Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật

Chương 46


Bạn đang đọc Tôi Diễn Bừa Mà Các Anh Cũng Coi Là Thật FULL – Chương 46


Chử Dật cảm thấy hơi xấu hổ, anh ta bâng quơ nghĩ chỉ bằng những biểu hiện và tính cách ngang ngược của Giang tiên sinh trong chương trình thì đừng nói là người già, miễn là người lớn tuổi chút thì đều sẽ không thích.
Nếu như ông nội của Thẩm Phất đã từng xem phát sóng trực tiếp hoặc ghi hình thì chắc chắn sẽ rõ.
Hơn nữa những gì mình nói lại không có vấn đề gì, sao có thể là ông ấy cố ý nhằm vào mình?
Tám phần là người già căn bản không hiểu hàm ý của những meme này, nghĩ là tất cả meme đều có ý chào hỏi nên mới gửi một tấm như thế này.
Thế là Chử Dật cười khan ở trong nhóm: “Haha.”
Phối hợp ông cụ gửi đi một tấm meme phong cách hoa sen nở rộ gió mát nhẹ thổi phong cách tương đối cũ.
Sau đó gõ chữ nói: “Ông nội biết bắt trend thật đấy, chờ gặp mặt cháu hướng dẫn ông dùng meme.
Ông Trì lại không nhanh không chậm gửi đi hai tấm meme.
Chử Dật mở ra xem.
Dạy tôi? Meme của cậu lạc hậu như thế còn đòi dạy tôi.jpg.
Chó ngốc à mày.jpg.
Chử Dật: “…”
Bên trong nhóm đã có bảy người.
Trong các khách mời nam ngoại trừ Giang Thứ thì người lớn nhà bốn người khác đều đã vào đông đủ.
Người nhà Ôn Tranh Hàn là cô của anh ta, cũng là một diễn viên giống như anh ta nhưng mà là diễn kịch sân khấu.
Cha mẹ Hướng Lăng Vân đều ở nước ngoài, mặc dù vội trở về thì có thể sẽ kịp nhưng lần trước xuất hiện lỗ hổng lớn như vậy nên người đại diện của anh ta không dám để cha mẹ anh ta tới trong khâu này.
Hướng Lăng Vân không giống Ôn Tranh Hàn đã đạt được nhiều giải thưởng, cho dù không có nhân khí* vẫn có thể sừng sững không ngã, cũng không thể vò đã mẻ chẳng sợ rơi giống Chử Vi, anh ta rất để ý mặt mũi và đẳng cấp.
*Nhân khí 人气: độ nổi tiếng, độ phổ biến, thể hiện qua lượng fan hâm mộ và người cổ vũ
Thế nên đại biểu Hướng Lăng Vân là một vị quản lý của công ty anh ta.
Vị quản lý này là người biết xem xét thời thế nhất.
Hiện tại tình thế trên mạng là chuyện gì chứ, đều đang đoán xem cuối cùng vị khách mời nam nào sẽ chiếm được sự ưu ái của Thẩm Phất.

