Bạn đang đọc Tiểu Cữu Vĩ Hồ: Món quà ~
– Gia Huy, dậy không thì bảo?
– Một chút nữa, một chút nữa mà…
– Cái thể loại giám đốc gì thế không biết, anh có chịu dậy không?
– Bố bảo anh nên đi muộn một chút để nhân viên cảm thấy thoải mái mà – Anh nói, tay ôm chặt chiếc gối.
– Vậy sao? Được, cho anh ngủ – Cô cười đểu, mặc kệ anh ngủ, rồi đứng dậy, bắt đầu….cởi chiếc áo phông đang mặc trên người ra, sau đó là áo ngực, rồi đến chiếc quần ngắn. Sau lại bò lên giường, nằm đè lên người anh khiêu khích, đôi gò ngực đặt gần miệng anh. Tay cô bắt đầu lộng hành, di chuyển vào trong chiếc áo mỏng anh đang mặc, xoa vùng bụng rắn rỏi, bàn tay cô mềm và lạnh khiến anh sởn da gà, nhưng vẫn lì lợm không chịu dậy, nhắm chặt mắt và ngủ.
Cô cúi người xuống, miệng nhẹ hôn lên ngực, rồi cổ anh. Người cô chiết ra mùi hương quen thuộc đầy khiêu khích, mắt đỏ quan sát từng biểu cảm trên mặt anh. Cô hôn lên cằm rồi má trái và phải, dừng lại ở miệng, chiếc lưỡi nhỏ khẽ liếm rồi tách miệng anh ra.
Anh như chịu không nổi nữa, tay cô đang lộng hành bên dưới anh. Mở choàng mắt, tay cầm lấy tay cô, đè ngược cô xuống. Anh nhìn cô chịu thua:
– Em đẹp lắm đấy vợ =_=|||
– Em biết….- Cô cười nham hiểm
Anh cúi xuống cắn mạnh lên ngực cô khiến cô rên lên một tiếng. Và rồi cái gì đến cũng sẽ đến………..
*****
Người cô cứ đau nhức âm ỉ, nhìn thủ phạm như vô tội đang thay quần áo bên kia, cô chu chu môi giận dỗi
– Anh có thể hay không lần sau nhẹ hơn một chút….?
– Là em khiêu khích anh mà…. – Anh nhìn cô cười gian
– Ách, được rồi….- Cô đứng dậy khỏi giường mặc trên người không miếng vải. Tay nhỏ cầm lấy chiếc cavas anh đang cố thắt trên cổ – Để em giúp – Rồi bằng những bước đơn giản, cô thắt chiếc cavas lại, chỉnh lại chiếc áo sơ mi anh đang mặc.
Anh cười, tay nhẹ ôm lấy eo cô, cúi người xuống hôn mạnh vào đôi môi đỏ ấy
– Em thật là khiến anh không muốn đi làm nữa đấy, Ly Ly!
Cô hôn chụt vào má anh, cười tươi
– Em biết mà… – Cầm lấy chiếc váy trên móc treo, cô mặc vào rồi tạm biệt anh đi làm.
Ngày nghỉ dài kì khiến cô cảm thấy nhớ trường lớp, ôm Ny Ny trên tay, cô cười cười
– Ny Ny, em nhớ chị Melry và chị Lan không?
Ny Ny ngoắt ngoắt đuôi.
Cô cười nhẹ, hôn chụt vào trán nó. Cô chạy lại giường lấy điện thoại và bắt đầu bấm số.
– ” Alo?” – Đầu dây bên kia là Lan, giọng nói chị có vẻ tức giận khi bị làm phiền – ” Gì thế quỷ con? “
– ” Cả chị Minh, đến nhà em chơiii” – Tay xoa xoa lông Ny Ny, cô cười khúc khích rồi tắt máy.
Lại bấm bấm số
-” Alo? Nhớ đến thằng bạn này nữa hả?” – Ron cười, giọng nhẹ nhàng như thuở nào
-” Đến nhà tớ chơi đi, tớ sẽ đãi tiệc các cậu”
-” Ok liền – Ron vui vẻ, lâu rồi cậu cũng chưa ăn cơm do cô nấu.
Cô lại chạy nhanh vào nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ rồi thay nhanh một bộ áo quần đơn giản.
