Bạn đang đọc Tiểu Thư À, Người Đừng Lạnh Lùng Nữa Được Không – Chương 33
– Xin chào, xin lỗi vì đã đến trễ. Một người phụ nữ người Anh, ăn mặc sang trọng bước vào. Đi theo sau bà là một cô gái xinh xắn, mái tóc xoăn vàng dài đến eo, cô cũng lễ phép chào:
– Chào bác, chào anh.
– Ha Ha, dù sao cũng sẽ là người một nhà, không phải đa lễ. Ba Bin đứng dậy bắt tay người phụ nữ kia. Bin vẫn ngồi đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn 2 mẹ con họ, tỏ rõ sự khinh bỉ.
– con trai, chào bác đi chứ con- Ba Bin lườm cảnh cáo- tôi xin lỗi, nó chiều quá hóa hư thế này đây.
Bin lườm ông rồi cũng đứng dậy chào hỏi:
– Chào bác, chào em.
Bữa ăn được diễn ra xuôn sẻ theo nghĩa đen của nó, Ba Bin và mẹ Anna nói chuyện rất vui vẻ, Anna thỉnh thoảng liếc Bin một vài cái còn về phần Bin, cậu chỉ chăm chú vào bữa ăn, không để tâm vào cuộc nói truyện.
Eli đứng ngoài cửa phòng Kyo, nửa muốn vào mà nửa muốn không, cô muốn nói chuyện với nó nhưng lại sợ nó đang ngủ. Đứng đấu tranh một lúc, cô quyết định mở cửa phòng nó, bước vào. Chủ nhân của căn phòng hiện tại vẫn còn an giấc trên chiếc giường kia. Eli tiến lại nhìn nó,bây giờ nó không khác gì nàng quận chúa cá tính với mái tóc tém đang ngủ trong rừng đợi chàng hoàng tử vậy. Cô mỉm cười rồi tiến về salon trong phòng. Đặt ly caffe nóng nãy giờ cầm trên tay xuống bàn, chợt cô thấy 1 cuốn sổ khá to đặt ở ghế. Eli cầm sổ lên và bắt đầu lật. Thì ra đây là cuốn sổ vẽ của Kyo. Eli lật từng trang ngắm nhìn những bức vẽ chính tay nó vẽ, đa số đều là tranh phong cảnh bằng chì nhưng lại toát lên vẻ đẹp riêng của nó, Eli nghĩ nếu nó mà tham gia nghệ thuăạt chắc chắn sẽ rất nổi tiếng. Chợt cô dừng lại 1 bức tranh, mắt cô bỗng ánh lên 1 nỗi buồn , bức tranh này vẽ 1 gia đình gồm 3 người, 1 đơi vợ chồng trẻ và đứa bé , đứa bé này đang cười hạnh phúc và nó thật sự giống Kyo. Lật sang trang tiếp, vẫn là 3 chân dung 3 người hoh nhưng đôi vợ chồng có vẻ già hơn và đứa bé cũng đã lớn hơn, 3 người cười lộ hẳn sự hạnh phúc, eli đoán chắc chắn đây là pame Kyo. Cô im lặng lật sang trang tiếp, đôi vợ chồng trông vẫn như bức tranh thứ 2 nhưng cô bé trong tranh đã thực sự lớn nhưng khác với 2 bức tranh kia, không còn nụ cuời nữa mà thanh vào đó là ánh mắt buồn, lạnh lẽo. Eli để ý thấy 1 dòng chữ ở dưới, là một dòng chữ cổ xưa. Eli cũng đã từng học dịch ngữ nên cô có thể dễ dàng đọc nó:” Con nhớ 2 người, ” Eli có biết một chút quá khứ của nó, cô biết bên trong cái vỏ bọc lạnh lùng của nó là 1 con người cần sự che trở, cần sự sẻ chia. Eli lật trang tiếp theo- giấy trắng – trang tiếp nữa- vẫn giấy trắng – lật thêm – là chân dung của một người con trai, một người có vẻ đẹp hoàn mỹ, mái tóc bay bay như ngồi trước gió. Eli cười và lật sang trang tiếp, vẫn người con trai đó, anh đang ngồi cầm một ly caffe, mặt hướng lên bầu trời, môi mỉm 1 nụ cuời nhẹ, mắt nhắm nghiền như thưởng thức mùi vị của cuộc sống. Lật trang tiếp, lại là hắn ta, hắn đang nằm ngủ bên cạnh một cái cây, tay khoanh trước ngực, một chân duỗi thẳng, một chân co lên . Eli nhướn mày, “hình như đây là người yêu bà chằn kia thì phải “.
