Đọc truyện Tiểu Thư Phá Phách – Chương 16: Sập bẫy rồi,nhóc à
2 ngày kể từ sau hôm bọn nó bị bắt tại trận,mọi thứ vẫn trôi qua êm đềm như không có chuyện gì xảy ra.Đáng ra bọn nó phải vui mừng vì không bị phạt mới đúng,nhưng chẳng hiểu sao trong lòng đứa nào cũng dấy lên 1 cảm giác bất an khó tả.Nhiều lần bọn nó cũng tính đi qua phòng giám thị hỏi cho rõ nhưng lại sợ“nhỡ thầy tha thật mà tự dưng mình đâm đầu vào chẳng phải quá ngu hay sao?” Vì chẳng đứa nào muốn mình trở thành người ngu nên cứ ngồi đấy,âm thầm mà gặm nhấm nỗi bất an trong lòng.
Cho đến ngày thứ 7,nỗi bất an của bọn họ đã có lời giải đáp
Giờ sinh hoạt,loa ở các phòng học đột nhiên được khởi động.Đầu dây bên kia vang lên tiếng ồm ồm không lẫn vào đâu của thầy Vỹ
“Alô alô…Sau đây tôi xin thay mặt nhà trường thông báo tới các em 1 tin vui.Chủ nhật tuần này tới lịch về thăm nhà nên các em có thể tự do ra vào trường mà không bị ai ngăn cản,nhưng nên nhớ là phải trở về trường trước 0h,nếu không sẽ bị tính là trốn trường đấy.Ngoài ra,chủ nhật tuần này nhà trường còn tổ chức cuộc tổng vệ sinh cho dòng sông Hà nên sẽ có ít nhất 70 em khối 11 phải ở lại trường”
Chưa kịp vui mừng vì chủ nhật được về nhà thì toàn thể hs khối 11 lại rơi vào trạng thái hoang mang khi biết mình rất có thể sẽ rơi vào tầm ngắm của thầy giám thị
Tiếng loa 1 lần nữa lại vang lên,vẫn là cái giọng nói nghiêm nghị đó của thầy,nhưng bọn nó có thể cảm nhận được có điều gì đó chẳng lành sắp xảy ra
“Đây là chuyến đi làm công ích nên đáng ra phải thông báo trước để các em tự nguyện mà đăng ký.Nhưng vì đã có những bạn biết trước và tìm tới thầy đăng ký,số lượng người tham gia cũng đã đủ nên thầy để đến bây giờ mới thông báo…”
Nghe đến đây,những người biết mình không phải ở lại thì thở phù nhẹ nhõm,còn những người biết mình đang nằm trong diện tình nghi thì đánh rơi 1 nhịp thở khi nghe thầy giám thị xướng tên
“Sau đây là danh sách những em đã đăng ký: Em Huy,Mỹ Anh,Lan,Nhi,Hải,Quân lớp 11A,em Phúc,Phú,Hà lớp 11B,em…”
Lần lượt 70 cái tên hết sức quen thuộc được vinh dự vang trên loa
Khoé môi nó giật giật,giờ thì có thể giải thích được tại sao họ đứng đó chờ bằng được bọn nó về chỉ để hỏi tên rồi bỏ đi.Rồi cả cái chuyện hôm trước thầy tha cho chúng nó nữa.Hoá ra tất cả chuyện này đều do thầy cố ý làm,thầy đã răng lưới từ trước và chỉ chờ chúng nó nhảy vào rồi tóm 1 mẻ để phục vụ cho chuyến đi quái gở kia
Trước khi loa bị tắt,thầy Vỹ còn nói 1 câu rất nhỏ mà bọn nó phải lắng tai mới nghe được
“Sập bẫy rồi,nhóc à”