Tinh Tế Chi Băng Liệt Vương Tọa

Chương 86: Oz Em Nghĩ Rằng Tôi Không Phát Hiện Ra Em


Đọc truyện Tinh Tế Chi Băng Liệt Vương Tọa – Chương 86: Oz Em Nghĩ Rằng Tôi Không Phát Hiện Ra Em


_ Mục tiêu của chúng ta là nơi nào? – Lucas hỏi.
_ Thủ đô góc vuông thứ sáu Hightower.

– Tống Kiêu nhếch môi cười khẽ – Không biết tên hai mặt Sở Phong kia thế nào rồi.
Một hành tinh cải tạo hùng vĩ hiện lên trước mặt bọn họ.
Nhóm Tống Kiêu lại giả trang thành thương lữ tinh tế, tiến vào Hightower.
_ Hệ thống phòng thủ vẫn lỏng lẻo thật.

– Khi tàu con thoi dừng hẳn lại, Tống Kiêu cảm thán.
_ Chờ một chút, Tống Kiêu… – Tịch Thù nhìn chằm chằm số liệu phân tích trên màn hình, nhíu mày, – Tôi không tìm thấy tín hiệu của Song Tử Tinh.
Tống Kiêu híp mắt, khởi động lại hệ thống, xâm nhập hệ thống tinh thuẫn của Hightower, không chỉ trên Hightower mà cả các cảng dành cho tinh hạm cũng không tìm được dấu vết của Song Tử Tinh.
Tống Kiêu vỗ đầu mình một cái: “Cevil quả nhiên sẽ không cho tôi lấy được Song Tử Tinh dễ như vậy!”
_ Theo tôi, Cevil mua lại Song Tử Tinh từ tay Sở gia, Song Tử Tinh chính là của cậu ta rồi? Tại sao cậu ta lại neo tinh hạm ở góc vuông thứ sáu mà đem tinh hạch về góc vuông thứ năm? – Lucas không hiểu hỏi.
Tống Kiêu cắn cắn môi, cậu biết đây chính là bảo hiểm kép của Cevil.

Tinh hạch và tinh hạm bảo quản ở hai nơi khác nhau.

Nếu Tống Kiêu lấy tinh hạch từ chỗ thanh niên, Cevil có thể thông báo với Sở Phong di chuyển tinh hạm đến địa điểm khác.
_ Đi thôi, phải hỏi thăm một chút, Song Tử Tinh rốt cuộc bị chuyển đến chỗ nào.

– Tịch Thù nói.
Lúc này trong Đông Cung ở Warm Wind, Tyler tựa vào ghế, trong tay cầm một quyển sách cổ, ngón tay cực kỳ nhẹ nhàng mơn trớn chữ viết lưu lại trên giấy.
Thủ tướng trẻ tuổi tuấn tú, mặc đồng phục màu đen ngồi ngay ngắn trước mặt gã.

Mái tóc vàng được vuốt ra sau, đường nét gương mặt cao quý và tao nhã bộc lộ rõ ràng.

Hai mắt của anh như hồ nước sâu, nhìn qua yên ả, lại ẩn chứa rất nhiều tình tự không ai biết.
_ Oz, Cevil Haffris và Sở Phong dự định bán đấu giá Song Tử Tinh ở một tiểu hành tinh tên Danna ở góc vuông thứ sáu.

Đương nhiên, quy đổi cũng không phải khoáng sản mà là cả hành tinh, thậm chí là tinh hệ.
Nói cách khác, loại “tiền” được sử dụng trong dịp bán đấu giá này là lãnh thổ các góc vuông.
Mi mắt Oz hơi rũ xuống, thưởng thức một dây chuyền âm nhạc cổ nho nhỏ trên tay.
_ Cậu nói, hai người này rốt cuộc đang âm mưu gì nhỉ? – ánh mắt Tyler từng tấc từng tấc lướt trên gương mặt Oz.
_ Nếu như bệ hạ muốn Song Tử Tinh, đương nhiên có thể tham dự trận bán đấu giá này.

