Đọc truyện Tình Hệ Long Thành – Chương 9: Bang Phái Đối Địch
Trải qua vài ngày, hoạt động của bang phái phần lớn đã đi đúng quỹ đạo, ba người bọn Tiểu Phong, Vô Trần với Kiều bị cấm túc ở trong các cặm cụi xây dựng phòng ốc, mà Vũ Lam cùng Ám Dạ lại lang thang khắp nơi ở Trầm Âm đi dạo, thuận đường nhìn xem có hay cái cửa hàng nào tốt tốt không. NPC trấn bang còn có thể mua tại cửa hàng, trừ bỏ một số ít cố định ở ngoài cửa hàng giao nhiệm vụ ra, hầu hết những NPC còn kaji đều không tránh khỏi kết cục bị người chơi tranh giành mua hết, cho nên Tiêu Dao Các cũng quyết định ‘Tiên hạ thủ vi cường’.
“Cửa hàng này ta nhìn trúng trước.” Ở một cái ngã tư đường, bọn họ cùng một cái khác bang phái xảy ra tranh chấp.
“Hứ!” Đối phương hiển nhiên đối với thái độ của nàng vô cùng khinh thường, hai người bọn họ chính là cùng bỏ tiền khi NPC giao hàng, cho nên sự tình trở nên có chút phiền toái.
Ám Dạ vẫn trầm mặc đứng một bên nhìn nàng, hắn cũng biết ngã tư đường này thuộc khu phố đông đúc, nếu có thể đem cửa hàng thu mua ở chỗ này trong tương lai nhất định sẽ giúp ích được cho con đường vận chuyển kinh tế của Tiêu Dao các rất nhiều, nhưng đồng thời hắn cũng không hy vọng sẽ tạo nên mố quan hệ đối địch với các bang phái khác nhanh như vậy.
Hiện tại có không ít bang phái khác đã được thành lập, vị trí thứ nhất là Tiêu Dao Các, mà thứ hai là Phong Nguyệt Cư, thứ ba là Thiên Địa Nhất Bá. Hiện tại người đang cùng nàng đấu mắt với nhau vừa khéo lại là Bang Chủ Thiên Địa Nhất Bá – Ta Bá Nhất.
“Thiên Địa Nhất Bá Bang chủ đại nhân, tóm lại ta sẽ không nhường cho ngài đâu, chính ngươi tự mình rút lui đi.” Vũ Lam giơ cao tay biểu lộ ý đồ của bản thân, hiện tại nàng cùng Ám Dạ đã level hai mươi ba rồi, Ta Bá Nhất level hai mươi tư, nàng cùng Ám Dạ chỉ có hai người, mà phía sau Ta Bá Nhất còn có ba người đi theo hắn.
“Ngươi cho là chúng ta sợ không dám tấn công các ngươi sao?” Ta Bá Nhất cười lạnh một tiếng, muốn cho nàng thấy sợ mà lui.
“Ha.” Nàng khinh miệt nhìn hắn một cái, “Ngươi cứ thử xem?”
Ta Bá Nhất cũng có chút chột dạ, hiện tại bảng xếp hạng đã chính thức mở ra , toàn bộ là từ hệ thống sắp xếp.
Top ba bảng xếp hạng kinh nghiệm phân chia gồm: Ngải Tư, An, Thần Yến.
Top ba bảng xếp hạng lực chiến cũng phân chia gồm: Hội Lạc, An, Ngải Tư.
Bảng xếp hạng lực chiến là kết hợp giữa kỹ năng, sủng vật cùng các loại nhân tố khác mà kết luận ra, Ngải Tư là cái tên cuồng sát quái, kinh nghiệm hầu hết đều là tự nhiên giết quái mà có, An là Bang chủ Phong Nguyệt Cư, hắn là thần thánh phương nào Vũ Lam là không rõ ràng lắm, nhưng trên bảng xếp hạng lực chiến có tên nàng đứng đầu. Nàng có ‘Ma Chi Cánh’ cùng Tiểu Cửu trong tay, đối với kết luận này cũng không cảm thấy kinh ngạc.
