Đọc truyện Tiểu Sát Tinh 2 – Chương 55: Lăng Di kiếm pháp
–—
Chử Đồng ngạo mạn:
– Bình sinh ta không bao giờ đấu với những kẻ vô danh, đấu với kẻ đó dù có thắng cũng không vinh quang, lão hãy báo danh cho ta biết lão là ai ?
Lão nhân râu quai hàm cất cao giọng sang sảng như tiếng chuông đồng:
– Tư Mã Phòng Tứ Xuyên đệ nhất đao chính là lão phu, chắc ngươi đã nghe danh rồi chứ ?
Chử Đồng khinh khỉnh:
– Tư Mã Phòng Tứ Xuyên đệ nhất đao ư ? Đúng rồi, ta nghe tên lão danh trấn giang hồ, đêm nay ta đổi lại cho lão cái tên là Tế Độ nhất đao, lão bằng lòng chứ ?
Tư Mã Phòng giận dữ:
– Lão phu xem tuổi tác của ngươi đến nay hãy còn quá trẻ, nhưng tự phụ quá cao, dưới mắt chẳng xem ai là gì cả. Sư phụ ngươi, lão đại kỳ nhân Vô Cực Dị Nhân không dạy ngươi về lễ độ, nay ta dạy cho ngươi một bài học giang hồ, tự hậu không còn khoe khoang, khoác lác nữa.
Chử Đồng vung trường kiếm:
– Đừng hồ đồ. Hãy xuất chiêu mau, thử xem lảo dạy cho ta một bài học hay là ta dạy cho lão.
Tư Mã Phòng rút thanh đoản đao bên lưng ra xuất chiêu Huyền ảnh đao pháp.
Ánh đao điểm tới ngay cổ họng Chử Đồng nhanh như làn chớp, bề thế khó tránh né.
Không chút chậm trễ, Chử Đông rung thanh trường kiếm một cái. Ánh kiếm vọt tới chặn ngay đao ảnh của Tư Mã Phòng, xa ngoài một trượng.
Chử Đồng xuất chiêu Lăng Di nhất thức để đo lường đao pháp của Tứ Xuyên đệ nhất đao Tư Mã Phòng.
Một tiếng xoảng rợn người nổi lên, hoa kiếm đao sáng rực đấu trường.
Tư Mã Phòng tháo lui về sau một bước, thanh đoản đao cầm nghiêng nghiêng.
Chử Đồng cũng lùi lại một bước, thanh trường kiếm hướng sang phía trái.
Hai đằng phóng ánh mắt ghìm nhau.
Chử Đồng nghĩ thầm:
– Chiêu thức Huyền Ảnh đao pháp của lão Tư Mã Phòng này rất lợi hại vượt hơn cả lão La Hán bội phần, nếu ta không xuất chiêu Lăng Di kiếm pháp nhị thức, làm thế nào hạ nổi lão, hơn nữa ta phải còn đối phó với bốn lão già kia và mấy mươi tên xạ thủ ám khí Quỷ Kiến Sầu đang đứng đàng xa chờ lệnh lão La Hán ám kích.
Thầm nghĩ xong, Chử Đồng quát:
– Tư Mã Phòng ! Hãy xem chiêu Lăng Di kiếm pháp nhị thức của ta.
Thanh trường kiếm trong tay Chử Đồng rung dài một cái.
Ánh kiếm vọt tới, hóa thành một đóa kiếm quang, không thể nhận rõ kiếm nào thật, kiếm nào hư, chớp tới trước ngực Tư Mã Phong giống như hằng trăm vì sao xẹt.
Bốn vị lão nhân áo gấm phía ngoài cùng quát.
– Lão huynh coi chừng
Tư Mã Phòng quát:
– Rất lợi hại.
Mồm quát, thanh đoản đao trong tay Tư Mã Phòng vung lên vạch mấy vòng tạo thành một bức tường đao ảnh che ngay trước mặt ngăn chặn vùng kiếm ảnh thực thực hư hư của Chử Đồng.
Một lọat đao, kiếm va chạm nhau âm thanh nghe rờn rợn, trăm ngàn tia lửa bắn xẹt mọi nơi.
Tư Mã Phòng kêu khẽ một tiếng đau đớn, lảo đảo tháo lui về phía sau ba bốn bước.
Nhìn kỹ lại, trên vai trái của lão nhân bị một nhát kiếm của Chử Đồng chém trúng, máu tuôn lai láng.
Rất may cho lão nhát kiếm chỉ chém phớt qua, bằng không cánh tay đã đứt lìa.
Tư Mã Phòng biến sắc đứng nhìn Chử Đồng không nháy mắt.
Phía ngoài mọi người dự khán hết thảy đều xôn xao cả lên,
Bây giờ bọn họ hiểu rõ chiêu Lăng Di kiếm pháp nhị thức của lão đại kỳ nhân Vô Cực Dị Nhân cao siêu ngoài sự tưởng tượng của mọi người.
Lão nhân áo gấm không râu hiểu ngay một mình Tư Mã Phòng chưa phải là đối thủ của Chử Đồng, liền nhanh chân bước tới đấu trường.
Lão nói:
– Tư Mã lão huynh, chiêu Lăng Di kiếm pháp nhị thức của gã tiểu tử năm đã từng đánh bại lão chưởng môn nhân phái Thiếu Lâm vô cùng lợi hại, một mình lão huynh sợ không thể kham nổi, chúng ta hãy hợp đấu mới mong thắng nổi tên tiểu tử ngông cuồng này.
Tư Mã Phòng khẽ gật:
– Đùng vậy, Thượng Quan lão huynh hãy giúp lão đệ một tay.
Tư Mã Phòng điểm huyệt cầm máu bên tay trái, song song đứng với lão nhân áo gấm không râu.