Nếu như không cần, yên lặng theo dõi kỳ biến là được.
_ Ngắm cậu đúng là một chuyện vô cùng cảnh đẹp ý vui.

Nếu tên nhóc Tống Kiêu kia ở đây, nhất định đã nhào vào lòng cậu ngay rồi.
_ Bệ hạ, nếu như không còn chuyện gì nữa, thần xin được cáo lui.
_ Đừng nóng vội.

Trận đấu giá này cậu nhất định phải đi.

Tống Nhiên thiết kế ba chiếc tinh hạm, đỉnh cấp Băng Liệt, Vương tọa của ta và chiếc tinh hạm đầu tiên của anh Song Tử Tinh.


Cevil Haffris và Sở Phong sẽ đích thân tới hiện trường chủ trì, tinh hạm thủ vệ tiểu hành tinh Danna sẽ có Thâm Uyên của Cevil và Kẻ Truy Đuổi của Sở Phong.
Tyler vừa nói, vừa quan sát tỉ mỉ biểu tình của Oz.
_ Bọn họ đang lo có người cướp Song Tử Tinh.
_ Ừ, không có biện pháp, ai bảo gia tộc Lanselord cũng tham dự hội đấu giá chứ? Tinh đạo thế gia không chỉ có hư danh, nếu bọn họ bỗng nhiên hứng lên, mặc kệ quy tắc buổi đấu giá thì… Chỉ là, e rằng Sở Phong và Cevil Haffris không chỉ đề phòng mỗi bọn họ.
_ Nhật Ảnh rất thích sưu tầm tinh hạm, đối với tác phẩm của Tống Nhiên, y chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Có y ở đây, tất nhiên Tulio cũng góp mặt.

Còn cả gia tộc Kaapstad góc vuông thứ tư, gia tộc cổ này ngày càng lụn bại, bọn họ rất cần tinh hạm tính năng cao cấp để tăng khả năng phòng ngự, cho nên cũng sẽ muốn Song Tử Tinh.
_ Còn ta.

Mọi tác phẩm của Tống Nhiên, ta đều muốn sưu tầm.

Cho nên thủ tướng của ta, nhiệm vụ này giao cho cậu.

– Tyler đi tới bên người Oz, bàn tay đặt lên trên bả vai anh, hứng thú nói: “Biết đâu, Tống Kiêu mà cậu tâm tâm niệm niệm cũng sẽ xuất hiện.”
Oz không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ là khi tay của Tyler rời đi, ngón tay của anh nhẹ nhàng câu động.
Vô số wormhole mở ra ở tiểu hành tinh Danna vô danh này, các hạm đội tiến vào bầu khí quyển của Danna, khung cảnh đồ sộ khiến người khác líu lưỡi.
Sở Phong ngước đầu, bên tai là thông báo xin lệnh tiến vào của các hạm đội.
_ Tôi chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày, mình cũng có thể trở thành tiêu điểm!
Cevil ở một bên thưởng thức ly rượu khẽ hừ, không thèm nhìn Sở Phong.
Dẫn đầu hạm đội nhà Lanselord là Renna công chúa, nàng đứng ở phòng quan sát của tinh hạm, hít một hơi thật sâu, phía sau nàng là hai cấm vệ đeo mặt nạ kim loại đen.
_ Anh không thể đứng gần em một chút sao.

– Renna nhếch khóe môi, bất đắc dĩ nói.
_ Bây giờ thần là cấm vệ của ngài, công chúa điện hạ.
Thanh âm trầm thấp truyền đến từ phía sau nàng.

Là chồng của công chúa, Tịch Thù.
_ Thôi, đã nhiều năm như vậy… Có thể gặp lại anh, em rất vui.

