Tiết tháo ở đâu?

Chương 21


Đọc truyện Tiết tháo ở đâu? – Chương 21:

 
Chương 21: Đầu tường xuân (21) 
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
__________
 

Hạ Như Yên nằm ở trên giường, dùng chiếc khăn ẩm đắp lên đôi mắt, vừa nãy mắt nàng đỏ hồng, bước chân bất ổn trở lại chính phòng đã khiến hai nha hoàn giật mình, nàng chỉ nói lúc ở trong thư phòng đọc sách đột nhiên nhớ tới mẫu thân mất sớm của mình, sai người bưng nước lạnh tới sau đó để người lui ra.
 

“Đinh chúc ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ nhánh Chịu nhục , khen thưởng nhiệm vụ: 100 điểm và một bình thuốc trị thương đặc hiệu, có thể bôi ở bất kỳ vị trí nào, có tác dụng lập tức cầm máu đang chảy, đồng thời tăng tốc độ khôi phục vết thương tăng lên gấp mười lần. Đạo cụ này thích hợp với tất cả thế giới.” Âm thanh của hệ thống bỗng nhiên vang lên.
 
Tinh thần Hạ Như Yên sau đó rung một cái, cũng không rảnh phiền lòng thêm nữa, mở miệng hỏi: “Hệ thống, trước đó cậu đã nói sau khi tôi hoàn thành nhiệm vụ nhánh sẽ mở đc nội dung câu truyện có phải không?”
 
“Đúng thế, người mới, bây giờ tôi sẽ chuyển nội dung câu truyện vào trong đầu của cô.”
 
Hệ thống vừa dứt lời, một đoạn thông tin lớn của nội dung câu truyện có tên [ Nhật ký trưởng thành của Thái Tử Phi] cuồn cuộn không dứt chui vào trong đầu Hạ Như Yên, nàng nằm ở trên giường hơn một canh giờ tới tiếp thu xong những nội dung này, cuối cùng mới thở ra một hơi thật dài.
 
“Thì ra là như vậy. . .” Hạ Như Yên ngơ ngác nhìn nóc giường, trong miệng rầm rì nói: “Khó trách. . . Khó trách. . .”
 
Nội dung câu truyện rất nhiều, Hạ Như Yên chỉ chọn ra những tình tiết chủ yếu nhất, đặc biệt xem các đoạn liên quan tới nguyên chủ, nữ chủ của thế giới tiểu thuyết này nằm ngoài dự liệu của nàng, nữ chính lại là Hạ Như Cẩm. Hạ Như Cẩm ở trong tiểu thuyết gốc là một người yêu ghét phân minh, là một nữ hài cá tính rõ ràng, ai đối tốt với nàng ta thì nàng ta sẽ tốt lại, ai bắt nạt nàng ta, nàng ta sẽ trả về gấp bội. Năm nàng ta tám tuổi vì đánh nhau với đích tỷ của mình ở trong thôn trang mà nổi giận trốn đi, trong lúc vô tình cứu được một thiếu niên ở trong rừng cây gần thôn trang, thiếu niên kia dưới sự che của nàng ta tránh thoát sự truy sát của thích khách. Lúc hắn rời đi đã đưa cho Hạ Như Cẩm một viên ngọc bội, từ đó nàng ta vẫn luôn đeo viên ngọc bội này theo người. Loáng một cái thời gian như thoi đưa, tám năm trôi qua, năm ấy Hạ Như Cẩm mười sáu tuổi, thái tử chọn phi, Hoàng Hậu mời không ít khuê tú tuổi tác vừa đủ lại tài mạo song toàn tiến cung, Hạ Như Cẩm đương nhiên cũng tới, nàng ta ở trong yến hội không cẩn thận bị người hãm hại, bị đổ rượu lên ống tay áo, đành để người đưa tới Thiên điện thay y phục. Lúc thay y phục lại quên mất ngọc bội, nửa đường nhớ tới mới vội vã trở về tìm, sau đó lại chẳng biết vì sao đụng phải thái tử cũng vừa hay đi tới chỗ ấy. Vốn thái tử vừa nhìn đã cảm thấy nàng ta quen mắt, đến lúc nhìn thấy ngọc bội liền nhận ra nàng, tám năm sau ân nhân cứu mạng đã trổ mã thành một dáng vẻ đáng yêu kiều mị như vậy, thái tử rất tự nhiên sinh ra tình cảm với nàng ta. Sau khi biết được thiếu niên năm đó được mình cứu lại là thái tử, hơn nữa người này lớn lên còn vô cùng tuấn tú, Hạ Như Cẩm cũng không tự chủ được sinh ra hảo cảm với hắn. Thái tử nói việc này cho Hoàng Hậu, muốn tuyển Hạ Như Cẩm làm Thái Tử Phi, nhưng Hoàng Hậu lại có lời phê bình kín đáo với việc Hạ Như Cẩm xuất hiện sơ xuất trên yến hội, hơn nữa bà cũng cảm thấy nhà mẹ đẻ của thái tử cần có gia thế, Hạ Như Cẩm lại không bằng một khuê tú khác nên vẫn không tỏ thái độ gì. Hai người cứ như thế kéo dài một năm, mà thái tử càng lúc càng kiên quyết với việc cưới Hạ Như Cẩm về, Hoàng Hậu lại càng với bất mãn Hạ Như Cẩm, trong lúc đó tự nhiên phát sinh ra không ít khúc chiết. Sau đó một lần xui quỷ khiến, Hạ Như Cẩm lại cứu được Hoàng Hậu, rốt cục nhân được sự tán thành của Hoàng Hậu, cùng thái tử người có tình sẽ thành thân thuộc.
 
