Sau trận giáo dục của sư phụ, Lý Tưởng cảm thấy máu trong người mình sắp sửa muốn bùng cháy lên rồi, cảm giác như bản thân đã trở thành một vị đại sư vô cùng lợi hại, chuẩn bị ra tay cứu vớt đội ngũ đang ở bên trong nước sôi lửa bỏng… Tiếc là cảm động còn chưa có chấm dứt, vừa đổi lại giao diện game liền nhìn thấy ba cái ID quen thuộc lấp ló cách đó không xa…
Trư lung thảo, Hàm tu thảo, Nguyệt lượng thảo…
Mẹ nó! Ba gốc cỏ này bị cao thủ Đường Môn giết về thành, còn dám có mặt mũi quay trở lại!? Khoan, không lẽ ba đứa này là kêu cứu viện chạy tới báo thù rửa hận sao?
Lý Tưởng nghĩ vậy, cũng lập tức cảnh giác lên, ngừng luôn việc kéo quái, đứng dưới tàng cây cầm phật châu bày ra tư thế phòng ngự.
Ngô Trạch Văn cũng chăm chú nhìn về ba người đứng cách đó không xa, trường tiên trên tay cũng sẵn sàng tuỳ thời quất người.
Bởi vì lúc nãy bị mở cừu sát, nên tên của ba người kia vẫn còn nằm trong danh sách cừu nhân, bởi vậy chỉ cần ba người kia tiến vào tầm nhìn thì tên trên đầu lập tức biến thành màu đỏ, tức là có thể công kích bất cứ lúc nào.
Lý Tưởng xoa tay, định bụng lần này chơi một trận ra trò, lại không ngờ ba đứa kia chạy tới ở khoảng cách tầm 20m liền dừng lại.
Lý Tưởng trợn trắng mắt nhìn, đánh chữ hỏi ở kênh phụ cận “Muốn gì? Bị giết chết rồi chưa sợ? Còn dám lại giành bãi nữa?”
Trư lung thảo mặt lúc đỏ lúc trắng…
Vẫn là Nguyệt lượng thảo da mặt dày hơn, gửi qua cái biểu tình mỉm cười nói “Ba vị cao thủ, là hiểu lầm hiểu lầm thôi! Lúc nãy chỉ là hiểu lầm ha! Chúng ta trước xoá cừu nhân lẫn nhau đi, chuyện gì cũng từ từ, chuyện gì cũng từ từ ha!”
Lý Tưởng mặc kệ “Vô duyên vô cớ nhào tới giết người khác, giờ lại muốn từ từ?”
Ngô Trạch Văn không thích tham gia cãi nhau như vậy, liền im lặng đứng trên cây không nói lời nào, bình tĩnh nhìn ba người trước mặt, ngón tay lại đặt trên bàn phím chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào. Lưu Xuyên đương nhiên là mặc kệ đứng cạnh xem cuộc vui. Lý Tưởng là phần tử nhiệt huyết, lúc trước chơi Đường Môn đều có thể xem Đường Môn như cận chiến mà xông xáo tới lui, bị người khác vô cớ giết một lần như vậy, chịu từ từ thương lượng mới là lạ, lúc này cậu chàng đang cùng ba người nọ làm ầm ĩ trên kênh chat phụ cận.
Lý Tưởng “Muốn gì muốn gì? Mấy người còn không đi? Muốn tụi này giết thêm lần nữa hả?”
Trư lung thảo “…”
Mặt Trư lung thảo lúc này sắp sửa biến thành màu gan heo luôn rồi.
Có điều Trư lung thảo biết, trong ba người này thì Đường Môn mới là cao thủ thật sự, hai đứa còn lại tuyệt đối là hai tên gà, vì thế liền chuyển đề tài sang Đường Môn nói “Đường Môn đại ca, bên anh ba người, bên tụi này cũng ba người, không bằng cùng nhau tổ đội đánh quái đi! Tui giúp mấy người kéo quái được hông?”
Nói xong lời này, mặt mũi gì cũng nóng bừng lên!