Cô lấy chìa khóa chiếc tay ga của mình rồi đến gara, không biết giờ này bố mẹ làm gì nhỉ? (*Bố mẹ Huy)
Chào chú Mark, cô chạy thẳng đến nhà Bà Na Na và Ông Hoàng Minh.
Căn nhà khá là nhỏ nếu không nói là quá nhỏ, chừng 200 mét vuông, nhưng lại có một mảnh vườn không nhỏ chút nào, đầy đủ cây cảnh còn có cả hồ sen, thật biết hưởng thụ.
Chừng 20 giây sau có người ra mở cửa, là Hoàng Minh
– Bố ạ ! – Cô lễ phép cúi chào
– Ừ, con vào nhà đi – Ông vẫn lạnh lùng nhưng giọng nói rất ấm áp
Cô ngồi xuống ghế giữa phòng khách, nơi là bà Na Na đang ngồi một cách rất mất hình tượng mà ăn bánh. Bà có vẻ rất vui, cứ hỏi thăm này nọ suốt, cô mời bà qua nhà ăn cơm, cô sẽ làm tiệc và tất nhiên bà liền đồng ý.
Sau đó cô xin phép về, lại chạy xe qua nhà bố Kim Ngạn, cô bảo ông lát qua nhà ăn cơm, bố cô liền cười đồng ý.
– Dì Jenny không biết sẽ tới được không nhỉ…
– Dì ấy..bận chuẩn bị cho ngày huyết nguyệt rồi…- Ông ngập ngừng
– Vâng ạ, con về đây – Cô vẫn vui vẻ, nhưng khi ra cửa, cô lại mất đi nụ cười trên môi như nó chưa hề tồn tại trước đó.
Có lẽ đây sẽ là lần cuối cô nấu cho Kim Kim ăn, nên nó sẽ phải thật đặc biệt.
Cô ghé qua chợ và mua về một đống đồ, tới nhà đã liền thấy chị Minh, chị Lan, Melry và cả Ron đang ngồi chờ mình ở bàn trà trong vườn.
– Nào, qua đây – Cô gọi lớn
Mấy chị nhìn thấy trên tay cô có cả đống đồ, liền hiểu ra, chạy lại ôm đỡ.
Rồi cô chạy lên phòng, mặc mấy chị loay hoay rửa trái cây, cầm lấy lọ tinh dầu trong tay. Đuôi hồng lộ ra phất phất trong không khí, cô gọi bầy bướm tới giúp trang trí trrong vườn. Không bao lâu, bầy bướm đêm đủ màu từ đâu bay đến, trông thật rực rỡ và làm tối một khoảng sân nhà. Ai cùng ngạc nhiên vì sự kiện kì lạ đó, cô liền lệnh chúng tản ra, rồi hóa người thành những cô giúp việc xinh đẹp, bắt đầu đi lấy đồ trang trí ở ngoài vườn.
Cô chạy xuống nhà, vô thẳng nhà bếp. Cô mang tạp dề rồi xăn tay áo lên
– Nào, xem chúng ta có gì….
Mọi người làm việc rất vui, còn trêu chọc nhau, đá đểu đủ thứ.
Ron thì thầm vào tai cô, chất giọng đểu hết sức : Này, ngực lớn hơn rồi đấy….
Cô đánh mạnh vào đầu cái người đen đen ấy: Biến thái hết sức….
Khiến cho cả bọn cười khanh khách.
Sau khi chiên nấu đủ thứ, Melry và Minh bắt đầu trang trí rồi dọn đồ ra bàn ăn lớn ở giữa nhà.
– Có ai cần Sampanh không? – Tiếng nói ấy thì không lầm vào ai được ngoài bà Na Na
– Mẹ đến rồi, bố đâu ạ?
– Ngoài kia cùng Kim Kim…- Bà cười hiền
– Cháu chào bác ạ
– Ừ, chào các cháu, ôi thật là thơm…- Bà vui vẻ nhìn ngắm những món ăn trên bàn một cách thèm thuồng
Kim Ngạn: Con gái, con rể chưa về sao?
