Đọc truyện Tiểu Vương Tử – Chương 12 tại website TruyenChu.Vip
Mười hai, tương lai không thể biết trước
Răng rắc một cái, thiếu chút nữa Harry ngã — được rồi, đây đúng là lần đầu tiên cậu nhìn thấy Snape mặc đồ ngủ, nhưng là…… kiểu dáng đồ ngủ cũng quá…… Harry chớp mắt mấy lần, cậu không phải nhìn lầm chứ?
Kỳ thật cũng không trách Harry nghĩ như vậy, phải biết rằng, khác biệt duy nhất giữa đồ ngủ của Snape với quần áo bình thường chính là, quần áo bình thường thoạt nhìn bó sát người một ít, đồ ngủ rộng hơn rất nhiều, chính là…… Nút thắt như cũ một mực cài đến cổ, nút cao nhất cũng sẽ không buông — nam nhân này, quả thực…… Không thể nói! Được rồi, có lẽ dùng từ này cũng không quá thỏa đáng, Harry nhún vai, nhưng là cậu vẫn cảm thấy, ngủ cần thoải mái , cho dù cậu còn bị nhốt trong gầm cầu thang nhà Dursley cũng vẫn mười phần yêu mến nơi duy nhất cậu có thể không cần phải đi xem sắc mặt người khác mà nhắm mắt lại ngủ thì là phương pháp cậu có thể gặp mặt cha mẹ mình — tại sao phải làm cho mình không thoải mái a?
“Ta giả thiết mắt cứu thế chủ…… Còn có thể nhìn được?” Snape bình tĩnh nói, Harry lập tức liền xù lông, cậu run run sau đó hít sâu một hơi nói với Snape:“Giáo sư, ngủ ngon.”
Snape không nói gì, xoay người mở cửa.
Snape ngẩn người, đóng cửa rồi lại xoay người.
“Prince ở bên ngoài.” Độc dược đại sư khô cằn nói.
“Ách……” Harry cũng sửng sốt,“Giáo sư, em nghĩ, nếu không…… Chúng ta nói chuyện?”
Nói chuyện? Cùng một Potter có cái gì nói được? Snape cũng không tin một Potter sẽ có năng lực tỉnh táo nói chuyện — được rồi, Prince cũng không phải là Potter, cậu bé là Prince, không phải sao? Anh đi qua kéo ghế ngồi xuống, cố gắng làm cho mình không cần phải châm chọc khiêu khích hoặc là trực tiếp cho cậu ta một bùa chú với Potter bé này:“Được rồi, Potter, xét thấy…… Đầu ngươi đã có 1% không còn là cỏ lác, như vậy, ta có thể nói chuyện với ngươi…… Về Prince.”
“Đúng vậy…… Giáo sư.” Harry nuốt nước bọt, cậu đem hết toàn lực không để cho mình xung đột với Snape — điều này thật sự là quá khó khăn , dù sao cậu chán ghét Snape giống như Snape hận cậu, mà…… Được rồi, cậu không biết vì sao đối với Prince cậu yêu, có lẽ…… Đúng là bởi vì cậu cần thân nhân huyết mạch tương liên cho nên Prince đến làm cho cậu nhìn thấy tương lai “đẹp”? Nha! Đẹp không đẹp cũng không phải trọng yếu, quan trọng là, Prince có ấn ký thuộc về cậu, mà cậu bởi vì ấn ký kia sẽ không tự giác đối với cảm giác của Prince phi thường mẫn cảm…… Merlin a! Cậu thật muốn hét lên — nếu như…… Nếu như không phải Snape hẳn là rất tốt!
Đương nhiên, Harry tin tưởng, trong nội tâm Snape tuyệt đối so với mình còn tức — bất quá cậu không nghĩ đến Snape sẽ cùng với nữ nhân kiểu gì kết hôn rồi sinh con…… Nha! Không! Được rồi, trên thực tế chính là cậu cùng Snape sinh!
Harry hỗn loạn vụng trộm liếc Snape — con mắt thẳng nhìn bụng Snape…… Có lẽ…… Tương lai cậu thật sự phi thường cường đại, rõ ràng có thể làm cho Snape sinh con! Nha! Cái này thật đúng là quá tuyệt vời! Hắc, Harry, ngươi quả nhiên là một Gryffindor! Không — không đúng! Từ từ! Đối phương chính là Snape a!
Được rồi, Harry hỗn loạn.