Trước giờ chưa từng mất mặt mất đến nhà bà ngoại như vậy, doạ người chết! Đều do hội trưởng hết, cái gì mà phải lôi kéo cao thủ chứ…
Nguyệt lượng thảo tiếp tục gửi mặt cười “Xoá cừu nhân, cùng nhau tổ đội ha! Chơi cái game thôi mờ, làm gì có chuyện thù dai qua ngày mai chứ, Đường Môn cao thủ anh thấy tui nói đúng hông?”
Lưu Xuyên nhịn không được bật cười.
Ba tên này hẳn là tổ hợp ba đứa xuẩn ngốc nổi danh của công hội Thất Tinh Thảo, hoặc có thể gọi là “Tổ hợp ba cây cỏ”.
Về tổ ba người này, lúc trước Lưu Xuyên từng có lần ngẫu nhiên nghe một tên nhân sĩ bát quái nói qua, công hội Thất Tinh Thảo chịu ảnh hưởng của phong cách chiến đội mình, nên dù là trong game tác phong cũng không thích phô trương, lại phát triển vô cùng vững vàng. Chỉ có tổ ba người này là trái ngược, thuộc dạng thích “ăn hành”, vô cùng thích giành quái đánh nhau ở map dã ngoại, đắc tội không ít người. Nghe đồn là ba tên này nhiều năm như vậy mà vẫn như hình với bóng, sóng não điện ăn ý giống như là một người mở ra ba cái acc tự chơi vậy, login lẫn logout cũng đều là ăn nhịp cùng lúc, nghe bảo như là bạn thân ở ngoài đời. Không ngờ lần này server mới mở ra, tổ hợp ba cây cỏ này cũng chạy theo qua server Thuỷ Long Ngâm này.
Đội ngũ quản lý của công hội Thất Tinh Thảo vì muốn cung cấp nguồn máu mới cho chiến đội nhà mình, nên trong game là không từ thủ đoạn lôi kéo các loại cao thủ, cũng giúp chiến đội đánh giá xem có phù hợp làm thành viên dự bị bổ sung hay không. Lưu Xuyên nhìn thấy thái độ của ba tên này liền hiểu được, phỏng chừng là ba cây cỏ này bị hội trưởng nhà mình phái lại đây kéo người!
Lưu Xuyên nhịn cười nói “Heo à, đã bảo cậu sẽ hối hận rồi mà không nghe? Bảo mấy đứa vào đội từ sớm rồi mà mấy đứa lại không chịu, tới lui một vòng giờ cũng xin vào thôi thấy chưa?”
“…” Muội nhà ngươi! Ai cho ngươi gọi heo vậy!?
Trư lung thảo lúc này thực sự rất muốn hộc máu, nhưng mà nhiệm vụ hội trưởng giao lại phải hoàn thành, chỉ đành nén giận nói “Cao thủ, đại nhân có đại lượng được không? Anh nói bạn anh dùm tụi này đi, chúng ta cùng nhau tổ đội đánh quái ăn kinh nghiệm nhiều hơn, có lời hơn đó! Lát nữa có rớt nguyên liệu đều cho mấy người hết, tụi này không lấy cái gì cả!”
Lưu Xuyên bật cười, chuyển qua kênh đội ngũ nói “Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cho bọn họ vào đi, nhìn có chút tội tội.”
Ai từng trải qua thời đại tân thủ mà chưa từng đánh nhau giành bãi train đâu, bình thường như con đường… Lý Tưởng cũng không phải người nhỏ mọn, nếu cao thủ đã lên tiếng nói vậy, cậu cũng thôi không ý kiến nữa, liền thoả hiệp “Được rồi.”
Lưu Xuyên lại chuyển sang kênh cận nói “Ok, dù sao mấy cậu giết bạn tôi, tôi cũng giết mấy cậu về, coi như hai bên huề nhau! Xoá cừu nhân đi rồi vào đội.”
Dứt lời, liền sẵn tay gửi sang cả ba người lời mời vào đội, ba người bên này màn hình máy tính cơ hồ là cùng một lúc xuất hiện ba cái khung mời vào đội.
