Bạn đang đọc Tình Yêu Nào Cho Em: Chương 21
– Anh không thấy sao ? Như Thiên rất đẹp .
– Đẹp không phải là một vấn đề . Anh biết Thế Đình không phải là người chỉ chuộng cái đẹp .
– Vậy còn gì khác ư ?
– Đúng rồi . Bản tính và cả con người Như Thiên, cô nói thử xem .
Như Thiên mắc cỡ :
– Tôi không biết nữa .
– Tại sao vậy ?
– Tôi …
– Cô cũng yêu Thế Đình chứ ?
Thế Đình giải vây :
– Nè ! Hai ông bà vừa phải thôi nha . Thấy người ta hiền, ăn hiếp hả ?
– Chu choa ! Xem Thế Đình kìa .
– Gì vậy ? Gì vậy ?
Bốn người đồng quay lại nơi phát ra tiếng nói, Hưng Thịnh chỉ :
– Nhật Nam, Vy Lan kìa .
Thế Đình giơ tay :
– Chào hai người đi khắp thế gian .
Nhật Nam đập vào tay Thế Đình :
– Xin chào ông chủ lớn .
– Không dám đâu .
– Sao, hôm nay có đưa bà xã ra mắt mọi người không ?
Đông Như đẩy Như Thiên lên :
– Biết ai đây không ?
– Nhị phu nhân của Hưng Thịnh hả ?
– Nói bậy ! Bộ anh muốn Thế Đình tẩy chay anh hả ?
– Vậy ra …
– Bà Thế Đình tương lai .
– Ồ ! Kẻ không biết không có tội .
Nhật Nam chìa tay :
– Hân hạnh làm quen !
Không khí vui vẻ cởi mở và thân thiện, Như Thiên không cho phép mình xa cách, như thế mọi người sẽ nói Thế Đình mất . Cô cũng không muốn làm anh mất mặt . Như Thiên hòa đồng :
– Hân hạnh được biết anh chị .
Vy Lan khen :
– Em dễ thương quá !
Cô quay sang Thế Đình :
– Tìm đâu mà hay vậy ?
– Tu mấy kiếp mới được gặp đấy .
– Thế mấy cô kia, bỏ cho ai ?
– Giã từ dĩ vãng rồi .
Vy Lan hỏi :
– Em có tin không Như Thiên ?
– Thế Đình bây giờ không phải là Thế Đình của lúc trước, nên em tin anh ấy .
Hưng Thịnh và Nhật Nam vỗ tay :
– Hoan hô tình yêu !
Thế Đình nhìn Như Thiên bằng đôi mắt chan chứa tình yêu .
– Cám ơn em .
Nhật Nam bắt chuyện :
– Nghe nói cậu làm ăn lên lắm, phải không ?
– Kha khá thôi .
– Báo Tiếp Thị đưa tin “Thế Kỷ” của cậu sắp ra mắt một lô hàng mới, phải không ? Ngoài ra, “Thế Kỷ” còn nhận lời tham dự triển lãm nữ trang ở Châu Á nữa .
– Anh bắt tin chính xác đấy . Tôi đang rất cố gắng .
– Chúc mừng cậu !
– Tất cả là nhờ vào năng lực của nhân viên, và nhất là Như Thiên . Nếu đợt tham gia này, mẫu nữ trang “Thế Kỷ” thành công, thì vương miện mang về, tôi sẽ tặng cho người tôi yêu . Vì cô ấy là người có nhiều sáng tạo nhất .
Nhật Nam, Hưng Thịnh, Vy Lan, Đông Như đều nhìn Như Thiên bằng đôi mắt thán phục . Cô cúi đầu :
– Tôi chỉ giúp Thế Đình bằng khả năng của tôi mà thôi .
Hưng Thịnh vỗ vai Thế Đình :
– Được đấy ! Tôi ủng hộ cậu .
Nhật Nam cũng vậy :
– Một sự kết hợp tuyệt vời, phải không ?
Đâu đấy có tiếng người dẫn chương trình vang lên . Anh ta yêu cầu khách mời giữ yên lặng để chủ nhân có vài lời trước khi buổi tiệc bắt đầu .
