Đọc truyện Tiểu Tử Tu Tiên – Chương 5: Khò Khò trở lại
Trác Tru Trinh sau khi phục dụng Bối Linh Đan thì ngồi tọa thiền. Lúc này một cỗ hơi nóng và rát bùng lên trong bụng di chuyển từ từ tỏa ra khắp châu thân. Nguồn linh khí mong manh khó thấy được như có như không bắt đầu tụ lại nơi Đan Điền Thần rồi lại giao động qua Đan Điền Tinh. Một cỗ đau đớn như xoắn ruột gan vỗ lên gân cốt của Trác Tru Trinh. Luồng linh khí như có như không kia bắt đầu theo lộ tuyến của Nạp Khí Quyết vận chuyển và từ từ tôi luyện xương cốt của Trác Tru Trinh. Sau hai canh giờ linh khí kia đã chậm rãi vận chuyển được một vòng chu thiên lại bắt đầu một vòng mới.
Sau khi được ba vòng chu thiên thì dược lực trong Bối Linh Đan cũng tiêu tán hết. Trác Tru Trinh mở mắt cảm thấy cơ thể một cổ khoan khoái nhẹ nhàng, đâu đó trong cơ thể có thể có thể cảm nhận được một luồng khí vô hình đang tồn tại mong manh. Chưa kịp vui mừng thì Trần Anh đang ngồi chờ bên cạnh liền đưa cho hắn một lọ dược thủy ra lệnh:
– Lập tức uống vào.
Trác Tru Trinh không cần suy nghĩ liền dốc lọ dược thủy vào miệng. Dù sao cũng không tránh khỏi, thôi thì thống thống khoái khoái mà liều một lần. Mong ông trời không bỏ ta.
Đôi mắt lăng lệ của Trần Anh thấy thế liền dịu lại, bên trong ẩn chứ một tia thưởng thức. Hắn gật gù quan sát Trác Tru Trinh.
Khi dòng dược thủy chạy thẳng xuống bụng của Trác Tru Trinh thì bỗng nhiên một cỗ đau đớn xông lên như hàng vạn con côn trùng gặm nhắm cơ thể hắn. Tiếp đó là một trận nóng rực như thiêu đốt. Hắn đau đớn muốn ngất. Cơn nóng vừa dịu thì một trận hàn khí quét qua như muốn đóng băng cơ thể. Máu huyết chảy ra ngũ quan của Trác tiểu tử khiến cho khuôn mặt còn non nớt của hắn thật kinh khủng. Tất cả quá trình hắn cắn răng không một tiếng rên la.
Trần Anh nhìn Trác tiểu tử nằm bất động dưới đất mà lắt đầu ngao ngán, lại thất bãi nữa rồi. Hắn đưa tay lên mũi Trác Tru Trinh cảm thấy hơi thở thoi thóp bèn gọi người tới mang xác đi vứt ngoài bãi tha ma.
Nữa đêm, Trác Tru Trinh bị dược lực hành hạ rên rỉ:
– Ớ ơ ơ hờ ơ ơ.
– Beep, mật khẩu kích hoạt khởi động chính xác.
– Beep, mật khẩu kích hoạt khởi động tự động xóa. Lần khởi động sau sẽ được tự động kích hoạt.
Khò Khò lúc này được khởi động. Do nó đã có linh trí và tư duy riêng nên đã tự động xóa mật khẩu. Khi nó thấy chủ nhân Trác Tru Trinh bị dược lực hành hạ liền can thiệp điều hòa linh lực đang bị tán lớn sau đó bài trừ tạp chất độc hại ra ngoài.
Tại Trần Gia, khu nội viện phía Nam, Trần Anh đang bẩm báo kết quả thử dược cho cha hắn là Ngũ Trưởng Lão – Trần Vinh. Trần Vinh là một Trung cấp Luyện Đan Sư nhất phẩm, hắn đang cố trùng kích quan ải tiến vào Cao Cấp Luyện Đan Sư. Lúc ấy hắn mới có thể có cơ hội tăng cường thực lực cho Trần Gia. Chỉ còn hai tháng nữa là Phiên Thiên Phái tổ chức tuyển chọn đệ tử có tư chất ở Cù La Thành.
Các gia tộc trong thành đang ráo riết tăng cường thực lực cho những thiên tài của dòng họ. Trần Vinh có hai đứa con là Trần Anh và Trần Xiển. Trần Anh sinh ra tư chất không thể tu luyện nhưng nhanh nhạy, thông minh cũng là cánh tay đắc lực cho Trần Vinh. Còn Trần Xiển tu vi đã là Luyện khí tầng 6 chỉ còn một bước là Luyện khí hậu kỳ, khi đó chắc chắn sẽ được nhận làm đệ tử Phiên Thiên Kiếm Phái. Có điều đứa con này tư chất không tệ nhưng lại ham chơi lười biếng, vô lo vô nghĩ không để chuyện gia tộc vào mắt.
