Tình Yêu Nào Cho Em

Chương 22


Bạn đang đọc Tình Yêu Nào Cho Em: Chương 22

– Chúc mừng cho những người đã tìm được một nửa của mình . Tất cả là có ba cặp : Nhật Nam – Vy Lan, Hưng Thịnh – Đông Như . Hai cặp này đã cưới nhau, nhưng trong vô số nửa trái tim họ đã tìm được nhau . Chứng tỏ họ đúng duyên nợ với nhau . Một cặp còn lại đó là Thế Đình – Như Thiên . Họ đang yêu nhau đấy, các bạn ạ .
Nhiều tràng pháo tay rào rào vang lên . Tiếng người dẫn chương trình thật lớn :
– Xin mời Thế Đình – Như Thiên lên sân khấu .
Khuôn mặt rạng ngời hạnh phúc, Thế Đình nắm tay Như Thiên lên sân khấu một cách tự tin .
Nhiều người đã bật thốt :
– Ồ ! Họ đẹp đôi quá .
– Thế Đình – tổng giám đốc công ty vàng bạc đá quý “Thế Kỷ” thì phải .
– Như Thiên là trợ lý bên cạnh Thế Đình phải không ?
– Hình như vậy .
– Nghe nói, cô ấy làm việc tốt lắm .
Giọng người dẫn chương trình hài hước :
– Xin chào đôi tình nhân hạnh phúc . Hai người đẹp đôi lắm . Tôi thấy mà ganh tỵ .
Thế Đình – Như Thiên chỉ cười .
– Bây giờ tôi xin được giới thiệu hai người đến quý quan khách . Kính thưa quý vị : Thế Đình, tên đầy đủ là An Thế Đình, tổng giám đốc công ty vàng bạc đá quý “Thế Kỷ” . Anh sinh năm … tại thành phố Hồ Chí Minh .
– Ồ !
– Còn cô Như Thiên, tên đầy đủ Hàn Như Thiên . Đang là trợ lý giám đốc cho công ty vàng bạc đá quý “Thế Kỷ” . Cô sinh năm … cũng tại thành phố Hồ Chí Minh .
– Tuyệt quá !
– Anh yêu cô và quyết định gắn chặt đời mình với cô đã làm cho nhiều cô gái nuối tiếc ganh tỵ . Còn cô, cô yêu anh cũng đã làm cho nhiều chàng trai si tình phải đau khổ . Họ quá đẹp đôi, phải không quý vị ?
– Good !
– Giờ tôi có vài câu hỏi muốn hỏi anh chị . Thế Đình và Như Thiên ! Anh chị quen nhau trong trường hợp nào ?
Người dẫn chương trình đưa micro cho Thế Đình :
– Mời anh !
– Tôi gặp Như Thiên ở sân cầu lông Phú Thọ .
Người dẫn chương trình quay sang Như Thiên :
– Còn chị ?
Cô hơi bẽn lẽn :
– Cũng như Thế Đình . Chúng tôi gặp nhau ở sân cầu lông Phú Thọ .
– Đúng là duyên nợ, phải không quý vị ?
Lại một tràng pháo tay nữa . Người dẫn chương trình tiếp tục vai trò của mình :

– Thế, hai người đã có ấn tượng gì về nhau ?
Như Thiên :
– Anh ấy cao ngạo, đáng ghét … Nhất là bản tính đa tình, tôi không thích .
Thế Đình :
– Cô ấy bướng bỉnh, khó chịu và ngang lắm . Tôi còn nhớ lúc Như Thiên đến “Thế Kỷ” theo giấy gọi phỏng vấn . Không ai như cô ấy, đã đến trễ mà không một lời dễ nghe, đã thế còn đòi lấy hồ sơ lại . Thế nhưng cuối cùng, tôi cũng nhận cô ấy, tôi không hiểu vì sao nữa .
Người dẫn chương trình :
– Phải chăng Như Thiên là một cô gái đẹp ?
Thế Đình lắc đầu :
– Không . Có lẽ tôi vì cá tính của cô ấy thì đúng hơn .
Như Thiên :
– Còn tôi chỉ nể anh ấy vì bản lĩnh . Bản lĩnh của một người đàn ông thật sự .
Người dẫn chương trình :
– Hai người yêu nhau khi nào ?
Thế Đình :
– Không biết nữa . Tình yêu là điều ở con tim chứ không phải lý trí .
Như Thiên chỉ cười :
Người dẫn chương trình :
– Một câu hỏi dành riêng cho chị . Thế Đình là một người đàn ông thành đạt, và không phải chị không biết không thấy, không nghe anh ấy rất hào hoa, và hiện giờ có rất nhiều cô gái đang thất tình vì anh ấy . Chị nghĩ sao ?
Như Thiên :
– Trong tình yêu phải có niềm tin, đó là vấn đề cần thiết . Tôi không cần biết quá khứ của anh ấy như thế nào . Tôi cũng không quan tâm cô gái nào đó si tình anh ấy . Tôi chỉ biết hiện tại, anh ấy yêu tôi, trong tim có tôi là đủ .
Dưới khán phòng tiếng huýt sáo, tiếng vỗ tay dồn dập . Thế Đình nhìn Như Thiên bằng ánh mắt chan chứa yêu thương .
“Cám ơn em, tình yêu của anh” .
Người dẫn chương trình :
– Nếu như người bạn thân của chị cũng yêu Thế Đình thì sao ?
Như Thiên tự tin :
– Tình yêu không thể chia sẻ hay nhường nhịn . Tôi đành phải xin lỗi bạn thôi, vì Thế Đình yêu tôi mà .
– Vì tình yêu, cô đành mất đi người bạn ư ?
Thế Đình đỡ lấy câu trả lời :