Người dẫn chương trình còn phát động một trò chơi : “Đi tìm đúng một nửa của mình” . Tất cả các quan khách đều được phát nửa trái tim . Nếu trái tim nào được ráp đúng thì đó là một nửa của mình .
Hưng Thịnh và Đông Như xin phép lên sân khấu . Nhật Nam ra hiệu cho Thế Đình tìm chỗ nào đó để ngồi .
Bốn người vừa ngồi xuống thì được nhân viên phát một nửa trái tim .
Do ánh đèn mờ quá, Như Thiên không để ý . Cô nhận nửa trái tim rồi thuận tay bỏ vào bóp . Ánh mắt cô bận hướng về sân khấu .
Gian phòng im lặng, nhường lại không gian cho hai vị chủ nhân : Hưng Thịnh – Đông Như :
– Kính thưa quý vị quan khách, tôi rất vui khi tất cả đã có mặt đầy đủ trong khán phòng này . Tôi thay mặt công ty “Hưng Thịnh” gởi lời chào đến tất cả quý vị . Tôi xin chân thành cảm ơn, vì nhờ quý vị mà công ty “Hưng Thịnh” ăn nên làm ra trong mười năm nay . Buổi tiệc nhỏ hôm nay, coi như sự họp mặt và đó cũng là thành ý của vợ chồng tôi . Chúc quý vị vui vẻ !
Một tràng vỗ tay vang lên . Hai vợ chồng Hưng Thịnh – Đông Như cùng giơ cao chai rượu .
– Buổi tiệc bắt đầu !
Đèn khán phòng sáng lên . Nụ cười và vẻ hạnh phúc trên môi những vị khách .
Đông lắm chứ ! Ai ai cũng sang trọng và quý phái . Vợ chồng Nhật Nam xin phép đi chào một vài người bạn . Còn lại hai người, Thế Đình hỏi Như Thiên :
– Em thấy thế nào ?
– Em chưa từng đi những buổi tiệc lớn và sang trọng như thế này, nên em không biết trả lời anh sao nữa . Hình như có hơi lạc lõng .
Như hiểu được tâm trạng của Như Thiên, Thế Đình nắm tay cô :
– Từ từ rồi sẽ quen thôi . Có anh, em đừng sợ, mai mốt còn những buổi tiệc khác em phải làm chủ nữa . Như Đông Như lúc nãy ấy .
– Vợ chồng anh Thịnh hạnh phúc quá, hả anh ?
– Ừm .
– Anh quen họ lâu chưa ?
– Khoảng bốn năm rồi . Nhật Nam, Hưng Thịnh còn là một Mạnh Thường Quân lớn đấy . Họ làm ăn rất uy tín .
Như Thiên đưa mắt nhìn chung quanh :
– Ở đây họ đều là những người thành đạt .
– Ừm .
Thế Đình chỉ :
– Kia là Lâm Dương – giám đốc công ty du lịch “Biển Xanh” . Quân Bình – giám đốc công ty trà “Bảo Lộc” . Hoài Nam – tổng giám đốc công ty “Bình Minh” … Em biết không ? Họ đều là những người từ hai bàn tay trắng làm nên sự nghiệp . Những người bên cạnh họ là vợ hoặc là bạn gái của họ . Như anh và em đây nè .
Như Thiên gỡ tay Thế Đình ra :
– Ai thèm làm bạn gái của anh chứ .
– Không làm bạn gái thì làm người yêu .
– Không luôn .
– Nhưng anh đã lỡ giới thiệu với mọi người …
– Kệ anh chứ !
– Em không thích làm bạn gái của anh thật à ?
Như Thiên cúi đầu :
– Em sợ …
– Sợ gì ?
– Số phận em sẽ giống như chị Nguyệt Hoa .
Thế Đình bật cười :
– Ôi, em tôi ! Nguyệt Hoa làm sao so sánh với em được . Cô ấy chỉ là một người bạn bình thường . Còn em, em là người anh yêu .
