Đọc truyện Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công – Chương 171: Bí mật của Sigourney
Editor: Aminta.
Chương 171: Bí mật của Sigourney.
***
“Thế giới tôi sống cũng được gọi là Ilov.”
Nếu như gọi thế giới mà Ash được sinh ra là Ilov Bạc, vậy thế giới mà Sigourney được sinh ra sẽ là Ilov Đỏ.
Ở Ilov Bạc, phù thủy con người thống trị lục địa, sinh vật ma pháp là nguyên liệu, bị nuôi nhốt, bị sử dụng, bị chà đạp tôn nghiêm.
Ở Ilov Đỏ thì ngược lại, người thống trị thì là sinh vật ma pháp gồm tinh linh, quỷ hút máu, thậm chí là rồng, còn con người bị nô dịch, bị sử dụng, bị chà đạp nhân cách.
Tại đó, truyền thừa pháp thuật của con người bị thất lạc hơn phân nửa. Đa số con người trở thành người thường không có sức mạnh, một số nhỏ biết pháp thuật nhưng cũng chỉ là mấy pháp thuật nhỏ bé, phù thủy trung cấp cũng cực kỳ hiếm thấy.
Sigourney là một con người được sinh ra ở Ilov Đỏ.
Khác với những con người chịu mọi chèn ép khác, anh là một con người tự do, lẻ loi tách rời khỏi con người và sinh vật ma pháp.
Từ lúc bắt đầu có ký ức thì anh đã luôn một mình.
Anh có sức mạnh to lớn đủ để bảo vệ mình không bị sinh vật ma pháp bắt được.
Anh có một khuôn mặt đẹp lạ thường, và chỉ cần ngụy trang một chút là có thể giả vờ làm tinh linh, gan dạ trà trộn vào nhóm sinh vật ma pháp mà hoàn toàn không bị phát hiện.
Anh sống tự do trong một khu rừng mưa nhiệt đới, nơi đó có ánh nắng cháy bỏng nhất và những cơn mưa dữ dội nhất, trong khu rừng tràn ngập sức sống, anh giống như một mầm cây non mạnh khỏe trưởng thành dưới nắng mưa.
Anh dần dần hiểu rõ thế giới trước mắt.
Hiểu rõ sự mạnh mẽ không thể lật đổ của sinh vật ma pháp, hiểu rõ địa vị thấp kém của con người.
Mà anh là một con người.
Dù có thể trà trộn vào các tinh linh mà không bị phát hiện, có thể đi lại trong những thành phố chỉ cho phép sinh vật ma pháp ra vào một cách quang minh chính đại… Nhưng anh vẫn là con người.
Anh không thể nào mặc kệ đồng loại của mình bị coi thường, bị chà đạp, bị sử dụng rồi vứt bỏ.
Đa số đồng loại của anh đã chết lặng từ lâu, họ ngoan ngoãn, không phản kháng, trở thành những nô lệ siêng năng, mặc cho sinh vật ma pháp sử dụng.
Anh không tiếp xúc với những người ấy, chỉ khi thấy họ rơi vào tình trạng thê thảm, anh sẽ âm thầm ra tay trợ giúp.
Mãi đến khi anh gặp liên minh Tự Do trên Ilov Đỏ, nó giống như là liên minh thần bí trên Ilov Bạc vậy.
Liên minh Tự Do là liên minh bí mật do những con người không chịu nổi áp bức lập nên.
Họ luôn lan truyền một truyền thuyết thế này: Rất lâu trước kia, tổ tiên con người đã từng có sức mạnh vô cùng to lớn, pháp thuật của họ có thể hủy diệt trời đất, cho dù đối đầu với sinh vật ma pháp, họ vẫn không rơi vào thế yếu mà cân sức ngang tài.
Bởi vậy, những người trong liên minh vừa cứu giúp đồng loại, kết nạp càng nhiều thành viên, vừa tìm truyền thừa pháp thuật hoàn chỉnh thuộc về con người.
Sigourney không có ai chỉ dạy, bằng cách quan sát sinh vật ma pháp sử dụng pháp thuật trời ban của họ, anh tự suy nghĩ và học rất nhiều pháp thuật mạnh mẽ.
Anh còn thu hoạch không ít nguyên liệu ma pháp từ trong tay các sinh vật ma pháp khác, chế tạo ra nhiều món đồ lặt vặt mà trưởng lão của liên minh Tự Do trầm trồ gọi nó là “Thuật luyện kim đã thất truyền từ lâu”.
