Tình Đầu Quan Trọng Nhất Thế Gian

Chương 82: Cầu Hôn


Bạn đang đọc Tình Đầu Quan Trọng Nhất Thế Gian FULL – Chương 82: Cầu Hôn


“Em đây là đang cầu hôn chị sao?” Trình Cẩm Chi nghiêng đầu, mở to hai mắt.

Nàng không nghĩ tới Dung Tự sẽ nói chuyện này.
“Ừ.” Dung Tự nói, lại là bộ dạng bình thường trấn định.

“Tuy rằng bây giờ em còn chưa tốt nghiệp, phương diện kinh tế cũng không phải rất dư dả……”
“Đến đây.” Trình Cẩm Chi quay mặt về phía Dung Tự, xòe tay ra.

“Nhẫn đâu.”
Trình Cẩm Chi cũng không rụt rè chút nào.

“Nhẫn cũng không có, em còn cầu hôn chị?”
Tai Dung Tự nhất hồng, từ bên cạnh bàn lấy ra một chuỗi chìa khóa, lấy xuống vòng chìa khóa.

Dung Tự vẫn thật bất ngờ, vòng chìa khóa nhỏ bé, vừa vặn ngón tay cái Trình Cẩm Chi.

“Ngày mai mua, ngày mai chuộc cái này.”
“Có ai đeo ngón cái.” Chúa tể những chiếc nhẫn a? Trình Cẩm Chi dù oán giận như vậy, nhưng nhìn qua vẫn rất vui vẻ.

Nàng xòe tay, nhìn một chút ngón tay cái mình lóng lánh.
“Người thực hiện giấc mơ, dù sao cũng ít.” Dung Tự nắm ngón cái Trình Cẩm Chi, nghiêm túc nói: “Mặc kệ như thế nào, em đều sẽ bồi tiếp chị.”
Giấc mơ Dung Tự rất đơn giản, cùng Trình Cẩm Chi ở bên nhau, để mẫu thân trải qua những tháng ngày tốt đẹp.
“Thật nghiêm chỉnh.” Trình Cẩm Chi cọ lỗ tai Dung Tự.

“Chị vẫn là yêu thích bộ dáng ngày hôm qua của em.”
Trình Cẩm Chi chỉ là nói vậy, Tự Nhi nghiêm chỉnh, Tự Nhi xấu xa, nàng đều thích.

Nghĩ như này cũng đúng, Tự Nhi dạng nào nàng cũng yêu thích, vậy Tự Nhi cũng có thể tiếp thu bất kỳ dạng nào của nàng.

“Có em yêu thích chị, chị có thể làm một con cá mắm an an tĩnh tĩnh rồi.”
Dung Tự cười cười, ôm Trình Cẩm Chi vào trong lồng ngực.

Trình Cẩm Chi chụp vòng chìa khóa trên ngón tay, đăng Weibo.

“[khinh thường] đáp ứng rồi.”
“Ồ? Mèo sữa hiến thân làm vợ* rồi?”
[*nguyên văn 人 | 妻, không hiểu sao search toàn ra phim AV :)) có thể mang ý ba chấm thật vì tác giả để từ ngăn cách như vậy]
“[cười haha] Ngao tổng làm sao lại vậy a, đây là vòng chìa khóa mới tháo từ trên người xuống sao?”
“Hahaha được rồi, các fan Ngao dự trù mua nhẫn, truyền tống đến Quả Hồng mỹ vị.”
Quả Hồng mỹ vị, Quả Hồng, là cp Weibo của Dung Tự và Trình Cẩm Chi.

Account này thành lập rất lâu, gần như là lúc Trình Cẩm Chi mới vừa lên đại học.

Khi đó Weibo này cập nhật không quá thường xuyên, hiện tại không biết tại sao, độ sôi nổi phi thường cao.


Có vẻ như đã thành lập một hậu viện hội gì đó, Trình Cẩm Chi trước đã nói một lần, hi vọng những người ái mộ đừng tiêu pha làm chuyện gì.

Các nàng trong miệng đáp ứng, nhưng thỉnh thoảng gây quỹ hội, cho Trình Cẩm Chi cùng Dung Tự một niềm vui bất ngờ gì đó.