– Vậy còn Anh Thục, Lượng Tinh ? Họ cũng yêu anh mà .
– Đó là quyền của họ . Anh Thục yêu anh chỉ vì địa vị và tiền bạc thôi .
– Lượng Tinh thì sao ? Anh biết Lượng Tinh yêu anh chứ ?
Thế Đình chưa kịp trả lời thì nhân viên phục vụ đi tới . Trên khay họ là rượu, bia và nước ngọt . Anh hỏi Như Thiên :
– Anh lấy nước cam cho em nhé !
– Vâng .
Thế Đình bưng một ly rượu và một ly nước cam đặt xuống bàn .
– Cám ơn .
Anh đẩy qua cho Như Thiên :
– Nước cam của em nè .
– Cám ơn .
Như Thiên để ống hút vào miệng, nhưng cô vội lấy ra :
– Anh chưa trả lời câu hỏi của em .
– Em thật sự muốn biết ?
– Vâng .
Thế Đình trầm giọng :
– Anh biết Lượng Tinh có tình cảm với anh từ lâu lắm rồi, từ lúc còn học chung với Bửu Ngọc lận . Anh nghĩ đó chỉ là một tình cảm trẻ con, nên anh không quan tâm đến . Rồi Lượng Tinh lại xin vào “Thế Kỷ”, chẳng lẽ anh từ chối ? Anh lấy lý do gì để từ chối đây ?
Như Thiên nóng nảy cướp lời :
– Sao anh không rõ ràng ?
Thế Đình cau mày :
– Rõ ràng là sao ? Anh nào có cử chỉ nào với Lượng Tinh đâu . Chẳng lẽ em buộc anh phải nói thẳng ra à ? Như thế thì tổn thương cô ấy, anh làm điều đó không được .
Thế Đình thở ra :
– Anh có nhờ Bửu Ngọc, nhưng hình như Lượng Tinh không nghe .
– Nếu Lượng Tinh biết anh yêu em, thì nhỏ ấy sẽ hận em . Lượng Tinh là người đến trước .
– Vô lý ! Trái tim có lý lẽ riêng của nó . Không lẽ người nào yêu anh, anh cũng phải đáp lại sao ?
– Em, Lượng Tinh, Bửu Ngọc là bạn của nhau, em không muốn sức mẻ tình cảm giữa ba đứa .
– Anh hiểu . Ví dụ như Lượng Tinh không nghe, thì em có vì tình bạn mà xa anh không ?
– Em … không biết nữa .
– Phải xác định lòng mình, nếu không tất cả đều đau khổ .
Như Thiên chống tay lên bàn :
– Bửu Ngọc cảnh cáo em rồi, không được yêu anh .
Thế Đình bẹo má người yêu :
– Thế mà em vẫn yêu chứ gì ?
– Ai nói ?
– Không ai nói hết mà anh biết . Anh còn biết em đang dằn vặt với trái tim mình nữa kìa .
Thế Đình âu yếm nhìn Như Thiên :
– Đừng suy nghĩ nhiều em ạ . Hãy làm theo trái tim mình mách bảo đi . Nhưng em nhớ một điều, anh yêu em, tình yêu không thay đổi .
Như Thiên chớp mắt :
– Cám ơn anh .
Thế Đình trêu :
– Cám ơn anh hay cám ơn tình yêu của anh ?
– Ư …
Thế Đình thì thầm :
– Em biết anh yêu em vì cái gì không ?
– Ủa ! Yêu cũng có lý do và nguyên nhân nữa hả ?
Thế Đình véo mũi cô :
– Cái bướng bỉnh và cứng đầu của em ấy . Con gái gì …
Như Thiên trợn mắt :
– Con gái làm sao ?
– Dữ như chằn … Eo ui !
Thế Đình vừa dứt lời thì bị một cái véo thật đau . Anh uốn ** :
– Nặng tay thế, Như Thiên . Không thương anh tí nào à ? Đau quá trời đi .
Như Thiên giơ tay :
– Anh tin mình bị véo nữa hông ?
