Trong Võ Lâm, cả hai lưu phái khôi lỗi cùng lưu phái cổ trùng được tất cả các người chơi bầu chọn là khó chơi nhất, mấu chốt chính là nằm ở đặc điểm khống chế thuộc hình thức buộc phải “nhất tâm nhị dụng”.
Ngũ Độc là buộc phải liên tục hoán đổi giữa năm loại pet với nhau, thao tác vô cùng phức tạp. Gọi ra pet, chỉ định vị trí di chuyển của pet, đồng thời khống chế di chuyển của bản thân, lúc cần phải hiến tế pet, sau đó gọi ra một con pet khác, lại phải chỉ định vị trí di chuyển của pet… Một loạt thao tác phải liên tục lặp đi lặp lại, yêu cầu đối với tốc độ tay cực cao, nếu như không thể đáp ứng được tốt độ, vậy ngươi vừa mới gọi pet ra chưa kịp chỉ định nó đi đâu, nó đã bị đối thủ giết chết, vậy còn chơi cái gì nữa? Nằm chờ đối phương lại giết mình cho rồi.
Đường Môn cũng tương tự như vậy, gọi ra con rối, chỉ định vị trí đặt con rối, lại gọi ra con rối thứ hai, lại chỉ định vị trí của con rối… Một loạt các con rối phải được khống chế đồng thời một lúc, chủ nhân phải chạy xen kẽ các con rối, nếu không có tốc độ tay cực nhanh, căn bản không có khả năng hoàn thành các thao tác phức tạp như vậy.
Bởi vì hai lưu phái này là hai lưu phái có yêu cầu cao nhất đối với tốc tộc tay của người chơi, nên có thể từ đó mà suy ra, tốc độ tay của cả Lưu Xuyên lẫn Tô Thế Luân, thuộc dạng xuất sắc nhất toàn Liên Minh.
Mà cụ thể tốc độ tay ai nhanh hơn thì đến giờ vẫn chưa có kết luận rõ ràng, chỉ biết là từng có một năm Hoa Hạ chiến đội đấu với Thất Tinh Thảo chiến đội, trong trận đó hai vị này vô tình gặp nhau ở dã ngoại, còn là đơn độc đụng độ nhau, cả hai đều bùng nổ tốc độ tay khiến cho vô số người xem ở hiện trường sợ tới ngây người!
Muốn tốc độ tay đạt tới cực hạn, kỳ thật cũng cần những yếu tố nhất định—— gặp đối thủ mạnh, mới có thể cố gắng để mạnh hơn đối phương!
Còn giống Lưu Xuyên lúc nãy tiện tay liền giết mấy tên gà mờ kiểu như Trư lung thảo, thực sự chỉ là tuỳ tiện ra tay mà không cần cái gì tốc độ cả, đánh đánh vài cái liền xong việc.
Mấy hôm trước trong trận chung kết Tiết Tấu Đại Sư, Lưu Xuyên có từng bùng nổ tốc độ tay của mình, nhưng xui là lại đụng phải đối thủ ở đẳng cấp diễn tấu dương cầm chuyên nghiệp như Ngô Trạch Văn mới thua mà thôi.
Có một điều mà Lưu Xuyên chưa nói với Giang Tuyết, trước đó thực sự là anh chỉ combo quá mấy bài ở khoảng 1200 combo mà thôi, nếu không phải tình cờ đụng phải loại đối thủ có đẳng cấp như Ngô Trạch Văn, anh cũng sẽ không đi bùng nổ tốc độ tay mà đánh được hơn 2000 combo của bài cực khó như vậy.
Mà, điều khiến Lưu Xuyên xem trọng nhất ở Ngô Trạch Văn là, trong giới chuyên nghiệp hiện tại của Liên Minh, số người có thể bức được Lưu Xuyên phô bày tốc độ tay cực hạn của bản thân anh cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi, hơn nữa bọn họ hoặc là đội trưởng chiến đội không thì cũng là các tuyển thủ chủ lực như Tô Thế Luân.