Bỗng cô thấy lạnh sống lưng, cảm thấy chuyện không lành sắp đến. Cô nhìn lên chiếc giường trong phòng, chiếc giường trống không ” Thôi xong” Eli chảy mồ hôi lạnh rồi từ từ đưa mắt về phía sau mình. Kyo đứng sau Eli, tay khoanh trước ngực, lông mày hơi nhướn lên ,Kyo nhìn Eli đầy hăm dọa.
-HiHi, chị dậy rồi à. Eli cười trừ, từ từ đóng cuốn sổ lại
Nó vẫn đứng như thế, không nói gì, nhưng nhiệt độ trong phòng đang giảm dần.
Eli lạnh sống lưng, vội vàng đặt cuốn sổ xuống.
– Chị uống caffe cho tỉnh táo nha. Eli cầm ly caffe đưa cho kyo.
Nó nhìn ly caffe đã vơi đi hơn nửa liền luờm Eli. Eli nhìn theo rồilại cuời trừ
– Em xin lỗi, em lỡ uống mất rồi
Eli đặt chiếc cốc xuống bàn, Bỗng thấy nhói ở tai
– Á Á chị chị, em biết lỗi rồi, đừng nhéo, đau quá, á á
Kyo đang nhéo tai Eli nói
– Dạo này gan cũng lớn ha
– đừng chị ơi, đau quá, lần sau em không dám nữa. Eli chỉ biết ôm tai, cố gắn gỗ tay nó ra nhưng vô ích
– Còn có lần sau??
– Không… Không có lần sau, chị ta cho em đi mà hix hix.
Kyo thấy cô như sắp khóc liền thả ra rồi ngồi xuống slong.
– a… Chị thật độc ác- Eli vừa nói vừa xoa tai nhưng bỗng thấy cái lườm của nó liền sửa- .. À ko, chị tốt bụng nhất hihi.
Eli tiến lại chiếc bộ đàm đặt trên bàn rồi nói:
– Mang một ly capuchino lên đây cho ta
chiếc bộ đàm trả lời:
– Vâng , thưa Nữ Hoàng
Xong cô tiến lại chố nó rồi ngồi xuống bên cạnh, quàng lấy tay nó, miệng cười đểu:
– Chịiii, nói em nghe, anh chàng trong kia là ai vậy. Eli nũng nịu nói
Kyo đang mở đôi mắt nãy giờ đang nhắm nghiền ra, lườm sang Eli, ý đừng có hỏi nhiều. Nhưng Eli vẫn nũng nịu, lắc lắc tay nó
– Chị, nói em nghe đi, anh ý tên gì vậy, là người thế nào.
Kyo chịu thua cái nhõng nhẽo của Eli, thở dài nói:
– Anh ấy là Bin, cùng tuổi với chị.
-.. Sao nữa, anh ấy như thế nào, gia cảnh thế nào. Eli dục
Kyo bỗng khựng lại, ngoài tên tuổi, ra, nó chẳng biết gì về gia đình của hắn cả, hắn cũng chưa bao giờ nói với nó biết.
Từ của phát ra tiếng gọi:
– Thưa Nữ Hoàng.
– Vào đi
Cô hầu gái bước vào rồi đặt ly capuchino trước mặt nó, sau đó cúi đầu đi ra. Khi cửa phòng đã đóng lại, Eli liền ngồi lên, nhìn thẳng vào Kyo, hỏi:
– Có phải đó là lý do chị thay đổi quyết định.