Cái này cũng giống như ném tú cầu, tự nhiên là người nhận được tú cầu có mặt mũi nhất rồi.
Huống chi bởi vì sự kiện bình chọn quay xe lúc trước khán giả đều cho rằng Hướng Lăng Vân là một trong những người theo đuổi của Thẩm Phất, phương pháp xử lý công ty đưa ra cũng là để Hướng Lăng Vân hào phóng thừa nhận.
Lần này ông ta tới tham gia hội gặp mặt của người lớn chỉ có một mục đích chính là kéo cảm tình của người nhà Thẩm Phất giúp Hướng Lăng Vân!
Giải quyết xong ông nội của Thẩm Phất thì còn sợ không giải quyết được Thẩm Phất sao?
Ông nội của Thẩm Phất sinh ra vào những năm năm mươi, cảm thấy hứng thú với cái gì nhất thì chắc chắn là trà đạo, chính trị các thứ chứ.
Vị quản lý này lập tức đổi hình đại diện thành trà Phổ Nhị.
Anh ta chạy ra răn dạy anh trai của Chử Vi: “Chúng ta là người nhà của các khách mời có thể tập trung ở đây đã là có duyên, sao có thể tuỳ tiện nói xấu khách mời nam khác trước mặt mọi người chứ? Người ngay thẳng như ông Thẩm vừa mới vào trong này khẳng định không muốn thấy các người lục đục với nhau, anh trai của Chử Vi mau xin lỗi ông ấy đi!”
Nhà họ Cố là gia đình có truyền thống âm nhạc lâu đời, nhưng mẹ của Cố Chi Đảo lại là tiểu thư nhà giàu có, thời còn trẻ hai kẻ mạnh bắt tay với nhau nên đều xem thường mấy nghệ sĩ tuyến mười tám, cho nên ba năm trước đây mới có thể làm ra hành động ném tiền cho Thẩm Phất yêu cầu cô rời xa con trai mình.
Nhưng hiện tại không giống ngày xưa nha.
Hiện tại địa vị của Thẩm Phất tăng lên, cô còn trẻ, nói không chừng tương lai có thể trở thành sao hạng A.

Nếu như là một ngôi sao nữ hạng A thì lại hoàn toàn có thể xứng đôi với nhà họ Cố.
Huống chi mẹ của Cố Chi Đảo có xem chương trình, Thẩm Phất không làm gì cả vẫn có thể khiến cho mấy khách mời nam có tài sản và bối cảnh hùng hậu tranh đoạt…!nhất là Giang Thứ.
So sánh nhà họ Cố với nhà họ Giang thì không khác gì con kiến và cá sấu.

Nếu có thể thắng Giang Thứ thì chẳng phải là tỏ ra con trai của mình rất có sức hút?
Hiện tại mẹ của Cố Chi Đảo có hơi hối hận vì trước kia từng làm chuyện như vậy, lúc đó Thẩm Phất thích con bà tới vậy, cho cô năm trăm vạn cô còn không cần, có thể thấy là thích thật lòng.
Chẳng qua lúc này vẫn có cơ hội cứu vãn.
Không phải là Thẩm Phất còn hận Cố Chi Đảo hay sao?
Cởi chuông phải do người buộc chuông, vậy thì để bà tham gia chương trình gặp mặt cô một lần, tự mình hứa hẹn sẽ đồng ý cho cô gả vào nhà mình, chuyện này không phải là thành công à?
Nếu là thông gia tương lai thì còn phải làm tốt quan hệ.
Hơn nữa phải giúp Chi Đảo đá mấy tên tình địch như Giang Thứ và Chử Vi ra ngoài.
Thế là mẹ Cố cũng nói chêm vào: “Anh này nói rất đúng, cậu Chử à, trong nhóm xem như ông Thẩm là người có vai vế lớn nhất, không thể tiếp tục nói năng tuỳ tiện trước mặt ông ấy.


Chẳng qua cậu còn trẻ, không biết phép tắc lắm cũng không sao, có thể học từ từ.