Trình Cẩm Chi mở ra “Quả Hồng mỹ vị”, đúng như dự đoán, Quả Hồng ghim lên một link gây quỹ.

Link đến từ chính “Quả Hồng mỹ vị”, số liệu gây quỹ là phi thường rõ ràng công khai.

Trình Cẩm Chi cũng coi như hoạt động mấy năm, không ít fan lúc trước, từ học sinh thành công tác Đảng, vài người công tác không tệ, thậm chí còn làm quản lí cao cấp.

Mà cái web chính thức này, chính là những người người ái mộ tự thành lập.

Hiện tại đã không lưu hành diễn đàn trang web, vì vậy diễn đàn này là cần yếu thỉnh mã*.
[*yếu thỉnh mã: có thể hiểu là mã mời, phải có mã này mới có thể đăng ký tài khoản]
Hôm sau Dung Tự mua nhẫn, Trình Cẩm Chi cũng để Dung Tự chia sẻ một chút, chỉ lo fans bên kia tiêu phí.

Dung Tự mua một cái nhẫn bình thường, nhưng đã đủ rồi, dù sao hai nàng hiện tại đều là học sinh, không cần thiết mua cái gì đặc biệt đắt tiền.

Đầu tiên Trình Cẩm Chi còn muốn Dung Tự đi cửa hàng trang sức mua hai cái.

Kết quả Dung Tự lấy học bổng, đi tới cửa hàng châu báu đặc biệt.
“Chuộc về rồi.” Dung Tự chia sẻ một bức hình vòng chìa khóa.

Ở trong bình luận cũng đăng ảnh nàng đeo nhẫn cho Trình Cẩm Chi.
“Đáng tiếc Cẩm Miêu của ta một đôi tay đẹp, lại không phải công.”
“Tự Nhi tay đẹp [chảy nước miếng].”
Mẫu thân Dung Tự bây giờ vẫn tại nhà, Trình Cẩm Chi chỉ có thể trọ ở trường.

Đến năm tư, lớp học các nàng người lên lớp càng ngày càng ít.

Không phải đi chạy thông cáo, chính là đi phim trường quay phim.

Nam Tuyền trong tay có không ít phim, chỉ trở về lên lớp hai lần, đừng nói chi là ở phòng trọ.

Thẩm Thu Như khoảng thời gian này, không còn quá bận chuyện tống nghệ nữa.

Nói là muốn nghỉ ngơi mấy ngày, xem thử chuyện ký kết.

“Cẩm Chi, cậu có muốn nói một chút với lão sư không?”
Lão sư lớp biểu diễn của các nàng, rất nhiều người là diễn viên.

Hoặc là có kinh nghiệm biểu diễn nhất định.


Trình Cẩm Chi bây giờ còn chưa ký công ty, Thẩm Thu Như kiến nghị nàng tìm lão sư hỏi một chút.
“Ừ được.

Tớ chuẩn bị tiến tổ rồi, đến lúc đó hỏi một chút.” Trình Cẩm Chi nói.
“Cẩm Chi, trong giới này, tớ cảm thấy cậu là đáng tiếc nhất.

Năm đó cậu là đệ nhị khóa chuyên ngành.” Thẩm Thu Như nói: “Còn chưa nhập học, mọi người trên mạng đã đặt cậu và Thượng Úy Úy cùng một chỗ.”
Thượng Úy Úy bây giờ là diễn viên trẻ được xem trọng nhất trong thế hệ mới.

Cũng không trách võng hữu chế giễu, nàng hiện tại xác thực chỉ là một tiểu võng hồng.

Đại võng hồng cũng không phải.

Các võng hữu nói nàng ở trường không chuyên tâm, bốn năm liền xuất hiện ranh giới với Thường Úy Úy cùng khóa.

Người người đều nói nỗ lực là tốt rồi, nhưng người người đều chỉ nhìn kết quả.

Trên thực tế, chênh lệch nàng và Thượng Úy Úy, cũng không phải bốn năm đại học này, mà là từ lúc mới bắt đầu, Thượng Úy Úy đã có tài nguyên không tệ rồi.

