Tình yêu trở lại

Chương 5


Bạn đang đọc Tình yêu trở lại – Chương 5

Chương 5Tác giả: Madge SwindellsN hững lời nói của mẹ cứ vang lên bên tai Anna suốt con đường dài năm giờ đồng hồ tới Vịnh Saldanha khiến cô không thể không e sợ, nhưng đó là một buổi sáng mùa thu đẹp trời nên chẳng mấy chốc tâm trạng của Anna trở nên phấn chấn hơn. 
Bốn tiếng sau, Anna tới được vùng ngoại ô Malmesbury. Cô trông thấy dãy núi Riebeek Kasteel phía xa nhưng lại rẽ về hướng tới Langebaam. Từ đây trở đi đất đai dần trở nên ít màu mỡ hơn. Cô lái xe men theo những ngọn đồi thấp lè tè mọc đầy bụi rậm và đã có thể ngửi thấy mùi của biển. Con đường ngày một gập ghềnh hơn, chiếc xe cứ nảy lên xóc xuống trên những ổ gà to bự. Chốc chốc, cô lại liếc nhìn qua vai về phía sau để chắc rằng Jacob và chiếc xe tải vẫn theo kịp. Đó là sợi dây cuối cùng nối giữa cô và ngôi nhà thân thương của mình. Đến giữa trưa thì cô tới một ngôi làng nhỏ ở Vịnh Saldanha. Cô cho xe đỗ lại trước một cửa hiệu duy nhất nằm trên con phố duy nhất trong làng. Cửa hàng nông trang Gideon Olivier – tấm biển ngoài cửa đề vậy. Anna e ngại liếc nhìn vào đó trong khi con Wagter lao ra khỏi xe và nhìn ngó những người dân trong làng một cách thiếu tin tưởng. Con mèo Ming cũng đã tỉnh dậy, gào lên những tiếng kêu thảm thiết. 
Trang trại của Simon chắc chắn không phải ở gần đây, Anna nghĩ thầm, vì ngôi làng nằm chơ vơ trên một trảng cát rộng ngút tầm mắt, nơi chẳng gì có thể mọc được ngoài mấy đám cỏ hoang và vài bụi rậm. Mặc dù từ chỗ cô đứng chưa thể nhìn thấy đầm lầy và khu lò mổ cá voi nhưng cô đã có thể ngửi thấy mùi đặc trưng của nó, cái mùi ngon ngọt đăng đắng khiến cô buồn nôn. Cô đi nhanh vào cửa hàng và hỏi đường tới Modderfontein. 

– À ra cô chính là cô gái trẻ đến từ Stellenbosch để cưới Simon đấy phải không? – Olivier hỏi, rồi thấy cô có vẻ ngỡ ngàng, ông liền giải thích. – Ở đây ai cũng biết hết chuyện rồi kể từ khi cô nói điều đó trên điện thoại. Đường dây công cộng mà, dân chúng thì lại rỗi rãi chẳng có gì khác để làm ngoài việc ngồi nghe các cú điện thoại. – Nhìn vẻ buồn rầu lộ rõ trên khuôn mặt Anna, ông nói tiếp với vẻ ái ngại. – Nhưng giờ thì cô không gặp được cậu ấy đâu. Đi săn cá voi rồi. Ngày hôm qua người ta nhìn thấy một con cá voi ngoi lên ở mạn phía tây, thế là Simon nảy ra cái ý tưởng điên rồ là đi săn nó bằng thuyền câu cá sác-đin. 
Giọng người đàn ông cứ vang lên đều đều trong khi Anna đứng choáng váng vì thất vọng. 
– Liệu đến khi nào thì anh ấy về, ông có biết không ạ? – Cô hỏi. 
Olivier nhún vai: 

– Còn tùy, có thể về ngay nếu không tìm thấy nó nhưng nếu cậu ấy đâm được con cá thì còn đi chơi chán, vì tiền rủng rỉnh trong túi mà. Có khi tới hàng tuần ấy chứ, ai mà biết được. Hãy nghe lời khuyên của tôi cô gái nhỏ ạ, trở về nhà với cha mẹ đi thôi. 
– Ông có thể chỉ đường cho tôi tới Modderfontein được không? – Cô hỏi, cắn môi để kìm nỗi bực dọc. 

– Dễ thôi, cô cứ đi thẳng mãi, hết con đường này là đến đấy. 
Con đường càng lúc càng khó đi hơn vì đã bị hư nát nghiêm trọng. Mặt đất khô rang và hàng đám bụi bay lên từ dưới bánh xe khiến Anna gần như nghẹt thở. Cuối cùng thì con đường dường như không thể vượt qua được nữa, cũng là lúc Anna nhìn thấy một cái cổng bằng dây thép uốn. Một tấm biển mới được sơn lại đề: Modderfontein và phía dưới là Simon Smit. Anna trèo xuống khỏi xe, vươn vai và ho mạnh, cố gắng rũ sạch bụi bặm khỏi hai lá phổi của mình. Chẳng có gì đáng nhìn cả ngoài những ngọn đồi và thung lũng mọc đầy cỏ hoang. Phía bên kia cổng có một đống phân cừu to với mấy con ruồi vo ve ở trên. Ít ra thì anh ấy cũng có một con cừu, Alma buồn rầu nghĩ thầm vì cô thấy tình hình thậm chí còn tồi tệ hơn cả những lời cảnh báo của cha. Cô leo lên đỉnh ngọn đồi bên cạnh để nhìn được xa hơn. Chỉ có một phần đất nhỏ là được Simon cày cấy còn lại bị phủ kín bới bụi rậm và cỏ hoang. Một vùng đất cằn cỗi, vậy mà Simon vẫn ngoan cố gieo trồng những vụ lúa mì từ năm này qua năm khác. Cô thấy thương anh quá, chẳng trách anh nhìn Fontainebleu với con mắt thèm thuồng. Một đàn cừu chừng năm trăm con với vài con cừu non. Cơn buồn nôn lại dâng lên từ dạ dày khiến cô đành phải trèo xuống khỏi ngọn đồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.