Đọc truyện Tôi Là Trùm Sau Màn – Chương 29: Vua đã về
Translator: Nguyetmai
Đối mặt với năm người chơi hỏi liên tục, ngọn lửa trong mắt sứ giả độ hồn dần bốc lên, cuối cùng gã vung tay lên, một đám sương đen xuất hiện bao phủ năm người này, trói chặt lấy họ rồi nâng lên cao.
“Các người có biết thống lĩnh quỷ đốc đóng quân ở đây đã chết như thế nào không?” Sứ giả độ hồn thử hỏi năm người chơi này.
Cuồng Chiến Sĩ dẫn đầu vùng vẫy một chút, phát hiện không thể trốn thoát được, vẻ mặt câm nín nhìn đám đồng bọn.
“Sao hả? Trước khi buôn bán, Kẻ Lái Buôn Bí Ẩn còn phải khoe vũ lực nữa à?”
“Khụ… Đại ca, em cũng chưa từng gặp mà, có biết quá trình đâu.”
“Thế… Có cần khen gã mấy câu để dỗ gã không? Sau đó gã sẽ giảm giá cho chúng ta chăng?”
Nghe thấy những người chơi nói chuyện, sứ giả độ hồn đã hết hy vọng triệt để, vung tay lên. Sương đen lập tức dâng trào, xé nát cả năm người bên trong.
Thấy hồn vía và hồn lực lại mất tích một cách khó hiểu, sứ giả độ hồn lộ vẻ suy tư, sau đó thân hình của gã lóe lên, biến thành một bóng đen nhanh chóng lao về phía Minh Phủ.
…
Cảnh tượng xảy ra ở đây đương nhiên là bị Bắc Ly luôn giám sát 24 giờ phát hiện, đồng thời nhanh chóng báo cáo cho Lục Vô.
“Xem ra Sát Na đã phái người tới điều tra. Nhưng rốt cuộc sứ giả độ hồn có lai lịch gì vậy?”
Bắc Ly chống cằm, ngồi trước bàn máy tính, trong miệng còn nhai đồ ăn vặt: “Sứ giả độ hồn là chức vị lớn nhất dưới Quỷ Vương và Quỷ Tướng, trông coi việc thu nạp âm linh rồi nộp lên trên. Bên dưới mỗi Quỷ Vương và Quỷ Tướng đều sẽ phân công một sứ giả độ hồn. Thực lực của họ không bằng nhau, am hiểu sử dụng phép thuật thuộc loại huyết tế.”
“Âm linh? Đó là gì?” Lục Vô tò mò hỏi.
“Tương đương với tiền trong hiện thực ấy. Dù sao thì người bình thường hoàn toàn không thể thu thập hồn lực được, mà Bắc Kỳ thì có rất nhiều khu vực sản xuất âm linh. Âm linh khác với linh hồn mới sinh, nó càng giống một loại nguyên liệu, có thể dùng để tu luyện, cũng có thể dùng để tạo ra vũ khí trang bị, dù sao thì có rất nhiều tác dụng.”
Lục Vô gật đầu: “Nói vậy tức là bọn Quỷ Vương, Quỷ Tướng không chiếm cứ khu vực Minh Phủ là vì nơi này không sản xuất ra âm linh sao?”
Bắc Ly nhét một nắm đồ ăn vặt vào miệng, nhồm nhoàm đáp: “Ờm! Đúng thế. Tuy rằng Minh Phủ là thủ đô của Bắc Kỳ, nhưng vật tư ở đây lại là thiếu thốn nhất.”
Tuy rằng đã biết lai lịch của sứ giả độ hồn, cũng biết mục đích chuyến đi này của gã, nhưng Lục Vô không biết mình phải đối phó với gã như thế nào, đành phải dời mắt về phía Bắc Ly tham ăn thêm lần nữa.