Ngô Trạch Văn không những bức anh phải phô ra tốc độ cực hạn… hơn nữa còn chiến thắng Lưu Xuyên!
Phải biết một điều, trước giờ trong những trận đấu lôi đài 1v1 của Lưu Xuyên trong game Võ Lâm rất hiếm khi nhìn thấy hai chữ “Thất bại” này. Nhưng mà ngày hôm đó anh lại bị đánh bại bởi Ngô Trạch Văn, mặc dù là bị ảnh hưởng bởi nhân tố thiên phú âm nhạc, nhưng trận đấu lần đó Lưu Xuyên thua tâm phục khẩu phục!
Tốc độ tay của Ngô Trạch Văn không những nhanh, còn mang theo cảm giác tiết tấu mà nhiều năm tập luyện dương cầm đã khắc sâu vào cậu một cách hồn nhiên thiên thành. Người bình thường bùng nổ tốc độ tay cũng chỉ kéo dài được vài phút, sau đó sẽ cảm giác tay mình như muốn rút gân, nhưng đối với những người luyện tập dương cầm mà nói, bọn họ có thể bảo trì tốc độ tay của bản thân mình ở một mức cực cao trong thời gian dài mà lại không khiến ngón tay cảm giác mệt mỏi —— Đây là khả năng từ nhỏ tập luyện dưỡng nên, vô cùng bền chắc, vô cùng vững vàng!
Ngô Trạch Văn chịu vào Võ Lâm chơi, Lưu Xuyên thật sự rất cao hứng, có thể gặp được người có tốc độ tay ưu tú như vậy thực sự không dễ dàng gì.
Chẳng qua, tuy là tốc độ tay của Ngô Trạch Văn cực cao, nhưng đối với game này cũng là một mù hai trắng, chẳng biết cái gì cả, điều khiển nữ Ngũ Độc chạy nghiêng chạy ngả, quả thực khiến người khác nhịn không được mà bật cười.
Bất kể là theo lưu phái nào thì tốc độ tay cũng là trụ cột cơ bản nhất cần phải có, mấu chốt còn lại nằm ở ý thức.
Kỹ năng nên xuất ra cái nào trước cái nào sau, làm thế nào ứng phó với sự khống chế của đối thủ, tìm cơ hội đánh trả trở lại như thế nào, buộc trí não phải cực kỳ bình tĩnh mà suy nghĩ. Nếu không một khi hai tay bùng nổ tốc độ lại vì bối rối mà gõ loạn bàn phím, giống như lần đó Lý Tưởng cùng Tần Dạ pk 1v1 trên lôi đài vậy, kỹ năng sử dụng một đống bùm bùm, nhưng lại không trúng người ta cái nào, ngay cả bản thân mình đã dùng kỹ năng gì cũng không biết.
Tốc độ tay của Lý Tưởng đạt mức tiêu chuẩn, tốc độ tay của Ngô Trạch Văn thậm chí tương đương với Lưu Xuyên, mà hai người họ hiện tại thiếu nhất, chính là loại “ý thức” này.
Lưu Xuyên bảo hai bọn họ tự lựa chọn xem các loại clip của cao thủ, đây có thể xem như các thức dạy học thích hợp nhất mà hiện giờ họ có thể tiếp nhận. Các loại video clip có thể trình bày quá trình chiến đấu một cách rõ ràng toàn diện nhất, có thể xem cao thủ trong các loại tình huống xử lý như thế nào, dần dần trong lòng sẽ hình thành khái niệm cơ bản, về sau chỉ cần thêm một vài luyện tập thực chiến, bằng vào sự thông minh cùng trụ cột tốc độ tay của hai người họ, Lưu Xuyên tin chắc bọn họ sẽ tiến bộ rất nhanh chóng.