Snape nhìn cứu thế chủ cái gì cũng đều ghi tại trên mặt, thật sự cảm giác mình nên nguyền rủa cậu ta — chỉ có thể dùng Bế quan bí thuật làm cho mình tỉnh táo lại, Snape lại một lần khẳng định — tất cả Potter đều là hỗn đản.
Harry vẫn còn tiếp tục miên man suy nghĩ, cậu nghĩ như thế nào cũng cảm thấy đáng sợ, sau đó lại có một loại ảo giác mình phi thường vĩ đại — tiểu cứu thế chủ đáng thương hoàn toàn không biết mình sắp gặp phải cái gì.
“Dừng dùng não bọc đầy cỏ lác cùng óc giống như ba ba thân củ nước mủ của ngươi miên man suy nghĩ.” Giọng Snape trầm thấp giống như một khối băng lớn làm cho Harry thoáng cái thanh tỉnh lại, lại là một lần so sánh thần kỳ mà Harry đương nhiên biết rõ đối phương đang giễu cợt mình — được rồi, xem tương lai anh ta sẽ vì sinh con cho mình, Harry nghĩ, cậu hẳn là dễ dàng tha thứ người này, dù cho…… Dù cho vẫn là cảm thấy rất rất…… Thống khổ cùng với…… Cổ quái.
“Vâng, giáo sư.” Harry nhẹ nhàng trả lời, cậu cố gắng làm cho mắt mình không cần nhìn Snape, sau đó bắt đầu nghĩ Prince của minhg — hắc, nhìn cậu bé giống mình nhiều thế nào!
Cứu thế chủ Harry Potter cũng không phải là những động vật nhỏ Hogwarts khác, cậu tự mình đối mặt Voldemort trở thành cơn ác mộng bao nhiêu năm của thế giới pháp thuật, cũng từng vật lộn với tử xà sống nghìn năm, cậu đương nhiên biết rõ tương lai nguy hiểm đáng sợ thế nào, mà Prince đến cho cậu biết tương lai mình sống sót , chẳng những sống sót …… Có lẽ…… Cũng không có người vì vậy mà hy sinh! Như vậy…… Có phải là có thể nói, nếu như cậu hiện tại thật sự trở mặt với Snape, sẽ có ảnh hưởng rất lớn với tương lai? Ở trong nhà bà Cori, cậu nhìn không ít về điện ảnh cùng tiểu thuyết như vậy.
“Giáo sư…… Cái kia…… chuyện Prince, em nghĩ……”
“Cái gì?” Snape cười lạnh.
“Là như vậy, giáo sư Snape, cái kia…… em nghĩ giáo sư cũng cảm nhận được, chỉ cần Prince khóc, em sẽ…… Ách…… Cảm thấy toàn thân khó chịu, mà giáo sư giải thích nói là huyết thống ấn ký, e, nghĩ, cái này cũng là tương lai giáo sư với em…… Ân……” Harry không quá nguyện ý nói ra lý do này nhưng là cậu lại cảm thấy chỉ có lý do này có thể nói được.
“Nha, nhìn xem, cứu thế chủ vĩ đại hiển nhiên trong đầu nguyên bản 99% cỏ lác hiện tại tiêu giảm đến 98% .” Snape nhướng mày,“Nếu như ngươi cho rằng là như vậy, như vậy xác thực là như vậy.”
“Cái kia…… Giáo sư, nếu như…… Tương lai chúng ta không ở cùng nhau…… Thật sự…… Ách…… Sẽ làm Prince biến mất?” Harry chớp mắt,“Em ở nhà bà Cori nhìn một ít sách…… Nó viết về một ít thiết tưởng nhưng là em không nghĩ tới sẽ có người thật có thể xuyên qua thời gian — được rồi, em là nói pháp thuật rất thần kỳ.”
“Rất tốt, ngươi đã có thể biết về vấn đề này, như vậy ta giả thiết…… Mấy quyển sách này ngươi cũng có thể xem hiểu.” Snape huy động đũa phép lấy đến ba quyển sách dày, dừng một chút, Snape lại gọi tới một quyển từ điển,“Hy vọng…… Ngươi có thể ở trong một tháng xem hết, sau đó lại nói cho ta biết ngươi tính toán làm như thế nào.”