Kyo cũng ngước lên nhìn Eli ,rồi sau đó quay mặt đi, với lấy ly capuchino uống một ngụm. Eli thấy thái độ của nó liền khẳng định lời mình nói là đúng. Cô cười:
– hihi, lúc nào có dịp, chị cho em gặp anh ấy nhé, em phải cảm ơn anh ấy mới được.
Kyo cười, quay sang xoa đầu Eli:
– Nhóc , chị mà đem hành động của em hôm nay kể ọi người nghe chắc mọi người sẽ tảy chay nữ hoàng của họ đó. Nữ Hoàng gì mà chả ra giáng gì cả.
– Xí, chị thử xem, em xem sau khi nói, chị có thể rời khỏi đất nước Anh bé nhỏ này ko. Eli bĩu môi, đúng thật, trước mặt người dân, cô là 1 nữ hoàng quyền uy, lãnh đạm, chuyện này mà đem kể chắc cô không dám ra đường nữa.
– Em đã hẹn Tina ngày mai đến đây, nhưng nếu cần thiết chúng ta sẽ phải đến chỗ cô ấy.- Eli nhìn đồng hồ- Em có việc phải đi rồi, nếu chị muốn ra ngoài thì cứ thoải mái lấy xe nhé. Em dặn bọn người hầu rồi. Xong cô đứng lên tiến ra cửa, trước khi đóng cửa Eli còn ngoái đầu vào trong nói- Nè đi đâu thì đi, nhưng tối về ăn cơm với em đó nha.
Kyo nhìn cánh cửa đóng lại liền đứng lên, lấy bộ quần áo rồi đi tắm . Nó bước ra khỏi phòng tắm , mặc chiếc quần ngố rộng, dài đến đầu gối, áo phông trắng cổ tim, bên ngoài khoác chiếc áo sơ mi đỏ đen cộc tay, ống tay có sắn lên một chút, tay đeo chiếc đồng hồ thông minh, cổ đeo chiếc vòng đen có hình chữ thập. Nó cầm ví, điện thoại, kính và mội số vật dụng khác rồi đi ra ngoài, tiến về phía gara. Mọi người ,ai nhìn thấy nó cũng cúi chào, chắc đây là ý của Eli nên nó cũng ko nói gì, đi thẳng. Vào đến gara, một người vệ sĩ cúi đầu chào nó, nói:
– Cô Kyo, cô muốn đi xe gì ạ.
Kyo không nói gì, nhìn xung quanh. Nói là gara nhưng đây chả khác gì nơi chưng bày cái loại xe trên thế giới cả, từ những siêu xe đến những chiếc xe cổ có tuổi thọ rất lâu đời. Có cả những chiếc mô tô, xe đạp mọi kiểu dáng, nhìn sơ qua thì có thể đoán rằng trong đây có đến hàng Trăm chiếc . Kyo lắc đầu, sở thích của nhóc này đúng là..
Nó nói với người vệ sĩ:
– lấy cho tôi chiếc kia đi. Nó nói rồi chỉ vào chiếc Hennessey Venom GT Spyder màu đen bóng đẹp mắt.
Người vệ sĩ cúi đầu rồi tiến tới, lái chiếc xe trước mặc nó.
– Cô có cần tài xế không ạ
– Không cần.
– Vâng,.-tên vệ sĩ nói- Mỗi xe đều có vũ khí để phòng thân, nó được để ở khoang rỗng gần tay lái, tất cả các xe đều được thay kính chống đạn hết để đảm bảo an toàn…
Hắn đang luyên thuyên mội số thứ thì Kyo xua tay:
– tôi biết rồi.
Tên vệ sĩ hiểu ý, tránh đường cho Kyo. Nó lên xe, đeo kính đen vào và mở mui xe ra. Sau đó đạp ga phóng thẳng để lại người đằng sau ho sù sụ vì hít bụi