Bạn đang đọc Tiểu thư hồn nhiên và hotboy lạnh lùng – Chương 15
Chap 15:
“Tóc tách tóc tách” mưa nhỏ dần…Key chợt tỉnh, hít lấy 1 ngụm ko khí cho thư thả anh đi tìm bọn nó. Mọi người tập trung…mỗi người 1 tâm trạng ẩn chứa nơi con tim…Nó xung phong đi mua kem cho cả nhóm. Cầm bịch kem trên tay, nó hí ha hí hửng thì…
-Ưm …-âm thanh phát ra cuối cùng từ nó sau khi bị bỏ thuốc mê từ phía sau [cái màn này mình coi nhìu òi nè! ^^] 30’…1h trôi qua…cả bọn nháo nhào lên khi nó chưa về. Key…anh cảm nhận được nó có chuyện liền chạy đi trước để mặc mọi người gọi theo.
Cái điện thoại màu hồng in hình trái dâu-điện thoại độc nhất thế giới…cả bọn sững người…Key chết lặng cả, mặt tái mét… “ko thể nào…anh xin em đấy…đừng bắt anh phải như vậy được ko”-anh cầu xin nó…anh sợ…mọi chuyện lại như trước…anh ko thể mất người con gái này…tay bắt đầu run…anh nắm chặt lại làm mọi người lo lắng…lo cho nó 1 thì lo cho anh 10…
-Key! Key…ko sao…ko sao đâu…bình tĩnh lại đi…đi tìm nó thôi!-hắn phát hiện được điều khác thường thì lay vai thằng bạn thỏ thẻ rồi kéo anh theo…
“30’ nữa bom nổ…nhà kho XY…để tao xem tụi mày có bản lĩnh tới đâu!” hắn nhận được tin thì choáng cả lên…cái màu đen u tối bao bọc lấy cả bọn…từ đây đến nhà kho đó cũng phải 1 tiếng…có 30’ thì…Ko chần chừ…cả bọn phóng lên xe lao đi với vận tốc tối đa…Trân và Leira nước mắt dài nước mắt ngắn, hắn với Key mắt đều long đỏ…mặt tái mét…1 phần hắn lo cho nó…1 phần hắn lo cho thằng bạn mình…”Nguy rồi, chạy kiểu này thì mày chết trước đó Key!”
“Kít…” hắn vượt trước, chặn đầu xe Key. Với cái vận tốc giết người hiện tại của anh thì dừng lại ngay lúc này ko phải chuyện dễ…cũng may thắng lại kịp…lửa toé lên ở 2 bánh cuối chà sát mặt đường. Key mở cửa xe bước ra, người anh đầy mồ hôi nhìn hắn
-Mày điên à!!!!-Anh quát to
“Bốp” hắn nện cho Key 1 phát, máu nhỏ ra từ miệng anh…
-Trước khi cứu được Nhi thì mày là người chết trước đó-hắn vịn 2 vai Key bắt anh nhìn vào mặt mình-tao hiểu mày nghĩ gì mà, ko sao đâu!-hắn nói nhỏ nhìn Key, anh chỉ đáp lại bằng cái gật đầu, 2 người vào xe. Không khí bớt căng thẳng đi phần nào dù vận tốc của 4 chiếc xe ko giảm, ngược lại còn tăng hơn ban nãy…
Nhà ko XY
“Ào…” 1 nguồn nước lạnh tạt vào mặt nó, nhíu mày tỉnh dậy. Trước mặt nó giờ đây là 1 cô gái đang ngồi nhâm nhi ly rượu đỏ, mắt dán vào nó nhếch mép:
-Tỉnh rồi à!-cô gái bước chậm về phía nó, 1 tay nâng cằm nó lên. Phẩy tay, 3,4 tên bước lại, 1 tên tháo băng keo trên miệng nó ra.
-TRƯƠNG TUYẾT MAI, CÔ MUỐN GÌ!-Nó hét thẳng vào cô gái trước mặt-Tuyết Mai.
-Mạnh miệng dữ! Muốn cô buông tha anh Minh, anh ấy ko xứng với cô đâu…quên đi!-Mai cười giễu
-Thế hợp với cô à! QUÊN ĐI!!!! Tôi cấm cô làm bậy!!!
-Chậc…chết đến nơi rồi mà còn…-Cô ngưng giữa chừng nhìn nó từ trên xuống dưới. Nó đưa mắt nhìn theo, mồ hôi lạnh bắt đầu toát ra trên người nó. Xung quanh nó bây giờ toàn là bom, có 2 sợi dây, 1 đỏ 1 xanh và cái đồng hồ đếm giờ…5’49s…
“Rầm”-Key và hắn xông cửa vô. Trân và Leira ngưng nước mắt, 2 đứa bắt tay vào hạ gục cả 10 tên gần đó. Xong xuôi, anh lại gần nó nhìn khắp người…miệng nó nhoẻn cười nhìn anh 2 rồi gục đi…
-KEY!!! TRÁNH XA RA!!!-T.Mai la toáng
-Màu gì!!!-Anh đưa đôi mắt sắc lạnh về phía cô. “Anh…quên chuyện đó được ko?” Nước mắt cô bắt đầu rơi, đưa tay quẹt mặt:
-Thứ ko hi vọng.-cô lại yên vị trên chiếc ghế, nhắm nghiền mắt lại…chờ đợi…
Cả bọn lại rối…
10s…
9s…
8s…
7s…
6s…
5s…
3s…
2s…
“Bụp”
***END CHAP 15***