“Bang chủ! Bốn người chúng ta không cần sợ hai người bọn họ.” Ở phía sau Ta Bá Nhất có một người bước lên thở mạnh một cái tiếp lời, Vũ Lam liếc mắt nhìn hắn, nếu họ muốn làm tới cùng nàng sẽ không ngại mà gọi Tiểu Cửu ra một giây kích sát hắn.
“Tiểu Ám, ngươi hỏi Ngải Tư giúp ta một chút, nếu ta muốn làm một cái quan hệ bang đối địch hắn có đồng ý không?”
“Ta vừa hỏi rồi, hắn nói. . . . . .” Ám Dạ dừng một chút, có phần không được tự nhiên mà mở miệng, “Hắn nói Tiểu Lạc ngươi cứ tuỳ ý đi, đại ca ở phía sau làm “bảo kê” cho ngươi.”
Vũ Lam tuôn một trận mồ hôi, cái tên Ngải Tư này bình thường cũng có nhìn qua mấy cái thứ hạng trên bảng xếp hạng kia, thấy chiến lực của nàng so với hắn lại có hơn mấy phần liền bị đả kích, tuy nhiên cũng đồng thời nể trọng nàng vô cùng, thỉnh thoảng còn tìm nàng cùng thảo luận không ít vấn đề. Còn có mấy tên Tiểu Phong, Vô Trần cùng với Kiều, nếu nàng kết thù với người khác, bọn họ sẽ không thèm hỏi lí do mà nhất định sẽ cùng nàng chung một trận tuyến, có khi nàng thua còn giúp nàng báo thù…. Phỏng chừng dù nàng có quậy cho cái game này sập luôn bọn họ cũng sẽ không để ý.
“Vậy đừng trách chúng ta lấy nhiều đánh ít!” Ta Bá Nhất đã muốn nổi điên, xuất ra một chiêu thức, muốn kéo hai người bọn họ lại gần. Vũ Lam cùng Ám Dạ còn đứng bên cạnh nói chuyện, đám người vây quanh vì hai người bọn họ mà chảy mồ hôi một trận, mà người nào đó trong cuộc tựa hồ cũng chả thèm để ý, ngược lại còn rất thảnh thơi mà đứng nói chuyện.
Bọn họ đương nhiên không nóng nảy, có Tiểu Cửu là sủng vật có trí tuệ rồi, vừa rồi Vũ Lam đã kêu hắn đứng ở ngoài cửa hàng chờ nàng, nàng sợ lúc nàng đi đòi nợ ở đó mà kéo hắn đi nữa thì mặt hắn sẽ thối một chút. Còn nếu hắn đứng ngoài này, lúc nàng gặp phải phiền toái hắn sẽ tới bảo vệ nàng đầu tiên.
Ta Bá Nhất là đao khách hệ Phong, hắn huơ đao một chút, vô số lỡi dao gió liền bay ra xung quanh, mà Tiểu Cửu cũng nhanh chóng thi triển tốc độ tới mức không ai có thể bì kịp của mình ra, biến trạng thái thứ ba là hình người chắn trước mặt Vũ Lam cùng Ám Dạ, sau đó nhất thời cuồng phong nổi lên bốn phía, lưỡi dao gió toàn bộ bị đánh bay ra.
Quần chúng vây quanh đó đều thán sợ mà vỗ tay không ngớt, Tiểu Cửu tự tin lắc lắc cái đầu, vươn ngón trỏ ngoéo một cái, ý bảo mấy người Ta Bá Nhất nếu không muốn chết cứ việc tiến lên.
