô, tôi c̣n muốn có được cả trái tim cô. Cô hãy nhớ, tôi thích cô, và tôi sẽ đợi.
Thật không phải là Hoàng Nam mà tôi biết mà.
……………


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.