Bạn đang đọc Tôi Có Thể Làm Gì Chứ Tôi Có Phải Con Người Đâu – Chương 45: Thế Giới Thứ Hai
Minh Triết không biết vì sao siêu nhân nhỏ lại tức giận như vậy.
Trả tiền mạng xong, cậu bé mang Sở Thời Từ về nhà.
Bà nội đã nấu cơm rồi, hai món chay một món mặn, tay nghề bình thường thôi.
Minh Triết gầy hơn so với các bạn cùng trang lứa, bà xót cháu trai nên xới cho cậu bé những hai bát cơm.
Bà hỏi Minh Triết đã đi đâu chơi vào ban ngày, Minh Triết đỏ mặt, bảo rằng mình đến lớp học bù.
Minh Triết không biết nói dối, chỉ nói một câu rồi cúi đầu.
Song bà nội hoàn toàn không nhận ra có gì bất thường, chỉ cho rằng đứa cháu hướng nội nên không thích nói chuyện.
Sở Thời Từ đang nằm trên bàn ăn, nghiêng đầu nhìn cảnh này.
Ở thời đại hiện tại, tâm lý phòng vệ của thế hệ trước rời nông thôn không mạnh.
Bọn họ từ nhỏ đã chạy nhảy trong thôn, thường chơi cả ngày, người lớn cũng không thèm để ý.
Khi đến lượt bọn họ chăm con, bọn họ cũng sẽ không quá khắt khe.
Sở Thời Từ suy nghĩ, nếu các bé gái bị dụ ra ngoài, ban ngày bỏ đi đến mấy tiếng đồng hồ.
Có khi nào chỉ cần về nhà trong ngày và không lộ ra sơ hở nào rõ ràng thì người nhà sẽ không nghi ngờ không?
Kể từ khi đoán rằng có thể có một nhóm tội phạm chuyên dụ dỗ trẻ vị thành niên trên Internet, tâm trạng của Sở Thời Từ luôn rất tệ.
Nó làm cậu nhớ lại thời thơ ấu của mình.
Lần đầu tiên cậu tiếp xúc với những thứ đồi trụy là trong quán cà phê Internet đen.
Cậu lên mạng chơi xe thể thao, có mấy người ngang nhiên xem phim đó, còn hỏi cậu rằng có muốn xem chung không.
Lúc đó cậu còn nhỏ và nhát gan, sợ quá nên đã bỏ chạy.
Bây giờ ngẫm lại, may mà khi ấy cậu chạy nhanh, không ngây ngô mà thò lại gần.
Minh Triết ăn no đến nỗi bụng phình to lên luôn.
Bà nội vừa nói “Con ăn đi cho mau lớn.”, vừa gắp thịt bỏ vào bát của cậu bé.
Minh Triết tóm lấy siêu nhân nhỏ, chuồn về phòng của mình.
Cậu bé xoa xoa bụng và đi tới đi lui trong phòng.
Siêu nhân nhỏ ỉu xìu nằm trên bàn sách, trông rất uể oải.
Minh Triết chọt chọt nó, “Anh ơi?”
Sở Thời Từ trở mình, “Không có gì đâu, anh chỉ đang nghĩ xem phải làm thế nào để đưa mấy tên súc sinh đó vào cục cảnh sát thôi.”
Điện thoại di động đặt bên cạnh vang lên, là cuộc gọi của một đứa trẻ trong nhóm.
Trong nhóm còn bốn đứa vẫn giữ ý định tự sát, hồi chiều Minh Triết đã trao đổi thông tin liên lạc với chúng.
Để khi nào chúng gặp chuyện không vui thì nói cho cậu bé nghe.
Ắt hẳn đã phải chịu quá nhiều ấm ức, cuối cùng cũng tìm được một con đường để phát tiết.
Minh Triết vừa nhấc máy nói: “Tớ đây”, cô gái bắt đầu khóc lóc kể lể.
Cô vừa khóc vừa nói, nói hơn hai tiếng đồng hồ mới bình tĩnh lại.
Cầm chiếc điện thoại đã cúp máy, Minh Triết xoa xoa ấn đường.
Cậu bé còn chưa hoàn hồn thì lại nhận được một cuộc gọi khác.
Minh Triết thở ra một hơi, một lần nữa đảm đương hốc cây hình người.
Lúc cậu bé trả lời cuộc điện thoại đầu tiên, Sở Thời Từ đang giả ngu giả ngơ trong “Lâu đài pha lê của công chúa”.
Dùng giọng điệu ngây thơ nhất cùng đủ kiểu trêu chọc, đu đưa đến mức bay lên luôn.
Mười giờ tối, bà nội gõ cửa giục Minh Triết đi ngủ.
Sở Thời Từ duỗi người, thoát khỏi nhóm chat.