Tiểu Cửu hiện tại level ba mươi bảy, sủng vật này vô cùng đặc biệt nha, cho dù Vũ Lam không ở bên người hắn, hắn cũng có thể tự do hoạt động, có khi nàng đang ở trong bang làm việc, để hắn đi phía sau núi giết quái thăng cấp, đương nhiên nàng cũng có thể nhận được một phần kinh nghiệm. Cho nên level của Tiểu Cửu vẫn được bảo trì trong phạm vi mười level, xem ra trước mắt cũng không có ai làm đối thủ của hắn được.
“Hảo suất nha.” Không biết ở trong đám người có tiểu MM nào ngây thơ phát ra một tiếng tán thưởng, Tiểu Cửu đã nhanh chóng đi tới, chỉ ước gì bọn Ta Bá Nhất bọn họ công kích nhanh chóng một chút lại đây để hắn tiếp tục lúc lắc uy phong.
“Tiểu Cửu, đừng giết bọn họ, ít đi một kẻ thù không chừng tên Ngải Tư sẽ vui tới chết.” Vũ Lam dặn dò Tiểu Cửu, sau đó để Ám Dạ để ý hăn, chính mình lại quay lại đi tìm cái NPC kia tiếp tục công việc đòi nợ.
“Biết rồi, chủ nhân!” Tiểu Cửu a dua hướng nàng cười khẽ một chút, nàng đã sớm miễn dịch với cái bộ mặt yêu nghiệt kia của hắn, chỉ là quần chúng xung quanh cũng không đủ bản lĩnh như vậy, thứ nhất là kinh ngạc vì mỹ nam tử lợi hại này lại gọi tiểu nữ tử phía sau một tiếng “chủ nhân”, thứ hai là kinh ngạc khi hắn cười rộ lên thế nhưng lại cầu hồn đoạt phách như vậy.
Sắc mặt của Ta Bá Nhất xanh một trận lại tím một trận, cuối cùng vẫn là nuốt không trôi cục tức này mà tính động thủ mấy lần. Mà Tiểu Cửu lại vô cùng nghe lời, không chủ động ra tay công kích bọn họ, còn đem chính mình bảo hộ thật vững vàng sau lưng. Nhanh chóng tăng level tốt chính là ở chỗ này đây, vô luận bao nhiêu công kích phóng ra cũng đều né tránh rất dễ dàng. Hiện tại những chiêu thức của người chơi không nhiều lắm, mấy cái lưỡi dao gió kia của Ta Bá Nhất Tiểu Cửu chỉ , tuy thuộc tính khác nhau, nhưng cũng chẳng có chút ảnh hưởng nào đối với Tiểu Cửu. Cuối cùng Tiểu Cửu đánh chán, xuất ra một chiêu công kích vật lý có hệ sô sát thương mạnh một chút, đem bốn người bọn họ ném ra ngoài cửa hàng.
Không lâu sau liền nhận được tin tức hệ thống, Thiên Hạ Nhất Bá cùng Tiêu Dao Các trở thành bang phái đối địch.
Dù sao Ngải Tư cũng đã nói sẽ làm hậu thuẫn cho nàng, có muốn đổi ý cũng đừng hòng.
Chỉ chốc lát sau nàng nhận được tin nhắn từ Ngải Tư, không đợi hắn nói chuyện đã ném vào mặt hắn một câu, “Bang chủ Ngải Tư, ngươi cũng đừng trách ta. . . . . .”
“Không phải chuyện này!” Ngải Tư cũng nhanh chóng đánh gãy lời của nàng, “Kiều nàng với bang chủ Phong Nguyệt Cư xảy ra hút tranh chấp, ta hiện có chút việc không tiện ra giải quyết, ngươi đi xem tình huống một chút đi, dù sao cũng cách vị trí chỗ bang chúng ta cũng không xa lắm đâu.”