– Tôi tin người bạn của Như Thiên sẽ hiểu cho cô ấy . Và nếu thật là một người bạn thân, thì cô ấy sẽ chúc Như Thiên hạnh phúc .
Người dẫn chương trình :
– Nghe nói, “Thế Kỷ” đang ráo riết chuẩn bị cho cuộc triển lãm nữ trang Châu Á sắp tới phải không ? Và tôi còn nghe được sau cuộc triển lãm này, thì giám đốc công ty vàng bạc đá quý “Thế Kỷ” An Thế Đình sẽ cưới cô trợ lý Hàn Như Thiên .
Thế Đình xoa hai tay vào nhau :
– Tin tức khá chính xác đấy . Nếu đã sớm lan nhanh như vậy, thì tôi không có gì để giấu . Quả thật, “Thế Kỷ” đang chuẩn bị tham dự cuộc triển lãm nữ trang Châu Á . Còn đám cưới mà mọi người chỉ nghe đồn, cái đó phải còn hỏi lại Như Thiên .
– Ồ !
Tiếng ồn ào :
– Như Thiên ! Cô nghĩ sao ?
Như Thiên mắc cỡ cúi mặt, còn Thế Đình thì toét miệng . Hình như anh muốn cho cả thế giới này biết tình yêu của anh . Thế Đình nắm lấy tay Như Thiên kéo sát vào mình :
– Nếu cuộc triển lãm này thành công, thì vương miện ấy chính là món quà cầu hôn của tôi dành cho Như Thiên .
– Hoan hô !
– Hoan hô tình yêu !
Câu nói của Thế Đình làm khán phòng sôi động lên . Ôi ! Có rất nhiều ánh sáng của máy chụp hình lóe lên . Thế Đình thừa cơ hội ôm lấy Như Thiên, anh đặt nụ hôn lên má cô .
Như Thiên muốn tránh cũng tránh không được rồi . Cô đành trân mình chịu đựng . An Thế Đình thật là đáng ghét !
Chúa ơi ! Nếu có tay nhà báo nào ở đây, thì ngày mai trang báo đầu tiên sẽ có hình của hai người cho coi . Như thế thì còn chết sớm nữa .
Xấu hổ, Như Thiên giấu mặt vào vai Thế Đình :
– Xuống đi anh !
Thế Đình giơ tay ra dấu, anh dìu Như Thiên xuống sân khấu và tranh thủ len lỏi ra ngoài . Đâu đó có tiếng kêu :
– Họ đâu rồi ?
Ra khỏi khán phòng, Như Thiên thở phào :
– Hú hồn thật ! Ở trong ấy một hồi, chắc em xỉu mất .
Như chợt nhớ ra, Như Thiên đấm vào ngực Thế Đình :
– Tất cả cũng tại anh . Làm em xấu hổ chết đi được .
– Có gì đâu mà xấu hổ ?
– Anh còn nói … sao tự nhiên tuyên bố gì kỳ vậy ?
– À ! Chuyện cầu hôn hả ? Nhưng mà em có đồng ý làm vợ anh không ? Bà Thế Đình đó ?
Như Thiên nhỏ giọng :

