Đọc truyện Tôi Đã Từng Là Thằng Khốn – Chương 2
CHAP 2: TUỔI THƠ DỮ DỘI P2
Lớp 3: Xa lớp cô Yến thằng tui vừa buồn vừa vui. Vui vì được lên lớp HS giỏi rồi còn thoát khỏi cái dớp Th “ỉa đùn” nữa, buồn vì phải xa cô Yến vàng ngọc của mềnh rồi còn đâu giọng nói trong vắt, những cái âu yếm vuốt ve mình như thể cô vuốt cún ý.
Tui thì khỗ nỗi hồi nhỏ hay quên khủng khiếp, đi học ngày nào cũng quên hoặc làm mất 1 2 cây viết. Bút mực loại 10 15k ít ỏi gì mà 1 ngày 1 cây. Ngày nào Mẹ cũng cho một trận nên thân đã vậy còn la lớn cho em hàng xóm xinh tươi nghe: “mày vô trường ga lăng quá ha, ngày nào cũng cho viết gái! Mới ba lớn mà vậy chắc mốt lớn mày bán tao nuôi gái luôn quá.” Ngày nào bài ca ấy cứ đúng hẹn lại vang lên, tui muốn độn thổ. Bài ca đó làm tui sáng nào cũng dậy trễ không dám đi học sớm vì phải đụng mặt bé ý rồi bé nhìn mình cười mỉm quê chết được. Cơ mà sau này lớn lên đổ đốn quá nên cho bé ve luôn(nói vậy thôi chứ nó éo thèm mình các bạn ợ)
Ngày thứ 3 đẹp trời, 1 ngày hên cho tui nhưng xui thay cho thằng bé ăn cắp viết tui hằng ngày bị tui bắt được. Cu cậu lúc đang “hành nghề”(có vẻ thành thạo, biết thế mình đào tạo nó làm lính rồi lớn có phải nhờ không?) ếu biết tui đứng sau lưng thấy hết. Không hiểu sao tui vẫn đứng yên đó cho nó lấy cây Hero thần thánh với chút mực Queen bên trong cho vào cặp nó tỉnh queo. Xui cho nó lần 2 là thằng con ngủ trưa kế tui(học bán trú) nên hehe kế hoạch đã lên sẵn trong đầu. Trưa ngày hôm đó canh lúc thằng con đang ngủ say, tui liền vạch quần ra định đái vô người thằng cu khi nó đang ngủ say mà trong lòng nơm nớp lo sợ các bạn gái thấy được cảnh đó thì zin 8 năm để dành coi như đi tong. Vạch gần tới chú voi con thì…
_ “Thái tao không ngủ được”, tiếng con bé nằm phía trên nói(trai gái ngủ đối đầu vô nhau)
_ “Tao ngủ rồi, im đi ồn quá. Tao đang nằm mơ!” Thằng tui ngây thơ trả lời con bé.
_ “Xạo nè con” Con bé giật tóc tui ngon lành.
Tui thời đó vũ phu lắm không chịu thua ai. Bé Thái đẹp trai tặng cho con mắm ấy vài cú cốc vào đầu nge như tiếng tụi trong xóm kí vào gối tui khi quánh bài thua. Ơ hay, con bé khóc ré lên. Bà cô bảo mẫu nghe được liền chạy tới thưởng tui một ít dầu xanh vào mắt để ngủ cho dễ(đờ mờ hồi xưa trường học ác thế là cùng). Bao nhiêu kế hoạch trả thù thằng cu ăn cắp coi như thất bại nặng nề mà còn bị lỗ. Bố nhất quyết không chịu thua.
Ngày hôm sau đi học tui đưa thằng cu ăn cắp 2k một cách hào phóng(thật sự thì đó là tất cả tài sản lúc bấy giờ) kêu đi mua 2 bịch nươc ngọt cho 2 thằng. Nó nghe khoái lắm không ngần ngại gì liền cắp ss đi ngay. Khà khà trúng kế bố rồi nhá. Tui liền lấy cuốn tập chính tả của nó mà chạy vô nhà VS đái vào một cách thõa mãn xong lại con cầm lên đem vô lớp nhét vào cặp nó chứ. Vừa đúng lúc xong xuôi thì cu cầu hí hửng về đưa tui bịch nước ngọt.
Tui nhấp môi miếng mà thực chất là nhả cho cục đàm vào ròi đưa nó uống luôn bảo không thèm uống nước ngọt hôm này. Cu cậu uống mà mừng rơn thể như chó được chủ cho ăn chè ý. Xui cho thằng cu lần nữa là hôm đó đoàn thanh tra kiểm vở chính tả vào lúc cuối ngày. Không biết sáng 10h tới trưa 5h quyển vở khô chưa nhỉ? Thôi mặc kệ tui được dì rước về sớm lúc 3h.
Ngày mai vô lớp thì thấy má thằng cu đỏ đỏ thể như bị tát nặng lắm tối qua ý. Một thời gian sau, không có chuyện gì xảy ra. Trước khi sóng thần ập đến biển luôn phẳng lặng quả không sai. Gia đình tôi có biến!