– Renna nhắm mắt lại, dường như đang cảm thụ khí tức của ái nhân trong không khí.
_ Aizz… Tôi biết mình sẽ thành bóng đèn mà… – Tống Kiêu đang giả trang cấm vệ còn lại rất muốn xoa mũi, ngón tay chạm vào mặt nạ.
Đây là cách bọn Tống Kiêu xâm nhập vào hội đấu giá—— giả trang thành cấm vệ gia tộc Lanselord.
Khi bọn họ tiến vào góc vuông thứ sáu đã bị yêu cầu rời khỏi tinh hạm, sử dụng tàu con thoi để tiến vào trung tâm Danna.
Địa điểm bán đấu giá là một hành cung do Sở Phong xây dựng ở đây, nội bộ hành cung tuy rằng không xa hoa như tháp Thông Thiên Lanselord, nhưng phòng bị lại vô cùng nghiêm mật, Tống Kiêu và Tịch Thù bị yêu cầu tháo toàn bộ vũ khí xuống.
_ A —— Renna công chúa, nhìn thấy nàng, ta liền hiểu được vì sao tất cả mọi người đều nói vẻ đẹp của phụ nữ là không ngừng thay đổi.

Lần trước gặp nàng, nàng vẫn chỉ là thiếu nữ mười mấy tuổi, yếu ớt như chim nhỏ.

Bây giờ, đã biến thành bạch mân côi thuần khiết cao quý rồi.
Nghe được giọng nói này, Tống Kiêu cứng người.

Không ai khác, đó chính là Tulio.


Cho đến bây giờ, dù Tống Kiêu tự tin có thể khiến tên điên này biết điều một chút, nhưng cậu vẫn không thể quên được buổi dạ tiệc ở Phong Bảo ấy, Tulio đã bóp nát Kourou, khiến ruột quả đỏ tươi bắn vào mặt cậu thế nào.
_ Sự điên cuồng của ngài thì vẫn giống như xưa.

– Renna khẽ vuốt cằm, khiến người ta không thể biết được lời nói của nàng là châm chọc hay khách sáo.
Tulio nhếch môi, trong con ngươi vốn bình tĩnh xuất hiện một tia sắc bén: Andre Lanselord dĩ nhiên cho nàng tham dự lần đấu giá này, ta đang suy nghĩ, hôm nay đóa bạch mân côi chỉ sợ phải tàn lụi rồi.
Quần dài của Renna bắt đầu bị phân giải, tựa như đồ cũ phai màu.
Kẻ điên Tulio thực sự ngày càng phách lối!
Tống Kiêu đang định thực hiện trách nhiệm của cấm vệ, Renna lại ngửa cằm một chút, quần dài vốn đang bị phân giải nháy mắt khôi phục nguyên dạng.
_ Quả nhiên, dù là Nhật Ảnh cũng không có biện pháp làm kẻ điên này tuân theo lễ nghĩa cơ bản nhất.
Tulio nhướng mày, đối mặt khí chất cao lãnh của Renna, gã tựa hồ không có ý định nhẫn nại.
Mà thủ tướng góc vuông thứ tư đã xuất hiện cũng không có ý tứ tiến lên giảng hòa, mà lại đứng ở xa xem kịch vui.
Một giọng nói lạnh như băng vang lên, cả thính phòng tĩnh lại.
_ Nếu điên rồi, đương nhiên không có khả năng theo khuôn phép cũ.
Tống Kiêu biết mình không nên quay đầu lại, cậu không thể để lộ thân phận của mình, không thể để những người khác phát hiện sơ hở của cậu, nhưng ánh mắt lại không thể kìm được, trái tim cậu như bị giọng nói ấy khóa chặt, thậm chí quên mất cách đập.
Anh vẫn là một thân đồng phục hạm trưởng màu đen, đeo đôi găng tay trắng thuần, mặc dù Tinh Vân không còn tồn tại nữa, anh vẫn kiên trì, giống như đang chờ đợi điều gì, lại như đây là thói quen khó đổi được của anh.

