Đọc truyện Tòa Thành Tội Ác – Chương 18: Vứt Bỏ
Trên đài quyết đấu, Papin và Richard cùng đang ngâm xướng chú ngữ cùng với thủ thế ma pháp tương ứng. Thủ thế của Papin y hệt tiêu chuẩn, vừa nhìn là biết là ma pháp phi đạn thực dụng nhất và mạnh mẽ nhất trong những ma pháp cấp 1. Papin xây dựng cơ sở ma pháp vô cùng tốt, cho dù là người xoi mói nhất cũng không tìm ra được vấn đề trong thủ thế và chú ngữ của hắn. Ma pháp phi đạn bình thường bắn ra chỉ được 2 viên nhưng trong tay Papin lại có 3 tia sáng lóe lên! Đám người vây xem không khỏi rối loạn, xem ra Papin cũng có thiên phú ma pháp. Thời gian làm phép của ma pháp phi đạn là ngắn nhất, khi phi đạn rời khỏi tay Papin thì ma pháp của Richard còn chưa hoàn thành.
Trong ba viên phi đạn có một khóa chặt Richard còn hai viên còn lại phân biệt bắn sang hai bên. Hiện tại lấy lực không chế của Papin chỉ có thể khống chế một viên nhắm chuẩn, nhưng với hai viên bắn sang hai bên sẽ làm đối phương không thể né sang hai bên mà nếu như Richard không né tránh thì bằng với tự nhận một viên phi đạn!
Đương nhiên Papin biết một viên phi đạn không thể giải quyết Richard được, trong lúc đánh nhau hắn biết tiểu tử này thân thể cường tráng, nhưng là thực tế hắn có ma lực cấp 2, có thể phóng ra ba lần ma pháp phi đạn. Ba đợt bắn đủ làm tiểu tử này tìm không được phương bắc! Mà Richard còn chưa hoàn thành ma pháp, như vậy đối phương nhiều nhất bắn được hai lần ma pháp. Papin dự tính bản thân có thể chịu được một lần phi đạn công kích, hai lần thì đau đớn khó mà chịu nổi. Không sao, ma pháp quyết đấu là như vậy, nếu như hắn là pháp sư cấp 3 thì trận quyết đấu này đã không được đồng ý rồi. Thâm Lam là công bằng, muốn nó bỏ qua bất công nào đó thì còn cần bối cảnh to lớn và lợi ích cũng to lớn không kém. Gia tộc Papin từ lâu đã không đủ quyền lên tiếng ở đây rồi.
Sau khi ba viên phi đạn rời tay, Papin bắt đầu ngâm xướng ma pháp phi đạn tiếp theo. Bên kia Richard vẫn chậm chạp chưa hoàn thành ma pháp làm Papin cảm giác nữ thần chiến thắng đã vươn bắp đùi ra với mình. Chỉ cần nghĩ đến kim tê, trang bị và địa vị người kia hứa hẹn, tâm tình Papin liền không nhịn được kích động đến nỗi chú ngữ và phát âm ma pháp không quá chuẩn xác làm 1,5s chú ngữ bị kéo dài thành 2s. Nhưng khi ma pháp của hắn chưa hoàn thành thì tiếng trầm trồ kinh thán của khán giả vang vọng bên tai hắn.
“Là hoan hô chiến thắng của ta sao?” Papin thầm nghĩ nhưng là hắn còn tính biết rõ bản thân. Hắn vội vã ngẩng đầu lên rồi đột nhiên trợn tròn hai mắt, cả ma pháp đã chuẩn bị gần xong cũng biến mất theo!
Papin gần như không dám tin vào tròng mắt bản thân, hắn thấy gì vậy? Là hỏa cầu! Ma pháp sư cấp 1 sao có thể tri triển ma pháp cấp 3 chứ, quyết đấu không phải cấm dùng quyển trục sao? Vì sao lại xuất hiện hỏa cầu?
Hỏa cầu kia hàng thật giá thật rời tay Richard bay đến Papin. Hỏa cầu thuật không có công năng khóa chặt đối phương nhưng tốc độ phi hành nhanh và phạm vi nổ mười mét là quá đủ rồi. Cho đến khi hỏa cầu chỉ còn cách năm mét Papin mới tỉnh lại từ chấn kinh, hắn vội vàng gào to vừa lăn vừa bò tránh trang bên cạnh. Nhưng là Papin dù phát huy tốc độ nhanh nhất bình sinh thì cũng chỉ kịp chạy được ba mét, sóng lửa cuồn cuộn ập đến nhấn chìm lấy hắn! Phốc, thân thể Papin bị sóng lửa hất văng lên không làm thành một đường parabol dài đến mấy mét rồi hung hăng tiếp đất, hắn cũng không đứng lên được nữa!
Khán giả từ trầm trồ nhanh chóng chuyển sang chết lặng, mọi người theo ý thức dừng lại hô hấp.
Trong khán giả không thiếu đại ma pháp sư hiểu nhiều biết rộng, tất cả đều nhìn ra được uy lực ma pháp của Richard nhỏ hơn ma pháp cấp 3 tiêu chuẩn nhưng như vậy cũng đủ tạo thành đả kích lớn với ma pháp sư dưới cấp 3 rồi! Papin tuy không bị nổ chết nhưng cũng phải nằm bệt giường mấy chục ngày.
