Bạn đang đọc Tiểu Thư Nghịch Ngợm: Chương 9
Buổi chiều, gần đến giờ hẹn cả lớp, sợ hắn biết sẽ phá đám, không thì cũng xin theo mà nó thì đang cực ghét hắn nên cứ phải rón ra rón rén, bước ra khỏi phòng mà cứ ngó trước ngó sau, xem xét tình hình không thấy hắn đâu, chạy ra sân lấy chiếc xe yêu dấu nó phóng thật nhanh lên trường, tất cả đã tập họp đầy đủ chỉ còn chờ nó mà thôi.
-Trễ nữa nha lớp trưởng-Mai Thanh chống 2 tay vào hông nói.
-só ry, tại nhà có “địch”-nó vừa thở vừa nói-thôi giờ đi mau cho kịp
Đến trước nhà Ái Nhi, nó giả vờ trầm trồ:
-Oa, nhà cậu đẹp quá à!
-Hì, cảm ơn, đẹp thì có là gì, chỉ là sự buồn tẻ-Ái Nhi đáp trả, mặt khá buồn nhưng sau đó lấy lại phong độ rất nhanh-mọi người vào nhà đi, việc nhiều lắm đó.
11 cô gái bước vào, lấy đồ nghề ra làm những hộp quà lung linh nhất, xinh đẹp nhất nhưng thứ trong hộp thì lại….nói chung hộp đẹp bao nhiêu thì quà lại đối lập bấy nhiêu.
-Thanh, cậu điều tra được hết cả trường chứ-nó hỏi
-Khá khó khăn nhưng nhiệm vụ đã hoàn thành-nói rồi Thanh đưa ra một tờ giấy dài ghi cái gì đó.
-Ok, cám ơn cậu-nó cười
-Chuyện, có gì đâu-Thanh cười
Mai Thanh có khả năng nhớ rất tốt và cũng là 1 cây thông tin của lớp, không biết làm thế nào nhưng mọi thứ trong trường nếu muôn cô đều có thể biết hết.
Cả bọn hì hục làm cuối cùng cũng xong, cũng may chỉ làm cho con gái thôi chứ làm hết trường chắc sáng mai mới xong quá.
-Phù, may quá, xong rồi-nó vừa nói vừa quệt tay lên trán
-Mệt quá, tay mỏi rã rời luôn-Thanh than thở
-Để mình lấy nước cho các cậu uống-Nhi nói rồi đi xuống bếp.
-Để tớ giúp-nó cũng lon ton chạy theo sau.
Tại nhà bếp
-Cậu đã gặp anh ta chưa-nó hỏi
-Chưa, mình chưa đủ can đảm-Nhi trả lời, mặt hơi buồn
-Phải tự tin lên chứ, bạn của mình xinh thế này ai mà không mê-nó vừa nói vừa xoay người Nhi lại và mỉm cười.
Nhi cũng cười, nói chuyện với nó làm cô thấy vui hơn hẳn.
-Đưa nước lên ấy bà kia không họ hét cho 2 đứa bây giờ-nó nói rồi nháy mắt tinh nghịch
-Ừ-Nhi vừa nói vừa cười
Cả bọn uống nước tán gẫu vui vẻ một lúc thì ai về nhà nấy, chuẩn bị mọi thứ để sáng mai còn dậy sớm đến trường thực hiện kế hoạch 20/10 cho con gái trường Mary nữa chứ.
***
Vừa về đến nhà nó đã gặp ngay hắn trước nhà
-Em đi đâu về vậy-hắn hỏi
-Chuyện của tui không cần anh quản, hứ-nói rồi nó bỏ đi
-Nhưng anh là chồng chưa cưới của em-hắn nói với theo.
Dừng chân, nó quay lại
-Ai nói
-Lúc sáng em nói
-Có hả, chắc anh mơ á, anh mà có cửa làm chồng tui mới lạ, xí-nó tráo trở nói rồi lại quay ngoắt người bỏ đi để lại hắn tức tối nhưng chỉ biết lắc đầu rồi cười trừ
“cô nhóc này bướng quá, vẫn không khác ngày xưa là bao” hắn nghĩ thầm
***
Sáng 4h cả lớp đã có mặt tại trường, Ái Nhi vẫn với nhiệm vụ cũ là mở cổng trường cho cả lớp, tất cả bước vào lớp và vẫn như cũ, mọi người nhanh chóng chia thành 3 nhóm ở 3 khối đi làm “nhiệm vụ cao cả” của lớp.
Vẫn như mọi khi, đúng 6h, tất cả đã hoàn thành xong và chờ đợi kết quả của mình
-Báo cáo lớp trưởng, đã xong-Quân đưa tay lên đầu như các chiến sĩ báo cáo.
-Tốt lắm, có lời khen ngợi đến các đồng chí- nó cũng không vừa đáp trả lại khiến cả lớp cười ầm ầm
-Để khen thưởng các đồng chí, tôi quyết định cho cử các đồng chí nam lát nữa xuống căn tin mua đồ ăn cho các đồng chí nữ, giờ thì cho các đồng chí nghỉ ngơi- nó “phán” tiếp
-Hả???-bọn con trai đồng thanh
-Ồ Yeah!!-bọn con gái đồng thanh
-Các đồng chí nam có ý kiến gì hả?-nó hỏi
-Sao kì vậy, tự nhiên bắt bọn tui mua đồ ấy bà ăn là sao?-Quân ấm ức
-20/10-nó đáp ngắn gọn
-Haiz….!!!-cả bọn con trai thở dài, còn bọn con gái thì cươi toe.
