Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống

Chương 47: Quần Hiệp Đạo


Bạn đang đọc Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống – Chương 47: Quần Hiệp Đạo

– Trần đại ca!

– Ồ Lăng lão đệ! Ngồi xuống đây với lão Trần ta! Tiểu nhị, cho một bình trà cùng chút điểm tâm sáng!

Lăng Huyền Phong đi ra thấy Trần Thương đang ngồi chờ thì đi tới. Ngồi nhâm nhi mấy tách trà, Lăng Huyền Phong hỏi Trần Thương:

– Trần lão ca, nghe lão ca nói là có một bản danh sách tên là Quần Hiệp Bảng, không biết bao gồm những ai, đại ca có thể khai sáng cho tiểu đệ chăng?

– Ồ? Lão đệ muốn tìm hiểu thế giới quần hiệp trong giang hồ à? Cũng được, hôm nay lão Trần ta giới thiệu sơ qua một chút.

Ngồi suy nghĩ một lúc, Trần Thương chậm rãi nói:

– Trên giang hồ, cao thủ nhiều vô số, cho dù là ta cũng không dám khinh cử vọng động, trong số các cao thủ giang hồ, có một nhóm gồm các cá nhân có thực lực vô cùng cao cường, được nhân sĩ giang hồ liệt danh vào bảng Quần Hiệp. Những người này có thể so với ta tu vi thấp hơn, nhưng lại nổi tiếng về một số phương diện mà khi đánh giá thì họ rất xứng đáng có một chân trong danh sách này.

Chậm rãi nhấp một ngụm trà, sau đó ăn một miếng bánh điểm tâm, Trần Thương tiếp tục:

– Từ trước tới nay, Quần Hiệp bảng trong danh sách chỉ có 32 người, không hơn không kém. Đứng thứ 32 là một thiếu nữ họ Tô, tên là Tô Mị, lai lịch không rõ, xuất đạo giang hồ 5 năm nhưng đều được mọi người công nhận là một cao thủ trẻ tuổi, tu vi ta cũng không biết, chỉ biết ngoại hiệu của nàng là Bích Nhãn Hồ.

Bích Nhãn Hồ? Hồ ly có đôi mắt ngọc bích? Biệt danh thật lạ. Lăng Huyền Phong không có ngắt lời mà tiếp tục nghe.


– Đứng thứ 31 và 30 là một đôi bạn thân, lần lượt tên là Đơn Bình và Hàn Khiếu Thanh. Đơn Bình đang là bổ đầu ở nha phủ Kinh Thành, còn Hàn Khiếu Thanh là một giáo úy cũng ở Kinh Thành. Đứng thứ 29 là Diệp Tử Khâm, là một đà chủ của Phục Ma Hội.

– Phục Ma Hội?

– Đúng, Phục Ma Hội, ta sẽ giải thích cho đệ sau. Tiếp theo đứng thứ 28 là lão Trần ta, ha ha!

Lăng Huyền Phong kinh ngạc, không ngờ tu vi như lão Trần cũng chỉ đứng thứ 28 thôi sao?

– Tiếp theo, số 27, 26 và 25 là Chu Bằng, ngoại hiệu Thiết Toán Tử, Ngô Phạm Bảo ngoại hiệu Thảo Thượng Phi, Vĩnh Kim ngoại hiệu Mãnh La Hán. 3 người này là 3 hộ pháp của Thái Xương hội Kim Lăng. Số 24 và 23, lần lượt là Mộ Dung Triệt và Cát Dụ Thành, một người là đà chủ phân đà Phục Ma Hội, người kia là quân sư của Phục Ma Hội.

Lại là Phục Ma Hội! Không ngờ có nhiều cao thủ đến vậy!

Không để ý tới biểu tình của Lăng Huyền Phong, Trần Thương nói tiếp:

– Lưu Bằng và Đồng Bách Minh, 2 quan quân cũ của triều đình, đang ở Kim Lăng, đứng thứ 22 và 21. Thứ 20 là Thôi Kim Đỉnh, 1 tên Trộm Mộ, ngoại hiệu Mạc Kim Thử. Đứng thứ 19 là 1 Ngoại Vực Hiệp Khách tên Cao Thừa Phong. Số 18 là một cô nương tên Thu Diệp Hương, lai lịch thần bí. Số 17 là nữ hiệp Liễu Nhất Bình, một hộ pháp của Phục Ma Hội. Tiếp theo là Thôi Ngọc số 16, là một thị vệ của triều đình. Số 15 – Tả Thiên Thành, là một tên sắc quỷ, ngoại hiệu Lạt Thủ Tồi Hoa, hắn trước đây là một phú gia công tử, sau bị người yêu phản bội, nên nảy sinh tâm lý hận nữ nhân, chuyên đi cước sắc sau đó hành hạ đến chết, từ đó mới có ngoại hiệu này.

