Bạn đang đọc Tôi Là Tất Cả Của Tên Ấy – Chương 72
Chương 72
Vừa tan học xong là tôi chạy đến phòng Hội học sinh ngay, Ra trễ quá nên tôi đã đến muộn hơn mọi người. Hình như đều đến đủ cả rồi.
Cách —
“Tuấn Hỷ, đến rồi hả? Vào đây đi”
Đó là vị tiền bối tôi gặp hôm qua, tên Trương Mẫn Trân. Tôi vừa bước vào thì mọi cắp mắt đều dòn vào với vẻ ghét bỏ. Y Giang Yến cũng đến rồi, ánh mắt cô ta cũng không tốt đẹp gì cho lắm. Chẳng sao cả, có gì chứ? Trong dự đoán của tôi thôi mà.
“Có vẻ mọi người đến đủ cả rồi, sau đây xin mời Hội trưởng phát biểu, xin mọi người chú ý một chút.”
“Chào các bạn! Tôi là Hội trưởng Hội học sinh Trương Mẫn Trân. Hiện nay từ khối một đến khối ba có tất cả hai mươi người đẹp được tiến cử nhưng trong số đó chỉ một người được trở thành Nữ thần. Mọi người đều biết rồi chứ?
Người được chọn làm Nữ thần sẽ xuất hiện vào phút cuối cùng, còn mười chín người đẹp còn lại sẽ phối hợp trong các phần được chỉ định như áo cưới, trang phục công sở, thường phục. Phần áo cưới sẽ có 6 nam sinh trường ta tham gia. Tháng sau là lễ Nữ thần nên dự định tuần sau sẽ tiến hành bình chọn. Các bạn có thắc mắc gì cứ hỏi!”
A ôi, chơi gì mà phức tạp thế, chỉ ngồi nghe không mà cũng buồn ngủ như lúc lên lớp. Trong này sao mà ấm áp thế, càng buồn ngủ hơn.
“Đã quyết định nam sinh xuất hiện cuối cùng chưa?”
“Vẫn chưa, tò mò hả? Thực tế thì có một người. Bây giờ đang làm công tác tư tưởng với cậu ấy. Không dễ chút nào. Vốn bản tính cố chấp nên không chịu đóng vai trò nay.”
“Là ai thế?”
“Bí mật. Mấy ngày nữa các bạn sẽ biết, đợi hai ngày nữa nhé. Tất nhiên cũng sẽ là nam sinh trường khác như trước giờ. Cứ theo truyền thống lễ Nữ thần thì đây không phải chỉ là tiết mục riêng của trường ta, chính vì lý do này mà nam sinh đó chắc chắn phải là nhân vật của trường khác, vậy nên học sinh các trường khác cũng rất quan tâm. Những điều này chắc các bạn cũng biết rồi nên các bạn ngồi đây hãy chuẩn bị sẵn sàng làm những công việc của mình, được chứ?”
“Được!”
Cuộc họp kết thúc, trên đường về lớp, tôi gặp Dân Hữu, hình như cậu ta cũng tham gia hoạt động lần này.
“Tuấn Hỷ… lâu quá không gặp! Cậu khỏe chứ?”
“Ừ, cậu cũng tham gia hoạt động hả?”
“Ừ, vốn không thích nhưng tớ không tham gia thì… Tớ phải lo phần áo cưới đó.”
“Thế à, chắc chắn tuyệt lắm nhỉ?”
“Hây! có gì mà tuyệt! Tuấn Hỷ cậu không biết chứ nhân duyên của cậu tốt ghê! Lớp bọn tớ bao nhiêu thằng đang yêu thầm cậu đó.”
“Oạch! Thật hả? Không ngờ!”
Đang đi cùng Dân Hữu thì bất ngờ tôi gặp Y Giang Yến, nhân vật mà tôi đặc biệt không thích gặp chút nào.
“Con nhỏ hư đốn!”
Cũng lại là câu đó, cũng phải thôi, lần này bị cô ta mắng thế cũng đáng đời.
“Tuyệt đối không tha cho cậu, đồ hư đốn! Lễ Nữ thần cứ đợi đó mà xem!”
Giang Yến quay phắt người đi, lời tuyên chiến đầy mùi thuốc súng thật hoàn mỹ, trong lòng tôi hơi bất an, quay người gì mà mạnh bạo thế.
“Giang Yến, Y Giang Yến! Tuấn Hỷ, xin lỗi, tớ đi trước đây!!”
Tôi thấy hơi khó chịu khi thấy bóng Dân Hữu đang hấp tấp đuổi theo Y Giang Yến. Tên này… đáng thương thật. con nhỏ hư đón, phải thôi. Đối với cậu thì tôi là con nhỏ hư đốn chứ gì? Nhưng từ giờ cậu có nói gì thì tôi cũng không bỏ Cẩm Thánh đâu. Giờ tôi sẽ tuyệt đối không buông tình yêu này nữa, không bao giờ có lần thứ hai… Tôi vẫn có anh ấy luôn bên cạnh tôi. Y Giang Yến, vậy nên, bây giờ tôi có thể đường đường chính chính trước mặt cậu rồi. Nhưng cậu nói hôm lễ Nữ thần đợt mà xem?? sao lại dọa tôi?