Cả lớp đang ngồi nghỉ ngơi tám chuyện thì hắn tới, ngồi kế bên nó, hắn hỏi
-sao hôm nay đi sớm vậy
-Thích, thì sao?-nó trả lời cộc lốc
-Sao không chờ anh?
-Không thích
Nó cứ trả lời nhát gừng làm hắn ức chế không chịu nổi, liếc qua bàn nó thấy có cái bong bóng với hộp quà, hắn tò mò
-Của ai vậy?-hắn hỏi
-Bồ tặng- nó trả lời
-Xì, giỡn hoài, ngoài anh ra còn ai điên mà theo em chứ?-hắn vừa nói vừa cười khoái chí vì biết nó chưa có bồ.
-Anh…-nó tức tối nhưng nhanh chóng đáp trả-vậy ý anh là anh bị điên chứ gì
-Thì điên nên mới yêu em đó-hắn vẫn cười
-Đúng là đồ điên-nó hậm hực
Cả lớp thì rất hứng thú với cặp đôi này, nhìn 2 người y như con nít ấy, cứ thấy 2 ngồi nói chuyện là lại mắc cười và lắc đầu bó tay.
Nhìn xung quanh nó mới để ý là đứa con gái nào cũng có quà, ngẫm nghĩ một lúc mới nhớ hôm nay là 20/10, hôm qua hắn đã chuẩn bị quà cho nó mà quên mất vì sáng nay nó đi học sớm quá.
***
Giờ học cuối cùng cũng đến, cũng may hôm nay tiết đầu tiên là tiết cô Phương nên kế hoạch được tiến hành dễ dàng hơn.
Lần trước là sợi thun còn lần này mấu chốt là ở cái bong bóng, các quý ông của lớp 10C (trừ hắn) đã bơm vào đó 1 cái khí…không được thơm cho lắm nếu không muốn nói là hôi, khí đó chính là ammoniac NH4 (mình chỉ nhớ sơ sơ thôi nếu sai thì mọi người cứ tưởng tượng là khí đó hôi lắm cũng được nhé, môn hóa mình hơi bị…í ẹ 1 chút :D), còn hộp quà thì trong mỗi hộp quà là 1 con sâu róm thật. Còn nữa, ở ngoài hộp quà là 1 mảnh giấy nhỏ ghi dòng chữ: tặng em, người anh yêu, kí tên là tên người con trai mà cô gái đó đang thầm thương trộm nhớ . Riêng 10C thì khí hôi đó được chuyển thành hương hoa dìu dịu còn hộp quà thì là những món quà xinh xinh do “quý ông 10C” tặng, riêng giáo viên thì có cà 1 hộp quà và cái bong bóng to…gấp 3 lần học sinh, nội dung ghi chú tương tự học sinh được đặt tại bàn của mỗi giáo viên nữ, của cô Phương thì được lớp để riêng trong lớp.
Các học sinh nữ thấy “người trong mộng” của mình tặng quà thì cứ săm soi mãi chờ bạn bè đến để khoe, ai nấy đều hết sức vui vẻ, mọi người đều cười đùa mơ mộng đến lúc thầy cô ước vào lớp, thấy các lớp A, B vui vẻ, mấy cô cũng lấy quà của mình ra, mọi người vui vẻ cùng nhau mở quà, quà vừa mở ra xong thì……
-Á á á- những tiếng thét long trời lở đất, trường muốn nứt ra
Có những cô gái vì quá sợ hãi mà khóc thét lên rồi ngất đi, đúng lúc đó thì
Bùm! Bùm!…
Những cái bong bóng nổ ra 1 mùi “thơm” bay ra khiến ai cũng phải bịt mũi lại và chạy nhanh ra khỏi lớp để không bị “chết” vì thiếu oxi. Cả trường loạn lên hết, lớp học vừa bị “khí lạ” xâm nhập vừa có những con xâu ghê gớm bò ngổn ngang, cả phòng giáo viên cũng bị hôi do các giáo viên nữ để những cái bong bóng ở lại. Nói chung cái trường bây giờ không khác chi một bãi chiến trường.
Riêng 10C thì vẫn đang tận hưởng hương hoa dìu dịu dễ chịu, những món quà bé bé xinh xinh do các “quý ông 10C” tự tay làm, cô Phương thì cũng đang ở cùng lớp, mở món quà ra với những món quà đáng yêu cũng do tự tay bọn con trai làm khiến cô cảm động vô cùng. Lớp đã che màn hết lại nên cô không hề biết rằng ngoài kia đang hoạn loạn, khẽ vén cái màn lên, ngó ra ngoài nó không thể không cảm thấy khoái chí, đá mắt với các thành viên khác trong lớp tỏ ý “đã thành công” làm hắn ngồi kế bên tò mò vô cùng, trong đầu không biết có bao nhiêu là dấu “?” nữa.