Choáng váng! Vũ Lam nàng vừa mới đắc tội với bang chủ Đệ Tam bang xong thì Kiều nhà chúng ta cũng tranh chấp với bang chủ của Đệ Nhị bang. Làm cho Vũ Lam cùng Ám Dạ chạy tới bên cạnh Kiều, tình huống đã muốn có điểm không tốt.
Là vì vấn đề về tài nguyên, Phong Nguyệt Cư cùng Tiêu Dao Các đóng quân cách nhau cũng rất gần, chỉ cách một rừng cây. Mà muốn xây dựng phòng ở phải cần một lượng gỗ rất lớn, lúc Kiều đang chặt cây liền đụng phải bang chủ Phong Nguyệt Cư tên là An, sau đó không biết vì chuyện gì mà đôi bên xảy ra tranh chấp. Thì ra kết quả là đám người Tiểu Phong cùng Vô Trần vốn đang ở trong bang chăm chỉ xây phòng cũng vất công việc lại mà chạy ra đây, bên Phong Nguyệt Cư cũng có vài người đi ra, Ngải Tư thấy ba người kia rất nóng vội, cho nên mới gọi Vũ Lam đi xem, dù sao bọn họ cũng không thể đắc tội với hai đại bang cùng một lúc được.
“Kiều, tình huống thế nào rồi?” Nàng đi đến ben cạnh Kiều, Kiều không nói gì nhìn bang chúng Phog Nguyệt Cư ở đối diện.
“Vị bang chủ Phong Nguyệt Cư kia hình như còn đi cùng với phó bang chủ của hắn nữa.” Kiều khẩn trương nói tình huống cho nàng nghe, “Kỳ thật ta cũng không nghĩ chuyện sẽ như vậy nha, hai người chúng ta đều cùng chặt cây, kết quả lúc một gốc cây lớn phía trước chém tới, ta chặt ở bên này sườn cây, hắn chặt ở bên kia sườn, sau khi chém ngã mới phát hiện thì ra còn có một người cũng chặt ở phía đối diện, đương nhiên ta không chịu đem cây này nhường cho hắn, sau đó không biết liền biến thành tình huống này từ lúc nào..”
Hai người này nghĩ gì mà làm chuyện thành ra thế này vậy? Nàng vì một cửa hàng mà kết thù, Kiều lại vì một…….cái cây mà kết thù. . . . . .
Người hai bên đều mang theo vẻ mặt mê man, chuyện này nên giải quyết theo khả năng thế nào đây? Bọn họ không ra tay quá nặng, thậm chí ngay cả tình huống cũng chưa làm rõ ràng.
Rất nhanh bang chủ Phong Nguyệt Cư dắt theo một người khác nữa tới đây, vừa thấy từ xa, thế nào cũng có phần nhìn thấy quen mắt vô cùng.
“Tiểu Lam??!!!” Bang Chủ Phong Nguyệt Cư là An đột nhiên kêu một tiếng.
“Ta dựa vào!!!” Thời điểm bang chủ cùng bang phó Phong Nguyệt Cư xuất hiện ở trước mắt mọi người, Vũ Lam đứng không vững mà lảo đảo một cái, may mà có Kiều đứng bên cạnh đỡ lấy nàng.
“Tiểu lạc ngươi làm sao vậy?” Kiều có điểm bất an nhìn nhìn nàng.
“Tiểu Lam? Đúng là ngươi sao!” Phó bang chủ là Tĩnh cũng lên tiếng , từng bước một đến gần bọn họ.
Ở phía sau Tiểu Phong, Vô Trần, Ám Dạ đã muốn kích hoạt xong trạng thái công kích, Vũ Lam vội vàng phất phất tay, “Đừng động thủ, đừng động thủ.”
Nàng thoát khỏi tay Kiều đang đỡ mình, tiến lên hai bước đứng đối diện với Bang chủ An cùng Phó bang chủ Tĩnh, sau đó chậm rãi mở miệng.
“Ba mẹ, thực khéo nha!”