***
Ngô Trạch Văn tinh thần nghiên cứu cực cao, hơn nữa trí nhớ cũng rất tốt, xem clip hướng dẫn do Luân Hồi Vãng Sinh làm một lần liền nhanh chóng nhớ năm loại pet cổ trùng cùng 10 kỹ năng chủ động và 5 kỹ năng bị động của pet lẫn cách sử dụng của chúng. Hiện tại cậu chỉ mới cấp 15, học được mỗi kỹ năng gọi pet độc thiềm, về sau lên cấp 30 sẽ học được gọi ra độc xà, 40 cấp là tri chu, 55 cấp là ngô công, lên đến 70 cấp mới có thể nuôi pet cổ điệp, ngoại hình màu tím khá xinh đẹp, lại tự mang kỹ năng quần công lợi hại nhất trong số các cổ thú.
Sau khi hiểu sơ qua về các nét đặc sắc của cổ sư Ngũ Độc, Ngô Trạch Văn càng cảm thấy hứng thú hơn với lưu phái này, cũng nghiêm túc lưu lại một dòng bình luận dưới video kia “Clip rất hữu ích, cảm ơn.” rồi mới tắt cửa sổ trang web, mở lại giao diện game.
Một bên xem video hướng dẫn, một bên lưu tâm buff máu cho đồng đội, nhất tâm nhị dụng đối với Ngô Trạch Văn quả thực không hề khó chút nào. Chỉ là lúc nãy do phải tập trung xem nên cậu không để ý nội dung nói chuyện ở kênh đội ngũ, lúc này mở ra xem mới thấy nội dung chat lúc này đã hoàn toàn đổi mới.
[Trư lung thảo]: Độc tỷ buff máu pro thật đó nha! Chơi game này lâu chưa?
Bởi vì [Đại Sư Có Lý Tưởng] biểu lộ thái độ không thích ba người bọn họ rất rõ ràng, còn cao thủ Đường Môn [Lưu Danh Bách Thế] có vẻ rất khó bắt chuyện làm quen, thế nên sau khi âm thầm thương lượng kế hoạch, ba cây cỏ quyết định bắt đầu ra tay từ “cô nàng” Ngũ Độc kia. Thường thì con gái dễ mềm lòng hơn con trai, hơn nữa bọn họ vừa nhìn liền biết là người quen với nhau, chỉ cần kéo “cô bé” duy nhất trong đội họ qua phe mình, kiểu gì hai tên nam kia chẳng tò tò theo sau?
Trư lung thảo quả thật là rất muốn bật ngón tay khen ngợi bản thân hết sức cơ trí!
[Trư lung thảo]: “Độc tỷ, trang phục của tỷ thiệt là đẹp ha, trang sức của Ngũ Độc toàn màu bạc, đẹp ghê luôn!”
[Nguyệt lượng thảo]: “Độc tỷ, hay là chúng ta lập đội cố định đi? Tỷ buff máu lợi hại như vậy, đợi tới khi tụi mình lên 30 cấp đi phụ bản luôn!”
[Trư lung thảo]: “Ý kiến hay! Độc tỷ cầu cố định đội! Cầu buff cố định!”
[Nguyệt lượng thảo]: “Độc tỷ lợi hại thật nha! Heo nó kéo quái quá trời vậy mà cả đội không ai bị mất máu hết, tỷ lợi hại quá!”
Hai người tao một câu mày một lời, có thể nói là thay phiên nhau khen Ngũ Độc đại tỷ lên tận bầu trời, sánh ngang với thánh buff… Mệt sống mệt chết gõ thiệt nhiều dòng, nhìn lại mới thấy cô nàng Ngũ Độc kia nãy giờ không có nửa điểm phản ứng?
Ba cây cỏ quả thực buồn bực muốn chết, đang rối rắm trong lòng có nên chủ động mật cô nàng kia không thì, trên kênh đội ngũ đột nhiên xuất hiện một dòng chữ——
[Mê Vụ Chiểu Trạch]: “Tôi không theo buff.”
Một câu knock-out!
Ba gốc cỏ đều muốn héo rồi!
“Bà” không chơi buff vậy nãy giờ “bà” làm cái gì vậy hả?? Không phải đang buff máu cho tụi này sao!!
Lưu Xuyên ở bên cạnh ngồi xem, thật sự rất muốn phá lên cười.