Mồi câu hôm nay rải đủ rồi, nhảy lung tung rất dễ bị nhìn ra điều bất thường, ngày mai lại tiếp tục.
Cậu gọi một tiếng “Minh Triết”, song không nhận được đáp lại.
Sở Thời Từ nghi hoặc quay đầu lại, Minh Triết cầm chiếc điện thoại đã cúp từ lâu, mím chặt môi dưới không nói gì.
Cậu lo lắng bay tới, “Tiểu Triết, em khó chịu hả?”
Minh Triết lắc đầu rồi lại gật đầu, “Em hơi mệt.”
Nội trong mấy tiếng đồng hồ, cậu bé đã làm hốc cây hình người cho bốn người liên tiếp.
Quá nhiều cảm xúc tiêu cực lọt qua micro khiến cậu bé cảm thấy khó thở.
Cậu bé còn chưa nói xong, màn hình điện thoại lại sáng lên, là người bạn trong nhóm đầu tiên gọi cho cậu bé.
Chắc là đến đêm nên cảm xúc lại bùng phát đây mà.
Sở Thời Từ ra hiệu cho Minh Triết đi ngủ trước, còn mình thì ôm điện thoại bay vào nhà vệ sinh.
Cửa phòng ngủ một lần nữa đóng lại, Minh Triết nằm ở trên giường, dỏng tai lắng nghe âm thanh bên ngoài.
Khi không tức giận, giọng nói của siêu nhân nhỏ luôn thoáng mang theo ý cười.
Sạch sẽ và trong trẻo, giống như một người anh hàng xóm dịu dàng và đáng tin cậy vậy.
Cũng không biết là do trong phòng cách âm không tốt, hay là tại Sở Thời Từ nói quá nhỏ nữa, Minh Triết chỉ có thể mơ hồ nghe được vài câu thôi.
Cậu bé dựa vào tường, lắng nghe giọng nói mơ hồ đứt quãng đó, từ từ chìm vào giấc ngủ.
………
Đợi khi cuối cùng cũng trấn an được cô gái nhỏ đối diện thì đã là mười một giờ rưỡi.
Sở Thời Từ chuyển điện thoại sang chế độ im lặng, ngáp một cái rồi bay trở lại phòng ngủ.
Cậu cũng sợ rằng nếu nghe nhiều lời kể khổ thì nội tâm mình cũng sẽ ngột ngạt theo mất.
Cho nên vừa rồi cậu vừa ừ ừ ừm ừm để an ủi, vừa giúp hệ thống gia công hào quang.
Một tâm hai việc, hiệu quả vượt trội.
Không chỉ cung cấp một con đường cho tiểu cô nương tâm sự mà còn kiếm được một khoản nhỏ từ hệ thống nữa.
Hệ thống mới làm xong một lô mũ hươu Giáng Sinh, lập tức nhận được một lô hào quang vạn người mê, lại còn là đơn đặt gấp.
Mỗi ngày nó đều mơ thấy con hươu với vầng hào quang trên đầu cứ lẩn quẩn trong tâm trí nó.
Sở Thời Từ bẻ cong hào quang, “Mi vội vàng kiếm tiền như thế để làm gì?”
Hệ thống trừng to mắt,【Tranh thủ còn trẻ kiếm nhiều chút, tích cóp tiền mua mấy căn nhà, về già làm chủ nhà trọ.】
Sở Thời Từ thấy cũng có lý.
Cậu đang do dự có nên mở một tài khoản để tiết kiệm tiền hay không thì chiếc máy tính xách tay của cậu bỗng nhiên vang lên.
【Là Hoa Hoa Nhỏ đã gửi một lời mời kết bạn cho bạn.】
Sau khi lời mời được chấp nhận, một tin nhắn riêng hiện lên.
Là Hoa Hoa Nhỏ Nha:【Xin chào.】
Siêu Nhân Công Chúa Nhỏ:【Chào chị ạ.】
Bên kia gửi một biểu tượng cảm xúc, sau đó im lặng.
Sở Thời Từ vừa chờ tin nhắn, vừa đi xem trang cá nhân của bạn mới.
Theo hồ sơ của “Hoa Hoa Nhỏ” thì cô nàng là một nữ sinh mười hai tuổi.
Trang cá nhân của cô có lượng người truy cập lớn, mỗi bài đăng đều có rất nhiều lượt thích và bình luận.
Sau khi đọc đại khái, Sở Thời Từ xoa tay một cách hào hứng.
Chắc chắn “Hoa Hoa Nhỏ” cũng là người lớn, thiết lập nhân vật của cô ta khác với đám người “Cậu Bé Vui Vẻ”.
Điều kiện gia đình rất nghèo, cha mẹ trọng nam khinh nữ, chỉ thương em trai chứ không thương cô ta.