Ba gốc cỏ tâm tình phức tạp gia nhập đội ngũ.
Vì muốn thể hiện thành ý, Trư lung thảo chủ động nói “Tui kéo quái cho, kéo nhiều chút để mọi người đánh!” nói xong liền hết sức chăm chỉ bay vào trại phỉ.
Nguyệt lượng thảo cũng nói “Để tui phụ đánh quái!” dứt lời liền tự giác khinh công bay lên cây.
Lại không ngờ, cậu chàng vừa khinh công nhảy lên tàng cây, đột nhiên lại thấy Đường Môn nhảy xuống, kèm theo câu hỏi đầy khó hiểu “Cậu nhảy lên cây làm gì?”
Nguyệt lượng thảo ngẩn ra “Ơ… Không phải kéo quái vào góc lag rồi đánh sao?”
Lưu Xuyên cười nói “Đội sáu người là đầy rồi, mắc gì phải mệt mỏi kéo quái qua lại rồi mới đánh từng con như vậy? Xông vào đánh cho rồi!”
Đã kéo xong quái và đang chuẩn bị chạy trở về —— Trư lung thảo “…”
Hết sức tích cực nhảy lên cây ——Nguyệt lượng thảo “…”
Hai người nhất thời cảm thấy, giống như chỉ số thông minh của mình đột nhiên tuột xuống giá trị âm vậy, ngu xuẩn hết sức..
-——Tổ cũng tổ đầy người rồi, kéo quái vào góc lag chi nữa?
Đối phương là tiểu đội ba người cho nên mới phải dùng cách kéo quái vào góc lag đánh cho tiện, bởi vì ít người sợ quái đông dễ chết, dùng cách kia có thể giảm tỷ lệ thương tổn…
Bây giờ tổ đủ 6 người, có 2 đại sư da dày thịt béo, 4 tay đánh viễn trình thuộc dạng bạo lực, không trực tiếp đánh mà lại chạy tới lui kéo quái… diễn tấu hài sao?
Trư lung thảo cùng Nguyệt lượng thảo nghẹn lời, đỏ bừng cả mặt.
Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói trên kênh đội ngũ “Đi thôi đi thôi, vào thẳng trại phỉ đánh thôi! Heo à, cậu hút quái đi, Lý Tưởng chuyển qua Thiếu Lâm đao đi, Ngũ Độc đổi bổ thiên để buff máu, còn lại đủ dmg quái rồi, kéo một lần toàn bộ rồi đánh.”
Đội trưởng ra lệnh một tiếng, cả đám lập tức xông vào trại phỉ.
Cách phân chia vị trí này thuộc dạng đơn giản nhất, cũng là đủ tiêu chuẩn cho một đội đi đánh phụ bản, có tank có buff có dmg, đánh quái vô cùng thoải mái.
Lưu Xuyên bảo Lý Tưởng cùng Ngô Trạch Văn đổi tâm pháp, kỳ thật là vì muốn họ làm quen hơn với các kỹ năng lưu phái còn lại của môn phái mình. Nếu trong giai đoạn đầu cứ mãi chơi một đường lưu phái duy nhất, về sau sẽ khiến cho thao tác cùng lối suy nghĩ bị hạn chế rất nhiều. Chân chính cao thủ nhất định phải quen thuộc hết thảy kỹ năng của hai mươi bốn lưu phái, như vậy lúc pk với người khác, mới có thể thật sự biết người biết ta…
***
Đám quái trong trại phỉ được phân chia thành cứ ba người một tổ, liên tục đi tới lui tuần tra, tốc độ xuất hiện mới rất mau.
Trư lung thảo chuẩn tâm pháp thành Thiếu Lâm phật, bắt đầu biến thành thuẫn thịt người chạy tới lui kéo quái, Lý Tưởng thì đổi tâm pháp sang Thiếu Lâm đao, công kích là chủ yếu.
Ba lưu phái của Thiếu Lâm bao gồm: phật, quyền và đao.