Trần Anh nói:
– Thưa phụ thân! Lại thất bại.
Trần Vinh thở dài đáp:
– Ào, ta biết rồi, ngươi cực nhọc rồi. Mai ngươi lại kiếm cho ta một tên thử dược và mua ít được tài. Bây giờ về nghỉ đi.
Trần Anh vâng dạ chắp tay thi lễ xong liền lui xuống. Trần Vinh nhìn bóng lưng đứa con mà tiếc nuối. Nếu tiểu tử này mà tu luyện được thì chính là nhân tài, đáng tiếc…
Bãi tha ma ngoài thành Cù La, Trác Tru Trinh tỉnh dậy cảm thấy toàn thân hôi thối, cơn đau từ trong nội tạng vẫn còn. Hắn không biết mình đã thoát thai hoán cốt tiến vào luyện khí kỳ tầng một, đã có thể luyện tinh hóa khí. Vì đây là bãi tha ma nên hắn cũng không nghĩ những tạp chất hôi thối bám trên người là từ trong cơ thể đẩy ra.
Bên trong, Khò Khò đang thay hắn hấp thu và chuyển hóa linh khí tái tạo cốt cách, nếu để những cao thủ tu chân biết hắn có thể tu luyện mọi lúc mọi nơi như thế này chắc chắn sẽ giết người cướp đoạt cho được bí quyết này. Vì trên cơ thể vô cùng hôi thối nên Trác Tru Trinh muốn đi tìm nguồn nước gột rửa. Nhưng vừa nhấc chân thì cơ thể bỗng nhẹ cẫng làm hắn té lộn nhào. Ngạc nhiên, hắn ngồi dậy và cẩn thận bước một bước, ngờ đâu một lần như vậy lại nhẹ nhàng vượt qua hai mét. Nên nhớ lúc này hắn chỉ là cơ thể của đứa trẻ sáu tuổi, cốt cách được linh khí tôi rèn qua làm cơ thể dẻo dai và có sức bật.
Hắn vui quá nhót nhảy qua lại như khỉ, nhảy đi nhảy lại một hội lại đến con lạch ngoài thành, thế là “tủm” một cái hắn nhảy xuống con lạch tắm rửa giặt giũ. Xong đoạn khỏa thân chờ cho quần áo đang phơi khô, đây cũng là đặc quyền của trẻ con: khỏa thân mọi lúc mọi nơi mà không mắc cỡ.
Ngồi một lúc hắn cảm thấy bụng đói cồn cào nên liền chạy vào rừng cây cạnh đó. Cây xanh cao chót vót, cỏ rậm rạp, ong bướm vờn hoa lá, trên bãi cỏ, Trác Tru Trinh đang ngồi cầm hồng tương quả nhai ngồm ngoàm, hồng tương quả to bằng cái tô mà hắn đã ăn hai trái rồi, trái này mọc đầy rừng, trong thôn cũ của hắn cũng có.
Đang ăn ngon thì hắn bỗng giật mình khi nghe tiếng người đi tới. Hắn liền sợ hãi trốn trên cây. Trác Tru Trinh sợ rằng đã có suy nghĩ: đám người ở thế giới này không một ai tốt, chỉ toàn là kẻ ăn thịt đồng loại.
Tiểu tử này vừa núp xong lại thấy một đại hán chạy tới.
– Phụp.
Một thanh phi đao phóng đến găm mạnh vào lưng đại hán đó, lực đạo mạnh đến nổi hất văng thân thể phải tám chục ký của hắn ngã nhào về phía trước.
Một tiếng cười âm lãnh phía sau khách bác tới:
– Chạy, có giỏi chạy nữa đi. Ha ha ha, để ta xem ngươi còn chạy như thế nào.
Đại hán trúng phi đao oán hận ngẩn đầu phun ra một búng máu trừng mắt nguyền rủa:
– Dương Kiền, Thiết Ba ta có chết cũng sẽ không tha cho ngươi, đừng mong moi được bí mật gì từ ta.
Nói xong giơ tay lên lên trán tự chấn đứt kinh mạch hồn tiêu phách tán.
Mọi việc diễn ra quá nhanh, Dương Kiền kia không ngờ tên Thiết Ba này lại dứt khoát tự vẫn nên không kịp cản. Hắn chạy đến bên cái xác của Thiết Ba để kiểm tra. Quả nhiên sinh cơ đã đứt, Dương Kiền vừa lục lọi vừa lẩm bẩm:
– Quả nhiên là hảo hán, nếu không phải đối đầu thì ta với ngươi có thể làm bằng hữu. Đáng tiếc, thất phu vô tội hoài bích có tội.
