Bạn đang đọc Tinh Tế Đệ Nhất Chiến Đấu Kê – Chương 1
Edit + Beta: Mỡ Mỡ
“ẦM ẦM!”
Một tiếng nổ mạnh vang lên từ phía đuôi khoang thuyền của chiếc chiến hạm, trong khoang điều khiển bị chấn động kịch liệt, cùng lúc đó tiếng còi cảnh báo vang đến chói tai khắp buồng lái.
Trên màn hình và cả đài điều khiển chính liên tục lóe sáng ánh đèn hiệu.
Trong một hoàn cảnh hỗn độn rối loạn như thế, chỉ duy nhất có một người đàn ông cao lớn đứng trước đài điều khiển chính một cách trầm ổn, hai tay lướt trên một loạt hằng hà các phím điều khiển tạo ra một chuỗi tàn ảnh, theo đó là một loạt mệnh lệnh được đưa ra một cách bài bản đâu vào đấy.
Ánh đỏ chói mắt của đèn hiệu lóe lên trong đôi con ngươi xanh thẫm sắc bén của người đàn ông nọ, nhưng một chút lo lắng cũng không gợn được trong ấy, ánh mắt trầm xuống gần như đen tuyền và tựa như một hồ nước sâu không thấy đáy.
Gương mặt góc cạnh vẫn giữ nguyên sự lạnh lùng trên nét mặt trước sau không hề thay đổi.
Xương cằm cứng rắn lộ rõ do hai hàm cắn chặt, đôi mày kiếm sắc bén như đao, đôi môi khô nứt mím lại thành một đường thẳng và vài vết nứt nhỏ lại bắt đầu rỉ máu.
Một lần nữa điều khiển chiến hạm thoát ra được từ vòng vây lửa đạn, Sở Tịch lấy dịch dinh dưỡng ra uống và chẳng hề ngạc nhiên khi nếm phải vị tanh của máu.
Từ khi rắc rối xảy ra, đã khoảng sáu ngày anh không chợp mắt chút nào, tinh thần lực sụp đổ, nay chỉ có thể dùng thao tác thủ công, và hơn nữa chỉ nhờ vào dịch dinh dưỡng cũng như ý chí sống còn mạnh mẽ mới tồn tại đến được tận lúc này.
Mười đầu ngón tay lúc này đã bật máu.
Quân địch đã có chuẩn bị trước khi đến, bọn chúng phái ra cả một chi đoàn hạm đội cao cấp gồm một trăm hai mươi chiếc chiến hạm dòng TK5, mà Sở Tịch chỉ có một chiếc tàu đột kích A1 đã cải tiến nhỏ nhoi.
Việc chiếc tàu đột kích này lao ra khỏi tầng tầng lớp lớp chiến hạm phe địch mà chạy trốn đến hệ hành tinh Ngân Huy có thể ghi vào chiến tích chiến đấu huy hoàng trong sách giáo khoa.
Tiếc thay, cho dù có thể sống sót khỏi cuộc truy sát lần này thì Sở Tịch cũng không tài nào có thể làm một bản báo cáo chiến đấu trình lên trên, việc chờ anh phía trước chính là sự kết tội trước tòa án quân sự.
Trên màn hình trước mặt, hơn mười biểu tượng đại diện cho chiến hạm địch lại như chó điên đuổi theo không ngừng, gương mặt lạnh băng trơ trơ kia của Sở Tịch rốt cuộc cũng xuất hiện một sự thay đổi nhỏ, khóe miệng nhếch lên một nụ cười trào phúng lạnh lẽo.
Kẻ muốn mạng mình thật không ít, một bên liên minh Hoa Hạ thành lập hiệp nghị cùng với Sở gia, còn bọn cướp vũ trụ lớn lớn bé bé từng bị chính bản thân mình xuất quân đánh đuổi đến thê thảm thì không lâu sau đó kí kết hiệp ước đình chiến với đế quốc Thamar…
(Mỡ: vừa mới chỉnh sửa từ “chóp bu đế quốc” thành đế quốc Thamar, mong mọi người thông cảm, tui chưa đọc convert, edit về sau đọc sơ chương 24,25 mới biết Thamar đại khái là một quốc gia đối đầu.