Mái tóc vàng chậm rãi đong đưa theo bước đi của anh, tưởng như từ thời không xa xôi đẩy ra bụi vũ trụ thong dong tiến tới.
Anh đi lướt qua Tống Kiêu, chỉ là một cái chớp mắt, gương mặt anh đã câu mất hồn Tống Kiêu, hơi thở của anh như rót đầy từng tế bào trong cậu.
Mọi người nhìn sang, bao gồm cả Sở Phong và Cevil vừa mới đến.
Tống Kiêu chưa bao giờ tin giả thiết nhất nhãn vạn niên, cậu cho rằng đây chỉ là mấy câu bùi tai nói cho tình nhân nghe mà thôi.

Nhưng giờ đây, cả tinh hệ như quay ngược lại, dù nhìn bao nhiêu góc độ đi nữa cũng không đủ để phác họa lại người ấy, làm cậu như phát điên nỗ lực muốn chạm vào anh.

(nhất nhãn vạn niên: nhìn nhau một lần nhớ nhau vạn năm).
_ Vô cùng vinh hạnh được gặp ngài, điện hạ.
Oz đứng trước mặt Renna, cúi người, hôn vào mu bàn tay công chúa.
Mặc dù đây chỉ là lễ tiết thông thường, môi Oz vốn không chạm vào đối phương, lòng Tống Kiêu lại không kiềm được mà ghen tỵ.
Cậu vẫn nhớ rõ độ ấm của bờ môi ấy, thời điểm anh động tình điên cuồng và suồng sã biết bao, rồi lực độ mãnh liệt khiến cậu không thể giãy dụa.
Đáng tiếc, trên mặt anh không có chút biểu tình nào, thế nhưng vẻ lạnh lùng nghiêm nghị ấy lại làm anh tăng thêm mỹ cảm thần bí, dụ người ta muốn tìm hiểu.
_ Ta cũng vô cùng vinh hạnh được gặp ngài, thủ tướng Fawn.

– Renna tao nhã đáp lại.
Tulio đi tới trước mặt Oz, ngón tay lướt qua cổ áo anh, cười nói: “Ta là người điên, mà ngươi là tay sai của Tyler, chúng ta giống nhau.”
_ Sao vậy, bán đấu giá còn chưa bắt đầu, mọi người đã định không nể mặt chủ nhà rồi? Hay là thử xem có thể phân giải cả tiểu hành tinh này không?
Thanh âm trêu chọc vang lên, mang theo vài phần nho nhã, người đàn ông mặc trường bào trắng tinh khiết thong thả bước tới, phân nửa mặt y bị che khuất bởi mặt nạ bạc, đôi mắt màu tím kia khiến Tống Kiêu nhận ra ngay, y là Nhật Ảnh!
Ngón tay Tống Kiêu siết lại, cậu đã từng đáp ứng Tống Nhiên phải tỉnh táo và kiên nhẫn, phải chờ thời cơ, thế nhưng bây giờ cậu rất muốn tiến đến đánh nát gương mặt dối trá ẩn sau chiếc mặt nạ kia.
Tulio há miệng, dường như muốn nói điều gì, thế nhưng Nhật Ảnh cự tuyệt đi đến cạnh gã.
Các vị khách từ góc vuông khác đã đến đông đủ.
Sở Phong hắng giọng, sau năm năm, gặp lại bộ mặt đạo đức giả kia, Tống Kiêu cũng có thể nghiền ngẫm thưởng thức nó.
Từng lời khách sáo trôi qua tai Tống Kiêu.

Cậu phải cảm ơn mặt nạ cấm vệ, cho cậu có cơ hội ngắm Oz thoải mái như vậy.
Vị thủ tướng trẻ tuổi này, quanh thân toát lên một khí chất độc nhất vô nhị, cách biệt nhân gian.

_ Không nhiều lời nữa, về tính năng của Song Tử Tinh, chư vị ở đây hẳn đều biết rất rõ rồi.