Lục lọi một hồi chỉ được vài ngân lượng và đồ lặt vặt, ngoài ra không còn gì, hắn thất vọng lảm nhảm:
– Ở đẩu? Là ở đâu, trên người hắn cũng không có, vậy thì ở đâu? Chẵng lẽ…
Nói xong vội vội vàng vàng phi thân về hướng lúc này hắn tới.
Không khí lại chìm vào trong yên lặng. Ánh nắng chiếu lên cái xác của Thiết Ba, chỉ còn tiếng côn trùng và dã điểu lâu lâu như khóc thương cho một hảo hán đã vẫn lạc.
Lúc này bỗng nhiên lên tiếng thúc dục:
– Chủ nhân! Mau mau đi xuống dùng Khống Thể Thuật.
– À ừ!
Trác Tru Trinh vội vàng leo xuống. Hắn cũng chưa kịp hỏi Khò Khò “tỉnh lại” lúc nào, liền chạy đến bên cái xác đưa hai ngón tay lên thiên linh cái của Thiết Ba. Một tĩnh điện thông qua ngón tay truyển vào não của Thiết Ba. Lúc này Khò Khò lại lên tiếng nhắc nhở:
– Chủ nhân! Mau dùng Trì Dũ Thuật. Ta sẽ giúp ngươi.
Bắt đầu từ nội thể Trác Tru Trinh truyền qua cơ thể Thiết Ba làm các vết thương từ từ khép lại sau đó “Thiết Ba” mở mắt rút cây đao ra nói:
– Đừng rời tay khỏi thân thể ta.
Nói xong ngồi dậy xếp bằng vận khí.
Tay của Trác Tru Trinh vẫn để trên đầu của Thiết Ba. Luồng khí nóng rực vẫn chạy từ người Trác Tru Trinh vào người của Thiết Ba. Đến khi Trác Tru Trinh cảm thấy sắp kiệt sức thì Khò Khò truyền đến tin tức bảo hắn dừng tay. Sau đó vẫn thấy Thiết Ba ngồi vận khí. Trong đầu Trác Tru Trinh vang lên tiếng Khò Khò:
– Chủ Nhân! Thân thể Thiết Ba đã được ta hồi sinh và khống chế. Hiện tại ta đang vận khí hồi phục tu vi. Tên tên Thiết Ba này tu vi đã là luyện khí tầng chín hậu kỳ.
Theo ký ức của hắn thì hắn là bang chủ Thiết Kình Bang. Thiết Kình Bang là thế lực hạng hai trong Cù La Thành, nhân số ba nghìn thành viên có tu vi từ luyện khí nhất cấp đến luyện khí thất cấp, bát cấp không có, chỉ mỗi mình Thiết Ba là có tu vi cửu cấp luyện khí. Cũng là do hắn có cơ duyên trong một lần đi vào sâm lâm gặp được Thanh Linh Thảo là một loại cỏ có là màu xanh như ngọc bên trong có linh khí chứa một lượng linh khí sung túc, nếu phục dụng sẽ giúp tăng một tầng luyện khí, nhưng tạp chất quá nhiều nên cần qua luyện đan. Thiết Ba mang về thành tốn hết 100 viên linh thạch mới mời được nhất phẩm đan sư luyện giùm. May mắn thành công, hắn thuấn lợi tiến vào cửu cấp luyện khí kỳ.
Thiết Kình Bang là tông bang hạng hai cho nên nhận được 1 Phiên Thiên Dự Tuyển Kỳ, nghĩa là một lá cờ đổi được một suất gia nhập Phiên Thiên Phái – cự đầu tại khu vực này. Ở đó toàn tiên nhân bay lượn khắp nơi, hô phong hoán vũ. Cao thủ luyện khí cửu cấp luyện khí kỳ vào trong đó chỉ có bưng trà rót nước mà thôi. Chỉ có tu vi luyện khí đại viên mãn mới có thể làm ngoại môn đệ tử.
Mà Phiên Thiên Dự Tuyển Kỳ là gì? Là chắc chắn có một suất trở thành đệ tử Phiên Thiên Phái thành nhân vật được vạn người ngưỡng mộ. Cho dù không được ngoại môn đệ tử thì cũng được làm ký danh đệ tử nhận được tài nguyên tu luyện dồi dào. Chính vì vậy mà Dương Kiền, một bằng hữu của Thiết Ba bày kế chuốc say sau đó đánh lén bất ngờ, hầu mong lấy được Phiên Thiên Dự Tuyển Kỳ nhưng bất thành. Vậy Phiên Thiên Dự Tuyển Kỳ giờ đang ở đâu?
Do ta mới tập viết và viết bằng điện thoại nên mong các đạo hữu bỏ qua cho những lỗi sai chính tả. Ta sẽ cố gắng hoành thiện hơn. xin được quý đạo hữu ủng hộ.