Ban đầu quên không nghĩ đến đó là tên phiên âm tiếng Anh.)
Trông cậy vào đám người trên trung ương như một lũ chó nhà có tang năn nỉ quân bộ bảo vệ mình? Tinh thần lực của bản thân đã bị người “chiến hữu” cho một liều thuốc đi tong, vậy thì cái đám vô dụng kia sẽ vì một kẻ phế vật như mình mà đối đầu với cả một hội sao? Sở Tịch không chút biểu cảm ấn liền mười nút, chiếc tàu như con cá xinh đẹp lượn trong nước tạo ra một đường cong duyên dáng, ngay lập tức bắn liền một phát pháo laser khiến cho chiếc chiến hạm đuổi theo phía sau gần nhất nổ tung trong vũ trụ thành một khối cầu lửa rực rỡ chói lóa.
“Chết tiệt! Tên này sao còn có thể bắn ra một phát pháo laser vậy!”
Một người đàn ông cao lớn vạm vỡ đứng trong khoang điều khiển của chiếc chiến hạm truy sát chủ lực muốn nứt cả khóe mắt, hắn phẫn nộ rít gào: “Ngẩn ra cái mẹ gì! Đuổi theo! Đuổi theo cho tao! Bắn cho cái chiếc tàu kia nổ tan xác!”
“Rõ, thưa chỉ huy!”
Thuyền viên hỗ trợ xung quanh lúc này mới hồi thần từ tâm trạng run rẩy, sau đó tiếp tục chăm chú vào nhiệm vụ của mỗi người, chẳng qua sự sợ hãi nơi đáy mắt của họ không tài nào giấu diếm được.
TK5 là mẫu chiến hạm cỡ vừa, ngoài người thuyền trưởng điều khiển chính thì còn có các thuyền viên hỗ trợ, tất cả bọn họ đều là chiến hữu phối hợp ăn ý với nhau, suốt một đường truy kích này thì họ liên tục luân phiên thay thế cho nhau nên vẫn duy trì được một trạng thái tinh thần tốt nhất.
Còn đối phương thì sao? Chỉ có vỏn vẹn một chiếc A1 nhỏ xíu mà mạnh mẽ đối đầu với một trăm hai mươi chiếc TK5, đánh cho bọn họ tan tác đến nay chỉ còn lại năm mươi hai chiếc! Trừ lúc trước bắn trúng được phần đuôi của chiếc tàu nọ, thì cả một không đoàn* không ai bắn trúng được đối phương, một lần cũng không!
(Mỡ: trong hải quân, một hạm đội được chia thành các hải đoàn, ở đây tác giả dùng “một nhánh hạm đội” mà họ lại đánh trên không nên tui mạn phép dùng từ “không đoàn”)
Thật ra không chỉ có các thuyền viên hỗ trợ, mà ngay cả người điều khiển chính là thượng tá Ochie cũng có một sự rét run dâng lên từ sâu trong lòng.
Người đàn ông khôi ngô nọ thở dốc, tơ máu giăng đầy trong mắt, sử dụng tinh thần lực khống chế chiến hạm tiếp tục công cuộc truy sát, ngón út bàn tay trái bắt đầu không chịu nổi khống chế nên hơi run rẩy mà nâng lên.
Chỉ có hắn biết rõ, tình trạng này không phải là giận dữ mà là sợ hãi, chiếc tàu đang chạy trốn phía trước chỉ có duy nhất một người, hơn nữa còn là tên khỉ gió đã bị phá tinh thần lực, sáu ngày sáu đêm thức trắng nay lại xử lý luôn một lèo hơn một nửa chiến hạm bên mình, đúng là đồ quái vật!