Cậu Giang là đứa trẻ tốt lại đẹp trai thế cơ mà, đừng nói xấu cậu ấy.
Chử Dật thật sự vô cùng tức giận.
Vừa rồi mới vào trong nhóm không ai nói lời nào, hoá ra là đều chờ ở chỗ này à.
Mình vừa nói sai liền tranh thủ bỏ đá xuống giếng?
Nhưng trẻ tuổi có chỗ tốt của trẻ tuổi, ông Thẩm lớn tuổi thế rồi, nghe nói đã hơn bảy mươi, hẳn không đến mức so đo với một người bậc con cháu như mình.
Chử Dật gửi một meme cúi đầu: “Cảm ơn mọi người chỉ dạy, cháu sẽ sửa lại nha.”
Trong lòng mẹ Cố và quản lý đều đồng thời cảm thấy buồn nôn.
Lại còn “nha”, tính cách thằng anh này sao mà giống y hệt Chử Vi vậy?
Người đi vào phía Tả Mân là dì nhỏ của chị ta.
Phía Hứa Điều Điều là bác của cô nàng, ông ấy cũng là người trong ngành nhưng làm bên giám chế.
Bởi vì Cố Thanh Sương và Cố Chi Đảo là anh em họ nên dứt khoát không gọi người trong nhà tới, mời chung một người lớn là mẹ Cố.
Dì nhỏ của Tả Mân và bác Hứa thấy mọi người đều vây quanh ông của Thẩm Phất thì trong lòng đều có chút khó chịu.
Dì nhỏ của Tả Mân muốn bắt chuyện với cô của Ôn Tranh Hàn nhưng vị diễn viên kịch này cực kỳ kiêu ngạo, sau khi tham gia vào nhóm không nói một câu nào, không chỉ vậy mà dù nhắc tới cô ta thì cô ta cũng không trả lời.
Mẹ Cố ngoài việc muốn giúp Cố Chi Đảo theo đuổi lại Thẩm Phất thì còn đang chờ người lớn nhà Giang Thứ tới.
Làm bác dâu của Cố Thanh Sương nhìn cô lớn lên từ nhỏ, bà ta đương nhiên muốn leo lên làm thân với nhà họ Giang thay Cố Thanh Sương.

Cho nên lúc nãy quở mắng Chử Dật bà ta mới cố ý nhấn mạnh khen Giang Thứ.
Thấy chờ mãi mà không có thêm người mới vào nhóm, mẹ Cố không nhịn được hỏi nhân viên công tác: “Người đến đủ rồi sao? Người nhà họ Giang đâu?”
Bác của Hứa Điều Điều và dì nhỏ của Tả Mân sao có thể không nhận ra ý đồ của bà ta?
Chẳng qua có thể dễ dàng nhận ra rằng Giang Thứ chẳng có chút hứng thú nào với Hứa Điều Điều và Tả Mân, hơn nữa bọn họ không thuộc cùng một vòng xã giao, chuyện hôn sự này bọn họ muốn trèo cũng trèo không tới, thế nên hai người chỉ có thể cười khẩy trong lòng.
Nhân viên công tác nói: “Tới rồi tới rồi.”
Chẳng mấy chốc người cuối cùng đã tới, hình đại diện của người đó là ảnh một bà lão tóc bạc đeo kính râm mặc sườn xám đang cầm hoa đứng bên cạnh máy bay.
Bà vừa vào thì mọi người trong nhóm đều giống như là trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Hầu như phản ứng đầu tiên của mọi người đều là ấn vào xem hình đại diện và tường wechat của bà.
Chiếc máy bay này…!máy bay riêng nhà họ Giang?
Quả nhiên việc nhà họ Giang rất có tiền không phải là giả, riêng chỉ trong tấm hình nhỏ này đã nhìn thấy vài cái máy bay rồi.
Ngược lại là tường nhà lại không xem được, bà cụ nhà họ Giang cài đặt quyền riêng tư.
Bà nội Giang Thứ: “Chào mọi người [đáng yêu].”
Không chờ mọi người phản ứng lại, cân nhắc xem nên nói gì để bày tỏ sự ngưỡng mộ.
Chỉ thấy người nãy giờ không nói câu nào là ông Trì lại bỗng nhiên gửi tới mấy cành [hoa hồng].
Gửi xong một đợt còn không ngừng lại mà lại gửi tiếp một câu.
Ông Trì: “Ảnh đại diện đẹp quá, người đẹp hoa càng đẹp [hoa hồng] [hoa hồng] [hoa hồng].”
Bà Giang Thứ: “Cảm ơn [ngại ngùng] [ngại ngùng].”
Ông Trì: “Ngày mai quay xong đi uống trà chiều [ngại ngùng] [ngại ngùng].”
Bà Giang Thứ: “Xem sao đã [kool] [kool].”
Những người khác…
Ủa alo?!
Sao chưa gặp mặt mà hai người này đã giống như thành thông gia rồi vậy?
Với lại ông Trì đã bảy tám chục tuổi rồi còn tán tỉnh bà nội Giang Thứ ở trong nhóm được thật à? Già rồi còn không đứng đắn!
Chẳng lẽ ổng cũng biết nhà họ Giang có tiền, trước tiên giúp Thẩm Phất đặt Giang Thứ trước?
Trong thời gian ngắn người nhà của mấy khách mời nữ quả thật là không có sức mà trào phúng.
Sau khi Mẹ Cố phản ứng lại thì vội vàng tag bà nội Giang Thứ: Chào bác, tôi là bác của Cố Thanh Sương @Bà Giang Thứ.”
Bà Giang Thứ: Chào cô [đáng yêu].