Mà nguyên chủ Hạ Như Yên chỉ là một nhân vật phụ ác độc, từ nhỏ không tôn kính mẫu thân của Hạ Như Cẩm, còn rất thích đối nghịch với Hạ Như Cẩm. Nữ phụ ác độc ở trong tiểu thuyết trên cơ bản đều không có kết quả tốt. Cho nên, việc nàng chết đi cũng là kết quả tất nhiên.


 
Hạ Như Yên vừa cảm thấy bất ngờ vì thân phận của nữ chủ, lại có chút vui mừng, may mà nàng đã gả ra ngoài về sau đại khái, không tiếp xúc quá nhiều với Hạ Như Cẩm, không cần quá lo lắng sẽ bị vầng sáng của nữ chủ lan đến. Vui mừng được chốc lát, Hạ Như Yên lại phiền muộn ngồi dậy, dù đã rời khỏi nữ chủ thì có làm sao? Hiện tại quan hệ của nàng và Giải Vanh quả thực chính là một quả bom hẹn giờ, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ cho nàng tan xương nát thịt. . .
 
Những ngày kế tiếp Giải Phương Thành vẫn trước sau như một rất ôn hòa chờ Hạ Như Yên, chỉ có Giải Vanh, mỗi lần nhìn thấy hai người bọn họ ở cùng nhau đều không có sắc mặt tốt, Giải Phương Thành đã răn dạy hắn mấy lần, Giải Vanh hoặc là mặt lạnh hoặc là trực tiếp phẩy tay áo bỏ đi, khiến cho Giải Phương Thành tức giận đến mức mắng hắn là nghịch tử.
 
Cuối cùng lại áy náy nói với Hạ Như Yên: “Vanh nhi từ nhỏ đã không có mẫu thân, ta lại rất lâu không tái giá, có khả năng trong lúc nhất thời hắn không thể nào tiếp thu được, thêm một thời gian nữa sẽ tốt thôi, đành phải mong nàng thông cảm nhiều hơn.”
 
Hạ Như Yên dịu ngoan nói mình không ngại, nếu nói từ nhỏ đã không còn mẫu thân thì nguyên chủ cũng thế không phải sao? Có thể nói, trên thế giới này không có bất kì ai quan tâm tới nàng. Sau khi nàng gả cho Giải Phương Thành, ông ấy vẫn luôn đối xử tốt với nàng ấy, nhưng thật ra chỉ thuần túy coi nàng ấy là thế thân của biểu muội ông ấy mà thôi, làm người bên gối, lẽ nào nguyên chủ không hề phát hiện ra chút nào sao? Chính vì vậy nguyên chủ mới không có cảm giác an toàn, cũng vì thế sau khi sinh hài tử ra mới hồ đồ phạm phải sai lầm, muốn giúp tranh thủ hết lợi ích cho con mình, do đó mới mắc thêm lỗi lầm.
 
Nhưng mà dù nàng có đồng tình cũng vô dụng, bi kịch của nguyên chủ đã không thể cứu vãn, hiện tại nàng chỉ hy vọng có thể thuận lợi cầm cự đến khi hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, tuyệt đối không thể gây ra thêm rắc rối.

 
——————————————————————————————————————————
Cuối cùng cũng đã thả nội dung câu truyện ra.
Cầu trân châu cầu bình luận~ tôi quyết định, bắt đầu từ hôm nay, mỗi khi bình luận và trân châu trong một chương được hơn trăm sẽ đăng thêm một chương, hi vọng các bảo bảo ủng hộ nhiều hơn ~ ha hả ~
Tôi sẽ xem xem đêm nay có thể thêm chương hay không, nếu như không được, hi vọng mọi người không mắng tôi.


 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.