Thế Đình bặm môi hăm dọa :
– Em véo đi, véo bao nhiêu cái, anh hôn em bấy nhiêu cái .
Hình như câu dọa có hiệu lực hay sao ấy, Như Thiên rụt tay về, mắt nhìn Thế Đình ấm ức . Còn Thế Đình thích chí tủm tỉm cười .
Bỗng tiếng Hưng Thịnh oang oang sau lưng :
– Í trời ! Tôi mời hai người đến đây dự tiệc, chứ đâu phải để tâm sự . Nhanh lên Thế Đình ! Có vài người hỏi thăm cậu kìa .
– Là ai vậy ?
– Giám đốc công ty du lịch “Hòa Bình” .
Thế Đình chần chừ :
– Tôi không gặp được không ?
– Nhưng tôi đã nói với họ cậu có đến .
Hưng Thịnh quan tâm :
– Cậu không được khỏe sao ?
Thế Đình gật bừa :
– Ừ .
– Vậy để tôi nói với họ cho .
– Tôi xin lỗi .
Hưng Thịnh mỉm cười :
– Không có gì đâu, hai người ngồi đây nhé .
Anh vừa quay lưng, thì Như Thiên thúc vào hông Thế Đình :
– Sao anh lại nói dối ?
– Gì cơ ?
– Anh không được khỏe bao giờ vậy ?
– Quả thật anh rất khó chịu lúc ở nhà lận . Khi bước vào đây, không khí ồn ào, thêm phần mấy ông ngắm nhìn em và còn đá lông nheo nữa . Tại thấy anh ngồi với em, chứ anh đứng dậy là họ sang đây liền đấy .
– Anh khéo nói .
– Không tin à ? Em nhìn thử xem .
Như Thiên lướt ánh mắt đẹp của mình một lượt trong khán phòng .
Thế Đình nói không sai, họ đang ngắm cô với ánh mắt “35” dễ sợ .
Như Thiên thấy nhột nhạt làm sao . Cô đề nghị :
– Hay là mình về đi anh .
– Em muốn về ?
– Ừm .
Thế Đình gật đầu :
– Vậy chúng ta tìm vợ chồng Hưng Thịnh – Đông Như nói một tiếng đi .
Cả hai chưa kịp đứng dậy, thì tiếng người dẫn chương trình thật rõ :
– Xin quý khách khoan hãy rời khỏi bàn tiệc của mình . Trò chơi đi tìm nửa trái tim bắt đầu . Quý khách hãy lấy nửa trái tim của mình mà nhân viên đã phát khi nãy đi tìm người ráp vào . Nếu ai đã tìm được, thì mời lên sân khấu .
Cả khán phòng ồn ào hẳn lên . Có nhiều cô gái cầm một nửa trái tim màu tím đến ráp với Thế Đình, nhưng không ăn khớp .
Trò chơi này thú vị thật ! Cũng có một vài chàng trai bước đến, nhưng trên tay Như Thiên không có một nửa trái tim, họ thất vọng quay đi .
Từ xa, Đông Như nhìn thấy, cô đi lại :
– Một nửa trái tim của em đâu Như Thiên ? Lấy ra đi, cùng chơi cho vui . Biết đâu em tìm đúng một nửa của mình thì sao ?
Như Thiên cho tay vào bóp lấy ra một nửa trái tim . Vừa thấy, Thế Đình đã chụp ngay :
– Không được giơ lên .
Đông Như ngạc nhiên :
– Sao vậy ?
– Cô ấy là bạn gái của tôi, đi tìm một nửa để làm gì .
– Chỉ là chơi cho vui thôi mà .
– Không .
– Vậy thì anh ráp vào một nửa trái tim mình thử xem .
Thế Đình hồi hộp ráp vào … Ôi ! Anh reo lên :
– Tôi tìm được một nửa của mình rồi .
Anh ôm lấy Như Thiên mừng rỡ :
– Em xem đây nè .
Đông Như mỉm cười :
– Ý trời rồi còn gì . Chúc mừng hai người nha !
Cô bỏ đi . Tiếng người dẫn chương trình trên sân khấu vang vang :