Tiên Hồng Lộ

Chương 1049: Tồi Khô Lạp Hủ


Đọc truyện Tiên Hồng Lộ – Chương 1049: Tồi Khô Lạp Hủ


Trên Linh Sơn, ngàn vạn cường giả Phật Chủ đồng loạt hộc máu, số ít người tu vi thấp kém trực tiếp bị chấn động mà chết.

Thích Thiên Phật Tổ cùng Niêm Ngọc Quan m – hai vị chủ trì phật pháp mênh mông, cường giả cấp Đại Đế dẫn động lực giới diện chấn động tâm thần, mặt xám như tro tàn.

Theo song chưởng Dương Phàm run lên, sinh mệnh nguyên lực khôn cùng vô hạn trong thế giới Diễn Sinh dồn vào thân, trong lúc nhất thời trời Iong đất lờ, càn khôn xoay chuyển.

Giờ khắc này, lực lượng của hắn chính là nguyên lực của một đại thế giới vù trụ.

Lực giới diện khổng lồ kinh thiên bị hắn chấn vờ trong lúc giƠ tay nhấc chân.

Đơn thương độc mà kinh sợ chư cường thất giới.

Chúng Tiên Đế, Đại Đế khác tọa trấn trên Linh Sơn đều rung động tâm thần, nhất về vận chuyển pháp lực, miễn cường ngăn cản rung chuyển trong giới diện.

– Tu vi của Dương Phàm này rốt cục tới trình tự nào, đây tuyệt đối không phải Đại Đế bình thưởng: có thể ngăn cản.

Chúng cường giả thất giới quan sát trận chiến này như nổ tung.

Quá bất Ĩ1gỜ, thật sự là quá bất ngỜ!
Thực lực Dương Phàm biểu hiện ra khiến chúng Tiên Ma Phật run sợ.

Đây còn là kết quả khi nhiều vị Đại Đế tọa trấn, do hai vị cấp chúa tể của Phật giới dẫn động phật pháp vô biên và lực lượng của giới diện.

Nếu đổi là cường giả nghịch thiên bình thưởng chí sợ không đủ cho Dương Phàm nhét kẽ rãng!
– Rốt cục có phần chờ mong.

vốn còn tưỡng ràng cho dù thực lực của Dương: Phàm này có mạnh mấy đi nửa cùng khó có lực chống: cự trước mặt bảy vị Đại Đế cùng bốn mươi chín vị Tiên Đế.

Nhưng: không: nghì tới thực lực của hắn lại vượt qua Đại Đế, giƠ tay nhấc chân có thể khiến giới diện chấn động sụp đổ.

Trận chiến này nhất định là rồng hổ tương: tranh.

– Vậy thì chưa chắc.

Trong bảy vị Đại Đế, chân chính xuất thủ cùng chí có hai vị mà thôi.

Hơn nửa, “Hoàn Vũ Chư Thiên Luân Hồi Đại Trận” còn chưa triển khai.

Một khi bảy vị Đại Đế cùng bốn mươi chín vị Tiên Đế toàn lực vận chuyển, trừ khi Thiên Minh nhị đế buông: XUCMg, nếu không: hết thảy đều không: có lực chống: cự.

– Bất kể thế nào thì trận đại chiến này nhất định sẽ rất phấn khích.

Với tình huống: của Dương: Phàm aiờ phút này, tuyệt đối sẽ không: xuất hiện tình huống: nghiêng về một phía.

– Haizzz.

Không: biết sau trận đại chiến này sẽ có mấy vị Đại Đế ngà xuống?
Một thanh âm aià nua thở dài.

Lần đầu giao phong thăm dò khiến chúng: cao tầng của thất giới kinh hài run sợ, tràn ngập chờ mong.

– Không: ai có thể ngăn cản bước chân của chúng: ta!
Dương Phàm bình tình không gỢn sóng, chậm rài bước chân áp bách tới Linh Sơn.


Giống: như giao phong vừa rồi chí như vặn thắt lưng một cái.

– Mờ đại trận hộ sơn.

Thanh âm trang nghiêm Sang sang của Phật tổ vang khắp thiên địa.

Chí một thoáng, trên Linh Sơn ngàn vạn phật sì đều khoanh chân ng01 XUCMg, phật quang kinh hồng phóng: lên trời cao.