Lần đó Ngô Trạch Văn hai lần dùng “Anh là ai” hạ gục anh, sau đó lại vẫn hai lần dùng 3S Tiết tấu đại sư hạ gục anh… Cảm giác kia thật là…
Bởi vì tính cách nên mỗi lần Ngô Trạch Văn nói chuyện với ai đều là hết sức đơn giản lại lưu loát ngắn gọn, vừa nói câu đầu tiên đã chặn cho ngươi nghẹn họng… Lại cứ bản thân cậu ta vốn không hề biết mấy lời mình nói ra đả thương người khác cỡ nào, vẻ mặt lúc nào cũng nghiêm túc thật lòng nhìn thẳng vào ngươi mà nói… quả thật là mẫu người “bổ đao” vô tình mà lại tự nhiên, khiến cho người ta hộc máu mà chết, hận không thể ngóc đầu dậy để mà đối mặt với cậu ta nữa.
Ngô Trạch Văn phát hiện sau khi mình nói câu nói kia, ba cây cỏ liền trở nên trầm mặc… Vì thế liền tiếp tục bình tĩnh thao tác Ngũ Độc buff máu cho cả đội.
Cậu vốn không tính đi theo đường buff, nên mới ăn ngay nói thật thôi.
Bên kia, ba cây cỏ lại một lần nữa âm thầm thảo luận với nhau——
[Trư lung thảo]: “Làm sao giờ, tao cảm thấy nhỏ Ngũ Độc khó chơi không thua gì hai tên kia!”
Nguyệt lượng thảo đột nhiên nghĩ ra một chủ ý “Mày thử pm hỏi nhỏ có ông xã chưa, nếu chưa thì chúng ta tới cửa làm rể! Những lúc như thế này tuyệt đối phải dâng hiến vì cộng đồng!”
[Trư lung thảo]: “Ý kiến hay!”
[Nguyệt lượng thảo]: “Ok, mày pm đi mắc cỡ!”
[Hàm tu thảo]: “…Tại sao lại là tao?”
[Trư lung thảo]: “Hồi nãy tao chửi cả hai đứa Đường Môn lẫn Thiếu Lâm, tụi nó là người quen với nhau, nếu tao mà dấn thân vào giữa tụi nó nhìn tao sẽ rất xốn con mắt hiểu không!?”
[Nguyệt lượng thảo]: “Chính xác! Nãy tao cũng nói nhiều như vậy mà nhỏ Ngũ Độc đó có thèm để ý tới tao đâu, chắc chắn nhỏ không thích tao!”
[Hàm tu thảo]: “Mắc cỡ mày nãy giờ không nói gì, tụi nó sẽ cảm thấy mày có vẻ nhã nhặn hơn tụi tao! Tụi con gái trong game thích mấy thằng nhã nhặn hiểu không! Hiểu rồi thì lên đi!”
[Nguyệt lượng thảo]: “Lên đi thiếu niên, trọng trách giao cả cho mày đó!”
[Hàm tu thảo]: “…”
Hàm tu thảo bất đắc dĩ muốn chết, đành phải cổ vũ bản thân lấy can đảm pm cho Ngũ Độc “Ngũ Độc muội muội, có đó không?”
[Mê Vụ Chiểu Trạch]: “Gì?”
Hàm tu thảo gửi đi biểu tình mắc cỡ nói “Muội có ông xã chưa?”
[Mê Vụ Chiểu Trạch]: “Ông xã?”
[Hàm tu thảo]: “Ừ ông xã! Lên cấp 30 game cho phép kết hôn đó, nếu như muội chưa có ông xã vậy… kết hôn với huynh được không?” Nói xong còn kèm theo một loạt mấy biểu tình mắc cỡ xấu hổ.
Ngô Trạch Văn ngẩn ra, lúc trước bởi vì Lý Tưởng bảo chơi nhân vật nữ dễ vào đội hơn nên cậu mới tạo nhân vật nữ, còn chuyện kết hôn này… chưa nghe Lý Tưởng nói qua.
