Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi

Chương 85p2 - chap12


Đọc truyện Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi – Chương 85: p2 – chap12

Chị gái nó im lặng nhìn em mình. Thằng cháu thấy cả nhà mang không khí nặng nề nên liền nói:
– Không phải con đã nói là con không ưa cô ấy ngay từ đầu rồi sao ạ?! Tại cả nhà không tin con mà thôi.
Rồi cậu bé cứ thế đi vào phòng. Nó nhìn con trai đi rồi mới nói:
– Em thật sự có cách nhưng em muốn yêu cầu chị điều này.
– Em nói đi.
– Em muốn chị đừng can thiệp vào chuyện này. Em sẽ giải quyết ổn thỏa.
Chị gái nó nghe thế thì lền nhăn mặt khó chịu. Cô không thể nghĩ rằng có ngày em gái sẽ nói với mình câu đấy. Hắn nghe nó nói thế thì cũng ngạc nhiên không kém, Chị gái nó chính là một phần đắc lực trong lúc này mà nó lại không cần sự giúp đỡ của chị, vậy nghĩa là gì?!?!
– Ok?! – Chị nó nói với vẻ mặt tỉnh bơ – Em lớn rồi. Chị sẽ cho em giải quyết. Nhưng nếu mọi chuyện không ra gì thì chị sẽ can thiệp.
– Ok. – Nó đáp lại.
Chị gái nó bỏ đi ra khỏi nhà. Nhưng ngay khi cánh cửa vừa đóng lại. Trâm lấy tay lau nước mắt. Em gái cô sẽ không giải quyết được vụ này đâu. Con bé đang cố tỏ ra mạnh mẽ. Nhưng Trâm đồng ý cho em gái mình tự giải quyết là vì cô muốn nó biết được rằng. Không phải cái gì cũng theo kế hoạch mà mình định sẵn.

Ngày nộp bản thiết kế đã đến…
Khắp nơi đều thấy mọi người tất bật tập trung cho buổi quyết định ngày hôm nay. Nó và hắn được bảo vệ len lỏi qua đám phóng viên để vào bên trong phòng họp. Tất cả các đại diện công ty thời trang Châu Á đều tụ họp ở đây cả. Nó và hắn ngồi ở hàng thứ ba để tiện xem các bản thiết kế được trình bày. Nó đưa mắt nhìn quanh, hầu hết thì phóng viên các đài nổi tiếng đang chuẩn bị cho buổi quay trực tiếp. Nó thở dài, nếu nó vẫn còn bản thiết kế thì chắc chắn nó sẽ đưa công ty lên tầm cao mới. Hắn nhìn vợ cúi mặt thì liền nắm lấy tay vợ an ủi:
– Sẽ ổn thôi mà.
Bỗng chị gái nó tiến lại chỗ cả hai đang ngồi rồi an tọa trên chiếc ghế bên cạnh. Nó thấy thế thì liền nói:
– Không phải chị sẽ chuẩn bị cho bài giới thiệu của mình à?!
– Chị rút bản đăng ký rồi. Cạnh tranh gì với mấy công ty thấp hèn đó chứ?!
– Nhưng đó là cách đuea công ty con của chúng ta phát triển mà?!
– Em khỏi lo, vẫn còn nhiều cách. – Chị nó cười.
Nó không nói gì nữa, cuộc thi cũng đã bắt đầu. Công ty đầu tiên đến từ Thái Lan. Vì muốn được quảng bá truyền thống trang phục nên họ đã chọn các thiết kế cải tiến lại nó. Và cứ thế lần lượt các nước tham gia, tuyệt nhiên năm nay nó không thấy Việt Nam tham gia, kể cả công ty lớn hay cạnh tranh chung với công ty chị nó. Nó lấy làm lạ nhưng cũng chỉ nhíu mày không nói. Và… Cuối cùng cũng đến cái bọn công ty đê hèn đó. Và không ai khác lên thuyết trình chính là cô bạn Chaerim. Cô đưa mắt nhìn thẳng vài nó như thách đố, nó cũng không vừa mà nhìn thẳng vào ánh mắt của cô ta. Chaerim nói:
– Đây là lần đầy công ty chúng tôi tham gia cuộc thi, nên tôi mong muốn tìm thêm sự giúp đỡ từ các bạn. Tôi sẽ vài thẳng vấn đề ngay bây giờ.
Cô ta bấm nút và một hình ảnh thiết kế suất hiện trên màn hình lớn, Chaerim tiếp tục:
– Phong cách chúng tôi hướng theo lần này là sự thanh lịch, trang nhã. Với những bộ cách như thế này, sẽ rất thích hợp cho việc đi làm cũng như đi đến những bữa tiệc.
Trong khi Chaerim diễn thuyết dài dòng, hắn đưa mắt nhìn vợ và nắm lấy tay nó an ủi. Nó mệt mỏi nhẻo miệng cười và dựa đầu lên vai hắn. Chaerim nhìn thấy cảnh đó thì ngập ngợ vài câu rồi hít thật sâu. Chị gái nó thấy thế thì liền nhẻo miệng cười:
– Thì ra đó là điểm yếu của cô em. Tốt.
Chaerim kết thúc bài thuyết minh của mình, và đáng lẽ coi ta phải xuống khỏi khán đài. Nhưng thay vào đó, lòng ghen tuông đã đưa cô ta đu sai bước:
– Tôi biết bản thiết kế này không được đẹp cho lắm, nhưng phải nói rằng, nó lại đủ sức để thu hút sự nhòm ngó của những công ty lớn. Tôi xin nói thẳng là chính công ty Hoang Park đã có ý định cướp nó từ tay tôi. Nhưng may mắn thay tôi đã nộp nó kịp thời.