Cô ta không được ăn ngon mặc đẹp, ở trường còn bị người ta cười nhạo và gọi cô ta là “nhỏ bùn sình”.
Cuộc sống đặt ra nhiều áp lực cho cô ta, thế nhưng cô ta tích cực, lạc quan, kiên cường và độc lập.
Cô ta tìm một công việc bán thời gian online để làm những công việc lặt vặt và dựa vào nỗ lực của chính mình để gặt hái hũ vàng đầu tiên trong đời.
Cô ta mua một chiếc điện thoại nắp trượt mới nhất có thể chụp hình, thậm chí còn mua cả máy tính xách tay.
Cha mẹ cô ta, những người luôn thờ ơ với cô ta, ca ngợi cô ta là một thiên tài.
Các bạn cùng lớp ngừng cười nhạo cô ta, mà anh chàng hotboy thầm yêu cô ta cũng tỏ tình với cô ta.
Dựa vào công việc bán thời gian của mình, cô ta đã có được gia đình, tình bạn và cả tình yêu.
Trên trang cá nhân có những bức ảnh sinh nhật do cô ta đăng, cả gia đình quây quần quanh bàn tiệc, ở giữa bày một chiếc bánh sinh nhật ba tầng, tràn ngập không khí công chúa màu hồng mộng mơ.
Còn có cả những bức ảnh selfie của cô ta, cô gái mặc chiếc váy xinh xắn, tay cầm ly trà sữa được yêu thích nhất, cười vô cùng rạng rỡ.
Dưới mỗi bài đăng đều có hàng chục bình luận.
【#Cảm ơn chị Hoa Hoa đã giới thiệu công việc bán thời gian cho em, dưới mười sáu tuổi không thể làm việc thật sự quá khổ.
May nhờ có chị, em cũng kiếm được một chiếc điện thoại di động rồi nè!#】
【#Hóa ra tiền thực sự có thể mua được tình thân.
Sau khi nhận được tiền lương, ba mẹ trở nên rất yêu thương em.#】
【#Em lén đem máy tính xách tay lên lớp, cả bọn lao vào chơi.
Hì hì, em không cho đâu, ai biểu lúc trước tụi nó cười nhạo em.#】
Nếu nói thiết lập nhân vật của “Cậu Bé Vui Vẻ” giống nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình, hoàn hảo và xuất sắc, là nam thần mà các cô gái yêu thầm không dám tỏ tình.
Vậy thì thiết lập nhân vật của “Hoa Hoa Nhỏ” chính là vịt con xấu xí biến thành thiên nga trắng.
Hiện tại là những năm 2000, lúc mà điện thoại nắp trượt có thể chụp hình, laptop hay trà sữa đều là những thứ không thể thấy được ở những gia đình bình thường.
Trong mắt con trẻ, chúng là những thứ xa xỉ và là vốn liếng để khoe của.
Lúc còn sống, Sở Thời Từ lăn lộn trong xã hội luôn đánh nhau ẩu đả, là khách quen của đồn cảnh sát.
Những kẻ lừa đảo trong cùng một phòng giam thường khoe khoang những mánh khóe của chúng cao minh cỡ nào, Sở Thời Từ cũng ngồi nghe nhẵn cả tai.
Thời buổi này Internet chưa phổ biến nên vẫn chưa có nhiều chiêu thức lừa đảo thời thượng.
Nhưng trang cá nhân của “Hoa Hoa Nhỏ” cùng thiết lập nhân vật của cô ta rất giống với hình thức ban đầu của mổ chim*.
*杀鸟盘: Là một dạng lừa đảo trực tuyến, thủ đoạn phổ biến là bấm like tại nhà và chơi game, dễ dàng kiếm tiền mỗi ngày, lôi kéo người thân, bạn bè tham gia nhóm, hưởng hoa hồng cao.
Trong tù có rất nhiều nhân tài, Sở Thời Từ là một sinh viên có khả năng tuyệt vời bước ra từ trong tù, đây là lĩnh vực chuyên môn của cậu.
Sau khi xem xong trang cá nhân của “Hoa Hoa Nhỏ”, những manh mối rải rác trong đầu cậu ngay lập tức được kết nối.
Hệ thống đang bẻ hào quang phát hiện ký chủ của mình đang cười một cách điên cuồng.
Nó lùi về sau,【Cậu điên rồi hả? Tránh xa tôi ra, đừng có cắn tôi nha.】
Sở Thời Từ xoa xoa tay: “Anh thống, em hiểu rồi.
Mánh khoé bịp người của bọn chúng khá mới lạ, nhưng mà em nắm giữ công nghệ của tương lai.
Lẹ lên! Khen em đê!”