Mẹ Cố: Rất vui được biết bác, ngày mai gặp mặt nói chuyện nha.
Cũng làm theo gửi một emoji biểu cảm [đáng yêu].
Bà Giang Thứ: Ok [lè lưỡi].
Mẹ Cố vui vẻ trong lòng.
Xem ra Giang Thứ không bình thường nhưng bà nội của anh ta vẫn tính là bình thường ha.
Câu chuyện tới chỗ này tạm thời kết thúc, lại không có ai nói chuyện.
Mỗi người trong nhóm đều có mục đích riêng nên trong khoảng thời gian ngắn đều không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhất là Chử Dật, cậu ta sợ nói sai câu nào lại bị ông nội của Thẩm Phất cho một gậy.
Nói chuyện qua nhóm wechat vẫn là không dễ biểu đạt lắm, chờ ngày mai gặp mặt rồi tính.

Hôm sau các khách mời bị chia làm hai nhóm, người thân của khách mời cũng bị chia thành hai nhóm.
Quy tắc là gặp mặt chéo.
Khách mời nam gặp người nhà của khách mời nữ và ngược lại.
Trước khi bắt đầu phát sóng trực tiếp tổ chương trình dẫn các khách mời nữ đến lầu bốn diễn ra cuộc gặp.
Khách mời nam thì chờ ở dưới biệt thự.
Phòng trực tiếp vừa mở ra người xem đã kích động tràn vào sau đó nhìn thấy các khách mời nam xuống lầu chờ người nhà của khách mời nữ tới.
[Hahaha các khách mời nam đều chải chuốt cẩn thận rồi à.]
Dù sao cũng là gặp người lớn, không khác gì ra mắt gia đình người yêu, có thằng đàn ông nào có thể không mặc một bộ quần áo ra vẻ lịch sự hả?
Tất cả đều mặc vest, ngay cả người không thích mặc đồ tây như Giang Thứ cũng mặc một chiếc áo sơ mi màu đen.
Dáng người anh vai rộng chân dài, đeo một chiếc kính râm màu vàng, tóc vuốt ngược, cằm cạo trơn nhẵn càng lộ vẻ đẹp trai sáng láng.
[Bữa tiệc của nhan cẩu, nói thật kéo mấy người này qua là có thể trực tiếp chụp trò “Tình yêu và nhà sản xuất”* rồi.]
*Tình yêu và nhà sản xuất 恋与游戏: Tên tiếng anh “love and producer” là một game dạng otome, có cả bản truyện tranh và hoạt hình.
[Chắc chưa? Lại sợ chỉ riêng nhìn mặt thôi thì tất cả người chơi đều chỉ mua skin* thái tử gia.]
*Skin 皮肤: Hiểu nôm na là trang phục đi kèm/ ngoại trang cho nhân vật.