– Dạ, chắc anh ấy cũng sắp về rồi – Cô đỏ mặt vì câu nói con rể của bố Kim Kim, khiến cho cả lũ cười lớn trêu chọc ” là đỏ mặt sao” – ” là ngại ngùng đó”-” Cũng biết đỏ mặt cơ ak”
– Mà Gia Kì đâu nhở? Nó không có ở đây sao?
Cô lắng nghe câu nói của Na Na, liền quay qua, mắt đen tròn lớn
– Gia Kì? Là ai ạ?
– Nó không ở đây sao? Nó là anh của thằng Huy, song sinh ấy mà – Bà Na Na giải thích
Thế là cô đứng yên bất động, não IQ cao ngất hoạt động cật lực, rồi bắt đầu gắn những sự kiện gần đây, từ chuyện thấy anh vào khách sạn với cô gái đó đến chuyện cô gái mà hôm trước ở trong phòng anh.
– Có phải…anh ta tính hơi….bùng nổ…kiểu quậy phá? – Cô ngập ngừng xác minh
– Ừ, nó từ nhỏ tính đã thế, trái với thằng Huy – bà Na Na bĩu môi
Hoàng Minh cười: Nó giống với Na Na hơn giống ta
* Xong Phim *
Mọi người bắt đầu lạnh sống lưng, nhìn cô mặt lạnh toát, nụ cười ấy thật khinh khủng nhưng vẫn rất….ách…quyến rũ.
– Hoàng Gia Kỳ? Tốt, rất tốt!
Vừa lúc đó thì…
– Mọi người…làm gì ở đây? Nhà có tiệc sao? – Là Huy
– À Huy, vào ăn luôn đi, nhanh nhanh – Bà Na Na vui mừng.
Mọi người vào bàn, bắt đầu chúc rượu rồi nhập tiệc.
Cô thì nhìn anh
– Anh chưa hề nói với em là anh còn một cậu anh trai…
– Hả? Thế sao? Ông ý không cho anh nói…
– Anh tiêu rồi, Hoàng Gia Huy!
Anh chả biết nói gì, đành ngồi im lặng kế bên cô.
Mọi người vừa chúc rượu vừa nói chuyện rất vui vẻ, tiếng cười đùa vang lên không ngớt, có lẽ đây là ngày hạnh phúc.
—————————–
– Cảm ơn vì bữa ăn Thùy Nhi!
– Dạ, mọi người về cẩn thận ạ – Cô vẫy tay chào tạm biệt, khi mọi người về hết, cô chạy nhanh vào nhà và đóng sầm cửa lại và hàng loạt tiếng động đã xảy ra bên trong căn nhà, khiến Ny Ny và bác Mark ở ngoài vườn cũng bó tay chả hiểu.
Mà đâu biết rằng, từ thế thượng phong, cô đã rất chật vật khi bị anh đè ra và……
*Đen tối, đen tối a~*
——————————————————————————————————————
Mấy ngày chật vật với đống đề cương, cô mệt lả, tuy vậy nhưng cô vẫn chăm sóc anh rất chu đáo.
Rồi ngày thi cũng đến, đây là một ngày thi vô cùng quan trọng đối với cô và nó liên quan đến tương lai của cô sau này, mặc dù biết nếu không đậu thì cô sống cũng rất tốt nhưng cô muốn mình phải là một người vợ hoàn hảo cho anh.
Sau hai tiếng ngồi trong phòng thi, cô như không thể chịu nổi được không khí ngột ngạt ở đây nên đã quyết định…nộp bài và ra về =.=|||
Có thể nói…bài khá dễ nếu không phải là quá dễ so với cô. Nhưng điều khiến cô ngạc nhiên hơn là, vừa bước ra khỏi trường thì liền thấy chiếc xe màu bạc quen thuộc ấy.
Cô cười rồi chạy lại, mở cửa và lên xe
– Sớm hơn 1 tiếng 32 phút – Anh nhìn đồng hồ trên tay và nói
– Hì Hì, em muốn ăn gà rán!
~~Sau khi nhận được thông báo điểm thi, cô như vỡ òa khi thấy…mình vẫn đầu bảng @@!
Ngày nhận bằng, mọi thứ như vỡ òa.
Rồi tiệc chia tay và những giọt nước mắt. Hôm đó cô được rất nhiều quà và thư tỏ tình. Có điều kì lạ là anh chẳng hề tức giận mà cho chúng lên xe rồi vứt vào sọt rác gần nhà.
