Bạn đang đọc Tôi Thề Tôi Phải Bắt Anh Mỉm Cười Và Nói Yêu Tôi! Lí Nhất Nam, Hãy Nhớ Câu Nói Đó: Chương 13
Mấy bữa nay 2 con nhỏ bạn cứ sáng sớm là kéo 2 thằng boyfriend đi đâu ấy . Nó thì bị bong gân nên phải ở nhà , đương nhiên là với hắn . Nó ở nhà ko ăn thì ngủ , ko ngủ thì on face , ko on face thì đọc truyện , ko đọc truyện thì ngồi “ chặt chém , xẻo cắt thái ” bằng mồm với hắn . Mà toàn cãi nhau vì mấy chuyện đâu đâu ko à . Nhưng ở nhà thì hắn phải cõng nó đi tới nơi nào nó muốn . Hôm nay nổi hứng nó muốn đi dạo ở công viên nên kêu hắn cõng đi . Hắn ko chịu nỗi sự mè nheo của nó nên mới cõng nó đi . Nó nằm trên lưng hắn . Cảm giác ấm áp và vui sướng trở lại với nó . Tới công viên ngồi ngay chỗ cũ . Hai con người ngồi cạnh nhau . Một bề ngoài thì hồn nhiên vui vẻ , bên trong thì lạnh lùng ko cảm xúc . Một bề ngoài lẫn bề trong đều lạnh lùng . Vậy mà con người hồn nhiên vui vẻ bề ngoài lại suy nghĩ về con người bề ngoài lẫn bề trong đều lạnh lùng . Nó và hắn ngồi hóng gió một chút rồi hắn cõng nó về . Trên đường đi về , một cơn mưa ập xuống vậy mà hắn cũng ko chạy về nhà , hắn vẫn cứ bước đi bình thường . Nó nằm đằng sau cũng ko lên tiếng . Nó nổi hứng lấy nước mưa tạt vào người hắn . Hắn nhíu mày rồi cũng đưa một tay lên tạt lại . Trên suốt đoạn đường cứ như vậy cho tới nhà .
– Đi thay đồ đi – hắn lạnh lùng nói
– Umk , a. .. a… a … hắt xì – nó nói rồi bỗng nhưng hắt xì một cái
– Chưa gì mà đã hắt xì – hắn nhíu mày rồi đưa tay lên trán nó
– Này … – nó định chặn lại nhưng hắn đã lên tiếng
– Im – hắn nói
Nghe hắn nói vậy nó cũng để im . Hắn cõng nó lên phòng , lấy khăn ướt chườm lên trán nó . Bỏ cái nhiệt kế vào miệng nó . Hắn đi xuống bếp . Hắn nhíu mày nhìn cái nhà bếp với cả chục cái chảo , cái nồi . Mấy hũ gia vị . Đây là lần đầu tiên hắn bước vào một nơi gọi là nhà bếp . Nhưng ko phải hắn ko biết nấu ăn . Theo những món mà mama hắn nấu cho hắn . Hắn đã biết món đó cần những gia vị nào . Nó nằm trên phòng mà ko biết hắn đang làm gì ở dưới nhà . Một lát sau , hắn bước vào phòng , trên tay cầm một tô cháo . Đặt tô cháo trên bàn cùng mấy viên thuốc , hắn lấy cái nhiệt độ trong miệng nó ra .
– Haizz , cũng chẳng hạ sốt vẫn 38.7 độ – hắn nhíu mày khi nhìn vào cái nhiệt kế
– Biết sao được – nó nói giọng yếu ớt
– Ăn cháo – hắn cầm lấy tô cháo , quậy vài cái cho nó nguội rồi đưa muỗng cháo ngay miệng nó
– Ko … um … um – nó chưa nói xong hắn đã bỏ luôn muỗng cháo vào miệng nó
– Oh , ngon quá , anh nấu hả ? – nó sau khi ăn một muỗng thấy ngon liền hỏi
– Hỏi thừa – hắn trả lời lạnh lùng
– Hihi – nó cười
– Ăn tiếp – hắn tiếp tục đút nó ăn
Sau khi ăn hết tô cháo . Nó uống thuốc xong rồi lăn ra ngủ . Tối mọi người về . Nghe tin nó bị sốt 2 con nhỏ bạn chạy lên thăm , nhưng nó đang ngủ đành thôi . Ko phải nó chưa ngủ , nó đang định ngủ thì hai con bạn lên . Nó nghĩ thôi ngủ là tốt nhất nên mới giả vờ nhắm mắt . Khi hai nhỏ bạn đi ra nó để tay lên đầu sau nghĩ về những gì hắn làm cho nó
– Hắn cũng đâu có đáng ghét đâu . Bây giờ mới biết …. ở bên người ấy …. rất vui và ấm áp – nó mỉm cười rồi chìm vào giấc ngủ . Hắn ở dưới nhà cũng vậy , bật tivi mà chẳng coi , chỉ nghĩ tới nó
– Con nhỏ đó cũng đâu có đáng ghét như mình nghĩ – hắn khẽ nhếch môi cười.