“Tôi cũng không biết nữa. Sứ giả độ hồn có thể hòa mình vào trong bóng đêm, với thực lực của người chơi thì khó giết chết lắm.”
Thấy Bắc Ly cũng không biết phải giải quyết tai họa ngầm này như thế nào, Lục Vô lâm vào trầm tư.
Lúc này, Bắc Ly lại thò tay chỉ vào màn hình máy tính: “Vô, anh xem, họ đang thảo luận vấn đề này trên diễn đàn kìa.”
Lục Vô bước lên, lập tức thấy topic mà người chơi mới đăng.
Man Thiết Ngưu: Ai có thể nói cho tôi biết tại sao NPC mà cũng không phân rõ phải trái gì cả vậy? Tôi cho rằng mình may mắn gặp Kẻ Lái Buôn Bí Ẩn, ai dè chẳng được gì cả mà còn bị giết nữa. Ai có thể nói cho tôi biết tại sao? Bây giờ tôi đang rơi vào trạng thái không tin vào cuộc sống nữa.
Dưới topic này còn đính kèm mấy bức ảnh chụp màn hình, bên trong rõ ràng sứ giả độ hồn.
Mundo Đi Đâu: (Che mặt) Người anh em, chắc cậu bị thiểu năng rồi. Tuy rằng gã này trông giống Kẻ Lái Buôn Bí Ẩn thật đấy, nhưng điểm nào cho cậu thấy gã chính là NPC đó vậy? Cậu không thấy gã đó là một bộ xương hả?
Nước Sô-đa: Lậu mía, người anh em cũng gặp phải gã này à? Ba anh em bọn tôi cũng gặp lúc đang thuần thú ở khu Lưu Ly đấy. Đó không phải là Kẻ Lái Buôn Bí Ẩn đâu, là cấp dưới của Quỷ Tướng Sát Na đó. Cậu trâu bò thật, chủ động tìm cái chết, ghê ghê ghê!
Moe King Nhà Tui: Ở đâu? Cấp dưới của Sát Na ở đâu? Pháp sư ta đây đã luyện thần kỹ lên level 2 rồi, sắp triệu hồi được thiên quân vạn mã rồi. Để tôi dẫn đám đàn em âm binh đi diệt hắn!
Chó Sói Cuồng Vọng trả lời Moe King Nhà Tui: Nhóc pháp sư tầng trên bay cao nhỉ? Ra dã ngoại solo một trận nào, để anh dùng đại kiếm dạy cho chú một bài học nhé!
Moe King Nhà Tui trả lời Chó Sói Cuồng Vọng: Pháp sư bọn tôi đánh solo vô địch nhé, trâu bò nhất nhé, trùm sò nhất nhé, hành chết bọn Cuồng Chiến Sĩ mãng phu. Mong được gặp gỡ ở dã ngoại, tao sẽ cho mày biết cái gì gọi là chiến thuật biển người.
Kiếm Thuật Đại Sư trả lời Moe King Nhà Tui: Đừng chém nữa, bây giờ pháp sư trâu bò nhất, nhưng mày không biết một phiên bản là một đại thần sao? Chờ bọn này chuyển chức xong, một người có thể đánh cả một đại đội pháp sư tụi bay nhé!
…
Thấy bình luận của những người chơi, Lục Vô không khỏi dở khóc dở cười. Gần đây skill pháp sư được mở ra khiến rất nhiều pháp sư sống trong cống ngầm lâu có vẻ rất kiêu ngạo. Dù sao cũng có skill Triệu Hồi Âm Binh, những pháp sư theo trường phái bỉ ổi nếu solo ở dã ngoại thì đúng là trở nên rất lợi hại.
Lục Vô đang định dạo xem topic thảo luận của những người chơi trên diễn đàn thì vẻ mặt Bắc Ly bỗng thay đổi.
“Gã ta đến rồi, đã tới Minh Phủ rồi!”
