Bạn đang đọc Tiểu Thư Dịu Dàng Và Thiếu Gia Lạnh Lùng: Chương 28
Hắn kéo nó ra lấy xe, nó giật tay ra khỏi tay hắn vì hắn nắm mạnh quá, xem lại tay thì thấy nó đã đỏ lên do lúc nãy bị tách capuchino nóng đổ vào.
– Em có sao ko? Tôi xin lỗi. – hắn thấy tay nó đỏ lên thì luống cuống.
– Em ko sao. Anh dắt em đi đâu vậy? – nó cười rồi hỏi hắn.
– Em ko biết chân mình bị sao? Đã đỏ tấy lên rồi mà còn thản nhiên như vậy? Sức chịu đựng của em cũng ko tệ nhỉ? – hắn hét lên giận dữ, thấy chân nó như vậy thì ko kìm chế nổi cơn giận của mình mà hét lên.
Trong 1 góc khuất, có 1 người đang giật mình vì ko ngờ lại tệ đến nổi khiến nó bị thương như thế, cũng chỉ là muốn đụng nó 1 xíu thôi mà, nhưng nhớ lại những hình ảnh hắn với nó thân mật lúc trước mà máu lại sôi sùng sục, miệng nở nụ cười thâm độc đáng đời chị, xem ra phải đi cảm ơn người đã làm chị như thế này rồi!!
– Anh…anh biết rồi sao? – nó lắp bắp.
– Về. – hắn ko trả lời câu hỏi của nó mà mở cửa xe đi vào, nó thấy vậy nên cũng chạy vào xe ngồi. Lúc nãy hắn thấy nó từ nhà vs ra với nét mặt bình thường nhưng lâu lâu lại nhíu mày thì hắn đã thấy nghi ngờ, khi gần ăn xong hắn để ý thấy chân nó đỏ đỏ thì hiểu ra vấn đề.
******
Về nhà hắn kéo tay nó vào nhà nhưng lần này là nắm tay bên kia tại sợ nó đau. Để nó ngồi trên ghế sofa rồi hắn đi vào trong lấy gì đó. 1 lúc sau thì thấy hắn cầm hộp sơ cứu vết thương ra bỏ lên bàn rồi ngồi xuống nhìn nó.
– Đưa chân đây. – hắn nói mà ko cần nó trả lời rồi cầm chân nó bỏ lên đùi mình.
– Anh…em… – nó ngại ngùng.
Hắn ko trả lời mà lấy thuốc bôi lên vết bỏng của nó. Nó nhìn hắn ko chớp mắt, nhìn hắn lúc này rất dịu dàng, ko lạnh lùng, kiêu ngạo như trên trường. Hắn bôi xong rồi cầm tay nó lên bôi tiếp vào chỗ bỏng kia làm nó giật mình nhìn hắn chằm chằm như vật thể lạ. Như cảm nhận có ánh mắt đang nhìn mình hắn ngẩng đầu lên thì chạm ngay ánh mắt của nó hắn nở nụ cười nửa miệng rồi hỏi:
– Em nhìn xong chưa?