【Đệt, cậu bình thường xíu đi, tôi sợ!】
…………
Chiêu bài cũ mà nhóm tội phạm này sử dụng dư sức đánh lừa người lớn chứ đừng nói là trẻ em.
Sở Thời Từ tạo một tài liệu trên máy tính, viết đại khái phỏng đoán của mình.
Ba năm trước, Tieba và phần mềm trò chuyện mới ra đời và phát triển, số lượng cư dân mạng rất có hạn.
Do hạn chế về thời gian nên Tieba là con đường duy nhất để quảng bá.
Lam Lam thành lập nhóm vào tháng 5 năm 2003.
Trong thời gian này, về cơ bản không có người mới nào trong nhóm.
Vào tháng 9, lúc Lam Lam lên Tieba để quảng bá nhóm, bên cạnh cô ấy có quản trị viên số 2 “Tôi Tiếp Tục Cô Đơn”.
Cuộc sống của Lam Lam không như mong muốn, vì vậy cô chỉ có thể lên mạng tìm bạn.
Nếu muốn tăng số lượng thành viên trong nhóm, lên Tieba quảng bá là cách duy nhất.
Mục đích cô thành lập nhóm là để tìm kiếm những người giống như mình.
Thế nên khi quảng bá nhóm sẽ viết một số điều kiện cơ bản.
Như giới hạn độ tuổi, giới hạn giới tính, hoặc cần phải trải qua những gì mới có thể vào nhóm chat chẳng hạn.
Trong khi sàng lọc các thành viên trong nhóm, việc này cũng sẽ tiết lộ thông tin cơ bản của họ.
Các nhóm tội phạm hoàn toàn không cần mò kim đáy bể để tìm ra nơi đối tượng tập trung từ đại dương Internet.
Bọn chúng chỉ cần núp ở Tieba, khi thấy bài quảng bá nhóm thế này thì ngụy trang thân phận rồi tham gia là được.
Qua một thời gian tiếp xúc, sau khi xác định trong nhóm thực sự chỉ toàn là con nít, bọn chúng sẽ kéo đồng bọn vào nhóm.
Bọn chúng là người lớn nên điện thoại có thể lên mạng bất cứ lúc nào.
Có thể on trong nhóm 24/24, được mệnh danh là những người năng động nhất trong nhóm.
Ba, bốn người đồng thời vào một nhóm nhỏ và bắt đầu thiết lập nhân vật của riêng mình.
Đại khái là anh trai nam thần, chị gái đồng cảnh ngộ hoặc là những thân phận khác mà trẻ em có thể tin tưởng và yêu thích.
Hợp tác với nhau, vừa lừa gạt các thành viên hiện có trong nhóm, vừa ra ngoài lôi kéo con mồi tạm thời chưa vào nhóm.
Lẻn vào nhóm trong một khoảng thời gian để sàng lọc ra các mục tiêu thích hợp gây án.
Đá những đứa trưởng thành quá sớm khó ra tay đi.
Ví dụ như Minh Triết.
Địa vị của cậu bé ở trong nhóm vẫn luôn rất xấu hổ, điều này liên quan đến việc cậu bé không thường xuyên xuất hiện trên mạng.
Nhưng nguyên nhân chính vẫn là các thành viên thường trú, “Cậu Bé Vui Vẻ” cùng “Thỏ Con Nhảy Múa” đã quậy đục nước ở bên trong, đẩy cậu bé về phe đối lập.
Hầu hết những đứa trẻ có lòng cảnh giác cao đều sẽ bị xa lánh đến tự động rời khỏi nhóm.
Một đứa cứng đầu và không dễ lừa như Minh Triết rất có thể sẽ bị đá khỏi nhóm chat.
Theo lời Minh Triết thì cậu bé đã từng suýt bị đuổi.
Chính trưởng nhóm Lam Lam cảm thấy cậu bé thông minh và có năng lực nên đã giữ cậu bé lại.
Khi trong nhóm chỉ còn lại những đứa trẻ ngây thơ và ngốc nghếch, chị gái đáng thương sẽ tiếp xúc với mục tiêu đã chọn, sau đó anh trai nam thần kéo các cô bé vào một nhóm khác.
Lúc này đã có thể bắt đầu nuôi heo.
Khiến những đứa trẻ vốn có khả năng chống quấy rối tình dục này bị ảnh hưởng bởi bầu không khí đã thay đổi một cách vô tri vô giác trong nhóm.
Nhiều lần lừa gạt các cô bé công khai mô tả chi tiết quá trình bị quấy rối, bóp méo tư tưởng của chúng rồi lại tiếp tục chọn ra những đứa dễ ra tay.
Chọn xong con mồi thích hợp thì bắt đầu mổ chim.
Những kẻ ẩn núp trong nhóm để bắt chim như “Hoa Hoa Nhỏ” sẽ kết bạn với mục tiêu trước.