Trên Linh Sơn cùng có mười hai vị Kim Cương: La Hán tọa trấn các vị trí của đại trận, hình thành mười hai cột sáng màu vàng chọc trời.

Mười hai cột sáng màu vàng có đường: kính đến trăm trượng, trên mặt lượn lờ vô số phật vãn như trai ngọc màu vàng, phật quang trong toàn đại trận ngưng kết ra một bộ khung màu vàng che phủ thiên địa.

Chí thấy phật quang đầy trời lấy mười hai cột sáng màu vàng làm trung tâm tạo thành một cái lồng lớn ánh vàng chói mắt.

Cái lồng màu vàng che trời che lấp mặt trời, bao phủ toàn bộ Linh Sơn vào trong.

Trông: giống như là giam cầm Linh Sơn nhưng: kỳ thật lại hình thành một tầng phòng ngự kiên cố như thành đồng vách sắt.

Loại thủ đoạn này đúng là tự phong: cấm mình đến cực hạn.

Có loại phòng: ngự nào có thế cực đoan hơn như vậy?
Lúc cái lồng màu vàng hình thành, hai vị chúa tể Phật giới hai tay hợp thành chừ thập, môi không: ngừng mấp máy.

Đột nhiên, số mệnh khổng: lồ cùng lực lượng: phật pháp vô thượng: trong: một ạiới ngưng tụ thành Phật ạiới linh cấm, khiến cho cái lồnạ màu vàng càng thêm
«w vừng chắc gấp mười.

– Đây chính là Kim Tráo Vạn Phật Trận hộ phái của Linh Sơn.

ngày xưa bốn vị Đại Đế của hạ tam giới đột nhiên tập kích lại bị trận này kéo dài hẩn một canh aiờ.

Mà uy lực của nó ngày hôm ngy cường đại hơn dì vàng không chí gấp mười.

v • «w 9Ỉ v «w • «w «w – Kim Tráo Vạn Phật Trận, trong: thất giới chí sợ không: phải nãng lực cá nhân có thế đột phá.

Vào lúc chư cường: thất giới nghị luận.

Dương: Phàm không chút đế ý đi tới trước Kim Tráo Vạn Phật Trận.

Bá!
Cùng vào lúc này.

một chiếc Tinh Không: Thành Lũy hình luân bàn màu vàng rực phá vờ giới diện tiến vào Phật giới.

– Đó là Tinh Không: Thành Lũy của ai? Khí tức thật đáng sợ.

Không: ít người kinh hài thốt lên.

Tinh Không: Thành Lũy hình luân bàn màu vàng rực tiến tới gần, khí tức phát tán ra không: ngờ có thế so với Thần khí.

thậm chí là càng cường: đại hơn.

– Luân Hồi Tinh Bảo?
Bước tiến của Dương: Phàm không: khôi ngừng lại.

hơi nhíu mày.


– Dương: lào đại.

trận này giao cho chúng ta đi!
Hồ Phi ở trong: Tinh bảo hò hét.

Dương Phàm đưa mắt nhìn, phát hiện đám người Đặng Thi Dao.

Vân Vù Tịch.

Thiên tượng: đại sư đều đứng ở trên đài cao kéo ra từ Luân Hồi Tinh Bảo.

được bảo vệ bởi một màn hào quang màu bạc trong: suốt.

– Tướng công.

xem chúng ta!
Đặng Thi Dao cười dài nói.

– Vù Tịch…!
Phù Lâm Tiên Đế một trong: bốn mươi chín vị Tiên Đế tọa trấn Linh Sơn nhìn thấy Vân Vù Tịch trên Luân Hồi Tinh Bảo lộ ra lúm đồng tiền, tim đập nhanh hơn.

sau đó mặt sa sầm xuống.

Dương Phàm cùng Cửu công chúa chân chính yêu nhau đồng thời bỏ trốn đà không còn là bí mật.

Đúng lúc này.

Luân Hồi Tinh Bảo phát ra một tràng: tiếng: nố trầm thấp.

Thiên Dực Bàn tổ hợp với phương: thức quỷ dị.

hình thành một bức tường: vàng rực thật lớn, trên mặt ló ra những n0ng pháo đen ngòm.

số lượng chừng mấy trăm
• • cái.

Ngoài ra trên mặt tường còn có ba cái đầu rồng há miệng.

độ lớn có thế so với Thần long.