Lại thêm một ngày một đêm, chiếc tàu màu đen chịu phá hủy đến không chịu nổi bắt đầu men đến vùng biên cảnh của tinh hệ rộng lớn, truy binh phía sau ngày một gần hơn, chiến hạm đang đóng quân canh giữ biên giới hệ hành tinh Ngân Huy bắt đầu lục tục gia nhập vòng chiến đuổi bắt chiếc tàu màu đen, cả trăm chiếc chiến hạm siêu lớn bay nhanh vun vút ngoài vũ trụ trùng trùng điệp điệp tạo ra một uy thế khủng khiếp.
Nghị viện hiếm khi có hiệu suất xử lý công việc nhanh như thế này, sau bảy ngày đào vong, Sở Tịch bị bêu danh phản quốc khắp đế quốc, anh không còn là sĩ quan trẻ tuổi tiền đồ vô hạn nữa mà là kẻ nghi phạm cấp S nguy hiểm.
Bên trong chiếc tàu màu đen nhỏ, Sở Tịch đứng trước đài điều khiển vẫn giữ tư thế thẳng lưng, dáng người cao ngất khỏe khoắn vững vàng đón gió, chỉ có lồng ngực rắn chắc phập phồng liên tục cùng mồ hôi tuôn như suối ướt đẫm mới có thể nhìn ra tình trạng vô cùng tệ hại hỏng bét của anh lúc này.
Mặc cho hai tay đẫm máu, đôi mày anh không nhíu lại dù chỉ một chút, cứ như anh không hề biết đến đau đớn, chỉ là lạnh mặt mà ấn xuống một loạt nút điều khiển vô cùng chính xác.
Trên bản đồ các ngôi sao xuất hiện một điểm màu xanh lá, đồng tử Sở Tịch co lại, đó là hành tinh có sự sống duy nhất của hệ hành tinh Ngân Huy, cũng là hành tinh có sự sống đã được khám phá bí ẩn nhất của liên minh Hoa Hạ, hành tinh to lớn RH4, từ khi phát hiện đến nay vẫn không có cách nào dò xét kiểm tra, hành tinh tử vong chỉ có đi không có về.
Giữa một không gian tối đen như mực, hành tinh như một viên ngọc lục bảo được khảm lên, lộng lẫy thần bí mà mê người.
Hành tinh có màu xanh lá bao phủ chủ đạo còn lớn hơn so với bất kì các hành tinh nào khác mà liên minh Hoa Hạ đã khám phá ra, Trái Đất so với nó, từ “nhỏ bé” còn không đủ để hình dung.
Ở Bắc bán cầu lúc này chính là tiết xuân hoa nở rực rỡ, khí hậu ấm áp vạn vật nảy mầm sinh sôi.
Những dãy núi uốn lượn kéo dài hàng vạn dặm, cây cối cao ngất che trời, rừng rú rậm rạp, tiếng chim hót thú gọi tiếng này tiếp tiếng kia liên tục, phóng tầm mắt ra xa nhìn thì thấy đâu đâu cũng bừng bừng sức sống.
Dưới chân núi chính là một cái hồ rộng lớn mỹ lệ, thú lớn thú nhỏ đều đến đây uống nước nghỉ ngơi hàng ngày, thời điểm náo nhiệt vui nhộn chính là sau giờ ngọ bắt đầu có gió mát hiu hiu thổi đến.
Hai con khủng long Brachiosaurus* cao chừng hai chục mét vừa uống nước xong, cuộn đuôi nằm xuống nghỉ ngơi bên hồ, khi thì cọ cọ cổ lẫn nhau xem như giao tiếp, lúc thì nhai nhai lá cây non ở cành cây phía trên.
Một con cọp răng kiếm trưởng thành cao khoảng năm mét lười biếng nằm phơi nắng, mắt thì nhìn chằm chặp đám hươu bự chảng bên hồ mà nghĩ ngợi lung tung.