Anh rất thích ở chung với những đồng loại tuy đang gặp khó khăn nhưng lòng vẫn mang hi vọng này, họ giống như là hạt giống dưới lớp đá đang cố gắng nảy mầm, muốn phá tan đêm đen, tích cực đi về phía trước.
Anh gia nhập tổ chức của họ, dạy pháp thuật mình tự học được cho họ.
Anh ẩn náu trong sinh vật ma pháp, mang nhiều thông tin mật, nhiều tài nguyên cho liên minh Tự Do.
Hơn mười năm trưởng thành trong sự cô đơn, anh rốt cuộc tìm được một nơi dừng chân và những người bạn.
Trưởng lão có trình độ cao nhất là một phù thủy trung cấp có thể đếm trên đầu ngón tay tại Ilov Đỏ. Thật ra họ cũng không có hệ thống sức mạnh như cấp thấp, cấp trung, cấp cao, nhưng nói như vậy để tiện theo dõi.
Dưới sự chỉ dẫn của Sigourney, ông thành công vượt qua trình độ cao cấp, trở thành phù thủy áo đen, sở hữu lĩnh vực pháp thuật cho riêng mình, ông khóc đến mức nước mắt tuôn đầy mặt.
Nếu tất cả mọi người trong liên minh Tự Do có thể trở thành phù thủy áo bào đen, thậm chí là hơn thế nữa, họ sẽ âm thầm tích tụ sức mạnh, truyền thừa và phát triển qua nhiều đời, cuối cùng sẽ có một ngày họ phá tan đám mây đen trong thế giới bị sinh vật ma pháp áp đảo để mở ra một bầu trời tự do tươi sáng cho người đời sau đúng không?
Sigourney và các người bạn trong liên minh Tự Do trông chờ ngày ấy.
“Nhưng mà…”
Ash nghe thấy từ chuyển hướng, khi đang kể một câu chuyện tốt đẹp, thông thường nội dung sau từ chuyển hướng sẽ thay đổi và đi theo hướng trái ngược.
Lúc nãy Sigourney mới nói đến hi vọng, như vậy trái ngược với hi vọng chính là tuyệt vọng.
Trái tim Ash bỗng nhiên thít chặt, cậu siết lấy tay Sigourney.
Sigourney dừng một chút rồi mới tiếp tục nói: “Có một ngày tôi đến căn cứ của liên minh Tự Do và bị sinh vật ma pháp phát hiện. Giống như trong thế giới này, một khi hiệp hội phù thủy phát hiện căn cứ của liên minh thần bí, họ chắc chắn sẽ cử đội quân tiêu diệt. Chúng tôi cũng bị đội quân sinh vật ma pháp diệt trừ. Chúng tôi không muốn bị bắt và phản kháng mạnh mẽ, cuối cùng… tất cả đều chết sạch.”
Anh chỉ nói dăm ba câu, cũng chẳng kể phức tạp, nhưng cũng không thể che giấu sự thật tàn khốc và đẫm máu.
Ash nhìn anh một cách khó tin: “Chết sạch?”
Chết sạch tức là… cả Sigourney cũng vậy?
“Tôi nhớ tôi đã chết trong căn cứ.” Nói đến cái chết của mình nhưng Sigourney vô cùng bình tĩnh: “Sau đó, tôi tỉnh lại trong thế giới nay.”
Khi tỉnh lại, anh đã ở trong tháp phù thủy của Rachel.
Anh sống lại lần nữa trong thân xác của một tinh linh đã chết.
“Còn nhớ chuyện cậu đã trải qua trong giấc mộng do ác quỷ tạo ra không?”
Đôi mắt Ash hiện vẻ hồi tưởng, cậu khẽ gật đầu, cậu đã nhớ ra rồi.
Trong giấc mộng của ác quỷ, ngay từ đầu cậu đã nghe Bart nói “Cậu làm tôi sợ đấy. Tôi cho là cậu thật sự đã tự sát… Gần một ngày một đêm cậu không có động tĩnh rồi, tôi kêu cậu cũng không trả lời, im lặng đến đáng sợ.”
Bart cho là tinh linh không muốn bị biến đổi thành quỷ hút máu, thế là đã tự chấm dứt mạng sống của mình trước khi Rachel ra tay. Vì vậy có một khoảng thời gian anh ta đã khuyên bảo tinh linh hết lần này tới lần khác không nên tự sát dễ dàng như thế.