Phải nói, nàng còn là dính một chút ánh sáng của Thượng Úy Úy.

Năm đó nếu không vừa vặn đứng phía sau Thượng Úy Úy, nàng cơ hội làm võng hồng cũng không có.
“Nếu như Thích Tư Man không giở trò, tài nguyên cậu bây giờ không chừng cũng như Nam Tuyền.” Thẩm Thu Như nói.
“Cậu cũng đừng nâng tớ.

Diễn kỹ của Nam Tuyền tốt hơn tớ nhiều.” Điểm này tự mình biết mình, Trình Cẩm Chi vẫn phải có.

Mặc dù có vài đại minh tinh, diễn kỹ cũng gần như nàng.

Thế nhưng cũng không thể chỉ so sánh một hạng này với người ta, cảm thấy gần như nhau, liền oán giận thời vận không tốt.

Tuy rằng vận may xác thực không tốt.

Căn bản nhất vẫn là diễn kỹ của nàng.

Nếu như so với thảm, còn rất nhiều tiểu diễn viên diễn kỹ tốt không nổi được.

Trình Cẩm Chi vẫn rất biết an ủi mình, chí ít nàng bây giờ là tiểu võng hồng.

Không thiếu ăn uống.
“Kỳ thực tớ xem, kỹ xảo của cậu cũng rất tốt a.


Chẳng lẽ là cậu đẹp hơn Nam Tuyền quá nhiều?”
Trình Cẩm Chi nở nụ cười.

“Lão Thẩm, cậu không thể thấy Nam Tuyền không ở đây, liền tổn hại cậu ấy.”
“Không có.

Lúc cậu không ở đây, Nam Tuyền cũng nói với tớ.

Nhìn ảnh cậu tự chụp trên Weibo, cũng sắp bị cậu bẻ cong rồi.” Thẩm Thu Như nói.
“Còn may có Dương Thụ tiểu ca ca của cậu ấy, nếu như không có tiểu ca ca, phỏng chừng Nam Tuyền sẽ xuống tay với cậu.”
“Thật đó, Cẩm Chi.” Thẩm Thu Như nói: “Lúc nào trong nước mình biên kịch không tuyển vai diễn khuynh hướng thanh thuần vui tươi, vậy nhất định là mùa xuân của cậu.”
“Ý của cậu là, tớ lớn lên là một nữ phụ ác độc?”
“Cậu quá xinh đẹp rồi, không phù hợp thẩm mỹ khán giả phổ thông.” Thẩm Thu Như nói: “Tự Nhi nhà cậu có dự định tiến vào giới giải trí không? Tớ cảm thấy em ấy cho dù bây giờ tiến vào, cũng có thể vượt qua một nhóm lớn minh tinh.”
“Đừng xúi giục Tự Nhi nhà tớ.

Tớ mới không muốn em ấy bị nhiều người chú ý như vậy.”
“Đúng, còn có một điểm.

Cậu xuất quỹ quá sớm.

Công ty giải trí tốt một chút, đều bị cậu dọa chạy.” Thẩm Thu Như nói: “Hiện tại chính sách không ổn định, công ty thật vất vả nâng cậu hot, chân sau bị người báo cáo, tác phẩm truyền hình của cậu tất cả đều không gánh nổi.

Công ty giải trí sẽ không cân nhắc minh tinh không có tương lai.”
Ảnh hưởng xã hội không tốt, này thuộc về tình hình đất nước.
Khi Trình Cẩm Chi tiến tổ, Thẩm Thu Như cũng tiến vào phim trường đả tương du*.

Thẩm Thu Như hiện tại có chút danh tiếng, nàng ở một bên lúc nghỉ ngơi, còn bị vài tiểu cô nương nhận ra.

Tranh nhau tìm nàng muốn kí tên.

Hiện tại tống nghệ độ nhận dạng cũng rất cao.

Như Trình Cẩm Chi, dứt bỏ vòng nhỏ người, có thể nhận ra nàng, trên căn bản là nhận lầm.