Ai chơi game đặc biệt là LQ hay LMHT sẽ biết về khái niệm skin.
[Fan nhà thái tử gia cút đi, mỗi ngày đều phải nhấn mạnh điểm này có gì mà hay.]
Bình luận trực tiếp lại cãi nhau rồi.
Nhưng nhân viên công tác rất nhanh đã tuyên bố người nhà các khách mời nữ tới.
Lực chú ý của bình luận nháy mắt bị chuyển đi: [Đã nhìn báo trước trên trang chính thức của chương trình, nhà Cố Thanh Sương là mẹ của Cố Chi Đảo tới thay, vậy thì người nhà của khách mời nữ sẽ chỉ có ba người, chỉ có một mình tôi tò mò không biết ông nội của Thẩm Phất trông thế nào à?]
Dì nhỏ của Tả Mân và bác của Hứa Điều Điều đều tính là nửa người nổi tiếng, cho dù còn chưa xuất hiện nhưng mọi người đều biết đại khái hình tượng của bọn họ.
Riêng chỉ có ông nội Thẩm Phất, chưa nghe tới bao giờ càng chưa có ai nhìn thấy.
Mặc dù nghĩ thế không tốt lắm nhưng fan hâm mộ của Thẩm Phất đều tỏ ra lo lắng ở trong nhóm.
“Cầu mong không phải là cái loại họ hàng cực phẩm*.”
*Họ hàng cực phẩm 极品亲戚: Cách nói kháy ngược.

Kiểu họ hàng không có lợi thì không dậy sớm, tính cách và nhân phẩm tệ.
Thẩm Phất thật vất vả mới được như hôm nay, tuyệt đối không cần có người kéo chân sau cô ở trong khâu người nhà tham gia này.
Chỉ cần không phải họ hàng cực phẩm thì cho dù có hơi luống cuống, hơi thiếu hiểu biết cũng không sao.
Fan hâm mộ của Tả Mân lúc trước im thin thít giờ lại bắt đầu chọc ngoáy gây sự.
Dì nhỏ của Tả Mân là vũ công ba-lê, mặc dù cô ta đã quay về ở ẩn vì lớn tuổi nhưng lúc cô ta bước từ trên xe xuống, chỉ tính riêng cái cần cổ thiên nga thôi cũng đã ăn đứt những người khác về mặt phong thái.
Bác của Hứa Điều Điều đứng bên cạnh cô ta còn không nhịn được nhìn cô ta chằm chằm.
Có fan hâm mộ của Tả Mân đắc ý bình luận: [Nhìn mà xem thế nào gọi là nhà có truyền thống nghệ thuật lâu đời, người nào đấy giữa đường nhảy ra làm sao mà sánh bằng được.]
Nhưng hiện tại đã không giống ngày xưa, Thẩm Phất đã không còn là người có thể bị tuỳ ý giẫm đạp trên bình luận.
Có fan hâm mộ lập tức nhảy ra diss lại: [Ngay cả họ hàng cũng muốn so, không thấy vô nghĩa à?]

Nói thì nói vậy nhưng trong lòng vẫn có chút không vững dạ, bởi vì fan đều không biết ông nội của Thẩm Phất rốt cuộc là người như thế nào.
Câu này vừa nói xong…
Cuối con dốc trước cửa biệt thự phát ra tiếng động cơ vù vù rồi xuất hiện một chiếc xe.
Ban đầu mọi người chỉ thấy một cái đầu xe màu đen sáng loáng, còn chưa kịp phản ứng thì thân xe loá mắt sang trọng đã xuất hiện trong màn hình.
Là một chiếc Lincoln.
Fan hâm mộ của Tả Mân: “…”
Xe từ từ dừng lại ở phía sau cùng, tài xế mặc tây trang đen đeo găng tay trắng đi xuống khom lưng mở cửa xe: “Ông chủ, mời.”
Trước tiên xuất hiện là một chiếc giày da màu đen, đánh bóng sáng đến mức soi được gương.
Tràn đầy thần bí khơi dậy hứng thú của người xem.
Sau đó mới có thể thấy rõ người bước xuống.
Là một ông cụ tóc bạc đeo kính râm màu đen, trên người mặc áo đuôi tôm khoác áo bành tô đen.
Ông ấy cầm một cây gậy chống có tay nắm hình đầu rồng, dáng người thắng tắp khuôn mặt nghiêm túc, cổ áo còn thắt một chiếc khăn lụa màu bạc, nếu như bỏ qua những nếp nhăn và dấu vết của thời gian trên mặt ông thì dường như có thể cảm nhận được vẻ đẹp và độ cuốn hút của ông vào năm mươi năm trước.
[VCLLLLL!]
Người xem đều sợ ngây người.
[Đây là ông nội của Thẩm Phất thật hả?? Aaaa Phất Phất hiện tại tôi báo danh làm bà cô còn kịp không?]
[Chiếc xe này so với chiếc lúc Giang Thứ xuất hiện lần đầu còn phong cách hơn nhỉ.]
[Đến cùng thì Thẩm Phất có lai lịch gì, mặc dù ông nội nhìn có tiền đấy nhưng bản thân bả lại phải cố gắng kiếm tiền thuốc men.