————————
-Melry, có gì đó đang thay đổi – Cô nói, nhìn trước gương
Melry đang làm việc cũng phải dừng lại rồi quay qua nhìn cô đang chật vật với chiếc áo ngực.
– Ừ, ngực em lớn hơn…rất lớn
– Ý em là…bụng em Melry – Cô nói lớn khi thấy Mely têu chọc.
– Khoan đã….- Melry nhận ra điều gì rồi đi lại trước gương – Không thể nào…em đã có?
– Nhưng mà, hôm nay là ngày mấy?
– 28 tháng 5…
– Hơn một tháng rồi nó chưa xuất hiện – Cô tròn mắt, cười nhìn Melry
– Ôi chúa ơi – Melry như reo lên, Hồ Ly rất khó thụ thai, vậy mà cô lại có thể thụ thai được, đây là chuyện vui nhất có lẽ là đối với cô.
Cô đắm chìm trong sự vui sướng, soi đi soi lại trước gương mà quên mất rằng…mình đang không mặc đồ
– Thôi nào Nhi Nhi, em sẽ làm chị đè em ra giường mất – Melry lại đùa
– Em cần đi shopping! – Cô vui vẻ mà không hề để ý đến lời trêu chọc đấy của Melry mà chạy đi lấy áo quần rồi ra khỏi nhà.
Melry nhún vai rồi tiếp tục làm việc, cùng lúc đó, Ron đi vào….
*****
Cô chạy đi mua tất cả những cuốn sách về những điều cần lưu ý giành cho các bà mẹ trẻ, mua áo váy rộng giành cho bà bầu mà không hề nhận rra rằng Đình Linh đã đứng ở sau lưng từ lúc nào.
– Chị…mua cho ai? – Vẫn vẻ ngạo mạn như ngày nào.
– Hửh, à….chị mua cho chị ^^!
– Chị…mua cho chị? – Cậu ta nhắc lại như chả hiểu gì
– Ừ! – Cô cười híp mí
******
Anh vừa về đến nhà, công việc của anh dạo này thật nhiều khiến anh mệt mỏi và …. anh nhớ cô, nhớ mùi hương và ánh mắt ấy.
Bỏ chiếc cặp đen trên bàn, anh ngồi xuống ghế và uống cốc nước.
– Ly Ly, em có nhà chứ?
Anh vừa gọi vừa với tay bật TV. Nghe anh gọi từ trên phòng, cô liền nhanh chóng…bay xuống và ôm chầm lấy anh, hôn chụt và cổ anh rồi cắn mạnh khiến máu bật ra. Anh mặc cô hút máu tùy thích, tay vuốt vuốt tóc cô.
– Ly Ly, hôm nay em đã làm những gì?
– Em đã đi shop ^^! Và em có tin này cho anh đây…umoad
Anh kéo cô lại cho cô nằm trên đùi mình, kéo đầu cô tựa vào ngực anh. Cô không thể nghe được nhịp tim của anh mặc dù đầu cô đang ngự trên bờ ngực rắn chắc ấy, nhưng cô cảm nhận được nhịp tim đang loạn ở ngực phải của mình. Nắm lấy tay anh, cô đặt nó ở bụng mình.
– Anh đoán xem….là gái hay trai? – Cô nói như nửa đùa nửa thật
– Ly Ly? – Anh tròn mắt – Ý em là gì vậy?
– Anh là ngốc do bẩm sinh hay do luyện tập vậy ? – Cô cười khanh khách
Anh ôm chặt lấy cô, mọi niềm vui không thể làm sao bì nổi cảm xúc bây giờ, hôn khắp mặt cô. Anh không thể nói gì hơn ngoài ôm cô và cười.
– Xem em này, thật xinh đẹp
– Thế bình thường em không đẹp sao?
– Không, giờ đẹp hơn
Rồi anh lấy từ trong túi ra chiếc điện thoại của mình gọi cho bác Mark
-” Bác đặt cho cháu một bộ máy siêu âm cao cấp, càng nhanh càng tốt ạ”
-“Vâng, thưa cậu”
Anh lại quay qua cô, hôm mạnh vào đôi môi ấy, nó ngọt ngào và….không sao tả hết…!!
Món quà của cuộc sống~