Thấy Ngũ Độc không có phản ứng lời mình nói, Hàm tu thảo kích động tiếp tục dụ dỗ “Ngũ Độc muội muội, chúng ta kết hôn đi! Game này huynh chơi mấy năm rồi, huynh đệ bằng hữu nhiều vô số, có thể mang muội đánh phụ bản kiếm trang bị! Sau này chờ muội max cấp, chúng ta cùng nhau đánh cạnh kỹ trường!”
Vừa bấm enter gửi đi, Hàm tu thảo nháy mắt cảm thấy đời mình tới đây là tàn rồi…
Kênh tổ đội trong nháy mắt đó đồng thời phát ra lời gào rú giận dữ của hai người——
“Cái đậu xanh, thằng ngu mày gửi lộn kênh rồi kìa!!!”
“Thằng ngu mày chat trên kênh đội ngũ làm gì vậy hả!!!”
[Hàm tu thảo]: “…”
Thật sự là không có cách nào thôi, bình thường bởi vì ít nói chuyện, mà mỗi lần nói chuyện nhiều đầu óc liền nóng lên, thiếu oxy, liền… gửi lộn kênh.
Vì thế, đoạn chat này bị gửi nhầm lên kênh đội ngũ, bị Lưu Xuyên cùng Lý Tưởng thấy được.
Lý Tưởng lập tức nổi giận “Cái mụ nội nhà ngươi! Ngũ Độc nhà chúng ta là cho ngươi mơ ước sao? Cút đi chỗ khác!”
Lưu Xuyên cũng xếp hàng ủng hộ “Nói rất đúng, mới quen biết mấy phút liền đòi kết hôn, rắp tâm bất lương đây mà! Cút đi chỗ khác!”
[Hàm tu thảo]: “…”
Chiến lược dụ dỗ lôi kéo Ngũ Độc của ba cây cỏ lại một lần nữa kết thúc trong bi kịch.
Hàm tu thảo không ngờ một điều là, “trò mèo” này của mình lại vô tình nhắc nhở Lưu Xuyên.
Lâu rồi Lưu Xuyên không chơi game, gần như quên béng đi cái việc Võ Lâm cho phép người chơi kết hôn với nhau, nghe Hàm tu thảo nhắc tới chuyện này, anh mới đột nhiên nhớ ra… Trong Võ Lâm, chỉ cần người chơi đạt cấp 30, hai nhân vật giới tính nam và nữ có thể kết hôn với nhau. Sau khi kết hôn có thể nhận các loại nhiệm vụ vợ chồng, hoàn thành nhiệm vụ được thưởng rất nhiều kinh nghiệm cùng tài liệu, mỗi ngày mười vòng nhiệm vụ, cũng không cần tốn thời gian công sức lắm, đỡ rắc rối hơn so với việc phải lụi cụi làm nhiệm vụ chủ tuyến cùng nhiệm vụ phụ nhiều lắm…
Ngô Trạch Văn chơi nhân vật nữ, hơn nữa còn là nữ Ngũ Độc Giáo dáng người nóng bỏng rất được nhiều người ưa thích… Về sau trong quá trình thăng cấp, chắc chắn sẽ đụng đến vô số những kẻ đâm ngang cầu kết hôn phiền phức như hôm nay, mà cậu ta lại là lần đầu tiên chơi game, nói không chừng trong lúc vô ý có thể bị người khác bắt cóc.
Cùng với việc thả rông để Trạch Văn gặp phải nguy cơ bị kẻ khác bắt đi mất, chi bằng tự mình ra tay…
Cái gọi là “phì thuỷ bất lưu ngoại nhân điền”…
—— Trạch Văn là của tôi!
Lưu Xuyên cứ mà sảng khoái làm ra quyết định!
_____________________
Giải thích một chút:
(+) Phì thuỷ bất lưu ngoại nhân điền : Nước phù sa không lưu ruộng người ngoài, ý chỉ là của nhà thì tự xài, đừng để người ngoài nó mơ tới /__