Lăng Huyền Phong lạnh cả người, một tên biến thái, hơn nữa lại còn là một cao thủ!


– Số 14 là Túy Hiệp Dương Thanh, hắn là bạn rượu của lão Trần, thi thoảng hay đến tìm ta để uống rượu. Số 13 và 12 là Giả Vấn và Cung Bắc Yến, 2 người này là cao thủ giang hồ, nhưng cũng là kẻ thù của nhau. Giả Vấn là hung thủ giết chết đệ đệ của Cung Bắc Yến. Tiếp theo, số 11 là Cố Thu Dương, cũng là một lão bằng hữu của lão Trần ta. Bành Đồng, ngoại hiệu Bát Tí Na Tra, ta không rõ lai lịch của hắn, đứng thứ 10. Số 9 là Mục Phi Yên, nữ tướng quân của triều đình, nàng đang đóng quân ở ngay tại Ngọa Đương này. Kiêu Ngũ Lang, Bạch Tĩnh Di, phân biệt đứng thứ 8 và 7, đây là 2 đại nội cao thủ, trong đó Kiêu Ngũ Lang là một Ám Vệ của Hoàng Đế. Đứng thứ 6 là một tuyệt sắc đại mỹ nhân, tên là Thượng Quan Hương của Thượng Quan Gia. Tương truyền nàng có sắc đẹp bế nguyệt tu hoa, nam nhân theo đuổi nàng có thể xếp hàng từ Thành Bắc tới Thành Nam của Kinh Đô, nhưng cho tới nay chưa ai lấy được phương tâm của nàng, hơn nữa cũng không có ai dám trêu trọc tới nàng, bởi vì lão Trần ta nghe nói nàng mới 21 tuổi thôi nhưng tu vi đã đạt tới Võ Tôn! Hơn nữa cấp bậc không hề thấp.

Lăng Huyền Phong hít một ngụm khí lạnh! Võ Tôn! Cao thủ của cao thủ! Hơn nữa lại còn trẻ tuổi tới vậy. Thảo nào không có ai dám chọc tới nàng, không phải là tìm chết sao? Huống chi còn có Thượng Quan gia coi nàng như trân bảo vậy.

Dường như thấy biểu hiện của Lăng Huyền Phong không ngoài dự liệu, Trần Thương cười cười nói:

– Lão đệ, đệ còn nhỏ tuổi, tiềm lực khá tốt. Cố gắng tu luyện đi, biết đâu sau này lại lọt vào mắt xanh của mỹ nhân, ha ha ha!

Lăng Huyền Phong lắc đầu cười khổ, dễ vậy sao? Con mẹ nó sao ta không thấy dễ chút nào vậy. Lớ ngớ ăn một chưởng của nàng thì chắc bản thiếu gia thành quỷ phong lưu chết dưới hoa mẫu đơn mất.

– Lão ca đừng đùa, đệ làm sao dám mơ tưởng trèo cao thế.

– Hắc hắc! Lão đệ đừng có nản chí như vậy, con mắt lão Trần ta nhìn người rất chuẩn. Ta nói ngươi có cơ hội thì nhất định sẽ có cơ hội.

Lăng Huyền Phong lắc đầu cười, từ chối cho ý kiến. Trần Thương tiếp tục:

– Vị trí số 5 thuộc về đại thiếu gia của Lục gia đến từ phía cực Tây của đế quốc – Lục Gia Nhất. Vốn tu vi của hắn không nằm trong tốp các cao thủ trẻ tuổi, nhưng cũng giống như Lăng gia của đệ, Lục gia được coi là một trong những cự đầu gia tộc của đế quốc chúng ta, Lục Gia Nhất lại là trưởng tử, từ bé đã có trí kế không tầm thường, nhìn xa trông rộng, là đệ nhất nhân trong số giới trẻ của Lục gia, được kỳ vọng là gia chủ tiếp theo của Lục gia.


– Ồ? Như vậy hắn so với Thượng Quan Hương, ai hơn ai?

