Tớ Đẹp Tớ Có Quyền

Chương 4: Lộ Gì Mà Nhanh Thế???


Đọc truyện Tớ Đẹp Tớ Có Quyền – Chương 4: Lộ Gì Mà Nhanh Thế???

Lại nói về tiểu thư Tiêu Thiên Thiên của Tiêu gia, vì bỏ trốn hôn ước nên đã chuyển đến trường Diệp Lục và tình cờ vào khu Special. Nhưng trốn mà lại gặp ngay người anh song sinh ở đây, không ngờ số cô lại nhọ thế này!!!
– Hai người…..Hai người là anh em á??? Thiên Thiên….cậu có liên quan gì đến Tiêu gia vậy??? Cậu họ Triệu cơ mà?? – Minh Hạo Thần trố mắt kinh ngạc.
Nhưng câu nói đó chẳng lọt gì vào tai cô khi nhìn thấy anh trai mình. Tiêu Thiên Phong liền nhanh chân đi đến chỗ Tiêu Thiên Thiên.
– Tiểu quỷ, sao em lại ở đây? Chẳng phải em đang học ở Royal sao?
– Em trốn khỏi nhà….. – Cô cười hì hì.
– Trốn? Em muốn chết à? Làm sao phải trốn?
– Chết chết cái đầu anh! Em chưa muốn kết hôn, được chưa!!!
Cô la ầm vào tai anh trai mình mặc cho cậu đang xém ngã ngửa tưởng màng nhĩ sắp đứt ra.
Thật ra thì cậu lần này về nước là để tìm tung tích của em gái mất tích, tưởng cô bị bọn khủng bố nào bắt cóc, hóa ra là đi trốn hôn ước. Trời ạ, làm cậu lo muốn chết.
– Thì em cứ đi kết hôn đi, có sao đâu, chẳng phải đó là……
Chưa kịp nói hết câu thì bị Hàn Tử Dương chen ngang bằng giọng nói lạnh lẽo.

– Đủ rồi, Triệu Thiên Thiên, chúng tôi muốn biết mọi việc.
Tiêu Thiên Thiên nhanh chóng nhận ra hàng loạt ánh mắt đang hướng vào cô, cô đen mặt, vừa mới đến mà đã bị lộ rồi, còn chưa được một ngày mà, hix….Tất cả là tại tên anh trai chết tiệt này!!!
– Tớ xin lỗi…!!
Sau một hồi bô lô ba la gần 10 phút, cả đám người mới hiểu ra mọi chuyện.
– cậu ấy đáng thương thật, là tiểu thư mà bị gò bó quá! – Lục Vân Anh thương tiếc cho cô.
– Mà này, Hàn gia thì chẳng phải là…… – Mộc Lý Nam đang nói thì nhận ngay hàn khí của ai đó đang bắn vào mình, cậu lập tức ngậm miệng.
– Nhưng dù gì em cũng phải về! – Tiêu Thiên Phong quả quyết.
– Anh dám bắt em về em sẽ cho Vân Anh biết trong trang của anh toàn là hình 18…..ưm ưm….àm ì ậy? ỏ a… (làm gì vậy? bỏ ra)!!!
Cô chưa kịp nói hết câu thì anh cô liền dơ tay bịt miệng cô lại.
– Được rồi, anh chịu thua, tạm cho em ở đây!

Bốp!!
Hàn Tử Dương tự nhiên đá một cái rõ kêu vào bụng Tiêu Thiên Phong làm cậu ngã ra ôm bụng kêu ầm ĩ, còn Tiêu Thiên Thiên thoát được khỏi tay anh trai mình liền ho khù khụ, hít lấy hít để không khí.
– Hàn Tử Dương, cậu làm cái trò gì vậy?? – Tiêu Thiên Phong bất mãn hét lên.
– Hừ…. – Hàn Tử Dương không nói gì, chỉ đánh mắt sang Tiêu Thiên Thiên đang thở hổn hển rồi bỏ lên phòng. Mọi người dĩ nhiên hiểu ý của Hàn Tử Dương, cậu làm vậy để cứu Tiêu Thiên Thiên, vì lúc đó Tiêu Thiên Phong cứ bịt miệng em gái mình mà không bỏ ra thì chắc cô chết vì thiếu không khí rồi. Tay của Thiên Phong có độ kín so với miệng của Thiên Thiên nên không khí không thể lọt vào, điều này làm cô khó thở thì có thể gây tắc nghẽn đường thông của phổi.
– Haizz…..
Cả lũ khẽ rùng mình, sao cậu không nghĩ cách cứu nào khác nhẹ nhàng hơn được à? Đúng là đáng sợ…
– Ê này, hình như Thiên Thiên chưa biết “chuyện đó” hay sao ấy?
Tuyết Nghiên khẽ thì thầm vào tai Mai Lan.
– Chuyện đó? À, việc Hàn Tử Dương là con tr……á….
– Be bé cái miệng thôi, đừng để cho Thiên Thiên biết ngay, không thì Tử Dương không để yên cho tụi mình đâu.
– Ừ ừ….
Cả 8 người nhìn Thiên Thiên đang tu ừng ực chai nước rồi lại nhìn nhau thở dài, rốt cuộc thì Tiêu Thiên Thiên có tầm ảnh hưởng như thế nào đối với Hàn Tử Dương vậy chứ??


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.