Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy

Chương 76


Bạn đang đọc Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy – Chương 76

Chương 76
“Ôi chao! Khương Cẩm Thánh đúng là đồ đại ngốc! Ha ha, đó là gì vậy hả?” 
Đúng thật là bị anh chọc cho thiếu điều chết vì cười. Ai da, buồn cười chết mất nhưng tôi cười quá đáng rồi hay sao ấy. 
“Thật là, mình đi thì đẹp lắm chắc!” 
“Hừ, tự mình còn chẳng ra sao lại đi cười anh ấy.” 
“Gì chứ? Còn nói là bạn gái nữa. Đúng là buồn cười.” 
Ở đây hình như toàn những người ghét tôi nhất hay sao ấy. Đúng thật tôi là người không được hoan nghênh mà. Hừ, buồn cười thì bảo tôi phải làm sao đây chứ? 
Cẩm Thánh biểu diễn xong liền đến gần tôi, nhìn gần càng thấy buồn cười, hic! Sắp điên mất. Đã cười thì không nín nổi. Làm sao đây? Cười chảy nước mắt rồi. Nhất định phải kể cho Trí Anh và Tiểu Mẫn nghe mới được. 
“Có gì mà cười vui thế?” 
“Này, chẳng phải anh bảo anh đi rất đẹp sao? Còn bảo là hay lắm í! Bộ tính quay phim mafia hả?” 
“Trời sinh ra đã đi kiểu chữ bát đó rồi làm sao được?” 

“Thì anh đừng giả bộ là biết nữa, ôi ha ha ha!” 
“Này! Không biết thù cũng phải giả vờ là biết chứ!” 
“Thành thực thì vẫn hơn mà. Anh không thấy buồn cười lắm hả?” 
“Em không biết khí chất, phong độ của người đàn ông à?” 
“Nói thực đi nào, anh cũng thấy mất mặt phải không?” 
“Không.” 
“Có! Có, có.” 
“Hứ, em càng ngày càng giống Lý Vân Quân rồi!” 
“Úi!” 
Nói như thế làm tôi bắt đầu hoảng. Bình thường trêu đùa với tên quạ đen, tôi cũng đã đạt đến trình độ này mất rồi. Dừng lại, trở về trạng thái cũ. Tôi đúng là điên rồi, trước mặt Cẩm Thánh mà còn như thế. Sau này phải chú ý thôi. Bó tay thật, lần sau không thế nữa. 
Đã chín giờ rồi, vì chị Hội trưởng hét rằng: Đây là phần rất quan trọng nên xin mọi người hãy tập nhiều hơn chút nên tôi không thể về nhà, cứ phải tập mãi cách đi trên sàn catwalk, chân tôi đau không chịu nổi nữa rồi. Các chị nhìn chúng tôi vẻ rất tội nghiệp. Chắc cũng vì thế mà các chị bảo đến đây tạm dừng vậy.
Khó khăn lắm tôi mới kiên trì được đến cùng để cùng Cẩm Thánh về nhà 
“Chúc mừng em.” 
“Hử? Gì cơ?” 
“Được làm Nữ thần.” 
“Cảm ơn!” 
“Có phải em vui cả ngày rồi không?” 
“Anh lại cố tình chọc em đó hả?” 
“Hừ, anh thì lại thấy phiền chết đi được.” 

“Tại sao thế?” 
“Thì bọn nhóc tập chung đó. Bọn thỏ nhép, dám theo đuổi em thử đi rồi biết! Đập gãy chân ngay!” 
Nhìn sắc mặt anh, tôi sợ đến phát khiếp. Ai da, xấu tính thật đó. 
Từ đó chúng tôi tập xong đến chín giờ là cùng nhau về nhà. Nghĩ thì đơn giản lắm nhưng hoạt động này của trường là mang tính đại diện nên tuy chưa đạt đến đăngt cấp người mẫu chuyên nghiệp nhưng vẫn phải biểu hiện tốt một chút mới được. Lúc mới bắt đầu tôi và Cẩm Thánh đều không mấy nghiêm túc, không xem trọng việc này, cố trốn ánh mắt mọi người để lười biếng nhưng về sau thái độ nghiêm túc của mọi người đã khiến chúng tôi bắt đầu chăm chỉ theo. Đặc biệt là Y Giang Yến,. Cô ta rất nghiêm túc, luôn chăm chỉ tập dáng đi người mẫu… cùng Dân Hữu. 
“Vẫn ổn chứ?” 
Úi! Là Y Giang Yến. Sao lại nói chuyện với tôi chứ? 
“Tớ rất chăm chỉ… nhưng động tác khó nắm bắt quá.” 
“Phải. Năm nay cậu là Nữ thần nên càng phải cố gắng hơn.” 
“Ừ, chắc chắn rồi.” 
“Cậu có biết hôm đó các tiền bối đều đến cả không” 
“Vậy sao?” 
“Đương nhiên là thế rồi. Hôm đó, chắc cùng phải vài ngàn người đến đấy” 
“Thật hả?” 

“Ừ.” 
Thì ra thế. Bao nhiêu người tham gia lễ Nữ thần như vậy, thảo nào mọi người chăm chỉ đến thế. Tôi nhất định phải làm tốt hơn. 
“Cẩm Thánh vẫn đẹp trai như thế. Quá đẹp. Ha ha!” 
Hả? Y Giang Yến bộ quên tôi là bạn gái của Khương Cẩm Thánh rồi sao? Hic. 
“Tuấn Hỷ!” 
“Hả?” 
“Cậu đừng nghĩ người nào ở bên cậu cũng là của cậu nhé. Cái dễ dàng thay đổi nhất là tình yêu đấy. Nhé ~ cố lên!!!” 
A ôi! A! Y Giang Yến cậu nói thế làm lòng tôi rối bời đây này. Thảo nào lại nói chuyên với tôi. 
“Không phải tớ đang tự khen mình đâu nhưng năm ngoái tớ làm Nữ thần đã nâng cao danh tiếng của trường không ít nên các tiền bối và thầy cô đều vô cùng sung sướng, cậu đó, phải nghiêm túc hơn mới được! Nhưng mà, điệu bộ bây giờ thì có vượt qua tớ được không? Cứ trình độ này thì có được gọi là Nữ thần hay không? Lo thật đó, haizzz.” 
Con nhỏ này biết nghĩ thật nhỉ! Hừ! Ai cha! Phác Tuấn Hỷ, tính mày dạo này ôn hòa gớm, thật là, con nhỏ này lại nói với giọng tự nhiên càng khiến tôi chịu không nổi. Tôi điên rồi đây. Phác Tuấn Hỷ!!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.