Không bằng chúng ta bắt đầu đấu giá luôn đi!
Bên tai Tống Kiêu truyền đến thanh âm của Lucas: “Đại ca, tôi đã kiểm tra qua, Nhật Ảnh không dẫn theo Tống Phái Lưu đến đây”.
Tống Kiêu trầm mặc không nói, kết quả này trong vòng dự đoán của cậu, thế nhưng kỹ thuật bay ẩn hình của Linh Hồn Màu Đen vô cùng cao siêu, Sở Phong không thể dò ra được, nói không chừng nó đã sớm ở phụ cận của Danna rồi.

Nhật Ảnh rất có thể sẽ không để Tống Phái Lưu ở lại góc vuông thứ chín, mà nhốt anh ở Linh Hồn Màu Đen.

Trường hợp này nằm ngoài phạm vi điều tra của Lucas.
Vòng đấu giá thứ nhất đã bắt đầu, đầu tiên là gia tộc Kaapstad, bọn họ ra giá một hành tinh có sản vật phong phú ở biên giới góc vuông của mình, nhưng rõ ràng cái giá này không thể thỏa mãn khát vọng của Sở Phong.
Ngay sau đó là gia tộc Lanselord, bọn họ nguyện ý dùng ba hành tinh cải tạo để trao đổi.
Tống Kiêu thật vất vả dời tầm mắt khỏi gương mặt Oz, cậu phát hiện tay phải Cevil đang vuốt ve ngón tay trái từng đeo chiếc nhẫn đã bị cậu cuỗm mất, mà tầm mắt của cậu ấy nhìn như bình tĩnh, kì thực lại đang lướt qua từng người một.
Khi thanh niên lơ đãng nhìn về phía Tống Kiêu thì, Tống Kiêu bày ra bộ dạng lạnh lùng của cấm vệ, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước.

Tống Kiêu đoán rằng Cevil nhất định đang sử dụng máy quét gen trong cung điện, một khi gen tương ứng xuất hiện, Cevil sẽ biết cậu đến.

May mà Tịch Thù đã chuẩn bị trước gen sao chép của các cấm vệ, nếu không cậu không thể trốn thoát như lần lấy trộm tinh hạch ở Thâm Uyên được.
_ Ta nguyện ý dùng tinh hệ Nguyệt Thần trao đổi Song Tử Tinh.

– Lời của Tulio làm Sở Phong mừng rỡ vô cùng.
Đây là cả một tinh hệ, hơn nữa khoáng sản trên tinh hệ này vô cùng phong phú.
Tống Kiêu thầm lắc đầu trong lòng, lão Sở Phong này bị Tulio bắt nạt bao lần mà vẫn như vậy.

Kẻ không đáng tin như Tulio, dù có ra điều kiện nào cũng không thể tin tưởng được.
So với Sở Phong đang cố nén vẻ vui sướng, Cevil có vẻ càng thêm lãnh đạm, giống như trận đấu giá này không liên quan tới mình.
Bên tai thanh niên vang lên tiếng của Liszt: “Bệ hạ, chúng tôi không phát hiện được tung tích của Tống Kiêu.”
_ Không có khả năng, cậu ấy chắc đã sử dụng kĩ thuật gen nào đó để tránh máy quét gen… Hoặc đang chờ thời cơ tốt nhất để xâm lược Danna.
Mi tâm của Cevil hơi nhíu lên, Tống Kiêu lại bắt được biểu tình rất nhỏ này.

Cậu biết, nếu như khởi động tinh hạm ở Danna, chắc chắn sẽ bại lộ, ở đây có Nhật Ảnh và Tulio, quá nguy hiểm.

Cậu phải đợi đến khi đấu giá xong, Sở Phong giao tinh hạm cho người mua thì mới ra tay được.
_ Còn giá nào cao hơn không? – Sở Phong liếc qua phía Nhật Ảnh.
Nhật Ảnh chỉ cười mà không đáp.