– Hmm, nếu xét đơn thuần về tu vi, Lục Gia Nhất có thúc ngựa cũng đuổi không kịp Thượng Quan cô nương, nhưng đó chỉ đơn thuần là về vũ lực, chúng ta đang nói ở đây là về rất nhiều phương diện, thế lực gia tộc, mưu trí cá nhân cũng được tính vào trong đó, nên xét về tổng thể thì Thượng Quan cô nương có phần hơi lép vế so với Lục Gia Nhất, cho nên đồng đạo giang hồ thống nhất xếp hạng hắn ở phía trên.

Lăng Huyền Phong gật đầu tỏ vẻ đã biết.

– Tiếp theo, số 4 là một người họ Thích, tên là Sát Sinh, ngoại hiệu Tuyết Vực Cô Lang, tính tình quái gở, rất ít bằng hữu.

Lăng Huyền Phong đầu nổi vạch đen, Thích Sát Sinh? Bộ hắn ta có sở thích là sát sinh hay sao? Con mẹ nó tên cũng hợp với tính tình vậy?

– Khụ Khụ! Tiếp theo là 3 cao thủ đứng đầu Quần Hiệp Bảng, 3 người này võ công không ai biết phân cao thấp như thế nào. Đầu tiên là Bác Long Thủ – Vân Đỉnh Thiên. Hắn ta là một hán tử đỉnh thiên lập địa, quang minh lỗi lạc, kết giao rất rộng, nổi tiếng với đôi thiết quyền đầy uy lực, chuyên hành hiệp trượng nghĩa, được vô số người mến mộ.

– Cái tên nghe thật khí phách! Hơn nữa lại còn là một trang hảo hán, đáng giá kết giao!

– Lão Trần ta cũng may mắn được là bằng hữu của hắn, sau này có dịp ta sẽ giới thiệu đệ cho hắn.

– Đa tạ lão ca!

– Người thứ 2, là Mạnh Sầm, xuất thân là một tán tu võ giả, rất yêu rượu. Hắn nổi tiếng với những chiêu kiếm nhanh như gió, khó lòng phòng bị, được nhân sĩ giang hồ tặng cho danh hiệu “Thừa Phong Kiếm”.


– Ồ? Nhanh lắm sao?

– Theo truyền tụng, kiếm của hắn rất nhanh, nhanh đến nỗi kẻ thù của hắn còn không biết mình bị trúng kiếm của hắn, vẫn còn hoạt động được một thời gian cho tới khi đầu lìa khỏi cổ. – Trần Thương tán thán.

– Vậy còn người cuối cùng?

– Người cuối cùng… Hmmm….

Trần Thương trầm ngâm suy nghĩ

– Người cuối cùng, hắn tên là Thu Hồng Diệp,ngoại hiệu Nhất Đao Lưỡng Đoạn (một đao chia thành 2 nửa). Nếu như cho lão Trần ta đánh giá, hắn xứng đáng được coi là đệ nhất nhân.

– Ồ?

– Đúng vậy, ta nghe nói, Thu Hồng Diệp tu vi cao bao nhiêu không ai biết, kẻ thù của hắn nhiều vô số, Đại võ sư có, Võ Tông có, thậm chí còn có cả Võ Vương, Võ Tôn, nhưng chưa có ai đỡ được 1 đao của hắn, tất cả đều bị 1 đao chém thành 2 nửa, từ đó mới có cái danh Nhất Đao Lưỡng Đoạn.

Lăng Huyền Phong hít vào một ngụm khí lạnh. Trâu bò như vậy? Kể cả Võ Tôn cũng chỉ cần 1 đao? Con mẹ nó, tên này là yêu nghiệt phương nào đây?

– 3 người này, hành tung bí ẩn, như thần long thấy đầu không thấy đuôi, bọn hắn lại chưa giao thủ với ai bao giờ, cho nên vẫn chưa có xếp hạng chính thức trên Quần Hiệp Bảng, nhưng có lẽ trong lòng mọi người ngầm hiểu, đệ nhất nhân chính là Thu Hồng Diệp. Lão đệ sau này xông pha giang hồ phải cẩn thận, đừng có chọc tới bọn hắn, kẻo lại mang họa sát thân. Tuy bọn hắn chỉ là người trong giang hồ, nhưng lại không hề ngán bất cứ một thế lực nào, cùng lắm thì có chút kiêng kị với triều đình mà thôi.

– 32 người, danh tự đã có, công việc còn lại chính là đi tìm bọn hắn, khiêu chiến từng tên một, hắc hắc!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.