Chẳng lẽ những thông tin trước đó về gia đình của bả là sai, lại có chuyện bí mật nhà giàu gì à?]
Trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ bình luận đều là gào thét và tò mò, thế nhưng không có ai để ý tới fan hâm mộ của Tả Mân bị vả sưng cả mặt.
Tất cả fan hâm mộ của Tả Mân đều cảm nhận được không khí xấu hổ.
Mấy khách mời nam đang đứng chờ trên bãi cỏ trước cửa biệt thự cũng đều ngây cả người.
Vốn dĩ soạn kế hoạch chào đón người lớn của các khách mời xong rồi, kết quả ông của Thẩm Phất vừa đến liền bộc lộ khí thế một giây đã ném xa bọn họ, hiện tại bọn họ cũng không biết ai mới là chủ nhà nữa.
Lòng bàn tay Chử Vi đổ mồ hôi, ngay cả những từ chuẩn bị nói từ tối hôm qua đều quên sạch, cậu ta không nhịn được nhân lúc camera không quay đến móc tờ giấy nhỏ từ trong túi quần ra nhìn.
Giang Thứ ôm cánh tay đứng ở phía sau cùng nhìn ông cụ kia một cái, trên trán chảy xuống ba vạch đen.
Kêu ông đến, không bảo ông sửa sang giống như đại ca xã hội đen đến.
Lão già này sao lại tự luyến như thế chứ.
Rốt cuộc đứa cháu trai mình đây là người tham gia chương trình hay ông ấy là người tham gia?
Còn học theo anh đeo kính râm.
Già mà không đứng đắn.
Cố Chi Đảo và Ôn Tranh Hàn phản ứng nhanh nhất đã đẩy ra Hướng Lăng Vân còn đang sửa sang lại ống tay áo tiến lên nghênh đón trước.
“Ông Thẩm, nghe tiếng đã lâu.” Cố Chi Đảo vươn tay.
Ông cụ nhẹ gật đầu: “Gọi tôi là ông Trì được rồi.”
Bàn tay Cố Chi Đảo treo ở giữa không trung, anh ấy hơi xấu hổ rút tay lại nhét vào túi quần.
Trong những trường hợp như thế này thì Ôn Tranh Hàn bình tĩnh hơn nhiều, anh ta đi lên trước dẫn đường cho mấy người lớn: “Mọi người vào thang máy từ đằng này.”
Anh ta đã cẩn thận quan sát ông của Thẩm Phất, đang định nói gì thì lại bị dì nhỏ của Tả Mân kéo qua nói chuyện.
Mà chờ Chử Vi nhớ xong phao thì một nhóm người đã đi qua trước mặt cậu ta.
Cậu ta: “…”
Bình luận sắp cười chết rồi: [Sắp bắt đầu thi rồi cậu còn chưa đọc xong tài liệu.]
Người xem rất nhanh đã phát hiện Giang Thứ vẫn luôn tản mạn đi đằng sau mọi người, không có hành động hăng hái nào, đều sôi nổi cảm thấy kỳ lạ.
[Lúc trước thái tử gia theo đuổi Thẩm Phất gắt gao như vậy, giờ nhìn thấy ông của Thẩm Phất sao lại không thấy kích động gì thế?]
Không chỉ không kích động, nhìn qua còn như rất muốn cho ông cụ một gậy.
Mấy khách mời nam phía trước đều đã tranh thủ lúc này thi nhau báo tên trước mặt ông cụ.
Ngay cả Chử Vi bị rớt lại phía sau còn chen vào nhiệt tình giới thiệu địa hình biệt thự cho ông cụ.
Lúc vào thang máy các khách mời nam đều theo bản năng nhìn về phía Giang Thứ đang bước tới một cách tản mạn.
Bình thường tên này canh phòng nghiêm ngặt nhất, sao giờ lại không thấy nóng vội chút nào?
Mặc dù thang máy có thể chứa được tất cả mọi người nhưng chen chúc cùng người nhà của các khách mời nữ thì không tổt lắm.
Vì tỏ ra tôn trọng Ôn Tranh Hàn nói: “Người nhà của khách mời vào trước đi, tôi đi lên cùng mọi người, những người khác chờ chuyến sau vậy.”
Chử Vi nói thầm trong lòng, dựa vào đâu mà là anh đi cùng hả, chỉ dựa vào việc anh nhiều tuổi?
Nhưng bình thường có thể nổi điên, lúc này ông Thẩm Phất vẫn đang ở đây, mình không nên lưu lại ấn tượng xấu trong mắt ông ấy.
Cố Chi Đảo và Hướng Lăng Vân cũng hơi không hài lòng với sắp xếp tự tác của Ôn Tranh Hàn, chẳng qua hai người đều không nói gì duy trì khéo léo và đúng mực.
Vừa mới dứt lời ông Thẩm đã quay đầu trừng mắt nhìn phía sau: “Còn không qua đây?”
Ông ấy nói ai.