Nhìn lão nhân áo gấm không râu, Chử Đồng cất tiếng cười ngạo nghễ:
– Thế ra bấy giờ hai lão định hợp công đấu sao ?
Lão nhân áo gấm không râu gật đầu:
– Chiêu thức Lăng Di kiếm pháp nhị thức của ngươi quả là kì diệu, lão phu cũng muốn mở rộng kiến thức cùng ngươi đấu vài chiêu.
Chử Đồng khỉnh giọng:
– Báo danh !
Lão nhân áo gấm không râu cất giọng ồm ồm:
– Thượng Quan Linh chính là lão phu. Ta và Tư Mã lão huynh sẽ đấu với ngươi.
Chử Đồng nheo mắt khinh bỉ:
– Được. Hai lão hãy hợp công. Ta sẵn sàng cho hai lão trông thấy màu sắc võ công của đệ tử Vô Cực Dị Nhân lợi hại như thế nào, để hai lão không còn tự thị mình là bậc tiền bối nữa.
Tiên hạ thủ vi cường.
Chử Đồng nghĩ thầm như thế.
Không đợi hai lão nhân động thủ, Chử Đồng vung nhanh hai cái xuất ngay chiêu Lăng Di kiếm pháp nhị thức.
Trường kiếm chia ra hai phía, kiếm ảnh chớp tới Tư Mã Phòng và Thượng Quan Linh bề thế, độc hiểm gấp bội lần các chiêu trước đó bởi Chử Đồng đã sử dụng mười thành. Tư Mã Phòng và Thượng Quan Linh cũng chia ra hai phía, một sử dụng thanh đoản đao, một dùng trường kiếm tiếp đấu trường kiếm của Chử Đồng.
Chử Đồng chủ động nhờ chiêu Lăng Di kiếm pháp nhị thức nhưng Tư Mã Phòng và Thượng Quan Linh nhờ hợp công chi phối lối kiếm pháp kì diệu của chàng.
Qua mười hiệp giao đấu, hai vị lão nhân áo gấm và Chử Đồng chưa phân thắng bại.
Trận đấu tiếp tục kéo dài giữa song phương ba người.
Nhận thấy Tư Mã Phòng và Thượng Quan Linh đã cầm chân được Chử Đồng, Trang chủ La Hán buông tiếng thở phào nhẹ nhõm.
Lão nhân quay sang ba vị lão nhân áo gấm đứng gần đó, khẽ giọng:
– Chư vị lão huynh hãy nhân cơ hội này cùng với lão phu hợp công bắt tên tiểu sát tinh Tần Bảo cho rồi.
Ba vị lão nhân áo gấm gật đầu.
Ba vị lão nhân và Trang chủ La Hán cùng lượt phóng sang hai anh em Miêu Sơn nhị hùng.
Trông thấy bốn vị lão nhân lâm trận, Miêu Sơn Nhất Hùng Mao Toại quát:
– Nhị đệ chuẩn bị.
Miêu Sơn Nhị Hùng Mao Thử ứng thinh:
– Đệ sẵn sàng rồi.
Một tay ôm chặt thân mình bất động của Tần Bảo, tay Mao Thử vươn trường kiếm lên chờ bốn vị lão nhân đang phóng tới tiếp chiến.
Miêu Sơn Nhất Hùng Mao Toại cũng vừa rút thanh trường kiếm, mắt nhìn bốn vị lão nhân.
Trang chủ La Hán và bốn vị lão nhân đã đến nơi.
Lập tức, sáu người chia làm hai toán, trường kiếm, đoản đao vung lên, kiếm ảnh đao ảnh chớp lòa.
Trang chủ La Hán và vị lão nhân áo gấm mặt dài, đấu với Miêu Sơn Nhị Hùng Mao Thử.
Lão nhân áo gấm lùn thấp và lão nhân râu cụt đấu với Miêu Sơn Nhất Hùng Mao Toại.
Đao, kiếm va chạm nhau chan chat liên hồi, từng đóa hoa lửa bắn xẹt mọi nơi chẳng khác nào pháo hoa sáng rực khắp cả đấu trường.
Gần một trăm thuộc hạ chia thành nhiều đội ánh ngữ cả bốn phía đông tây nam bắc, đề phòng bọn Chử Đồng mang Tần Bảo thoát chạy đi.
Hàng trăm quan khách, đại hào phú, đại thương gia không biết võ công thảy đều kinh khòang đưa nhau ùn ùn chạy vào tòa đại sảnh lánh nạn.
Ngoài một trăm cao thủ Hắc Bạch chia làm nhiều tốp đứng chung quanh nhìn vào trận đấu.
Có một số cao thủ Hắc phải định xông vào tiếp trợ cho Trang chủ La Hán nhưng hãy còn phân vân chưa quyết.
Bọn họ phân vân vì nể nang Chử Đồng là đệ tử của Vô Cực Dị Nhân. Vị đại kì nhân tiếng tăm lừng lẫy lớp trước của sáu vị đại kì nhân sau này.
Quần hùng Hắc đạo không muốn gây oán thù cùng Vô Cực Dị Nhân, bởi sợ kiếm pháp thần diệu của lão, vì bọn họ chưa hay lão nhân đã chết trong cánh rừng Mê Lâm kì trận sau trận đấu giữa Đông Tà và Tần Bảo.
Hơn nữa quần hùng cũng ngại nếu Tần Bảo thoát hiểm, sau này chàng sẽ tìm đến bọn họ báo thù, tất cả đều không phải là đối thủ của chàng, sẽ chết một cách oan uổng.
Do đó trên một trăm cao thủ Hắc Bạch trở thành những kẻ dự khán trận giao đấu, không ngã theo một bên nào cả.
***