Lục Vô nghe vậy, tâm thần cũng chìm vào trong thần khí, bắt đầu quan sát thông qua mối liên hệ giữa thần khí và Minh Phủ.
Chỉ thấy một bóng đen đang dần hiện lên ở gần Minh Phủ, sau đó chui vào trong.
…
Thấy Minh Phủ đã được sửa chữa trước mắt, lúc này trong lòng sứ giả độ hồn tràn đầy sợ hãi.
Nhưng gã không tin, không tin rằng vị vua đã chết kia lại vẫn còn sống. Phải biết rằng, gã đã tận mắt chứng kiến cái chết của ông ta. Ngay cả khí tức hồn lực tản ra của Vua Bắc Kỳ, gã cũng vẫn nhớ rõ.
Thế nên sau một lúc bồi hồi trước cửa, sứ giả độ hồn vẫn cắn răng chọn bước vào bên trong, định tra xét xem thử.
Sau khi đi dạo một vọng, sứ giả độ hồn lại đắm chìm trong khiếp sợ.
Gã tận mắt nhìn thấy kiến trúc bên ngoài của Minh Phủ vốn đã bị phá hủy, giờ đây lại thật sự được phục hồi như ban đầu, thậm chí ngay cả những vết tích nhỏ bé kia cũng không khác chút nào cả. Điều này khiến gã thật sự cho rằng Vua Bắc Kỳ đã trở về rồi.
Nhưng gã không hiểu tại sao ngoài Tàng Kinh Các ra, những kiến trúc khác lại không thấy đâu cả.
Đương nhiên là vì số hồn tệ của Lục Vô chỉ đủ để hồi phục Tàng Kinh Các thôi, những nơi khác như kho nguyên liệu, kho trang bị vân vân… Bây giờ còn chưa có đủ hồn tệ để sửa chữa. Rõ ràng là sứ giả độ hồn không thể nghĩ ra lý do này được.
Thấy sứ giả độ hồn đang đi dạo liên tục trong Minh Phủ, Lục Vô bỗng nảy ra ý hay, sau đó điều khiển thần khí, dần dần ngưng tụ ra một bóng người trong Minh Phủ.
“Kẻ nào?” Sứ giả độ hồn cảm nhận được âm khí bỗng hội tụ, lập tức dời mắt về một chỗ nào đó trong Minh Phủ.
“Ngươi nói xem ta là ai?” Giọng nói uy nghiêm truyền tới từ bóng người đó.
Bầu trời bỗng trở nên u ám, âm khí khổng lồ hình thành một lốc xoáy liên tục quanh quẩn trong Minh Phủ, mà bóng người kia cũng dần trở nên rõ ràng.
“Vua Bắc Kỳ! Không… Không thể nào!” Sứ giả độ hồn bị chấn động mãnh liệt, không tự chủ được mà bắt đầu run rẩy.
Gã ngẩng đầu nhìn âm khí đang sục sôi gào thét trên bầu trời, bỗng nhiên cúi đầu quỳ rạp xuống đất: “Độ Duyên cung nghênh vua đã về!”
“Ngươi có biết kết cục của kẻ phản bội không?” Lục Vô gằn giọng nói.
Giọng nói thông qua âm khí vang vọng trong Minh Phủ khiến sứ giả độ hồn sợ hãi run lẩy bẩy.
“Thuộc hạ tự biết tội, nguyện chịu chết để chuộc tội. Mong vua nể tình thuộc hạ làm việc khổ nhọc nhiều năm, đừng rút hồn vía của thuộc hạ ra để nung nấu!” Sứ giả độ hồn run rẩy đáp.
Nghe vậy, Lục Vô trợn tròn mắt. Hắn chỉ bỗng nhiên nảy ra ý tưởng nên mới thử giả vờ thôi, không ngờ sứ giả độ hồn lại nhát cáy đến thế, còn muốn tự sát để chuộc tội nữa chứ.