Zac là sản phẩm của một lần rò rỉ độc chất thấm qua màng hóa-kỹ và đọng lại nơi một hang động biệt lập sâu dưới Hầm Thấp Zaun. Dù mang xuất thân hèn mọn như vậy, Zac đã phát triển thành một thực thể biết suy nghĩ cư ngụ trong các đường ống của thành phố, thỉnh thoảng lộ mặt giúp đỡ những ai không thể tự cứu mình hoặc tái thiết cơ sở hạ tầng đã hỏng hóc của Zaun.
Một nhóm trẻ con Zaun lần đầu đụng độ Zac khi chúng ném đá xuống vũng hầm và có vài viên đá bị ném trở lại. “Hồ Ném Trả” trở nên nổi tiếng với cư dân Hầm Thấp Zaun, và cuối cùng thu hút sự chú ý của một bè lũ hóa-sư hắc ám. Mặc cho dân địa phương phản đối, các hóa-sư hút chất dịch dưới hồ vào thùng và mang về phòng thí nghiệm.
Sau một loạt thử nghiệm được thiết kế để kiểm tra kỹ thuật cường hóa âm dương tính, các hóa-sư khám phá ra khối đông trong vũng dường như có khuynh hướng ảnh hưởng tinh thần. Nói đơn giản, nó sao chép lại mọi kích thích đưa ra. Nếu được đối xử tốt, nó đáp lại bằng niềm vui thơ trẻ, nhưng khi thử phản ứng với đau đớn và công kích, các hóa-sư đã để mất nhiều tay chân cường hóa trong vụ phá hủy sau đó.
Đa số hóa-sư cho nó chẳng là gì hơn phản xạ đơn giản, nhưng hai trong số họ không chắc lắm. Họ nghi vấn về tính đạo đức của các thử nghiệm hoàn toàn dẫn tới việc sản xuất một sinh vật với sự hung bạo không gì sánh nổi. Khi đào sâu hơn, cặp đôi phát hiện dự án được tài trợ bởi Saito Takeda, một Hóa-Chủ nổi tiếng với tính bạo lực và những cuộc chiến băng nhóm đẫm máu. Mục đích đã rõ ràng; Takeda muốn phát triển một đấu sĩ có thể bỏ qua mọi vết thương của nhân loại, len lỏi vào những nói con người không thể và tuân lệnh tuyệt đối. Họ cũng tìm được tên thật của dự án; Chiến Binh Zaun Vô Định Hình.
Cân nhắc mọi chuyện, hai hóa-sư thấy nó làm nhiều hơn là chỉ sao chép lại mọi kích thích đưa ra. Họ thấy các hành vi được biểu hiện mà không có kích thích cụ thể nào – những hành vi phù hợp với các chủng loài có tri giác. Họ gọi sinh vật đó là Zac và kết luận nó đang thể hiện hành vi của một thể sống có suy nghĩ, có cảm giác. Họ gửi các phát hiện đến đội trưởng đội tìm kiếm, nhưng chúng đều bị lờ đi.
Không muốn mọi việc chìm vào im lặng, họ bắt đầu những nỗ lực ngầm để chống lại quá trình dạy dỗ bạo lực của phần còn lại trong đội. Họ tìm cách chỉ cho Zac điều đúng sai, cho nó thấy những hành động vị tha và hào hiệp. Nỗ lực của họ đã có thành quả, khi Zac thể hiện nỗi buồn khi một nhà nghiên cứu bị đứt tay và phản ứng tệ khi người khác hạ sát một con chuột trong phòng thí nghiệm. Cuối cùng, họ không thể chịu nổi những thử nghiệm tàn nhẫn áp đặt lên Zac bởi các hóa-sư đồng nghiệp.
Một đêm, trong lễ tưởng niệm Ngày Tiến Bộ của Zaun, khi phòng thí nghiệm vắng người, họ cho Zac vào xe bồn và đưa nó đến một nơi hẻo lánh ở Zaun. Sau đó, khi hành động của họ bị phát giác, tay chân của Hóa-Chủ Takeda tỏa ra săn lùng. Nhưng Zaun rất rộng lớn, và hai nhà nghiên cứu thừa sức ẩn nấp. Họ tưởng mình đang trả tự do cho Zac, nhưng Zac không muốn được giải phóng, bởi giờ nó đã coi hai người là gia đình. Chỉ họ tử tế với nó, và nó muốn học hỏi thêm từ họ. Quả thật, họ rất hài lòng với phản ứng của nó, bởi họ đã quá gắn bó với Zac đến nỗi coi nó như con nuôi.