Mấy người nhìn về phía sau theo bản năng.
Giang Thứ hai tay đút túi lười biếng đi tới.
Sau đó mấy người đàn ông liền nghe thấy ông ấy nói: “Mấy cậu đợi chuyến sau đi, tôi thấy tên nhóc này không hăng hái gì cả, để cậu ta dẫn chúng tôi lên đi.”
Ôn Tranh Hàn: “…?”
Khách mời nam: “…?” Bọn hắn săn sóc còn sai sao?
Bình luận trực tiếp: […?]
[Xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ ông của Thẩm Phất thích người không chu đáo?]
Trong lòng mọi người đang không hiểu ra sao.
Bên phía lầu bốn, các khách mời nữ cũng đã bắt đầu gặp mặt người nhà của khách mời nam.
Lúc mẹ Cố nhìn thấy bà nội của Giang Thứ đã cực kỳ kích động.
Bình thường sao có thể gặp được người như vậy.
Không chỉ bà ta, tối qua quản lý và Chử Dật cãi nhau ỏm tỏi trong nhóm nhưng hiện tại ở trước mặt bà lão này đều không kìm lòng nổi yên phận hơn nhiều.
Bà của Giang Thứ ưu nhã hào phóng giống như trên ảnh đại diện, tóc bạc chải chuốt chỉnh tề, không đeo nhiều trang sức nhưng tất cả đều là đồ nổi tiếng.
Bà ấy đeo kính râm, nhìn qua lạnh nhạt hơn trên wechat nhiều.
Sao ở trong phòng còn đeo kính râm?
Mẹ Cố và Chử Dật đều có chút bồn chồn.
Lúc Thẩm Phất đi theo tổ chương trình ra nhìn thấy bà của Giang Thứ liền hơi sửng sốt.
Quãng thời gian cô ở nhờ nhà họ Giang thì bà của Giang Thứ đang ở nước ngoài.
Cô chưa gặp qua bà của Giang Thứ nhưng đã nhìn thấy ảnh chụp.
Các khách mời nữ ngồi xuống ghế sô pha rồi lần lượt chào hỏi.
Đến lượt Thẩm Phất, cô rót trà cho mọi người, lúc rót đến chỗ bà cụ cô đưa chén trà qua rồi chào hỏi giống những khách mời nữ khác: “Chào Giang phu nhân.”
Bà cụ kéo kính râm xuống nhìn cô một cái, chỉ nhận lấy trà của cô: “Gọi Giang phu nhân làm gì, gọi bà nội.”
Những người khác: …?
Bởi vì sự chú ý của mọi người đều bị ông của Thẩm Phất hút lấy nên người xem bên này hơi ít hơn một chút.
Nhưng bộ phận nhỏ người xem này vẫn không thể không đặt ra câu hỏi: [Aaaa rốt cuộc là xảy ra chuyện gì hả? Sao thái độ bà của Giang Thứ đối với Thẩm Phất lại lạ thế?]
Không chờ bọn họ thảo luận nhiều thêm.
Phía bên kia Giang Thứ đã dẫn mọi người và ông Giang đi lên lầu.
