Bạn đang đọc Tình Yêu Tuổi 17: Chương 11
-Ơ…Mình….
-nghe Hằng bảo là chẳng có chuyện gì giữa 2 người…mình cứ nghĩ cái tin cặp bồ chỉ là lời đôn vớ vẩn….nhưng…sao Hằng hay làm mình thất vọng vậy.
Phong nói giọng trách móc..còn tôi , tôi nghĩ là tôi sắp khóc rồi , hôm nay là 1 ngày vô cùng tồi tệ…
-Thôi mình về đây , Hằng đừng có để ý đến những lời mình nói..
Phong nói 1 cách chán nản và đứng lên..
-Phong à , sự thực là chuyện mình làm bồ Huy có nguyên do của nó…mình không muốn nhưng Huy có được quyển sổ..
Nước mắt tôi chảy ra.
-cuốn sổ nào?
Phong hỏi giọng ngạc nhiên.
-Sổ heo Boo..Trong đó mình đã bảo là mình thích cậu.
tôi nói lí nhí :
-Huy nhặt được nó..ban đầu cậu ấy bảo mình hãy nghe lời cậu ấy..nếu không , cậu ấy sẽ tiết lộ nội dung….mình đã đồng ý….nhưng về sau mọi chuyện càng trở nên rắc rối hơn khi Huy thích mình thật..
Phong sững sờ ngồi xống và nhìn tôi.
-Hằng đã thích mình à?
-uh.
-lúc nào?
-Năm lớp 10 , lúc cậu sửa xe ình ấy , mình đã có ấn tượng tốt về cậu.
-thực ra…
Mặt Phong cũng đỏ lên :
-Hôi đó mình cũng thích Hằng rồi nhưng mà mình không dám nói..mình nghĩ chắc gì Hằng đã thích mình…
im lặng….tôi và Phong cúi mặt xuống ngó chăm chăm vào 2 tách cafe trên bàn…lòng tối rối bời vô cùng…Hóa ra Phong cũng thích tôi sao?…nhưng mà kì thiệt , nếu là trước đây thì tôi phải sung sướng và hạnh phúc lắm ..nhưng sao giờ đây cái cảm giác đó lại phợt phạt thế này nhỉ?…chính tôi cũng không hiểu được mình đang nghĩ gì nữa…
-Vậy chúng ta bắt đầu lại nhé??
Phong nhìn tôi nói dịu dàng :
-Hằng sẽ làm bạn gái mình chứ?
Phong chờ đợi câu trả lời của tôi….và tôi gật đầu…
Tôi chẳng hiểu cái cảm giác thoáng qua hồi nãy có nghĩa là gì….nhưng tôi cố gắng dẹp nó qua 1 bên , vì dù sao tôi cũng đã thích Phong rồi mà…
———————————————————————————–
Tối hôm đó , bên hồ Tây.
-Đêm hôm thanh tịnh gọi con người ta ra đây làm gì vậy?
Huy nhìn tôi thắc mắc hỏi…còn toi , tôi đứng khoanh tay , bặm môi nói :
-Huy này , tôi nói với Phong mọi chuyện rồi..
-Gì?
-mình đã nói với Phong mọi chuyện..chuyện sổ heo Boo…sự thật về chuyện cặp bồ..
Mặt Huy hơi tái đi…và hắn hỏi bằng giọng bồn chồn :
-thế hắn bảo sao?
-ơ..cậu ấy bảo là cậu ấy cũng thích tôi..cậu ấy tỏ ý muốn tôi làm bạn gái cậu ấy.
nghe đến đó Huy sững sờ…Mặt tối sầm lại….mãi một lúc sau , cậu ấy nói bằng giọng cay đắng :
-Huy cá là Hằng sướng lắm nhỉ? Hằng đồng ý?
-ờ thi…Tôi thích Phong lâu lắm rồi mà..
Rồi cúi gằm mặt xuống đất , tôi nói :
-Hơn nữa tôi thấy mệt mỏi khi mang mác Bồ Huy lắm , tôi cảm thấy chịu áp lực rất nhiều…
Im lặng , chỉ còn tiếng gió thổi xào xạc…tôi đút trong túi ra lấy chiếc IPOD và dúi nó vào tay Huy :
-Huy ình trả lại…mình không đáng để cầm nó.
