Tiểu thư hồn nhiên và hotboy lạnh lùng

Chương 17


Bạn đang đọc Tiểu thư hồn nhiên và hotboy lạnh lùng – Chương 17

Chap 17:
Đặt nó xuống giường, lại 1 lần nữa hắn được ngắm nhìn gương mặt đáng yêu ấy. Sự bình yên, đáng yêu như thiên thần. Khẽ mỉm cười, hắn bắt đầu nhớ lại những kỷ niệm đẹp…câu nói “Anh sợ sẽ làm người ta khổ hay sợ người ta làm mình khổ. Nếu thế thì chết đi!” của nó khiến hắn phải nghĩ nhiều lắm. Đúng, hắn sợ gì chứ…tình yêu mà sợ thì yêu làm gì! Giờ hắn đã xác định được, hắn yêu nó…hắn đã yêu nó thật rồi. Hắn sẽ đeo đuổi nó đến cùng…nhất định thế! Khẽ hôn lên trán nó…hắn thì thầm:
-Sẽ ko lâu đâu. Em sẽ là của anh. Cô bé dâu tây ạ!-Lúc lâu hắn cũng chìm vào giấc ngủ, tay nắm chặt tay nó. Ánh mặt trời rọi qua kẻ lá…xuyên khung cửa sổ đậu lại trên gương mặt nó làm nó thức giấc. Dụi mắt, nó bất chợt vui vui khi nhìn lại bàn tay kia. Và….thay vì rút ra nó lại đan ngón tay mình vào ngón tay hắn.
5 phút…
10 phút…

20 phút…
Nó vẫn cứ nhìn hắn mãi. Nheo mắt lại, hắn thấy nó đang chăm chăm vào mình thì trố cả mắt, nó đỏ mặt ngồi bật dậy. Người đau như búa bổ…nó suýt xoa. Hắn thấy vậy ôm nó vào lòng, vuốt mái tóc rối của nó. Siết chặt hắn hơn…nó ko định hướng được mình đang làm gì nữa rồi…
“Kettt..”tiếng cửa phòng nó nhẹ mở. Phải, nếu ko có tiếng mở cửa ấy chắc 2 người ngồi ôm nhau…đến già luôn quá! Key cười xòa nhìn 2 đứa đang vội buông nhau ra mặt đỏ như gấc chín.
-Sao thế? Minh à…muốn cua e tao thì mày phải bước qua xác tao đã! Haha-nhìn anh cười thế này ai biết được cái nỗi buồn tột cùng chôn giấu trong người nhỉ, cũng đâu sai…anh rất giỏi che đậy cảm xúc mà và rất thành công đối với 1 đứa lúc nào cũng hồn nhiên như nó.
-Mày cứ…-hắn đỏ mặt tía tai nhưng chẳng nói được lời nào.

Cả 3 người bước xuống nhà, đập vào mắt là cảnh Leira với Khánh rượt nhau vòng vòng kém theo tiếng rủa mắng điếc cả tai. 2 đứa này bộ ko cãi nhau là ăn ko ngon ngủ ko yên á!
-STOPPP!!!!-Nó hét lên, đã mệt còn gặp cái lũ loi nhoi như con dòi này nữa…rõ khổ! Nó ko hỏi lý do đủi nhau đơn giản vì nhiều khi buồn quá ko có gì làm gây lộn cũng nên. Lời nói lập tức có hiệu nghiệm. 2 đứa về bàn ăn ngồi cắm cúi nhâm nhi ko thèm mời anh chị mình cùng dùng. Mọi người ăn trong không khí im lặng bao trùm…ai cũng theo đuổi ý nghĩ riêng…cảm xúc riêng…ko ngoại trừ Leira và Khanh…
Chả là ban nãy, Leira nấu đồ ăn sáng thì Khanh giở trò ăn vụng. Nhỏ phi lại định nhừ tử nhóc 1 trận thì vấp dây điện, kết quả là…nhỏ nằm trên người nhóc gọn bâng…môi chạm môi…nhịp tim ko biết bao giờ đã đập cùng nhịp…đơ 30s nhỏ cũng lòm còm bò dậy rồi dí nhóc quanh nhà dám can tội cướp đi nụ hôn đầu của nhỏ.
Vào trường học, ko khí lại náo nhiệt như mọi hôm. Cũng phải thôi…1 lượt 3 hotboy 2 hotgirl [đấy là theo m.n còn bọn nó thì bình thường như ăn cơm sườn] đi chung mà ko náo cũng uổng. Nhưng dường như có thứ còn náo hơn thì phải…chỉ tại là bọn nó ko ai quan tâm thôi!
***END CHAP 17***


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.