Thiếu Lâm phật chủ tu “La Hán Thần Công”, là lưu phái có lực phòng ngự cao nhất trong tất cả các lưu phái, vũ khí là phật châu, các loại kỹ năng bao gồm “chịu sát thương thay người khác”, “cưỡng chế thu hút cừu hận”… cũng là tank chính giữ boss trong các đoàn đánh phụ bản cùng với thịt thuẫn hút cừu hận trên chiến trường.
Thiếu Lâm quyền chủ tu “Thập Bát La Hán Quyền Pháp”, vũ khí là quyền bộ, thuộc loại cách đấu cận chiến, kỹ năng thiên về trảo thủ, ném qua vai… vân vân, thuộc dạng khống chế mạnh.
Thiếu Lâm đao chủ tu “La Sát Đao Pháp”, là lưu phái có lực sát thương cao nhất trong ba lưu phái, đao đao kiến huyết, đánh người đau cực kỳ, vì vậy nên kỹ năng khống chế cũng ít đi.
Ngắn lại mà nói, Thiếu Lâm phật chủ tu phòng ngự, Thiếu Lâm quyền chủ tu khống chế, Thiếu Lâm đao chủ tu là sát thương.
Trong game online, gặp nhiều nhất là Thiếu Lâm phật, bởi vì tất cả các phụ bản đều cần có một vị đại sư lão luyện làm chủ tank giữ quái và boss, Thiếu Lâm phật trong game online rất có đất dụng võ. Ngược lại ở cạnh kỹ trường cùng với giới tuyển thủ lựa chọn Thiếu Lâm quyền và Thiếu Lâm đao nhiều hơn.
Tiếu Tư Kính chính là theo Thiếu Lâm quyền, đồ đệ mà anh dẫn dắt Trần Tiểu Bắc cũng theo quyền hệ.
Trước mắt, Lưu Xuyên vẫn chưa xác định Lý Tưởng thích hợp lưu phái nào nhất, chỉ có thể để cậu ta tự đắn đo suy xét.
Bên này Ngô Trạch Văn ngược lại đỡ lo hơn chút, vừa bắt đầu chơi liền xác định sẽ theo lưu phái cổ trùng, tốc độ tay của cậu ta cũng đạt tiêu chuẩn, chỉ cần được chỉ dạy tốt chắc chắn sẽ trở thành cao thủ.
Lưu Xuyên đang ngồi bên này tự hỏi phải làm cách nào mới có thể trong thời gian ngắn nhất tôi luyện hai tên gà kia thành cao thủ thì, bên kia tiểu đội ba cây cỏ vừa kéo vừa đánh quái, còn dư thời gian tạo riêng một kênh tán gẫu trong game, lén lút chat riêng với nhau.
[Nguyệt lượng thảo]: “Heo à, mày nói với Đường Môn chuyện vào hội chưa?”
[Trư lung thảo]: “Chưa nói, mới từ cừu nhân biến thành đội hữu thôi, nhanh như vậy đòi kéo vào công hội, nó chịu mới là lạ đó. Ít nhất cũng phải bồi dưỡng tí cảm tình trước đã, lăn lộn quen cái mặt, đợi đến lúc tụi mình với nó xưng huynh gọi đệ với nhau, lúc đó mời nó vào hội của mình, nó sẽ ngại mặt mũi mà không cự tuyệt tụi mình!”
[Nguyệt lượng thảo]: “Hội trưởng nói phải mau chóng kéo người vào, tránh bị công hội khác cướp trước…”
[Trư lung thảo]: “Sợ mẹ gì, tụi mình theo sau bám dính lấy tên Đường Môn kia, lỡ có công hội khác tới mời nó, không lẽ tụi mình không thấy?”
[Nguyệt lượng thảo]: “Mày nói cũng có lý!”
Vốn ít khi lên tiếng Hàm tu thảo lúc này đột nhiên xen vào “Tụi mình cứ đi theo tên kia vậy hoài, có khi nào nó nghĩ ba tụi mình đầu óc có vấn đề không?”
[Trư lung thảo]: “…”
[Nguyệt lượng thảo: “…”
Trư lung thảo và Nguyệt lượng thảo cùng nhau hộc máu: Bồ tèo, ông có cần phải bắn một mũi thốn tận rốn như vậy không!!!