Mục tiêu của chúng là những đứa trẻ thiếu thốn tình cảm gia đình, có tiêu chuẩn vật chất thấp, bị bắt nạt ở trường học và bị quấy rối trong cuộc sống.
Mỗi một động thái trên trang cá nhân của”Hoa Hoa Nhỏ” đều là sự cám dỗ chết người đối với những đứa trẻ như thế.
Miễn là bạn kiếm được tiền bằng cách làm công việc bán thời gian, bạn sẽ nhận được tình yêu của cha mẹ, thoát khỏi sự bắt nạt và có một cuộc sống tốt đẹp.
Theo suy nghĩ của Sở Thời Từ thì “Hoa Hoa Nhỏ” sẽ không liên lạc với con mồi của mình ngay từ đầu.
Cô ta sẽ cho thời gian một tuần hoặc nửa tháng để suy nghĩ, đợi bọn nhỏ lướt xong trang cá nhân của cô ta, chúng sẽ bị cuộc sống tốt đẹp trong miệng cô ta tẩy não.
Đứa nào lớn gan sẽ chủ động liên hệ cô ta xin làm việc bán thời gian, còn đứa nào mà nhút nhát thì cô ta sẽ chủ động liên hệ vài lần, đến lúc đó chắc chắn cũng sẽ cắn câu thôi.
Lúc đầu công việc bán thời gian sẽ không quá khó, đánh chữ hay đăng ảnh là những việc mà trẻ em cũng có thể làm lúc rảnh rỗi khi đi học về.
Số tiền được trả sẽ không nhiều, tầm ba đến năm tệ là cùng.
Sau đó sẽ dần dần đi chệch hướng.
Ví dụ, trong một nhóm toàn nam giới, bọn chúng sẽ bảo bọn nhỏ nói về những trải nghiệm bi thảm của mình một cách công khai; tiết lộ địa chỉ nhà riêng cũng như thông tin cá nhân của bọn nhỏ; những đứa trẻ có điều kiện tốt hơn có điện thoại có thể chụp hình thì bảo chúng chụp nửa trên mà không mặc quần áo.
Trẻ con không có nguồn thu nhập mà lại mong muốn thay đổi hiện trạng.
Bốn, năm chục là một mức giá cao ngất trời đối với chúng.
Vốn dĩ chính là con mồi được sàng lọc từng lớp từng lớp, thế nên căn bản sẽ không chống cự được sự cám dỗ.
Chờ bọn nhỏ làm việc được một thời gian, hoàn thành các quá trình cần phải trải qua, đầu óc cũng bị tẩy gần như tương đối thì có thể thu lưới.
Hiện tại chưa có con đường chuyển khoản online, mà phần mềm trò chuyện cũng chưa có chức năng gửi bao lì xì.
“Hoa Hoa Nhỏ” chỉ cần vẽ một chiếc bánh nướng lớn cho bọn nhỏ ở trên mạng, mỗi ngày gửi một con số và nói cho chúng biết tổng số tiền mà chúng đã kiếm được.
Khi đạt đến số tiền rút, lại viện cớ rằng không có cách nào để chuyển tiền trực tuyến rồi đề xuất rút tiền ngoại tuyến.
Lúc này, danh tính và lý lịch của bọn nhỏ, giờ làm việc của người lớn cũng như địa chỉ nhà và trường học đều đã bị nắm rõ.
Để có được số tiền vất vả mới kiếm được, bọn nhỏ sẽ làm theo yêu cầu của “Hoa Hoa Nhỏ”, viện cớ ra ngoài vào giờ đã hẹn để gặp riêng người “đưa tiền”.
Đủ sáng suốt để nhận ra có điều gì đó không ổn, muốn chạy cũng không được, bị bịt miệng bế đi.
Tuổi vốn đã không lớn, cộng thêm việc người nhà lại không quan tâm.
Ngay cả một chỗ dựa cũng chẳng có, vì vậy bị đe dọa uy hiếp một hồi là ngoan ngoãn ngay.
Đầu óc trì độn, căn bản không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả, muốn làm gì thì làm.
Chỉ cần uy hiếp và dụ dỗ đúng chỗ, trên người không để lại vết sẹo rõ ràng, sau khi thả đứa nhỏ đi cũng sẽ không có ai phát hiện ra điều gì bất thường.
Người lớn chỉ nghĩ rằng đứa nhỏ đến hiệu sách vài giờ để đọc sách, hoặc đi chơi với bạn bè một lúc mà thôi.
Gặp khó khăn trong cuộc sống thực, các cô bé sẽ theo bản năng quay về “cảng tránh gió” trên mạng.
Rồi lại được đám người ẩn núp trong nhóm trò chuyện riêng an ủi và khuyên nhủ, hoàn toàn chặt đứt ý định sẽ đề cập chuyện này với người lớn của các cô bé.