Y không cần ra giá cao hơn Tulio, dù sao Tulio lấy được cũng là y lấy được rồi.
Ánh mắt Sở Phong rơi vào trên người Oz, thực lực và tài phú của góc vuông thứ mười mọi người đều biết.
Thế nhưng Oz lại hơi nghiêng mặt, lộ ra cần cổ thon dài, vài sợi tóc bên tai trái rủ xuống, giống như đang trêu chọc Tống Kiêu, mi mắt hơi rũ của anh như cánh bướm đang vỗ, Tống Kiêu kiềm chế, nuốt nước bọt, thật muốn phân giải bộ đồng phục hạm trưởng khi ngay lập tức!
Sở Phong che giấu sự thất vọng của mình, cười nói với mọi người: “Buổi đấu giá quan trọng như vậy, đương nhiên không thể kết thúc trong một ngày.

Nếu chư vị không ngại hãy nghỉ ngơi thật tốt ở hành tinh Danna này, nghĩ thật tường tận xem đợt đấu giá ngày mai mọi người sẽ dùng gì để lấy Song Tử Tinh.
Đó cũng trở thành một đêm giao lưu giữa các nhân vật trọng yếu của các góc vuông.
Renna công chúa nhẹ nhàng đứng dậy, Tống Kiêu chỉ có thể rời đi cùng nàng.
Cậu lướt qua người Oz, hô hấp và nhịp tim lại loạn lên.

Cậu cảm giác mình giống như một ngôi sao băng đang rơi, dù có bị tầng khí quyển thiêu trụi vẫn cứ liều lĩnh bay về phía anh.

Thế nhưng thuyết khách bên gia tộc Kaapstad đi tới trước mặt Oz, chặn mất đường nhìn của Tống Kiêu
Cậu thật muốn xử lý tên đó!
Lúc này, bên tai Tống Kiêu truyền đến tiếng Lucas: “Ây, đại ca! Tôi nói này, Nhật Ảnh quả thực neo Linh Hồn Màu Đen ở năm ánh sáng gần Danna nhất”.
Gần như vậy sao?
Tống Kiêu hừ một tiếng trong lòng, Nhật Ảnh khinh thường Sở Phong đến cỡ nào?
Các nhân vật trọng yếu của các góc vuông cũng không ở lại trong hành cung của Sở Phong, bởi vì tất cả mọi người đều biết, nhất cử nhất động của họ ở đây đều trong tầm giám thị của hắn.

Renna về tới tàu con thoi, mấy chiếc tàu con thoi nối liền với nhau, hình thành một pháo đài bay nhỏ, đây là chỗ của Renna.
Nàng ngồi đàng hoàng trước bàn, ưu nhã ăn cơm, dao nĩa chạm nhau tạo ra âm hưởng rất nhỏ, như có như không trêu chọc thần kinh mọi người.
_ Hai người vẫn đứng mà không mệt sao?
Tống Kiêu nghĩ thầm, Tịch Thù và Renna đã gặp lại, họ không thể tình tứ một tí à?
_ Điện hạ, chúng thần là cấm vệ của ngài.

Cấm vệ có nhiệm vụ của mình.

– Giọng nói của Tịch Thù vẫn lạnh lùng như cũ.
_ Đúng vậy… – Renna bất đắc dĩ nhếch khóe môi.
Vừa lúc đó, một chiếc tàu con thoi bay về phía bọn họ, phát thông tin trao đổi.
Renna kinh ngạc nhìn về phía Tịch Thù: “Đối phương là Oz Fawn.”
Trái tim Tống Kiêu đập mạnh, sao Oz lại tới đây? Chẳng lẽ thân phận của cậu đã bị anh phát hiện?
Mặc dù Tống Kiêu không còn là trẻ con nữa, thế nhưng mong chờ sắp được nếm kẹo ngọt lại xông lên đầu.
Renna chấp nhận thỉnh cầu của Oz.
Đương lúc thân ảnh của Oz tiến lại gần, tao nhã di chuyển ghế ngồi, ngồi xuống phía đối diện thì, tim Tống Kiêu như sắp nổ tung đến nơi.
Trong năm năm này, đây là khoảnh khắc cậu và anh gần nhau nhất, ngay cả mái tóc khẽ phấp phới của anh, đường nhìn của cậu cũng không muốn buông tha.
_ Ngài Fawn, ta thực sự bất ngờ ngài lại hạ cố đến đây.
_ Ta chỉ đại diện quốc vương bệ hạ, hợp tác với gia tộc Lanselord ở phương diện khai thác nhiên liệu trong góc vuông mới.
Ngón tay của Oz khẽ chuyển động trong không khí, một bảng thông tin liền hiện lên trước mắt Renna.
Tầm mắt Tống Kiêu xuyên qua khe hở giữa các số liệu, không chút che dấu nhìn Oz.
_ Ta sẽ chuyển những tài liệu này cho huynh trưởng của ta, chúng ta rất hứng thú với đề nghị cùng khai phá góc vuông mới của quốc vương bệ hạ.
Dữ liệu được thu lại, Tống Kiêu phải che giấu tầm mắt của mình.
_ Không biết buổi đấu giá ngày mai, ngài Fawn có định im lặng như trước? – Renna cười hỏi.
_ Nếu như ra tay hôm nay, sẽ nâng giá tiền lên rất cao.