Hội trưởng cũng thật là, dặn cái gì không dặn lại đi bảo lôi kéo mời người vào hội như vậy, phiền chết! Biết vậy thà để nó bọc hậu đánh lén mấy lần còn hơn…
Trư lung thảo buồn bực hoá bi phẫn thành sức mạnh, kéo sạch quái trong trại phỉ gom về đánh, không chừa con nào!
Cũng vô tình khiến hiệu suất giết quái tăng lên rất nhiều…
Bởi vì tổ đội đầy sáu người nên được cộng thêm 6% kinh nghiệm, hơn nữa cậu chàng heo con kéo quái vừa nhanh lại nhiều, kinh nghiệm cũng theo đó tăng theo với tốc độ nhanh chóng. Chỉ trong chốc lát, nhân vật của cả sáu người trước sau thay phiên loé lên vầng sáng báo hiệu thăng cấp. Trước đó bởi vì Đường Môn làm nhiệm vụ nhanh hơn, bản thân cũng từng ở trại phỉ train quái một mình trong thời gian ngắn nên cấp thăng nhanh cũng cao nhất – 28 cấp. Kinh nghiệm ba gốc cỏ thì đồng bộ nhau, đều là ở giữa 27,5 cấp. Trạch Văn và Lý Tưởng thì mới vừa thăng 27 cấp.
Thời gian dần dần trôi đi, tất cả mọi người đều tập trung đánh quái, kênh chat ngược lại trở nên im lặng…
***
Ngô Trạch Văn chán muốn chết.
Làm buff thật sự rất chán, Ngũ Độc lại là loại hình buff quần thể của đội, kỹ năng đê giai đa số đều là buff máu phạm vi cho đồng đội, lại thêm hai Võ Đang và Đường Môn thuộc loại chức nghiệp sát thương cao, quái vừa được kéo về không mấy chốc đã bị giết hết, thành ra cả đội cũng không mất máu nhiều cho lắm…
Bởi vậy suốt từ nãy tới giờ, thân là buff như cậu… thực sự là rảnh rỗi vô cùng.
Ngô Trạch Văn ngồi nhìn nhàm chán, liền thu nhỏ cửa sổ trò chơi xuống, mở trang web nhập vào từ khoá chiến đội Thất Tinh Thảo, mở ra trang chính thức của Thất Tinh Thảo, lựa chọn khu vực video clip, sau đó tìm kiếm những video của “Luân Hồi Vãng Sinh” mà Đường Môn kia nói.
Vừa mới gõ từ khoá Luân Hồi Vãng Sinh vào, kết quả tìm kiếm đứng đầu là một video clip “Giảng giải ý thức trụ cột của cổ trùng lưu phái Ngũ Độc”, số lượt view cũng cực cao.
Bấm vào xem sơ một lượt, đập vào mắt là một loạt bình luận bên dưới video, tính cũng có hơn mười ngàn cái, đại bộ phận đều là “Cúng bái Luân thần!” “Xếp hàng cúng bái Luân thuần!” “Luân thần khủng quá!!” “Clip đỉnh quá, thay mặt huynh đệ tỷ muội Ngũ Độc Giáo cảm ơn Luân thần!”
—— video được nhiều người ủng hộ như vậy, chắc là rất hữu dụng ha?
Ngô Trạch Văn có phần tò mò bấm vào nút bắt đầu chạy clip.
Clip được quay rất rõ ràng, lại còn được phối thêm nhạc nền vô cùng êm tai, còn được ghi chú bằng chữ viết một cách tỉ mỉ, có thể nói phần hiệu quả làm được cực kỳ xuất sắc.
Nhân vật chính trong clip là một Ngũ Độc nam, trên người mặc trang bị cao cấp của môn phái Ngũ Độc, y phục màu tím, phần ngực nửa che nửa đậy, để lộ ra phiến ngực trắng nõn, vành tai đeo theo một vòng khuyên màu bạc, trên mái tóc cũng đeo đầy trang sức bạc, trong tay một thanh trùng địch, dáng điệu vô cùng yêu nghiệt.