Bùm bùm!!!!!!!!!!!!! Vũ Lam nghe được thanh âm đám người kia ngã xuống đất ở sau lưng.
“Ha ha, Tiểu Lam, con làm sao lại quen biết được đám người của Tiêu Dao Các vậy?” An giương mắt nhìn nhìn đám người phía sau nàng đang cố sức đứng lên kia.
“Con là Trưởng lão của Tiêu Dao Các mà…. ….” Không nghĩ tới cái người có tổng chiến lực tương đương với nàng tên An kia lại chính là ba ba nhà mình, nếu không phải ba tốn tinh hoa đi lập bang phái, nói không chừng đã sớm vượt qua nàng rồi.
“Nha, như vậy nha. . . . . .” Tĩnh có chút đăm chiêu, Vũ Lam bắt đầu mắng thầm hai người lười kia, từ tên mà có thể suy ra được, ba ba vốn tên đầy đủ của ông là Triệu Văn An, tên trong game lấy là An, mà mẹ vốn có tên đầy đủ là Liễu Tĩnh, tên trong game này liền thành Tĩnh. Dĩ nhiên là tên hai người họ hợp nhau tới mức mà còn ghép được từ nữa kìa…….!!!!!!!!!!!!!!
“Tiểu lam, chúng ta đến kết minh một chút được không?” Mẹ tiến đến nói nhỏ vào bên tai ta, “Hai ngày trước bởi vì vấn đề của cửa hàng, mẹ thân yêu của con đã trót đắc tội với bang chủ Đệ Tứ bang Liên Minh Sát Thủ là Thần Yến rồi.”
“Hắc hắc, mẹ à, người cũng giống con nha, con cũng vừa mới “chém” cho bang chủ đệ tam bang Ta Bá Nhất một cái.” Vũ Lam cũng cười tà nhìn mẹ mình, hai mẹ con các nàng cùng cười tới mức vô cùng quỷ di, khiến đám người phía sau tóc gáy thi nhau “chào cờ”.
“Kiều, chúng ta cùng Phong Nguyệt Cư kết liên minh được không?” Thủ phạm tạo nên chuyện này chính là Kiều, nếu như nàng không muốn, đã có Ngải Tư ở bên kia khuyên một chút là tốt rồi, kết liên minh thôi, nàng đắc tội một cái kết một cái, hắn khẳng định cũng sẽ không để ý nhiều.
Không nghĩ tới Kiều không trả lời lời của nàng, còn nhanh như chớp chạy đến trước mặt Bảo An nói, “Thúc thúc, ta tên là kiều, là bạn của Tiểu Lạc, vừa rồi thực xin lỗi .”
“. . . . . .” Nha đầu kia so với trong tưởng tượng còn nhu thuận hơn, nói không chừng nàng sợ tên hâm Ngải Tư nào đó nổi bão.
“Là bạn của Tiểu Lam nha, không vấn đề gì đâu, thúc cũng có phần không phải, vừa rồi ngươi chặt cây rất lợi hại nha, lần sau nhớ nói cho thúc thúc. . . . . .” Chỉ tỏng một chốc mà ba cùng Kiều đã nói chuyện phiếm , sau đó liếc mắt nhìn ID của nàng, “Tiểu Lạc. . . . . . Tiểu Lam! Tên của ngươi là Hội Lạc?”
“Ba ba ngươi làm sao vậy?” Vũ Lam tò mò nhìn vẻ mặt ông trở nên kích động.
“Làm con gái của ta, ngươi cũng dám tranh “ngôi vị” nhất bảng tổng lực chiến sao?!” An chỉ vào cái mũi của nàng, vô cùng bi thương lắc lắc đầu.
“Ba đùa con sao?????????” Vũ Lam dùng một tay gạt ngón tay An chỉ vào mũi mình ra, “Ba à, người bao tuổi rồi chứ, còn tranh với con nữa??????????????????”