Bỏ nhiều công sức như vậy, bọn chúng sẽ không đơn giản mà từ bỏ con mồi đã tới tay.
Có thể là chụp ảnh quay phim lại toàn bộ quá trình, cũng có thể là uy hiếp an nguy của cha mẹ, giết cả nhà một khi sự việc bại lộ.
Bằng cách này, những con chim đã sa lưới cũng có thể được sử dụng nhiều lần, mang lại lợi nhuận lâu dài cho chúng.
Bọn chúng có mấy nhóm, trong nhóm quy tụ những người đến từ trời nam đất bắc.
Cũng không cần đi nơi khác làm việc, trong số nhiều con mồi như vậy, phần lớn có thể lôi ra cùng một thành phố.
Viết đến đây, Sở Thời Từ chợt nhớ tới một chuyện.
Minh Triết đã từng nhận được tin nhắn quấy rối, đối phương khẳng định có ảnh cậu bé không mặc quần áo.
Sở Thời Từ tự hỏi liệu có khi nào tin nhắn đó không phải là tin nhắn quấy rối hàng loạt.
Mà là có quá nhiều con mồi nên người gửi tin nhắn không cẩn thận gửi nhầm hay không.
Hắn vốn định gửi nó cho một cô bé nào đó, muốn dùng thứ này để uy hiếp cô bé ra mặt.
Nhưng Minh Triết lại nhầm tưởng đó tin nhắn spam và trả lời cũng rất cộc cằn.
Bên kia nhận ra mình gửi sai thì lập tức mất tăm mất tích.
Sở Thời Từ thoáng dừng.
Cậu phát hiện ra một điều.
Bọn tội phạm này rất thông minh, mặc kệ suy đoán có chính xác hay không, cậu không thể nắm bắt được chứng cứ nếu chưa tự mình trải qua.
Nhiều nhóm pha trộn lẫn nhau, hàng trăm người làm việc cùng nhau để hoàn thành công việc.
Luôn có những kẻ ẩn mình trong bóng tối, chiếm được lòng tin và không hề bị vạch trần trong suốt quá trình.
Hễ đứa trẻ nào muốn hỏi ý kiến cư dân mạng thân thiết nhất của mình, đều sẽ rơi vào cái bẫy đã được giăng sẵn.
Độ tuổi mục tiêu được đặt ra rất thận trọng, tối đa không quá mười bốn tuổi, sau đó lại sàng lọc và chọn ra những đứa đơn thuần dễ lừa nhất.
Cho dù tiềm năng của những đứa trẻ này bộc phát nghĩ đến việc báo cảnh sát, song có lẽ ngay cả trước mặt cảnh sát cũng không thể nói cho rõ ràng.
Mà dẫu có khiến cảnh sát nghi ngờ đi chăng nữa thì cũng chẳng sao, miễn là họ không ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề, họ sẽ không tốn quá nhiều lực lượng cảnh sát để đào sâu hơn.
Không hợp tác với cảnh sát mạng, không điều tra xuyên tỉnh thì sẽ không thực sự đào ra được các băng nhóm tội phạm ẩn náu bên dưới.
Cùng lắm là bắt được mấy con cá linh tinh phạm tội trên bề mặt mà thôi, đợi sóng gió qua đi, chúng lại tiếp tục trồi lên gây án.
Thời đại này Internet mới ra đời và phát triển, giám sát còn chưa chặt chẽ.
Người lớn dậy sớm làm việc muộn để nuôi gia đình, trình độ dân trí nhìn chung còn thấp.
Thậm chí còn không biết tâm sinh lý của trẻ là gì và giáo dục giới tính là gì.
Lúc người thường còn chơi các game online nhỏ, bọn tội phạm đã phát hiện ra mảnh đất màu mỡ này.
Bọn chúng bám rễ vào đó và phát triển nhanh chóng, khám phá từng bước một, cuối cùng nhắm vào những con non không được bảo vệ.
Trái tim của Sở Thời Từ hoàn toàn lạnh giá.
Dùng thủ đoạn dư sức đối phó với người trưởng thành để ra tay với những đứa trẻ mới mười mấy tuổi.
Bọn tội phạm ở thế giới này còn vô nhân tính hơn những kẻ mà cậu từng gặp lúc còn sống nữa.
Sở Thời Từ tìm một lúc trên trang web chính thức của chính phủ, chỉnh sửa lại các tài liệu rồi gửi chúng đến hòm thư của Cục Công an thành phố.
Cậu hiện đang trong thời gian xem xét, chưa bắt đầu làm công việc bán thời gian, cũng không thể đưa ra bất kỳ bằng chứng nào.