“Chào các bạn, tôi là Luân Hồi Vãng Sinh của chiến đội Thất Tinh Thảo, hôm nay làm video clip này chủ yếu là cung cấp cho các bạn tân thủ của lưu phái cổ trùng, hy vọng nội dung trong clip có thể giúp đỡ phần nào đối với các bạn tân thủ.
Cổ sư Ngũ Độc có thể nuôi năm loại cổ trùng, bao gồm: thiềm cổ, xà cổ, tri chu cổ, ngô công cổ, điệp cổ. Năm loại pet mỗi loại đều tự thân kèm theo hai kỹ năng chủ động, sau khi hiến tế tử vong thì sẽ mang lại cho chủ nhân các loại trạng thái buff bất động, nãy giờ nghe một đống như vậy mọi người có cảm thấy loạn cào cào cả lên hay không?
Thật ra rất đơn giản, các bạn chỉ cần ghi nhớ như thế này là đủ rồi——
Độc thiềm phòng ngự cao nhất, nhiệm vụ chủ yếu bảo hộ chủ nhân.
Độc xà công kích cao nhất, nhiệm vụ chủ yếu là công kích địch nhân.
Tri chu cùng ngô công là pet loại hình viễn trình, có thể khống chế vị trí cùng di chuyển của địch nhân.
Độc đ iệp là pet loại hình quần công, có thể khống chế tầm nhìn của địch nhân.
Nếu đã biết các tri thức cơ bản này rồi, tiếp theo tôi sẽ giới thiệu một chút cho mọi người, làm thế nào tận dụng năm loại pet này, đi độc chết những tên Trung Nguyên ngu xuẩn kia ^_^”
——Phó đội trưởng chiến đội Thất Tinh Thảo, Tô Thế Luân. ID trong game: Luân Hồi Vãng Sinh.
Đây là tuyển thủ ưu tú nhất đại biểu cho lưu phái cổ trùng Ngũ Độc, mỗi khi tán gẫu trò chuyện trên mạng rất thích sử dụng biểu tình mặt cười ^_^, có thể nói phong cách nói chuyện hoàn toàn trái ngược với kiểu cẩn thận của đội trưởng Tiếu Tư Kính. Vị này một khi mở miệng nói chuyện, lời nào lời nấy đều là cực kỳ độc ác, thậm chí có lần vô cùng sắc bén trào phúng phía quan phương Võ Lâm trên weibo của mình “Miêu Cương của chúng ta thật sự rất nóng, chúng ta vốn là không muốn mặc cái gì vào người cả, nhưng mà xét thấy người Trung Nguyên các ngươi trùm kín cả người giống như bó bánh chưng như thế, thành thử chúng ta cũng phải tỏ ra một chút lịch sự mà theo cùng, dùng vải che lấp các nơi trọng yếu…”
Lúc đi học thì Tô Thế Luân theo chuyên nghiệp thiết kế trang phục chuyên nghiệp, cho nên đối với diện mạo bên ngoài vô cùng để ý.
Có lần trong bản update đổi mới trang phục của phía quan phương, từng biến sáo trang của môn phái Ngũ Độc trở nên xấu đến khó tả, nhìn qua cảm giác như là dùng hai miếng vải vắt lên vậy, dẫn đến vị này mở lời trào phúng đi đầu, tiếp đó dẫn theo vô số người chơi Ngũ Độc xếp hàng đồng ý, số lượng chia sẻ weibo hơn mười ngàn lượt, cuối cùng khiến cho bộ trang trí phải đem nó về nồi nấu lại, sửa chữa hoàn toàn hình thức của sáo trang Ngũ Độc đợt đó.
——có thể khiến cho quan phương phải trở về sửa chữa vẻ ngoài của trang phục trong game, vị này tuyệt đối là người đầu tiên trong lịch sử liên minh.