Để trốn khỏi thủ hạ của Takeda, họ thay đổi danh tính và diện mạo, thuê một ngôi nhà ở rìa ngoài Hầm Thấp, tránh xa mọi ánh mắt tọc mạch. Zac học cách bắt chước giọng nói của họ, và nhanh chóng thích nghi với việc biến đổi khối chất dẻo thành những dạng thức cần thiết để tạo nên âm thanh. Nó sống bên cạnh cha mẹ nuôi suốt nhiều năm, khi cần thì ẩn dưới vũng hầm hoặc trong khe nứt nơi vách đá. Cha mẹ kể cho Zac về thế giới nó đang sống, làm cách nào nơi đó trở nên tươi đẹp và ngập tràn kỳ quan. Họ cho nó thấy mặt trăng mọc lên qua đỉnh Cổng Mặt Trời, ánh sáng cầu vồng chơi đùa trên mái kính màu của đại sảnh thương mại Zaun, và vẻ đẹp náo nhiệt nơi trung tâm thành phố. Họ cũng giải thích thế giới này tàn nhẫn và khắc nghiệt ra sao, và Zac biết đôi khi người ta xấu tính và ác độc, thù ghét và thiên kiến. Zac chối bỏ các hành vì ấy và giúp cha mẹ mỗi khi có thể trong lúc họ dùng tài năng trợ giúp mọi người xung quanh mà không thu hút những chú ý không cần thiết.
Họ làm hết sức để điều trị bệnh tật, sửa chữa máy móc hoặc dùng hiểu biết về hóa-kỹ vào mục đích tốt. Đó là những năm tháng hoàng kim của Zac, nó lang thang khắp Zaun qua mạng lưới đường ống vô hạn cùng những khe nứt chằng chịt dưới nền đá. Zac là sinh vật có tri giác, nên đôi lúc quá nhiều kích thích từ môi trường có thể làm nó choáng ngợp và tạm thời hấp thụ cảm xúc mạnh mẽ nhất quanh nó, dù tốt hay xấu. Nó thường không thể ngăn mình ra tay tương trợ những kẻ bị áp bức bởi lũ du côn bắt nạt; dẫn đến nhiều tin đồn lan truyền khắp Zaun. Phần lớn truyện là về hành động giúp đỡ của nó, nhưng số khác gắn nó với những sự kiện hủy hoại khác; một nhà máy bị phá hủy hoặc một khe nứt đột ngột mở tung giữa lòng Hầm Thấp.
Cuối cùng, tin đồn cũng đến tai Saito Takeda. Hắn sai một nhóm thủ hạ cường hóa tới lấy lại tài sản của mình. Các hóa-sư cố gắng – nhưng chỉ hoài công – để tái tạo quá trình sản xuất Zac từ những giọt chất còn lại bên trong thùng. Takeda muốn lấy lại sinh vật đó, và đám tay chân vây chặt quanh nhà cha mẹ Zac để tấn công. Họ đánh trả, bởi họ là những nhà nghiên cứu hóa-kỹ và tất nhiên không thể không có biện pháp tự vệ, nhưng cuộc chiến không thể kéo dài mãi. Họ bị sát hại, dù Takeda ra lệnh phải bắt sống.
Zac lúc đó đang thăm dò ranh giới địa chất ngầm bên dưới Zaun, cảm nhận được nỗi đau của cha mẹ và vội vã chạy về giải cứu. Nó đến quá trễ, và đám tay chân không thể thấy thứ gì sánh bằng cơn cuồng nộ choán đầy nó khi nhìn thấy thi thể họ. Zac tấn công bằng một màn quật, đập, nghiền nát tàn bạo. Trong buồn đau và giận dữ, nó phá sập hàng tá căn nhà lân cận, và khi trận chiến kết thúc, tất cả lũ thủ hạ cường hóa đã tắt thở.
Khi cảm xúc trào dâng trong trận chiến rút dần khỏi nhận thức Zac, hối hận kéo đến khi nó nhìn thấy những ngôi nhà đã bị hủy hoại, và thề sẽ tiếp tục những công việc tốt đẹp cha mẹ đã làm. Nó giúp xây dựng lại những gì đã ra tay tàn phá, nhưng ngay khi hoàn thành, nó biến mất vào mạng lưới đường ống rộng lớn của Zaun.
Giờ Zac sống đơn độc giữa những đường hầm và hang động đan dưới Zaun, đắm mình trong những cảm xúc của cư dân thành phố. Đôi lúc chúng làm phong phú thêm tinh thần nó, nhưng những lúc khác chúng khiến nó buồn bã khi chứng kiến cả mặt tốt lẫn xấu của thành phố. Nó trở thành thứ gì đó như truyền thuyết đô thị của Zaun, một sinh vật bí ẩn đôi khi lộ mặt khỏi khe đá nứt hoặc một đoạn ống hỏng. Đa số lần nó giúp đỡ những ai đang cần, nhưng khi có rắc rối, lúc không khí thành phố chuyển màu xám xịt, sự hiện diện của nó có thể gây nên chấn động cực lớn.