Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy

Chương 80


Bạn đang đọc Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy – Chương 80

Chương 80
“Mỹ Doanh, có phải Giang Yến còn đẹp hơn năm ngóai không?”
“Ừ, năm nay biểu diễn cũng rất tốt.”
Chị Mỹ Doanh và chị Mẫn Trân đang nói về Y Giang Yến. Tôi cũng phải diễn tốt như cô ta mới được, tôi mặc váy công sở màu đen, chỉnh lại tóc cho đẹp. Giang Yến đã cởi bỏ áo thường ngày để mặc vào bộ váy công sở màu xám. Y Giang Yến và tôi… phải cùng lên sân khấu. Hu… căng thẳng quá.
“Tuấn Hỷ, cố lên! ^^*”
Đằng sau, chị Mỹ Doanh đang khuyên khích tôi, tôi cũng thấy anh đang mỉm cười mắt dõi theo tôi như trước kia. Yên tâm đi, em nhất đingj sẽ diễn tốt mà. ^-^ Tôi và Y Giang Yến cùng ra sân khấu. Oái!! Người xem quá nhiều khiến tôi căng thẳng đến nỗi suýt nữa khựng lại. Nguy quá! Nhưng tôi lập tức định thần lại, trấn tĩnh, lấy vẻ mặt xinh đẹp nhất, thần thái tự nhiên nhất uyển chuyển, tiến về phía trước.

Ôi chao! Woa!! Tiếng hoan hô…
Các học sinh và thầy cô giáo đều cười rất hài lòng! Thành công rồi! Không khí này, tuyệt! Thật may mắn.
Ra sân khấu một lần rồi cảm thấy rất tự tin, chỉ hai lần thôi mà tôi đã thấy tự tin lắm rồi… Hu ra! ~ Tôi nhìn thấy Trí Anh và Tiểu Mẫn, cả Xương Sườn đang ngồi hàng đầu giơ hai ngón tay chữ V lên với tôi. Các em, chị đây làm tốt chứ? Sau đó, tôi mặc áo liền váy ra sân khấu, làm một màn biểu diễn cực đẹp rồi trở về. Cuối cùng đã đến thời khắc diễn váy cưới rồi, Y Giang Yến búi tóc lại, sau đó chải tóc mái gọn về một bên. Cô nàng mặc một chiếc váy cưới màu chanh tươi nhạt, quả thực rất đẹp, Dân Hữu cũng vô cùng đẹp trai. Trong phần áo cưới, họ đã có được tiếng vỗ tay hoan hô nồng nhiệt nhất.
“Sau đây, Nữ thần truyền thống của Hữu Lâm ta sắp ra sân khấu. Nữ thần năm ngoái chính là tiểu thư Y Giang Yến trong trang phục áo cưới, năm nay cô vẫn vô cùng xinh đẹp. Hy vọng sau này các vị vẫn luôn quan tâm. Trong thời gian Nữ thần chuẩn bị xin hãy tấu nhạc lên!”
Váy cưới trắng muốt vô cùng lộng lẫy, còn có bó hoa cực lỳ rực rỡ, khoảnh khắc này thực khiến người ta run rẩy. Không phải vì người xem quá nhiều, mà là vì nghĩ đến chuyện đối diện với Cẩm Thánh cũng mặc trang phục hôn lễ thì trái tim đã rất hồi hộp… Âm nhạc vang lên, tôi bắt đầu trang điểm lại theo phong cách váy cưới, búi lại mái tóc dài óng mượt, sau đó tô lại mắt, chấm lại môi.
“Ôi chao! Mỹ Doanh, cậu tìm mục sư lại đây, chúng ta gả quách cô nàng này cho rồi!”
“Hi hi ~ chị này!”
“Mẫn Trân, yên tâm, còn có hiệu trưởng nữa mà!”
“Ha ha! Đúng rồi, không cần gọi mục sư nữa, hi hi.”

Tôi cẩn thận mặc váy cưới vào, thắt thắt lưng cho chặt. Thế này được rồi chứ?
“A? Tuấn Hỷ, đợi chút đã!”, Giang Yến nói.
“A? Sao vậy?”
“Sau lưng hình như hơi kỳ kỳ.”
“Vậy hả? Cậu chỉnh lại giúp tớ được không?”
“Được, biết mà, đừng căng thẳng, cố lên.”
“Ừ, cảm ơn cậu.”

“Được rồi, cậu nhất định sẽ diễn tốt mà. Haha”
Đợi Giang Yến chỉnh lại áo xong, tôi đội khăn voan lên. Hoàn thành rồi, một lát nữa thôi, tôi sẽ đi ra từ cánh cửa này, và tôi sẽ thấy anh ấy đang cười với tôi. Cẩm Thánh, làm sao đây? Em thích anh quá rồi.
“Diễn xuất tốt quá đúng không? Sau đây là chàng trai đi cùng Nữ thần kết thúc buổi diễn, Khương Cẩm Thánh! Mời ra sân khấu!”
Cẩm Thánh ra rồi. Quá đẹp, quá tuyệt, quá oách! Bạn trai của tôi, trước mặt bao người, trong sự cổ vũ nồng nhiệt đã tham gia tiết mục đặc sắc nhất của lễ Nữ thần. Tuyệt quá! Chỉ có câu này, ngoài ra không có gì có thể diễn tả được. Gương mặt tôi hơi hồng lên, biểu cảm vô cùng dịu dàng và nghiêm túc… Thực ra vẻ mặt này thật quá lâu mới thấy vì lần nào nóng giận, tôi cũng chỉ muốn nhéo anh cho biết tay. Nhưng giờ thì, tôi chỉ muốn chạy ra để anh ôm tôi thôi.
Cẩm Thánh quay lưng lại phía sau, chìa tay ra phía tôi làm dáng vẻ mời tôi bước ra. Lần này đến lượt tôi xuất hiện rồi. Tôi chậm rãi bước đến trước mặt Cẩm Thánh. Cẩm Thánh, chúng ta phải làm tốt nhé, phải làm đẹp hơn năm ngoái. Tôi nắm lấy tay anh, Cẩm Thánh liếc tôi rồi nói nhỏ: “Có anh ở đây, đừng căng thẳng”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.