Phần lớn các nam tuyển thủ trong giới liên minh để ý chính là số liệu của trang bị, có đẹp hay xấu cũng chả quan trọng. Chỉ có Tô Thế Luân là hoàn toàn trái ngược, vị này có thể dùng các tán kiện kỳ lạ tạo thành tổ hợp cực kỳ xinh đẹp. Nếu thật sự là xấu đến không thể chịu đựng được, người này sẽ mua thời trang vô thuộc tính trong thương thành mặc. Mỗi lần thi đấu, trang phục của Tô Thế Luân cũng là một loại điểm sáng trên chiến trường.
Đồng phục của chiến đội Thất Tinh Thảo cũng là do Tô Thế Luân tự mình thiết kế.
Trang phục ton nền màu xanh đậm, trên bả vai cùng sau lưng đều được in logo Thất Tinh Thảo bằng màu bạc lấp lánh, vừa gọn gàng lại không thiếu đại khí. Số lượng các mẫu đồng phục ăn theo cũng được tiêu thụ cực cao, được bầu làm một trong những đồng phục đẹp nhất trong liên minh chiến đội.
Trong giới liên minh tuyển thủ chuyên nghiệp, người kéo cừu hận ổn định nhất đương nhiên là Xuyên thần Lưu Xuyên, những người từng bị Xuyên thần giết ai nấy cũng đều ôm mối hận muốn giết anh cả trăm ngàn lần giải hận được.
Mà người đứng thứ hai trong bảng cừu hận, chính là Ngũ Độc Luân thần, Tô Thế Luân…
Bất quá, Tô Thế Luân kéo cừu hận không nhằm vào đối tượng các tuyển thủ trong liên minh, mà là cừu hận của phía quan phương game.
Thành viên bộ phận thiết kế trang trí của Võ Lâm cực kỳ ghét Luân thần “Một nam nhân để ý vẻ bề ngoài của trang phục như vậy làm chi, thực phiền như quỷ!”
Ngược lại, những người chơi trong game lại cực kỳ thích Luân thần “Trang phục lần này xấu quá, Luân thần lên thôi, trông cậy hết vào Luân thần!!”
_____________________
Giải thích một chút:
(+) Về phối trí đội ngũ: trong đa số GO hiện nay thì một đội (party) thường thấy nhất bao gồm có 5 người: 1 TANK, 3DPS và 1 BUFF.
Tank tức là người dùng thân mình để kéo cừu và chắn sát thương cho các người chơi còn lại đánh.
Người chơi DPS (damage per second/ lượng thương tổn tính trên giây) còn được gọi là dmg (hay đánh chính, sát thương chính), nôm na là chỉ đứa mà không làm gì khác ngoài đứng và dồn lực đánh.
Buff tức là thêm máu (võng du hay kêu là nãi mụ), nhiệm vụ chính là… thêm máu ==
Đây là giải thích cho mấy bạn chưa từng chơi game thôi, chứ ai có chơi qua rồi kiểu gì mà không biết, ha =A=
(+) Tên năm loại pet: Thiềm (Ếch), Xà (Rắn), Tri chu (Nhện), Ngô công (Rết), Điệp (Bướm)
(+) Quan phương: Official, hay nhà phát hành / nhà phân phối / nhà sản xuất chính thức, nói nôm na là phía phụ trách, nhưng cái từ này mang nhiều hàm nghĩa lắm, nên tớ giữ nguyên mà không thay thế nó bằng các từ trên, chữ quan phương mang nghĩa chính thức.
(+) Sáo trang: tức là trang phục đi theo bộ, từ này thường thấy trong game online của TQ, các sáo trang thông thường sẽ là một set item (nguyên bộ vật phẩm) bao gồm các áo giáp / trang sức / vũ khí. Ai rành về game nghe này sẽ thấy quen mà =3=
(+) Về phần trang phục Ngũ Độc, có thể search thử Ngũ Độc JX3 (五毒JX3) để xem mức độ đỏm dáng của sáo trang môn phái này XD, tớ cá là ĐCL lấy ý tưởng từ 5D của JX3, bởi vì đó giờ thấy mỗi phái này của JX3 mà nam nhìn yêu nghiệt thôi…