Thời điểm không hot, ngươi như minh tinh kia, lại giống minh tinh này, lúc sau, tính tình Trình Cẩm Chi cũng tốt hơn.

Người khác nói nàng là ai, hỏi nàng muốn kí tên.

Nàng liền kí cho đối phương.

Nhìn đối phương gào thét mà đi, cũng hưởng thụ một chút kɦoáı ƈảʍ minh tinh? Để điện thoại xuống, nàng là tiểu tàng hình, cầm điện thoại lên, nàng chính là tuyến 18.

Trình Cẩm Chi lần trước fan Weibo phá một triệu, cũng không ít người để lại lời nói cho nàng.

“Có phú quý, đừng quên bản thân.”
[*đả tương du: hiểu tương đối là ở ẩn]
“Cuối cùng cũng đem Tiểu Mèo Sữa nhà ta nuôi thành đại minh tinh rồi.”
Một lần bị người nhận nhầm, Trình Cẩm Chi đặc biệt đăng một tin.

“Đều là giả dối.


Mỗi lần nhìn bình luận của mình, đều có thể phá ngàn a vạn a, còn tưởng rằng mình hot rồi.

Hiện tại nghĩ thông suốt, các ngươi đại khái cũng không đi ra ngoài.”
“Miêu, đừng nghĩ nhiều.

Chúng ta ở trên đường gặp ngươi, chỉ là không muốn bắt chuyện.” Các võng hữu trả lời.
Xem đi, đều là tổn hại nàng.

Ngẫu nhiên đến khen nàng, nàng đều phi thường quý trọng.

Nàng biết, khen nàng đều là fan chưa lâu.

Fan sau một thời gian ngắn, liền theo mọi người cùng nhau “hắc” nàng.
Đang biểu diễn một lần tự sát hoàn mỹ, Trình Cẩm Chi lại sát thanh rồi.

Nàng tại trong bộ phim này chỉ có vài cảnh, trọng đầu hí* vẫn là tự sát.

Không biết có thể đăng hình ra ngoài không, lần trước phát huy quá tốt, người ở trên nói quá đẫm máu bạo lực, miễn cưỡng cắt cảnh duy nhất của nàng.

Bị chuyện cắt như vậy, một lần hai lần còn có thể hơi buồn bực, cắt nhiều rồi liền thấy vô vị.

Tiểu minh tinh, không thể đóng một bộ phim hai bộ phim là có thể cho ngươi bạo hồng.

Mang theo tâm thái này, chỉ cần đoàn phim phát thù lao đúng hạn cho nàng, vậy thì nghe đạo diễn an bài đi.
[*trọng đầu hí: phim thiên về ca hát hoặc học thuật]
“Diễn rất tốt.” Dung Tự phi thường cổ động, đưa khăn mặt lại đưa nước cho nàng.
Phảng phất như Trình Cẩm Chi vừa ném được 3 điểm.

Đoạn đường tiến tổ này, cũng là Dung Tự cổ vũ.

Hôm qua, lão sư nhiếp ảnh đều đã ngủ thiếp đi, chỉ có Dung Tự ngồi ở một bên nhìn nàng diễn.

Diễn đến rạng sáng 3, 4 giờ, lão sư nhiếp ảnh nước miếng đều chảy ra rồi.

Rời ống kính, phó đạo diễn cũng đã đi, chỉ còn một người Dung Tự xem.
“Ngày mai em phải về trường học sao?” Hai ngày nay, Dung Tự không có lớp, nên bồi nàng.

Hai người chen ở phòng xép lữ quán đoàn phim an bài.

Bộ phim này không có gì đại bài, phương diện dừng chân cũng là theo nguyên tắc ở gần.
Dung Tự gật gật đầu.

“Chờ em tan học, liền qua đây bồi chị.”
“Em đi đến đây, phải mất hai, ba tiếng, còn không bằng ở trường học nghỉ ngơi.

Đọc sách gì đó.”
“Trên đường cũng có thể đọc.” Dung Tự cười cười, giúp Trình Cẩm Chi lau mồ hôi.

“Đợi lát nữa chị còn phải đi đoàn phim, quay xong em dẫn chị đi ăn.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.