Hai nhóm người chạm mặt nhau trong phòng khách lầu bốn.
Những người đang ngồi trên ghế sô pha đứng lên hỏi: “Là người bên nhà gái đến à?”
Người xem chỉ thấy sau khi ông của Thẩm Phất cởi áo khoác ra đưa cho nhân viên công tác xong thì đi thẳng tới chỗ của bà Giang Thứ.
Hai ông bà đeo kính râm gặp mặt.
[Hahahaa cười chết, ông của Thẩm Phất và bà nội Giang Thứ giống người một nhà thật đấy.]
[Lại cộng thêm Giang Thứ nữa, vãi.]
Đúng lúc bình luận đang muốn đoán xem bọn họ sẽ nói gì khi gặp mặt, lại thấy ông của Thẩm Phất đẩy Giang Thứ qua, bà của Giang Thứ cũng đẩy Thẩm Phất đang đứng bên cạnh sang.
Hai người: “…”
Ông của Thẩm Phất nhìn hai người một cái rồi suy tư nói: “Tôi cảm thấy thời gian chọn vào ngày mồng một tháng năm đi.”
Bà nội của Giang Thứ xoa vòng tay phỉ thuý trên tay rồi lắc đầu: “Thế thì hơi gấp quá, tôi không hỗ trợ chuẩn bị kịp đâu.”
Ông cụ: “Chậm nhất là vào quốc khánh, không thể muộn hơn nữa.”
Bằng không thì cháu trai lại uy hiếp ông nói không muốn kế thừa gia nghiệp.
Bà nội Giang Thứ: “Quốc khánh thì lại hơi muộn quá rồi, ông chọn ngày kiểu gì thế? Không biết chọn thì để cho tôi chọn.”
Ông cụ không phục lắm: “Thế thì bà chọn đi xem nào.”
Bình luận: [Bọn họ đang nói gì thế sao mị nghe không hiểu gì cả? Chọn ngày gì mới được chứ?]
Thẩm Phất cũng không nhịn được hỏi: “Ông, ông nội, ngày gì?”
Đã nhiều năm cô không gọi ông cụ là ông nội rồi, bỗng nhiên gọi ra tiếng còn cảm thấy có chút không quen.
“Chọn ngày kết hôn cho hai đứa chứ sao.” Ông cụ tháo kính râm xuống nhìn Thẩm Phất không hiểu ra sao, vẻ mặt “sao lại đi hỏi ông loại câu hỏi này” nói: “Giang Thứ chưa nói với cháu à?”
Thẩm Phất: “?”
Bình luận trực tiếp: [?]
Ôn Tranh Hàn, Hướng Lăng Vân, Chử Vi và Cố Chi Đảo mới vừa chạy tới: “?”
Khuôn mặt điển trai của Giang Thứ đã đỏ như muốn rỉ máu, anh không nhịn được xoay người sang hướng khác quay lưng về phía máy quay dùng một tay che mặt.
Cái ông già này? Nhất định là cố ý!
Để ông hỗ trợ chứ không bảo ông trực tiếp dùng tên lửa bắn người một phát đến đích!
Thẩm Phất còn chưa bắt đầu thích anh đâu!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.