– Oz theo thói quen chỉnh lại áo, đứng dậy.
Chỉ là trong mắt Tống Kiêu, từng động tác của anh, dù là nhấc đầu ngón tay cũng khiến máu cậu chảy nhanh hơn.
Tống Kiêu nghĩ thầm, liệu mình có sớm trở nên điên rồ như Tulio không nhỉ?
Renna hiểu rõ mà gật đầu, lập tức nói: “Kỳ thực ngoại trừ cùng góc vuông mới ra, ta vẫn nghe huynh trưởng nói, luân hạm của góc vuông thứ mười cũng vô cùng phát triển, rất mong có thể học hỏi cách chế tạo luân hạm của quốc vương bệ hạ.

Không biết ta có cơ hội trải nghiệm một chút không.
_ Đương nhiên có thể.

– Oz đứng dậy, gật đầu – Xin mời đi theo ta.
Renna mang theo Tống Kiêu và Tịch Thù, cùng với sáu cấm vệ nữa leo lên luân hạm.
Nhìn qua hình dáng lưu tuyến bên ngoài của luân hạm là có thể thấy điều kiện cơ học của nó vô cùng mạnh mẽ.

Tiến vào bên trong, Oz chỉ mới mở hệ thống quản lý quyền hạn, Tống Kiêu lướt qua một chút thì cảm thấy lo lắng cho Tống Nhiên vô cùng.

Luân hạm của Tyler, chỉ qua bốn năm phát triển, tốc độ đã gấp đôi trước kia.

Oz bắt đầu xử lý ghi chép hàng ngày, còn đoàn chuyên gia được anh cử ra giải thích tỉ mỉ với Renna, bọn họ dẫn công chúa từ khoang này đến khoang tiếp theo.
Tống Kiêu  đang theo sau lưng Renna bỗng bị một cỗ lực lượng giữ lại, cậu phản kháng, liền bị một lực mạnh hơn trấn áp, giống như năng lượng của cả một tinh hệ đè lên người cậu, Tống Kiêu chỉ có thể giương mắt nhìn cửa thông đạo bị đóng, Renna và Tịch Thù di chuyển sang khoang khác của luân hạm.
Cậu biết, trên tinh hạm này, chỉ một người có lực lượng cường đại như vậy.
Cậu bị ấn mạnh vào tường kim loại, lực lượng của đối phương bao trùm khắp không gian xung quanh cậu, dù cậu muốn trốn vào trong tường cũng không thể phân giải nó.
Mặt nạ của Tống Kiêu chậm rãi tan ra thành hạt như cát, để lộ gương mặt khôi ngô trẻ tuổi.
Hai tay Oz áp bên tai cậu, sự điên cuồng trong ánh mắt anh như muốn nhuộm cả thế giới của Tống Kiêu thành sắc băng lam.
_ Em thực sự nghĩ là tôi không phát hiện ra em sao?
= Hết chương 86 =
Gặp lại nhau rồi:v:v:v Mần nhau thôi (≧▽≦)/~~~.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.