Tiểu Thư Dịu Dàng Và Thiếu Gia Lạnh Lùng

Chương 27


Bạn đang đọc Tiểu Thư Dịu Dàng Và Thiếu Gia Lạnh Lùng: Chương 27


Tiết học trôi qua trong sự chán nản của cả bọn, ngoài trời thì mưa ko ngừng rơi, bầu trời âm u, trong lòng của nó có 1 cảm giác gì đó rất lạ, bồn chồn, khó chịu, bất an nhưng nó cũng nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ đó.
Reng…reng…reng
Cũng may là tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Sam liền tí ta tí tởn chạy qua chỗ nó nói:
– Xuống căn tin nhé Mun.
– Uk. – nó cười vui vẻ
– A! Chị xuống căn tin sao? Em đi với nhé!? – Tina từ đâu chạy tới nói với giọng con nít.
– Tất nhiên là được rồi. – nó nói rồi nắm tay Sam và Tina lôi đi. Sam thì tức giận ra mặt, Tina thì cười vui vẻ nhưng ko biết trong đầu đang nghĩ gì.
– Mấy anh nhanh lên. – Sam quay đầu lại nói to với bọn hắn.
******
Hôm nay căn tin lại náo nhiệt vì ko biết là ngày gì mà các hotboy của lớp A vip lại tụ tập đông đủ như thế, đây là cơ hội hiếm có của hs trong trường. Bọn nó và bọn hắn đi thẳng vào cái bàn trống gần cửa sổ ngồi. Thiên ga lăng hỏi:
– Hai em ăn gì?
– À cho em sanwich với coca là được rồi ạ. – Tina lễ phép.
– Hừ…tôi đâu hỏi cô. – Thiên buông 1 câu xanh rờn làm mặt Tina đỏ lên vì quê.

– Em…em… – Tina lắp bắp vì quá quê
– Hahaha…đáng đời. – Sam cười to để chọc quê Tina.
– Sam à… – nó gắt nhẹ.
– Thôi được rồi, ko nói nữa. – Sam nói rồi quay sang Thiên – lấy cho em…ưm…gì đây ta…à kem vani, sanwich, snack, coca,…
– Còn em? – Thiên vuốt mồ hôi trên trán rồi quay sang nó.
– Sanwich và capuchino ạ.
– Uk. Đợi anh chút nhé. – Thiên nói rồi quay lưng đi thì bị Kan gọi lại.
– Còn tụi tao? – Kan hỏi.
– Tự đi. – Thiên nói rồi phóng đi luôn mà ko biết đang có 1 ngọn núi lửa xém phun trào.
– Đồ cái thằng trọng sắc khinh bạn…hừ…anh mà gặp là mày biết tay… – Kan vừa đi lấy đồ ăn vừa rủa Thiên.
– Hắc xì… Thằng cha nào đang nói xấu anh vậy ta? Mà thôi, kệ, chắc nó ghen tị sắc đẹp của anh đó mà…haha…anh đây ko chấp. – Cơn tự sướng của anh Thiên nhà ta đang lên =.=
Hai người kia đi còn lại mấy khuôn mặt đang ngơ như con nai tơ của bọn nó và bọn hắn. Riêng Tina thì vẫn đang tức giận vì chuyện lúc nãy trong đầu ko ngừng suy nghĩ : tại mày là em của anh Đăng nên tao tha, chớ ko mày còn ngồi yên vị ở đây sao. Tuy trong đầu suy nghĩ vậy nhưng miệng vẫn nở ra nụ cười thân thiện nhất.
******
Bọn nó và bọn hắn đang ăn thì có 1 cô gái từ đâu chạy tới đụng trúng tay nó làm ly capuchino nó đang cầm trên tay đổ vào chân, nó giật mình nhìn lên cô gái kia.

– Xin lỗi…xin lỗi…tôi ko cố ý…cô có sao ko? – cô gái kia rối rít xin lỗi.
– Làm vậy mà còn hỏi là ko sao? – Sam gắt
– Tôi…tôi ko cố ý. – cô gái kia sợ hãi.
– Sam tớ ko sao đâu. – nó cười cười.
Cô gái kia rối rít xin lỗi rồi bỏ đi. Hắn nãy giờ vẫn im lặng, đưa giấy cho nó lau chân.
– Cảm ơn. Em vào nhà vệ sinh chút. – nó nói rồi đứng dậy đi vào nhà vs.
Nó lấy nước dội lên chân nhưng vẫn cảm thấy nóng và rát rát, nhìn xuống chỗ đó đã đỏ tấy lên, nhưng để mọi người khỏi lo lắng nó cố kéo váy xuống để che đi rồi đi ra với vẻ mặt bình thường.
– Cậu/chị/em ko sao chứ? – Sam, Tina, Rian, Thiên, hắn, Kan đồng thanh.
– Hihi…em ko sao mà. – nó vui vẻ
– Thật ko? – Rian lo lắng.
– Thật mà. – nó
– Uk.
– Mọi người ăn nhanh đi gần vào lớp rồi. – nó lảng sang việc khác.
******
Bọn nó và bọn hắn kéo nhau lên lớp, nó vừa đi được nữa bước thì hắn lên tiếng:
– Em ở lại tôi có chuyện muốn nói. – quay sang bọn kia. – lên lớp đi, xin cô tao với Nhi nghỉ ( anh này hôm nay ngoan, nghỉ học đã biết xin cô )
– Uk. Mày làm gì vậy? – Kan tò mò.
– Ko cần biết. – nói xong hắn kéo tay nó đi luôn để lại bọn kia đang ngơ ngác nhưng cũng nhanh chóng kéo lên lớp mà ko để ý cũng có 1 người đi theo nó và hắn từ lúc nào.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.