Lời nói làm nó, hắn và cả chị gái nó thẫn thờ, cô ta điên rồi sao?! Vừa ăn cướp vừa la làng ư?! Chính cô ta đã có ý định cướp nó mà?!
Đám phóng viên và khán phòng lập tức nhốn nháo, họ không ngờ một công ty lớn như thế lại có ý định chiếm đoạt thiết kế từ tay một công ty nhỏ khác. Đúng là hành động bẩn thiểu. Đám phóng viên nhận thấy đây là thời cơ tốt nên thừa nước đục thả câu. Họ nhanh chóng đưa tin:
– Một sự kiện đã xảy ra khi công ty nhỏ lật tẩy bộ mặt của Hãng thời trang nổi tiếng Hoang Park….
Nó hoang mang nhìn ra đám phóng viên và bắt đầu hoảng sợ. Hắn lập tức nắm lấy vai nó và nói:
– Chúng ta đi thôi.
Nó lấy tay bịt miệng để ngăn những tiếng nấc phát ra, ngay khi họ ra ngoài cửa thì đám phóng viên lập tức bu kín lại và bắt đầu hỏi dồn dập. Nếu không có những người bải vệ đưa họ ra tận cửa thì mọi chuyện sẽ lại tệ hơn.
Chaerim nhìn đám hỗn loạn trước mặt mà thỏa mãn, vì tận hưởng sự sung sướng nên cô không thấy Trâm đang sồng sộc từ trong cánh gà đi ra phái khán đài mặc kệ lời ngăn cản của ekip. Và không chần chừ một cái tát hạ màn trên mặt Chaerim. Và nó được phát sóng ngay lập tức, mọi thứ cứ như một phim truyền hình. Số lượng Khán giả xem đài của chương trình ngày hôm nay bỗng dưng tăng lên chóng mặt. Trâm thét lên đủ lớn cho cả khán phòng nghe:
– BITCHIER….!!!! YOU HAVE TO SEEN WHAT YOU DONE. THATS WHAT YOU WANT?!?! HA… YOULL PAY FOR THIS.
(Con khốn, cô xem lại mình đã làm gì đi, đây là những gì cô muốn hả?!?! Cô sẽ phải trả giá cho chuyện này)
Rồi cô sồc sộc bỏ đi, để mặc cho Chaerim đứng ôm mặt trên khán đài.
Chính từ ngày đó, mọi thông tin liên quan đến công ty của nó đều là về việc cô lấy cắp bản quyền, cứ mỗi ngày lại có thêm người rút khoảng đầu tư, chứng khoán công ty giảm mạnh. Và điều nó nên làm cũng đã đến, nó tổ chức một cuộc họp:
– Đã đến lúc tôi phải đóng cửa công ty rồi. Tôi đã từng cho rằng mình có thể cứu vãn mọi thứ nhưng thật sự là hết rồi. Mọi người phải tự tìm một công việc cho riêng mình đi.

– Chúng tôi sẽ không làm thế đâu thưa gián đốc, phải có cách khác chứ?!
– Không còn đâu. – Nó ôm mặt khóc.
Mọi người chìm trong im lặng. Bỗng một anh chàng hấp tấp chạy vào và nói:
– Không xong rồi, cổ phiếu ta đã giảm 70%. Và đã có một công ty khác ra giá mua rồi.
– Ra giá ư?! Là ai?!
– Của…. Cô… CHAERIM – Cậu ta ấp úng.
Cà căn phòng nháo nhào lên. Nó im lặng không nói gì, nó gần như sụp đổ hoàn toàn. Nó đã sai khi không nhớ sự giúp đỡ của chị gái mình. Bỗng hắn lên tiếng:
– Bán cho họ đi.
Mọi người trố mắt lên nhìn hắn. Nó cũng há hốc miệng không tin được những gì mà hắn nói


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.