– Có sớm quá không anh ?
– Tình yêu đâu cần tính thời gian .
Thế Đình thì thầm :
– Những gì anh nói là sự thật . Anh yêu em và muốn cưới em làm vợ . Đồng ý nha !
– Câu trả lời của em sẽ sau cuộc triển lãm, được không ?
– Anh tôn trọng ý em .
Như Thiên nhõng nhẽo :
– Chúng ta về nha anh ! Em đói bụng lắm rồi .
– Ô ! Em nhắc anh mới nhớ . Chúng ta có ăn gì đâu .
Thế Đình ôm vai Như Thiên :
– Đi ! Anh đưa em đi ăn rồi về . Em muốn ăn gì ?
– Hủ tíu Nam Vang đi .
– OK .
Thế Đình và Như Thiên rời khỏi nhà hàng “Sinh Đôi” . Tình yêu reo vui trong tim họ .
– Mẹ ơi ! Mẹ ơi !
Tiếng kêu của Bửu Ngọc làm bà Lan giật mình . Bà bước nhanh ra bậc tam cấp :
– Chuyện gì thế ?
Từ ngoài cổng, Bửu Ngọc ào vào phòng khách, cô giơ tờ báo :
– Mẹ xem này ! Anh Hai hạnh phúc ghê chưa ?
Bà Lan cầm tờ báo lên :
– Anh Hai con chụp hình với ai đây ? Vụ gì mà báo phải đăng vậy ?
– Chẳng phải vụ xì-căngđdan đâu mà mẹ lo . Để con đọc ẹ nghe nha . “Giám đốc công ty vàng bạc đá quý “Thế Kỷ” đã ngỏ lời cầu hôn bạn gái mình là cô Hàn Như Thiên trong buổi tiệc chiêu đãi của công ty Hưng Phát” .
Bửu Ngọc ngạc nhiên :
– Í trời ! Họ cặp bồ nhau hồi nào vậy ? Tại sao con không hay biết gì hết ?
Bà Lan thì hấp tấp :
– Đâu, để mẹ xem lại lần nữa coi .
Tấm hình đập vào mắt bà, họ bên nhau thật là tình tứ .
– Hàn Như Thiên là bạn con phải không ?
– Dạ .
– Không phải con nói cô ấy đã nghỉ việc ở công ty rồi sao ?
– Đúng . Nhưng anh Hai đã thuyết phục nhỏ ấy đi làm lại .
– Anh Hai con và Như Thiên cặp bồ với nhau không tốt sao ?
– Không phải . Tại con hơi bất ngờ thôi . Hai người thường ngày vẫn như nước với lửa .

– Lý lẽ con tim không ai lý giải được đâu con .
Bửu Ngọc trầm ngâm :
– Anh Hai cầu hôn Như Thiên, vừa là một tin vui cho gia đình chúng ta, vừa là một sự bất ổn mà chính Như Thiên và anh Hai phải đối đầu . Con đường tình yêu của họ quả không bằng phẳng .
Bà Lan nhíu mày :
– Con nói vậy là sao ?
– Mẹ cũng biết, trước đây anh Hai cặp bồ lung tung . Tuy anh Hai không có gì với những cô gái ấy, nhưng vì tình yêu mù quáng, chính các cô ấy sẽ làm khó Như Thiên . Chúng ta không biết trước được gì . Con lo sợ …
– Không cần phải sợ gì cả .
Bửu Ngọc và bà Lan cùng quay lại .
– Anh Hai !
Thế Đình từ trên lầu đi xuống, lịch sự và trẻ trung trong bộ đồ quần tây áo sơ mi màu rêu đậm . Bà Lan hỏi :
– Con đi làm đấy à ?
– Vâng .
Thế Đình đến bên ghế xa lông, anh ngồi xuống đối diện với mẹ và em gái :
– Mẹ và Bửu Ngọc không nên lo lắng gì cả . Không ai có thể làm khó Như Thiên, cũng không làm khó An Thế Đình này .
Bửu Ngọc đẩy tờ báo cho anh Hai :
– Anh xem nè ! Rồi sẽ có người phẫn nộ .
Lướt mắt qua tờ báo, Thế Đình lắc đầu cười :
– Mấy tay nhà báo này thiệt …
Bà Lan nghiêm nghị nhìn con trai :
– Những gì người ta viết trên báo có đúng không ? Con vừa cầu hôn Như Thiên thật chứ ?
– Vâng . Mẹ không phải mỏi mòn chờ đợi một cô con dâu nữa đâu .
– Tin này quả thật mẹ rất vui . Như Thiên là một cô gái tốt và có tư cách . Mẹ không muốn người khác làm tổn thương con bé, cũng như chính con làm tổn thương con bé .
– Mẹ an tâm đi ! Con không để mọi người phải lo lắng nhiều về con đâu . Con yêu Như Thiên, đó là sự thật . Con muốn cưới cô ấy, đó cũng là sự thật .
– Vậy chủ nhật tới này, đi thăm mộ ba con và nói cho ông ấy biết đi nhé .
– Dạ .
Bửu Ngọc láu táu :
– Anh Hai ! Anh và Như Thiên yêu nhau bao giờ, sao em không hay không biết gì hết trơn vậy ?
Thế Đình trừng mắt :
– Ơ … cái con bé này ! Yêu nhau là chuyện của người ta, tại sao phải nói cho em biết chứ ?
– Nhưng Như Thiên là bạn thân của em .
– Bạn thân thì sao ? Chẳng lẽ cái gì cũng phải nói ra .
– Đúng vậy .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.