Sở dĩ cậu có thể suy ra đại khái thủ đoạn lừa đảo của nhóm tội phạm thông qua các manh mối lẻ tẻ hiện có là vì cậu đến từ một thế giới có thông tin mạng tiên tiến và mánh khoé bịp người nhiều như lông trâu.
Cộng thêm được bổ túc trong tù, nắm vững kiến thức lý luận vượt thời đại, thực sự là một đối đáp chuyên nghiệp.
Cậu định tiếp tục đóng vai một đứa trẻ ngốc nghếch, cố gắng trở thành “con mồi” càng sớm càng tốt, nhưng việc này cần thời gian.
Hy vọng cảnh sát ở tiểu thế giới sẽ xem xét chuyện này một cách nghiêm túc sau khi xem email.
Hòm thư không ẩn danh nên đối phương có thể trả lời.
Máy tính được làm bằng đất nặn, mạng là xài ké của hệ thống, vì vậy những người ở đây sẽ không thể tìm được vị trí của cậu.
Thật ra Sở Thời Từ vẫn chưa nghĩ thông một chuyện.
Đó là tại sao “Cậu Bé Vui Vẻ” lại xúi giục các thành viên trong nhóm tự sát? Là vì muốn mượn cái chết của Lam Lam để ép tai họa ngầm như Minh Triết vào chỗ chết.
Hay là vờ ồn ào đòi tự sát, rồi âm thầm thực hiện kế hoạch khác.
………
Sáng sớm hôm sau, Minh Triết dậy đúng giờ.
Tìm thấy siêu nhân nhỏ chơi máy tính suốt đêm nên đã mệt thành một bãi bùn mềm ở trên bàn sách.
Minh Triết liếc nhìn chiếc máy tính bằng đất nặn, “Anh à, tối hôm qua anh làm gì vậy?”
Thân thể Sở Thời Từ mềm nhũn, rã rượi phất phất tay, “Đi dạo lung tung trong nhóm thôi.”
Minh Triết mím môi, đôi mày thanh tú nhíu lại, “Anh có chuyện muốn giấu em.
Hôm qua trong lúc em nói chuyện với họ, anh lạ lắm.”
Cậu bé lắc lắc cổ tay, tượng người nhỏ bằng đất nặn gục đầu xuống giả chết.
“Anh đã phát hiện được manh mối gì, vì sao không thể nói cho em biết?”
Siêu nhân nhỏ luôn hỏi gì đáp nấy giờ cứ cười ha ha toan lừa cho qua.
Minh Triết “hừ” một tiếng, bỏ tượng đất nhỏ vào vào túi đồng phục.
Cậu bé còn nhỏ, Sở Thời Từ không biết nên nói sao với cậu bé về chuyện này nữa.
Giảng cho cậu bé nghe về “mổ heo”, “mổ chim” dụ dỗ trẻ em?
Hay là nói với cậu bé rằng có hàng trăm tên tội phạm đã thành lập một nhóm để tấn công trẻ vị thành niên?
Ở bên nhau lâu như vậy, Sở Thời Từ cũng đã nhận ra rồi.
Minh Triết và Tô Triết Ngạn như được tạc từ cùng một khuôn vậy, nhiều ý tưởng, tính tình thì bướng bỉnh.
Anh Ngạn của cậu bị đế quốc chà đạp hết lần này đến lần khác, vậy mà hắn vẫn yêu đế quốc sâu đậm.
Tiểu Minh Triết ngày nào cũng bị chửi nhưng vẫn cắn răng sống chết không chịu nhả ra.
Chỉ vì ngửi thấy mùi nguy hiểm mà cậu bé muốn dùng chính sức lực của bản thân để bảo vệ nhóm nhỏ của mình.
Lỡ như sau khi biết được chân tướng, cậu bé ầm ĩ đòi dùng thân làm mồi nhử và chủ động nhảy vào bẫy.
Đến lúc đó, nếu có sự cố xảy ra, Minh Triết sẽ xong đời.
Khi thực sự đến mức phải đi câu cá một mình, Sở Thời Từ sẽ nặn một mô hình figure* hình người cỡ lớn, rồi bảo hệ thống chuyển cậu vào mô hình.
*là một mô hình thu nhỏ của các nhân vật nổi tiếng trong game, hay phim.
Cậu đã theo hệ thống làm thủ công hơn 40 năm nên nặn mô hình figure mướt mườn mượt luôn.
Chỉ là không thể nhìn kỹ, nếu không sẽ là một sự kiện siêu nhiên mất.
Cả ngày hôm nay, Minh Triết đều không thể tập trung nghe giảng.
Siêu nhân nhỏ đã ngủ một giấc trên đường đến đây, vừa bỏ vào hộc bàn liền bắt đầu gõ máy tính.
Không có kính lúp nên Minh Triết không thể đọc được chữ trên máy tính nhỏ.