Dương Phàm nhìn thấy trận địa như vậy, hơi mím cười cùng không ngăn cản.

Trong lòng hắn thầm nhủ: “Vô Song.

Trận chiến này.

ta muốn cho kiếm của ngươi uống máu cường giâ thất giới”.

Rầm rầm! Rầm rầm!
Vô số chùm tia sáng từ Luân Hồi Tinh Bảo bắn ra.


Chí mấy hô hấp, hào quang: của Kim Tráo Vạn Phật Trận thủ hộ Linh Sơn mờ đi vài phần.

Đặc biệt là nơi bị hòa diễm màu vàng rực phun ra từ miệng: rồng đánh trúng: lại càng rung động mành liệt, hòa diễm lực cường đại thiêu đốt trên hào quang: đại trận.

Chí aiây lát, Kim Tráo Vạn Phật Trận đà lắc la lắc lư, mắt thấy chống đờ không: được bao lâu.

Tình cảnh như thế khiến vô số cường giả thất giới mờ rộng tầm mắt, đều trừng mắt cứng lười.

– Uy lực công kích của Tinh Không: Thành Lũy này không: ngỜ còn mạnh hơn Đại Đế.

Sự thật bày ra trước mắt khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm.

– Không: ngỜ cấp bậc của Tinh Không: Thành Lũy này đà đạt tới Thần phẩm, Linh Nguyên Lô trung: tâm ở trong: chí sợ có thể sánh ngang Thần khí đinh cấp.

Một Tong sư luyện khí kinh hô thất sắc, sau đó như bay mất hồn vía.

Tinh Không: Thành Lũy Thần phẩm?
Phần đông cao tầng của thất giới cảm thấy hoảng: sợ.

Có Tinh Không: Thành Lũy như vậy, còn loại phòng ngỰ nào là không: thể công phá?
– Tinh Không: Thành Lũy Thần phẩm! Cho dù là nhiều Đại Đế liên thủ công kích cùng khó thương: mảy may, huống: chi thành lũy này còn không: phải Thần phẩm bình thưởng.

– Dương: Phàm kia rốt cục đạt được những gi trong: giới ngoại thần tháp.

Quả thật là không: thể tường; tượng.

Một đám Tong sư luyện khí của thất giới đều đò mắt thèm thuồng.

Tài liệu của cả Tinh Không: Thành Lũy này đều có thể so với Thần khí, như vậy giá trị của nó là bao nhiêu kiện Thần khí?
Mười kiện? Có thể không: chí vậy.

Một trăm? Một ngàn?
Mục tiêu cả đời bọn họ theo đuổi cùng không: đủ một phần ngàn.

Rất nhiều cường giả trong: thất giới bao gồm những Tôno; sư luyện khí, trận pháp đều trợn tròn mắt.

– Phật tổ, không duy trì được.

Một khi đại trận sụp đổ, toàn bộ Linh Sơn sề bị Tinh Không Thành Lũy này phá hủy.

Một aà La Hán chủ trì trận pháp cả kinh kêu lên.

Vào thời khắc lửa xém lông mày này, bảy vị Đại Đế bốn mươi chín Tiên Đế đều có chút ngây ngốc.

Khóe miệng Dương Phàm nhếch lên nụ cười.

Tài liệu của Luân Hồi Tinh Bảo này chính là dung nhập toàn bộ Tàng Bảo Điện khổng lồ.

Tinh Nguyên Lô được hòa tan một viên Hỗn Độn Nguyên Thạch, mơ hồ vượt qua phạm trù Thần khí.

Tinh Bảo này là hắn tính dùng để du lịch Đại Thiên Tu Di Trụ, ít nhất phải chịu được giÓ lốc không gian, chịu đựng không gian sụp đổ, khe không gian…!
Cho nên, hắn chí cười tủm tim đứng một bên, không hề động thủ.

Nếu luận lực phòng ngỰ của Luân Hồi Tinh Bảo, nếu Dương Phàm không sử dụng Thần khí phòng ngỰ đinh cấp có khi còn không thể so sánh với nó.

– Bày trận.

Tất cả mọi người bày trận!
Long Hoàno; Tổ rống giận.

Tới lúc này, tất cả mọi người hiểu được Kim Tráo Vạn Phật Trận tường đồng vách sắt kia không có khả nãng chịu đựng được.