Bầy hươu xao động “phát xuân” tràn ngập, mỗi con hươu đều có hình thể to lớn khỏe khoắn tráng kiện, kích thước của con cọp răng kiếm cũng không tài nào so được, con hươu đầu đàn lại càng thêm to lớn, cao khoảng hơn bảy mét, cặp sừng sắc bén trông là thấy không phải dạng vừa mà dễ chọc vào.
*Brachiosaurus: loài khủng long cổ dài ăn thực vật.
Cách đó không xa, hơn mười con khủng long Raptor nhỏ đang dè dặt thay phiên nhau mà uống nước, trông sơ có vẻ như bọn chúng là dạng tí hon nhất ở đây, cao tầm tầm khoảng ba mét.
Từ dáng người chúng nó mà so sánh, con lân giáp thú ở phía đối diện hồ trông như một ngọn núi di động toàn thịt là thịt, thân hình khổng lồ không khỏi khiến kẻ khác chùn bước, ít nhất thì ở khu vực hồ này không có con nào dám gây chú ý với nó, ngay cả đám thú săn mồi ẩn núp dưới hồ cũng tự giác tránh xa.
Thế là một không gian rộng lớn chung quanh con thú bự được tạo ra, bất kể là thú săn mồi hay thú ăn cỏ đều biết thân biết phận mà tránh xa nó, một con lân giáp thú trưởng thành cỡ chừng mấy trăm tấn, ngay cả khủng long bạo chúa cũng không điên khùng mà chọc nó.
Một đám chim mỏ dài màu xám nâu đang lúi húi trên lưng con lân giáp thú bắt ra mấy con sâu béo béo mập mập từ khe vảy giáp, chúng ăn no nê thỏa thích.
Trong đám chim bận rộn kia, một bóng dáng nhảy nhót vui vẻ loi choi trông đúng là cực kì chói mắt, một bộ lông vũ sáng bóng nhiều màu vàng xanh đỏ giao hòa với nhau vô cùng lộng lẫy như bảo thạch, sắc vàng kim của lông đuôi óng a óng ánh còn đẹp hơn so với đuôi công.
Trên đầu là chiếc mào đỏ rực như hồng ngọc, nhìn từ xa như một ngọn lửa đang cháy hừng hực, bất phàm mà kì dị.
Đương nhiên, kẻ trà trộn vào đám chim màu nâu xám không cùng một loài với bọn chúng, cứ nhìn vào hình thể cao ba mét của nó, có thể nhận ra đây chính là một chú gà trống hoa mơ ngũ sắc.
“Ca ca!” “Ca!”
Đám chim xung quanh cũng phát hiện thằng ngoại lai chui vào đây, lập tức bùng nổ, một đống tiếng kêu như vịt kêu quang quác quyện lại như vỡ chợ, đập đập cánh bao vây mục tiêu.
Ngay lập tức, những con chim to lớn lại hung hãn kì lạ, mỗi một con đều lớn hơn một vòng so với con gà trống ngũ sắc, sau khi bao vây liền lập tức tung chiêu mổ cái mỏ nhọn hoắc xuống.
“Ác—–” Đánh thì đánh! Ẩu Đả Đại Vương ta không thèm sợ ma nào!
Lô Ác Ác ngưỡng cổ, nuốt con sâu một cái ực, hai bộ vuốt giẫm mạnh một cái, cặp cánh ngũ sắc giang rộng, mang theo khí thế hào hùng dời non lấp biển mà lao tới.
Chỉ trong một chốc, trên lưng lân giáp thú loạn cào cào, tiếng kêu dát dát thê thảm vang lên tiếng sau càng thảm hơn tiếng trước, lông vũ màu nâu xám rơi rụng lả tả toán loạn xuống thảm cỏ bên dưới, đám chim vừa mới hùng hổ xông lên đánh hội đồng giờ đây bị một con gà trống ngũ sắc đánh đuổi nhảy tưng tưng lên lên xuống xuống.
HẾT CHƯƠNG 1
*********
Mỡ Mỡ: khụ, bé thụ….bạo lực qué =))