“Cái gì làm như thế nào?” Harry nhìn nhìn bìa sách, tên thoạt nhìn cũng làm cho người cảm thấy rất tối nghĩa — có lẽ chỉ có chính cậu cảm thấy tối nghĩa, nếu như là Hermione nhất định sẽ say sưa đọc nhưng là cái này cũng không đại biểu cậu không biết nội dung bên trong hoặc là cậu không biết ý trong câu nói của Snape,“Giáo sư, chẳng lẽ…… giáo sư cảm thấy em sẽ không muốn Prince?”
“Nha?” Đúng vậy đúng vậy, Severus Snape, chớ quên trước mặt ngươi chính là cứu thế chủ, hoàng kim nam hài Gryffindor, Potter thánh nhân, đương nhiên là một tên yêu mến “Hy sinh”. Snape bình tĩnh.
“Nếu như…… Em là nói nếu như,” Harry hít sâu một hơi, cậu tự nói với mình không cần phân cao thấp với Snape,“Giáo sư biết em sinh hoạt tại Muggle, trước…… Đúng vậy, em cái gì cũng không biết, em không biết mình là phù thủy mà không phải quái vật, cũng không biết cha mẹ mình là vì cứu mình mới hy sinh tính mạng, càng không biết — không biết mình là cứu thế chủ chết tiệt gì nhưng là hiện tại những điều này cũng không quan trọng — giáo sư, em muốn nói, em không biết…… Không biết tại thế giới pháp thuật, nam…… Nam cũng có thể có con!?” Harry đầu cũng không dám ngẩng lên, cậu biết rõ chỉ cần mình ngẩng đầu sẽ nhìn thấy Snape trào phúng, như vậy sẽ làm cậu mất đi tỉnh táo,“Chính là…… Chính là Prince xuất hiện, r, biết rõ cậu bé là con của mình, em biết rõ — loại cảm giác này…… Rất…… Ách…… Kỳ diệu. Em nghĩ giáo sư cũng sẽ có cảm giác …… Được rồi, em…… em muốn nói em cái gì cũng không biết!”
“Sau đó?” Snape nheo mắt, nghe một chút, nghe một chút, thánh nhân Potter nói gì! Nha, cái này thật đúng là…… tin lớn…… Từ thật quen thuộc a — quái vật!
“Ách!” Harry tựa hồ bị Snape bình tĩnh cùng ngữ khí trào phúng biến mất hù, cậu nhanh chóng nhìn Snape rồi lập tức cúi đầu,“Em…… Nếu như trước có người nói với em, em…… em trong tương lai sẽ cùng giáo sư…… Ách…… Em không phải có ý bất kính gì, chính là…… Chính là ý đó, trong tương lai em sẽ ở cùng giáo sư hơn nữa còn có một đứa con…… Em sẽ cảm thấy rất đáng sợ và sẽ hoàn toàn …… Ngăn chặn phát sinh chuyện này.” Harry dùng lực cắn răng của nói cho rõ ràng một chút,“Nhưng là, Prince xuất hiện, cậu bé sống sờ sờ , trong thân thể chảy máu của em,…… Đáng yêu, hoạt bát, tràn đầy sức sống – em nghĩ giáo sư hiểu.”
“Cho nên?” Không sai, dù thế nào không nguyện ý tin tưởng không nguyện ý thừa nhận đối phương nhưng là hài tử là sống sẽ động đậy, chảy máu của mình, trên người mang theo ấn ký của mình, cứ như vậy xuất hiện, căn bản không để cho người khác gạt bỏ.
“Em, giáo sư, dù cho…… em vẫn là không thích giáo sư, em nghĩ để hai chúng ta ở cùng một chỗ, có lẽ chưa đến bốn giờ chúng ta nhất định sẽ nguyền rủa đối phương — nếu như em được cho phép vận dụng đũa phép chỉ vào giáo sư — cho nên……” Harry gian nan nuốt nước bọt,“Cho nên, em nghĩ, vì Prince, chúng ta cho…… Dù cho…… Được rồi, kỳ thật em cảm thấy……” Cậu cảm thấy cái gì? Harry thật sự không biết mình nên cảm thấy gì!
“Dù cho cái gì?” Chẳng lẽ…… Thánh nhân Potter tính toán không làm thánh nhân? Snape có chút phẫn nộ.
“Em muốn nói dù cho chúng ta căm hận nhau nhưng vì Prince, ít nhất phải tranh thủ một cơ hội!” Harry hét lên,“Tương lai không thể biết trước, nhưng Prince lại là chân thật !”
Điều hướng bài viết Đăng bởi: admin