Phốc, lúc này ma pháp phi đạn mới đánh trúng ngực Richard, hai tay Richard che ngực chống chịu một đòn này sau đó hắn lại làm thủ thế chuẩn bị ma pháp thứ hai. Lúc này cả khán đài tĩnh lặng đến có thể nghe được cả tiếng lông vũ rơi, thanh âm Richard niệm chú ngữ dù cho vô cùng nhỏ nhưng cũng bị vài vị đại ma pháp sư nghe được vì vậy bọn họ dồn dập biến sắc!
Tuy chú ngữ đã bị sửa đổi nhiều nhưng bọn họ vẫn có thể nhận ra ma pháp thứ hai Richard niệm lại là hỏa cầu thuật!
Sắc mặt Richard trắng bệch, ma lực rút nhanh làm thân thể hắn như trôi nổi, hắn chỉ còn lại không đến 4 điểm ma lực, dựa vào dược tề khôi phục ma lực giờ này lên thêm được 1 điểm nữa. Chú ngữ lần này hắn niệm cũng là bản cắt giảm ma lực nhưng còn chưa nghiên cứu hoàn thiện. Mà cho dù nghiên cứu hoàn thiện thì theo tính toán của hắn cũng cần phải 6 điểm ma lực mới có thể thi triển mà lại chỉ có thể tạo thành 8 điểm uy lực. Kiên định mạnh mẽ chống đỡ Richard giúp hắn bỏ mặc tổn hại nếu hao kiệt ma lực mà dốc sức hoàn thành ma pháp!
Hỏa cầu dù nhỏ thì cũng đủ giết người! Lúc này pháp sư chấp pháp vội hiện ra giữa sân, vung tay xua tan ma pháp chưa hoàn thành của Richard cũng giúp hắn ổn định lại ma pháp rối loạn.
“Đủ rồi, nếu ngươi phóng ma pháp này ra thì hắn sẽ chết, điều này không phù hợp quy tắc quyết đấu.” Nói tới đây vị pháp sư này nhìn Papin rồi tuyên bố: “Người thắng trận quyết đấu này là Richard! Richard, hiện tại ngươi có thể yêu cầu đối phương chấp hành… điều kiện quyết đấu. A, địa điểm do ngươi lựa chọn, theo ý kiến cá nhân ta thì nên thay phương thức khác phù hợp hơn.”
Sau khi nghe thấy lời vị pháp sư kia nói Richard liền đi đến bên người Papin đang nằm im bất động, hắn thô lỗ kéo mặt đối phương lên, vừa nhìn gương mặt cháy đen và sưng vù kia vừa nói không chút ba động tình cảm: “Có người từng nói với ta nếu như có người muốn thông mông đít ta vậy thì hãy hung hăng thông hắn trước.”
Nói xong Richard liền đứng lên dùng hết khí lực hung hăng đá vào giữa mông đít Papin! Papin không khỏi phát ra tiêng kêu thảm như heo bị chọc tiết, sau đó thanh âm biến thành hỗn hợp ngắt quãng cũng không biết là rên rỉ, cười hay khóc nữa. Richard đi được hai bước rồi lại đột nhiên quay người lại đạp một cước, một cước này làm thanh âm rên rỉ của Papin lại cao thêm tám độ.
Nhìn thấy hai chân của Richard đạp xuống làm vị pháp sư chấp pháp kia không khỏi khẽ nhướng mi mày, cảm giác không thoải mái dâng lên từ chỗ đó. Nhưng là theo như hắn thấy Richard làm như vậy nhân từ hơn điều kiện quyết đấu nhiều bởi thế coi như chấp nhận hành động của Richard, đồng thời hắn cũng tuyên bố kết thúc quyết đấu. Khán giả cũng bắt đầu lục tục ra về, vừa đi bọn họ vừa hưng phấn thảo luận về hỏa cầu thuật của Richard, đương nhiên không ai để ý đến mông đít của Papin cả. Cũng đương nhiên một thời gian rất dài sau này thì chuyện hôm nay cũng vẫn là tiêu điểm bàn tán.
Trong phòng xem, Minnie và Randolph không ngờ được kết quả sẽ như này. Minnie đột nhiên phát ra tiếng cười nhạo: “Randolph, xem ra lời đồn Richard được 50 vạn kim tệ không sai!” Nói xong nàng cũng không chào Randolph mà đi thẳng ra ngoài.
Randolph sắc mặt xanh đen hai mắt tỏa hung quanh sít sao nhìn chằm chằm eo nhỏ mảnh khảnh cùng bờ mông no đủ của Minnie đung đưa trước mắt.
Minnie vừa đi ra khỏi phòng thì đột nhiên quay đầu lại cười nói: “Ngươi đừng nhìn mông ta làm gì, ta cảm thấy ngươi nên suy nghĩ đến tiền đồ mông đít bản thân đi. Sáu ngày nữa lao sư sẽ trở lại!”
Ầm một tiếng, cửa phòng xem hung hăng đóng lại trước mặt Randolph không chút lễ nghi quý tộc. Mà Randolph lập tức gầm gào đập phá đồ đạc trong phòng, đương nhiên hắn đủ khả năng đền.
Còn về Papin thì giờ phút này đã trở thành cô nhi bị thế giới vứt bỏ… đám bạn bè hắn lúc này cũng tránh mặt không dám gặp hắn. Bởi vì đến lúc này đám đệ tử hoàn khố này mới nhớ lại bản thân đang ở Thâm Lam và Tô Hải Luân điện hạ khủng bố như nào.