Ash kinh ngạc: “Khi ấy…”
“Đúng, chính là khi ấy.” Sigourney nói: “Tinh linh đã tự sát trong nhà tù đúng như suy đoán của Bart. Qua một ngày đêm, tôi thức tỉnh trong thân xác của người đó.”
Anh trở thành một tinh linh, không bao lâu sau thì bị biến đổi thành quỷ hút máu.
Anh kế thừa tín ngưỡng của tinh linh, đồng thời sở hữu bản năng của quỷ hút máu.
Lấy linh hồn con người để tiếp nhận cả hai, không muốn chết vì tín ngưỡng của tinh linh, lại không muốn sống bằng bản năng quỷ hút máu.
Một cuộc sống mâu thuẫn đau đớn, anh trở thành một tinh linh bị biến đổi thành quỷ hút máu mà vẫn chưa tự sát trong miệng của mọi người.
Cho nên cả Ilov có một kết luận rất đúng.
Không có một tinh linh nào có thể sống sót sau khi bị biến đổi thành quỷ hút máu.
Anh là đặc biệt, là duy nhất.
Bởi vì anh đã từng là con người.
Dùng linh hồn con người để tiếp nhận tín ngưỡng của tinh linh và bản năng của quỷ hút máu, sống trong mâu thuẫn nhưng vẫn có thể cân bằng cả hai.
Ash chợt nhớ tới ngày đó khi Brent hỏi thăm Sigourney làm sao để tinh linh sống tiếp sau khi bị biến đổi thành quỷ hút máu, Sigourney đã quả quyết với Brent: “Tinh linh không thể bị biến đổi thành quỷ hút máu. Tinh linh bị biến đổi sẽ không sống nổi.”
Anh còn nói: “Chỉ mình tôi là có thể. Tôi là ngoại lệ duy nhất.”
Brent hỏi Sigourney: “Tinh linh và quỷ hút máu xung khắc nhau. Trong cùng một thân xác, hai dòng máu bài xích nhau, hai tín ngưỡng xâu xé nhau, hai bản năng mâu thuẫn nhau, nỗi đau đớn đã từng ép vô số tinh linh tìm đến cái chết, anh làm thế nào để kiềm chế nó?”
Lúc đó Sigourney không trả lời trực tiếp, nhưng bây giờ cậu đã biết đáp án.
Bởi vì Sigourney vẫn còn tín ngưỡng thứ ba.
Tín ngưỡng của con người chân chính thuộc về anh.
“…Tôi nên nghĩ đến điều này sớm hơn.” Ash thì thào.
Vô số ký ức thoáng hiện trước mắt cậu, tất cả đều có manh mối.
Sau khi gặp ác quỷ ở khu rừng thủy tinh, Sigourney đã đi vào thế giới tinh thần của cậu.
Khi cậu muốn tiến vào thế giới tinh thần của Sigourney, anh dùng lý do “Phù thủy cấp thấp tiến vào thế giới tinh thần phù thủy cấp cao chẳng khác gì tự sát” để từ chối cậu.
Thế giới tinh thần à…
Sức mạnh của sinh vật ma pháp bắt nguồn từ huyết mạch, nhưng họ không thể tu luyện sức mạnh tinh thần hay học pháp thuật.
Phù thủy con người thì tương phản.
Trước khi bình nguyên Đoạn Hà xuất hiện, định lý này hoàn toàn chính xác.
Nhưng Sigourney đồng thời có được sức mạnh huyết mạch của tinh linh và quỷ hút máu, lại còn có thể học pháp thuật, có thế giới tinh thần của mình như một con người.
Anh là ngoại lệ, là khác biệt.
Sự tồn tại khác biệt tất có nguyên nhân của nó.
Nguyên nhân thật sự là do anh là con người.
Tinh thần của anh, linh hồn của anh là thuộc về con người.
Thảo nào trước kia Sigourney nói “Thí nghiệm của Rachel vẫn chưa bao giờ thành công”. Thứ Rachel muốn tạo ra một thực thể vừa là người vừa là sinh vật ma pháp, Sigourney hoàn toàn phù hợp yêu cầu này, nên Rachel hẳn đã thành công. Nhưng bây giờ xem ra, Rachel thành công không phải là vì thí nghiệm của Rachel thành công, mà là do chính Sigourney.
Hơn nữa Sigourney còn biết rõ về rồng, anh còn lỡ miệng nhắc đến “quái vật khổng lồ” mà chú Mon chưa từng nghe đến…
Ash cảm thấy bất lực, Sigourney không hề phòng bị cậu, anh đã để lộ không ít sơ hở, nhưng cậu vẫn không thể gắn kết chúng với nhau.
