Đọc truyện Thực Vật Khế Ước Sư – Chương 6: Đầu Ngã Dĩ Mộc Đào Báo Chi Dĩ Quỳnh Dao
(*: tạm dịch:
Người quăng sang tặng ta trái mộc đào (trái nhỏ hơn trái mộc qua, chua và chát).
Thì ta đáp lại bằng món ngọc dao đẹp đẽ.
Trích từ bài thơ Mộc Qua 2
Đầu ngã dĩ mộc đào.
Báo chi dĩ quỳnh dao.
Phỉ báo dã,
Vĩnh dĩ vi hảo dã.
Dịch nghĩa:
Người quăng sang tặng ta trái mộc đào (trái nhỏ hơn trái mộc qua, chua và chát).
Thì ta đáp lại bằng món ngọc dao đẹp đẽ.
Chẳng phải là để báo đáp,
Mà là để giao hảo với nhau lâu dài vậy.)
– ———–
Đường Tiểu Trì không biết vì sao mà Kiều Tu lại chăm sóc cho cậu nhiều như thế, vì vậy nhân quả lại ghi nợ.
Nhưng cậu đưa ngọc trang sức có bày trận pháp cho Kiều Tu không phải là vì muốn trả hết nhân quả.
Chỉ có thể nói rằng dáng vẻ của Kiều Tu rất hợp mắt cậu, khiến cho cậu yêu mến.
Đường Tiểu Trì yêu mến ai thì sẽ đưa thứ tốt cho người đó.
Đóa kim liên khế ước duy nhất trong ao cũng đưa cho Kiều Tu.
Cậu còn tự mình làm điểm tâm đầy hai hộp cơm cho hắn, còn cho các loại thực vật quý hiếm.
Đường Tiểu Trì như tiểu địa chủ vẫy vẫy tay hào khí nói: “Thích cái gì thì cứ lấy.”
Kiều Tu dở khóc dở cười từ chối ý tốt, rất tự nhiên xoa xoa mái tóc rối tung của cậu, “Trước cứ để đó đã, chờ đến khi có loài thực vật ta yêu thích, Tiểu Trì không được từ chối đâu đấy.”
Cửa hàng thực vật Bách Thảo trước đó cũng là một cửa hàng thực vật.
Kiều tu không có để lại Đào Tạo Sư cùng Tu Phục Sư của Tiền gia, chỉ để lại cửa hàng trống rỗng chờ chủ nhân mới.
Đường Tiểu Trì rất hài lòng với bố trí của cửa hàng.
Khu nghỉ ngơi không rộng nhưng rất thoải mái.
Cửa chính đối diện đường cái, trong cửa hàng có một mặt tường là ngăn kéo đựng hạt giống, rất có cảm giác của một cửa hàng bán thuốc Đông y.
Bên cạnh có một cánh cửa nhỏ thông đến sân sau.
Các loại thực vật khế ước, thực vật phổ thông đều được đặt ở đó.
Cửa hàng còn có hình chiếu trên không trung.
Nếu như khách nhân muốn chậu thực vật nào có thể xoay tròn hình chiếu để có thể quan sát được khái quát thực vật, xem có thích hợp không.
Cửa hàng thực vật Bách Thảo rất nhanh đã khai trương.
Các cửa hàng thực vật ở tinh cầu Tangol đều không khác nhau mấy, khế ước sư đa số đều lựa chọn cửa hàng quen thuộc.
Cửa hàng thực vật Bách Thảo khai trương không có gióng trống khua chiêng mời người đến ăn mừng vì vậy chỉ có cửa hàng cạnh tranh đối diện trong lúc nhất thời chú ý đến mới biết rằng nơi này lại thay đổi một cửa hàng mới.
Sau đó mấy ngày liền thấy người tới người đi làm cho chưởng quỹ của các cửa hàng khác hoang mang một hồi.
Thăm dò mới phát hiện rằng những người tới đều là mua thực vật phổ thông quý hiếm mới yên lòng.
Các trường quỹ của cửa hàng khác yên tâm nhưng Ban lão bản của cửa hàng thực vật Tự Nhiên lại buồn rầu a.
Cửa hàng thực vật Tự Nhiên là cửa hàng duy nhất trong đường Trọng Thị sử dụng người máy để tiếp đón.
Không có Tu Phục Sư nhưng lại có thể an ổn đặt chân ở đất này không chỉ bởi vì hạt giống chất lượng tốt mà còn vì chủ nhân sau lưng là Layton bá tước.