Đang hút gió thảnh thơi, thằng tui đi học về thì thấy Mẹ đầu tóc rũ rượi nằm vật ra nhà, 2 mắt đỏ hoe còn ngấn lệ. Tui hốt hoảng chạy tới hỏi đã xảy ra chuyện gì
_ Gì vậy Mẹ? Sao Mẹ khóc
_ Ba mày lấy vợ mới bên Mỹ rồi!
_ Hả? Cái ông người Mỹ lúc con học mãu giáo ổng về nước dẫn con đi chơi đó hả?
_ Ừ
_ Thôi kệ có gì đâu, tưởng Mẹ bị gãy găng gòi khóc chứ. Mẹ có nhớ ổng đánh con không(tui chửi bà Ngoại nên ông già đánh)?
Mẹ vẫn không nói gì tiếp tục khóc. Thấy không làm gì được tui đứng dậy lấy giàn ná đi chơi để mặc Mẹ khóc lóc, mấy dì dỗ(mấy bạn hãy tui thật nhiều đi, hồi đó tui có chó không cơ chứ?).
Sau này lớn mới hiểu được là Mẹ cao cả tới mức nào. Một mình ở vậy nuôi con mặc dù Mẹ đẹp và có nhiều người tới ngỏ ý. Mẹ có tâm sự lúc tui lớn là nhiều lần định tự vẫn bỏ tui lại nhưng không làm được vì sợ không có bà, tui sống không bằng chết. Rồi Mẹ chuyển sang ý định dẫn tui đi nhảy sông tự vẫn cả 2 Mẹ con nhưng 1 lần nữa lại không làm được, bởi vì bà sợ phải nhìn thấy cảnh thằng con trai đẻ của mình không chết liền mà chết một cách thảm thiết vật lộn với độ xoáy kinh hồn của sông Sài Gòn. “Thấy vậy mẹ còn đau khổ hơn là ba mày bỏ tao.”… Type tới đây mà long tui căm ông già kinh khủng. Mối tình đầu/cuối cùng của Mẹ là ổng cơ mà…
À khoảng thời gian này tui có đi học Taekwondo nhá. Mẹ có pha cam sữa cho uống mỗi ngày nên thoát kiếp suy dinh dưỡng nhá, mà chuyển sang béo phì. Nãy giờ buồn giờ có chuyện vui này
Lớp 4: Tui có tình yêu đầu đời các bạn ơi!!! Kể sơ là lớp 4 có học chung với thằng bạn tên Thiện được cho là đầu gấu nhất nhì trường nên tui đi chung cũng được thơm lây với cả các em gái nhìn mình cũng cool cool các kiểu. Tội thằng cu hình như nó bóc lịch vào khoảng 16 17 tuổi gì ấy.
Quay lại trường lớp, tui có thích bé kia tên Linh. Người gì đâu mà da trắng nuốt tóc nâu nâu. môi nứt nẻ trông yêu v~. Ngày nào đi học cũng viết thư tỏ tình này nọ “mày làm bồ tao đi rồi tụi mình mua bánh tráng làm đám cưới.”
Con bé chắc cũng thích thích tui cơ mà hình như nó thích đưa giấy đó cho mẹ nó xem lắm thì phải. Ngày nào đi rước bé Linh, bà già bé cũng nhìn minh rồi cười cười chỉ chỉ nói nói gì với nó mà tui đứng xa quá không nghe được. Tuần nào cũng vậy, thư gửi đi mà không thấy phản hồi, hình như bé chỉ thích ai suy dinh dưỡng như bé hay sao ý. Lòng thầm trách món cam sữa quí hóa của Mẹ cho tới một ngày gần cuối năm…
Kêu đám bạn chí cốt lại, tui bàn một kế hoạch khá thâm nho mà tới giờ vẫn thấy thâm cực. Bé hình như đang nhảy dây với các em gái khác, tui đi ngang qua huýt sáo này nọ rồi đếm 1 2 3 đám bạn chạy ùa qua xô tui vô người bé. Tui mập vậy sao mà dễ lay chuyển được cơ mà vì sức mạnh của tình yêu, bay véo 1 cái tới ngay chỗ bé, môi tui chạm môi bé ôi nó phêêê! Nói thế thôi chứ môi bé nứt nẻ bỏ mẹ hun vào thấy môi mình cấn cấn khó chịu. Bé bị đứng hình giây xong đẩy tui ra không quên kèm theo cú tát vào đầu rồi mắng yêu: “thằng chó đẻ mất dạy!” Ôi sao mà bé chửi hay thế! Cũng cùng câu chửi mà bọn hàng xóm chửi tui vậy là tụi nó đã ăn dép lào thần chưởng rồi. Bé chạy vội vào nhà VS làm gì không biết lúc sau mới ra. Cũng từ đó bé không thèm đếm xỉa gì tới tui luôn cho tới cuối năm, rồi lên lớp 5 bé cũng chuyễn trường luôn thì phải. Tui có làm gì nên tội đâu chứ? Bộ hun người tui yêu là sai à? Cơ mà lúc sau vẫn truy tìm tung tích bé được nhờ bạn bè. Bẵng đi một thời gian tui nghe tin là bé đã đi sang Mỹ cùng gia đình vào năm bọn tôi học lớp 7