Nhận lấy chiếc Ipod từ tay tôi..Huy chăm chăm nhìn nó , cười khẩy rồi quăng mạnh nó xuống mặt hồ và quay lưng bỏ đi , không nói thêm tiếng nào cả..
Chỉ còn mình tôi đứng đó…1 mình cô đơn và lạnh lẽo….tôi không hiểu tại sao khi thấy Huy quay lưng lại phía mình tôi cảm thấy hụt hẫng , đau nhói ở tim..và đến khi đưa tay lên mặt., tôi chạm phải những giọt nước mắt nóng hổi của mình….Tôi khóc sao? tôi đã khóc vì Huy sao?…tôi không ngờ đến 1 ngày tôi phải nhỏ nước mắt vì hắn….ai làm ơn giải thích điều này là sao? tình cảm tôi dành cho Huy thật sự là thế nào…tại sao tôi lại hoang mang , hoảng loạn và rối bời thế này kia chứ.????
Hằng đã nói với Phong hết mọi chuyện..và đáng ghét , hắn cũng thích con nhỏ đó….thế là hết , tôi đã thật sự hết hy vọng rồi.
chán thiệt , trước đây dù Hằng không thích tôi nhưng tôi vẫn không từ bỏ hy vọng vì tôi nghĩ chắc gì Phong đã thích nhỏ…nhưng giờ đây khi mọi chuyện đã rõ ràng thì tôi phải bỏ cuộc thôi….tôi không thích phải van nài tình cảm..lòng tự trọng không cho phép tôi làm điều đó…nhưng tôi đau , tôi thất vọng ghê gớm.
tôi đã xé náy quyển sổ khốn kiếp đó , tôi ghét cay ghét đắng những lời tâm sự vớ vẩn , những mơ mộng hão huyền của Hằng với Phong , tôi đập tan các bức tượng mà 2 đứa đã tô chung mà 1 thời tôi nâng niu như báu vật..
giờ đây , tôi muốn , tôi ngàn lần muốn quên , muốn loại khỏi óc toàn bộ những hình ảnh , kỉ niệm về con nhỏ đó , tôi không muốn phải đau , phải nát óc vì nó nữa.tôi muốn được trở lại là tôi – 1 thằng cao ngạo , chỉ biết đến bản thân của ngày trước nhưng điều đó là vô cùng khó khăn vì từ lâu con nhỏ đó đã trở thành người quan trọng nhất đối với tôi rồi.
————————————————————————————-
Hằng :
Tôi đã cặp với Phong được 4 tuần..cậu ấy đối xử với tôi rất tốt…luôn bảo vệ tôi trước những lời bàn tán xì xào của đám đông về vụ chia tay nổi đình nổi đám với Huy..
Nhiều đứa con gái mừng ra mặt về vụ này..như Thảo chẳng hạn..nó đang lên một kết hoạch để cưa đổ Huy nhưng xem ra chưa đâu vào đâu cả.
còn Huy nữa , hắn khác trước rất nhiều….hắn ăn chơi , quậy phá kinh khủng hơn trước và cũng dần dần trở nên lầm lì , ít nói , khó gần với mọi người hơn..
Và tôi nữa…trước đây khi ở bên cạnh Huy thì tôi lại ghét hắn và tỏ ra quan tâm đến Phong nhưng giờ đây khi đã ở bên cạnh Phong rồi , thì đầu óc tôi lúc nào cũng ong ong nghĩ về hắn..về những kỉ niệm của 2 đứa..: lúc ăn kem , lúc tô tượng , nụ hôn cướp giật , cái buổi đi xem phim chẳng lãng mạn nhưng đầy ấn tượng..và cả lúc hắn cõng tôi trên lưng và nói lảm nhà lảm nhảm nữa.
Tôi đã biết tất cả những điều đó có nghĩa là gì..là tôi thích Huy , đúng , người tôi thật sự thích chỉ có thể là hắn..còn với Phong đó là ngưỡng mộ mà tôi đã lầm tưởng là tình yêu..
Nhưng giờ đây nhận ra điều đó thì sao kia chứ…chẳng có ích gì nữa hết ,,tôi đã làm tổn thương Huy , đã làm đauy cậu ấy…chúng tôi giờ không thể vui vẻ , vô tư cười đùa đấu khẩu như trước được nữa ,,,,tất cả những cái đó đối với tôi giờ là kỉ niệm…phải , kỉ niệm mà thôi.