Dường như Sigourney cong khóe môi: “Người bình thường cũng sẽ không nghĩ theo hướng đó.” Anh khẽ thở dài: “Tôi cũng hoang mang rất lâu, trước đêm nay tôi vẫn chưa nghĩ rõ đầu đuôi.”
Anh tỉnh lại ở Ilov Bạc, không hiểu tại sao mình có thể sống lại lần nữa.
Ban đầu, anh còn ngạc nhiên khi thấy có con người dám nhốt sinh vật ma pháp để thí nghiệm, anh đã cho rằng Rachel là người của liên minh Tự Do.
Nhưng sau này, nhờ Bart miêu tả thế giới này và qua sự quan sát của mình, cuối cùng anh xác định mình đã đến một thế giới hoàn toàn khác biệt, thậm chí tương phản với Ilov Đỏ.
Ở nơi này, con người mới là bá chủ, địa vị sinh vật ma pháp thấp kém như con người trong thế giới anh từng sống.
Anh không biết tại sao mình lại tới đây.
Không biết mình đến đây bằng cách nào.
Anh phát hiện thân xác mới của anh ngoại trừ màu tóc và màu mắt, ngoại trừ tai nhọn của tinh linh ra, thế mà giống như đúc thân xác con người của anh ở thế giới kia.
Khi còn là con người, anh từng ngụy trang thành tinh linh ánh trăng, thay đổi màu tóc và màu mắt, trà trộn vào nhóm sinh vật ma pháp.
Mà bây giờ khuôn mặt này chẳng hề khác với bộ dáng ngụy trang của anh.
Điều này khiến anh có một suy đoán khó tin.
Anh từng nghe một cách nói thế này, trong dòng thời gian, thế giới sẽ chia thành các hướng phát triển khác nhau theo các lựa chọn khác nhau. Vô số nhánh, vô số hướng phát triển tạo nên vô số thế giới khác nhau.
Từ sau khi trốn khỏi tháp của Rachel, anh lại theo Nance đi gần khắp Ilov.
Một nơi cũng tên là Ilov.
Tuy phong cảnh khác nhau rất lớn, nhưng bề mặt địa hình thế giới gần như không hề thay đổi.
Hơn nữa, còn có vô số điểm tương tự mơ hồ thể hiện rằng Ilov Bạc là một hướng tương lai khác của Ilov Đỏ.
Cùng một điểm khởi đầu của cùng một thế giới, con người trên Ilov Bạc chiếm thế thượng phong, mà trên Ilov Đỏ Ilov là sinh vật ma pháp chiếm thế thượng phong.
Anh hoảng hốt nghĩ nếu như hai thế giới này đối ứng nhau, vậy tinh linh tự sát trong tháp của Rachel có phải là anh trong thế giới này hay không?
Cho nên sau khi chết đi trong thế giới khác, anh đã được dẫn dắt thức tỉnh trong thân xác này?
Anh cũng không tìm đường về Ilov Đỏ.
Nếu suy đoán của anh là đúng, như vậy Ilov Đỏ và Ilov Bạc là hai thế giới trái ngược nhau, trừ một kẻ ngoại lệ như anh ra thì cả hai không còn giao điểm khác.
Tức là không tìm được cách quay về.
Mãi đến khi họ từng bước một tới gần bí ẩn thời cổ đại, anh lại có suy đoán mới về liên kết giữa hai Ilov, nên anh mới lần đầu tiên chủ động tìm kiếm về lịch sử cổ đại chung với Mon.
Ash đã hiểu rõ, cậu phát hiện Sigourney rất để ý lịch sử cổ đại, hóa ra nguyên nhân là đây.
“Nghe Mercator nói, cuối cùng tôi mới nghĩ rõ ràng.” Sigourney nói: “Thì ra thế giới chia thành hai, một thế giới của cậu, một thế giới của tôi.”
Phần lớn đội quân sinh vật ma pháp và người bản địa trên bình nguyên năm đó đều đã bị cuốn vào Ilov Đỏ, tạo thành một thế giới khác nơi sinh vật ma pháp làm bá chủ.
Sinh vật ma pháp đã nhận một bài học, họ khống chế nghiêm ngặt số lượng và sức mạnh của con người để không xảy ra cảnh con người có được sức mạnh và áp đảo họ lần nữa.
“Từ trước đến giờ hai thế giới vẫn luôn có giao điểm.” Đôi mắt Sigourney sáng ngời: “Chắc chắn có thể tìm đường quay trở về.”