Giá trị sức sống của Minh Triết cứ lên rồi xuống, Sở Thời Từ nhìn mà hãi hùng khiếp vía.
Trong giờ nghỉ giải lao, Minh Triết nhìn quanh, cúi người nói nhỏ: “Anh biết chân tướng.”
Sở Thời Từ sửng sốt, “Em nói nhảm gì vậy.”
Minh Triết nheo mắt, “Anh nhất định đã biết, hơn nữa sự tình còn rất nghiêm trọng.
Trước ngày hôm qua, anh chưa bao giờ chơi máy tính cả đêm.”
“Anh phát hiện một trò chơi, suốt đêm thăng……”
“Nói dối.”
“Siêu nhân nhỏ cũng có thời gian giải trí chớ, đây là chút riêng tư của anh.”
Ánh mắt Minh Triết rơi vào chiếc máy tính bằng đất nặn, “Không chỉ có ba người.”
Sở Thời Từ vô thức che lại màn hình, “Em nói cái gì?”
Giọng Minh Triết lạnh lùng hơn bình thường, “Từ khi gia nhập cái nhóm lớn đấy, anh liền giấu giếm em mọi thứ.
Trong cái nhóm đó cũng có người xấu, mà số lượng còn nằm ngoài sức tưởng tượng của anh.
Lúc chưa vào nhóm lớn, anh sẵn sàng nói cho em biết rằng trong nhóm có ba người lớn và cùng em phân tích.
Sau khi vào nhóm rồi, anh phát hiện tình hình đã vượt quá tầm kiểm soát, cũng không bao giờ nói với em bất cứ điều gì nữa.”
“Anh muốn bảo vệ em, sợ rằng nếu em biết thì sẽ làm ra quyết định thiếu suy nghĩ.
Em mới 12 tuổi nên việc làm được chỉ có hạn.
Bất quá báo cảnh sát hoặc là nhảy vào bẫy của đối phương thôi.
Anh sẽ không ngăn việc báo cảnh sát, vậy chỉ còn một sự lựa chọn.
Em không có tiền, vì thế sẽ không bị lừa tiền.
Cũng sẽ không có ai đặc biệt đến đây để giết em cả.
Trừ bỏ tài sản và an toàn tính mạng, chỉ còn lại một điều có thể khiến anh lo lắng đến vậy.”
Minh Triết xoa đầu Sở Thời Từ, “Trong đám đó có những kẻ ấu dâm, anh sợ em sẽ chủ động tiếp xúc với những kẻ ấu dâm đấy.”
Sở Thời Từ:……
Cậu giấu laptop ra sau lưng, “Anh thống, nó bật hack.”
Hệ thống đặt hào quang xuống, 【Lúc đi học cậu xếp hạng mấy trong lớp】
“Từ dưới đếm lên.”
【Thằng bé đứng đầu trong các cuộc thi cấp tỉnh hàng năm, cậu hãy nghỉ ngơi một chút đi.】
Minh Triết đang quan sát vẻ mặt của siêu nhân nhỏ thì một bàn tay béo ú đột nhiên thò vào và tóm lấy Sở Thời Từ.
Nam sinh đã đánh nhau với Minh Triết trước đó giơ Sở Thời Từ lên và hét lớn: “Minh Triết mất trí rồi! Nó nói chuyện với cục đất nặn, nó là thằng điên! Cô ơi, nó là thằng điên!”
Minh Triết sửng sốt, đứng bật dậy rồi đấm vào mặt cậu ta.
Cậu bé đoạt lại Sở Thời Từ, túm lấy cổ áo của nam sinh, lạnh lùng đe doạ bằng chất giọng non nớt: “Đừng có dùng bàn tay dơ bẩn của mày đụng vào đồ của tao.”
Cô giáo nhanh chóng đến và tách hai đứa ra.
Lúc Minh Triết đang bị la mắng cùng nam sinh trên bục giảng, Sở Thời Từ chui vào hộc bàn, trò chuyện rôm rả với nhóm lớn.
Cậu đang nói hăng say thì hòm thư hiện lên một email mới, là thư trả lời của Cục Công an thành phố.
【Bạn là ai và danh tính là gì.
Nội dung của tài liệu lấy từ đâu, là bịa đặt hay là sự thật.
Có nạn nhân hay không và có thể cung cấp bằng chứng liên quan hay không.
Chúng tôi trịnh trọng cảnh cáo bạn rằng nếu giở trò bịp bợm thì chính là đang quấy rối trật tự làm việc của cơ quan công an và sẽ bị xử lý theo pháp luật.】
Hai mắt Sở Thời Từ sáng ngời.
Đến rồi, đến rồi, cậu đem cứu binh từ Cục Công an đến rồi đây!.