Đọc truyện Tớ Không Nói … Cậu Tự Hiểu Đi ! – Chương 16: Kẻ Thù Không Đội Trời Chung
Tại phòng mama nó :
– Nè mama dậy đi.
– Trời mới 4h30 sáng mà ,con khùng hả về phòng ngủ đi .
– Hôm qua mama hứa chỉ con làm cơm hộp mà .
– Thôi mai đi giờ mama buồn ngủ quá à!
– Mama là người không biết giữ lời hứa , hứa với người ta đã giờ không chịu dậy làm , người gì đâu mà ……………. _ Nó ngồi kể lể một tràng .
– Được rồi !! Con im dùm mama cái . Trời ơi là trời sao tui có đứa con như vầy hả trời .
– Hihi vậy mình xuống bếp nhanh nhanh đi mama .
Tại phòng bếp :
Su hông dám vào xem tại vì nghĩ chắc kinh khủng lắm nên chỉ đứng ngoài nghe thôi :
– Sao mà con ngốc quá vậy , rau cắt nhỏ vụn vậy làm sao mà làm .
– Tại mama bảo cắt chứ có nói là to hay nhỏ đâu .
– Trời ơi mama kêu bỏ muối vô sao con bỏ đường vô vậy hảaaaaaaaaaa!!!
– Hic tại nó đều màu trắng nên con nhầm mà .
– Sao mà cháy khét như thế này hảaaaaa!!!
– Hức tại mama hết đó, nảy giờ mama chửi con hoài làm không tập trung lật lên nên nó cháy .
Hai người cứ thế cãi nhau um xùm cả phòng bếp cho hết 1 tiếng sau :
– Phù !! Cuối cùng cũng xong mama ha . Mệt ghê .
– Mama lạy con luôn quá , mama mới là người mệt nà , chỉ con khô hơi rát họng mà không làm nên trò trống gì .
– Nhưng cũng xong rồi mà , con thấy nó hơi bị đẹp à nha .
– Ừ đẹp thì đẹp mà không biết chất lượng ra sao .
– Mama này !! Thôi con lên thay đồ đi học chứ không trễ mất .
Nói xong nó vụt chạy như tên lửa .
– Bó tay con nhỏ này .
– Tính toang !!!_ Chuông cửa vang lên .
– Ra liền ra liền .
– Dạ con chào bác .
– Ừ chào con , con chờ con Hy tí nha .
– Dạ .
Một phút sau lại một người nữa có mặt ở nhà nó :
– Con chào bác ạ !! Hy dậy chưa bác .
– Rồi con đứng đây chờ nó tí nha Thịnh , bác xuống bếp dọn đồ đã .
– Dạ _ Vừa dứt lời hắn quay sang bên phải thì thấy kẻ thù không đội trời chung với mình đang chễm chệ đứng bên cạnh . Hai người nhìn nhau tóe lửa , sát khí bao trùm cả căn nhà . Nó nhí nha nhí nhảnh chạy xuống gác và giật mình khi nhận thấy ớn lạnh nơi sống lưng . Nó vội vàng chạy xuống đứng giữa hai người :
– A !! Chào 2 cậu sáng hôm nay trời đẹp nhỉ _ Nó cười mà trong lòng bất an sợ bị quánh .
– À ừ đẹp lắm Hy à _ Nhu nhìn nó mỉm cười .
– Đẹp chết liền _ Hắn đáp một câu cộc lóc như con cóc .
– Chỉ tại có người mù nên mới vậy _ Nhu nhìn hắn cười đểu .
– Thôi thôi mình đi học thôi hai người , không sợ trễ á! _ Nó cố ý ngăn cản cuộc nói chuyện của hai con người đáng sợ này .
Trên đường đi hắn là người im lặng nhất vì bận đấu mắt với Nhu , còn nó thì luyên thuyên đủ điều để chiến tranh không xảy ra . Đến lớp thấy nhỏ Ngân nó mừng như vừa thoát ra cái gì kinh khủng lắm , nó kéo nhỏ Ngân lại bàn ngồi 8 để mặc cho hai người kia lườm liếc , nghiến răng :
– Ê sao hôm qua mày với thằng kia nghĩ học vậy?
– Có gì đâu tại tao ngủ quên thôi mà .
– Ủa còn tên đó .
– Ừ thì tao ngủ nhà Thịnh .
– CÁI GÌ _ Nhỏ Ngân hét to làm cả lớp ai cũng quay lại nhìn .
– Mày bé cái mồm lại coi !!
– Ừ sao kể tiếp coi mài .
– Thì tại bé Thanh bệnh nên tao ở nhà Thịnh chăm sóc bé Thanh .
– Ừ ra vậy , mà sao 2 đứa ngủ quên luôn àk .
– Ừ chẳng biết sao nằm cạnh Thịnh tao ngủ ngon dễ sợ .
– Ờ ờ nằm cạnh chàng ……. CÁI GÌ _ Lại một lần nữa nàng Ngân gây sự chú ý với cả lớp .
– Mệt mày quá la hét hoài .
– Mà…ày vớ…i nó…ó ng…ủ chu..ung ..ha…ả _ Nhỏ Ngân lắp bắp nói .
– Không phải như mày nghĩ đâu con khùng , chỉ là bé Thanh đòi tao với hắn ngủ chung với bé Thanh, mà bé Thanh nằm giữa à nha nha , không có chuyện gì đâu , không có chuyện gì đâu _ Nó nói một dây.
– Ô hô không có mới ghê àk nha !!! Không có mà đi học chung nàk .
– Ờ thì ………………
– Thì sao .
– Thì Thịnh nói có thể Thịnh thích tao .
– Mày tin nó àk ???
– Ừ tao tin , tao tin vào hạnh phúc đang chờ tao
– Vậy còn Nhu thì sao?
– Nhu sao ????
– Ờ hông có gì .
Hai nhỏ này nói chuyện trên trời dưới đất đủ hết , nói sao mà vô học hồi nào hổng hay . Đến giờ ra chơi.
– Thịnh đi theo tớ _ Nó nói xong dẫn chàng chạy một mạch lên sân thượng .