Dương Phàm nhẹ nhàng cười, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái luân bàn màu xám bạc, chất liệu cổ xưa lại mơ hồ lóe ra hào quang lưu ly trong suốt.

Khi Luân Hồi Bàn được tế ra, một cỗ áp bách kinh sợ linh hồn lấy Dương Phàm làm trung tâm lan tràn ra.

– Thần khí.

Pháp bảo của Dương Phàm đà trờ thành Thần khí nhanh như vậy.

Long Hoàng Tổ chú ý tới động tác của Dương Phàm, sắc mặt khó coi.

– Chí sợ Dương Phàm kia chiếm được lượng tài liệu giới ngoại khổng lồ trong giới ngoại thần tháp.

Sắc mặt các vị Đại Đế đều rất khó coi.

Giờ phút này bọn họ bấm pháp quyết thật nhanh, thi triển đòn sát thủ cuối cùng.

Cùng không thấy Dương Phàm có động tác gì, Luân Hồi Bàn trong tay ngân lên một tiếng bỗng nhiên hóa thành cự luân ngàn vạn trượng, nỡ rộ hào quang mờ ngù sắc.

Dưới lực lượng Luân hồi cuồn cuộn như lù ngang nhiên đụng lên Kim Tráo Vạn Phật Trận vốn đà lắc la lắc lư.

̀m…!Uỳnh-
Tiếng nổ vang như thiên địa mạ nứt trong khoảnh khắc chấn động toàn bộ Phật giới, trong nháy mắt linh khí trong ức vạn dặm hóa thành gió lốc hủy diệt.

Uy lực do va chạm sinh ra mơ hồ thổi quét toàn Phật giới.

Giờ khắc này, rất nhiều môn phái chùa chiền của Phật giới đều vận chuyển đại trận hộ sơn, dưới gió lốc hủy diệt dâng lên hào quang ngù sắc huyễn lệ.

Theo một tiếng nổ long trời, Linh Sơn phạm vi vài ức dặm nổ “̀m” một tiếng, sụp đổ thành hai nửa.

Nhưng còn chưa hết, Luân Hồi Bàn như cự luân vận mệnh hung hãng tông lên Linh Sơn.

Lập tức Linh Sơn lưu truyền thiên cổ vờ thành nhiều mảnh, những khối đá lớn ức cân bắn ra khiến Phật giới to lớn liên tiếp chấn động, phát ra từng tràng nổ vang.

Cảnh tượng như thế khiến phần đông cường giả quan sát trận đại chiến kinh thế này hít sâu một ngụm khí lạnh.

– Uy lực của Luân Hồi Bàn trong tay Dương Phàm cùng không kém bao nhiêu so với Vô Song Thần Kiếm.

Nếu hoàn toàn buông tay thi triển hết bản lình, toàn bộ Phật giới này chí sợ không chịu nổi hắn gây sức ép.

Chúng Tiên Đế cùng nhiều Đại Đế còn lại của thất giới đều lộ ra vè kinh khủng.

Giờ phút này gần như tất cả Đại Đế đều đang âm thầm quan sát trận chiến, hơn 60% nhân vật cấp Tiên Đế đều gÙ1 tinh thần ý chí ở Phật giới.

Trận chiến hôm ngy đà trờ thành tiêu điểm của thất giới.

– May mắn ta không nhận lời mời của Long Hoàng Tổ đi Phật giới tọa trấn.

Một vị Đại Đế lòng còn sợ hài nói.

Sau khi phát ra một đòn kinh thiên này, Luân Hồi Tinh Bảo lại rất sống động bay tới trước mặt Dương Phàm, đong đưa lên xuống như đang kể công.

– Thế gian lại có Pháp bảo linh tính như thế!!!
Không ít Tông sư luyện khí ngạc nhiên thán phục nói.

Mà lúc này trên Linh Sơn còn lại trọng địa trung tâm một ngàn vạn dặm cuối cùng, trận địa cuối cùng của bảy vị Đại Đế, bốn mươi chín Tiên Đế.

– Đại Đế, Phật tổ.

Thực lực của Dương Phàm kia căn bản không phải chúng ta có thể ứng phó.

vẫn là giao Vô Song Thần Kiếm ra đi…!
Bốn mươi chín Tiên Đế kinh hài run sợ, khủng hoảng vạn phần..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.