Ở trên tinh cầu Tangol, bá tước được xem như là quý tộc cao cấp nhất, nhóm Khế Ước Sư cũng là để mặt nên mới đến mua hạt giống thực vật ở đây.
Mấy ngày trước Ban thu được vài cây thực vật trong cửa hàng, trong tâm có chút kỳ quái.
Cửa hàng thực vật Tự Nhiên tuy có thu mua thực vật khế ước nhưng giá cả không cao lắm, vì vậy đây là thực vật khế ước duy nhất thu mua được trong hai tháng qua.
Ban có chút hứng thú, y không phải là Khế Ước nên không cảm giác được dị thường của vài cây kia.
Vì sợ có người dùng thực vật phổ thông để che mắt người máy phục vụ nên y lấy máy ra để kiểm tra lại lần nữa.
Theo âm thanh lách tách của máy móc, trị số bỗng nhiên tăng vọt, cư nhiên vượt qua tiêu chuẩn nhưng vẫn không ngừng tăng.
Cây non mới trưởng thành mà lực lượng thiên nhiên đã hơn 100 mà vài cây còn lại cũng đều như vậy.
Ban không dám tin tưởng thay một máy khác, mãi đến tận khi tất cả máy trong tiệm đều biểu thị chỉ số màu xanh lá đậm sáng loáng Ban mới dám xác định máy móc không bị hỏng mới hứng thú bừng bừng đem tình huống báo cho bá tước Layton.
Ban ôm vài cây thực vật giống như ôm bảo bối kích đội ngồi chờ ở phòng tiếp khách của trang viên bá tước.
Bá tước Layton có thủ hạ, sản nghiệp đông đảo cửa hàng thực vật Tự Nhiên không tính là cái gì.
Mặc dù Ban đã công tác tại đây mười mấy năm nhưng chỉ có cuối năm mới được gặp quản gia của phủ bá tước, còn bá tước Layton thì chưa được gặp bao giờ.
Bạn không phải là người ngày tính một ngày*.
Y không hài lòng việc chỉ làm lão bản của một cửa hàng thực vật, không những thế còn là lão bản của một cửa hàng thực vật chỉ có người máy phục vụ, nhưng y đã nỗ lực rất lâu rồi nhưng cũng không có cơ hội để tiến thêm một bước.
(*: ý là k có chí tiến thủ, hài lòng với cuộc sống hiện tại)
Cửa hàng thực vật Tự Nhiên chỉ đơn giản chỉ bán cây cùng hạt giống, thậm chí ngay cả Tu Phục Sư cũng không có, chỉ có Khế Ước Sư có chút quan hệ với bá tước thường tới đi dạo.
Cho dù Ban có tâm tư thủ đoạn cũng không dùng được.
Mãi đến tận lần này, cơ hội cư nhiên trực tiếp va vào cửa.
Ban hưng phấn không thôi.
Bá tước Layton sau khi thấy được mấy cây kia quả nhiên liền triệu kiến Ban.
Y kiềm chế lại nhịp tim đang đập loạn cào cào cung kính thi lễ với bá tước.
“Người chính là Ban?”
“Đúng vậy, bá tước đại nhân tôn quý.”
Bá tước Layton thân hình cao lớn khỏe mạnh, nếp nhăn ở khóe miệng cùng ánh mắt nghiêm nghị cho thấy ông không phải là một người hòa ái dễ gần.
Tầm mắt sắc bén quét qua Ban rồi lại hờ hững thu hồi chuyển tới vài cây thực vật trong tay y.
Quản gia hơi cúi đầu, hỏi Ban: “Ngươi biết người bán mấy cây này là ai không?”
Ban vội trả lời:”Không có nhìn thấy.”
Không dám để bá tước chờ đợi, Ban vội nói tiếp:”Cửa hàng thực vật Tự Nhiên chỉ có người máy phục vụ, chỉ cần máy khảo nghiệm là thực vật khế ước liền thu mua.
Bởi vì Thực Vật Khế Ước Sư thân phận cao quý nên cửa hàng không dám tùy tiện lắp đặt máy thu hình.
Mấy cây này là tôi theo thường lệ kiểm tra mỗi ngày phát hiện.
Bởi vì trị số dị thường, không dám giấu nên mới gấp gáp báo cho bá tước đại nhân.
Chỉ có mười hai cây, ba chủng loại, tất cả đều ở đây.”
Bá tước sau khi nghe liền không nói gì cả, đưa tay gẩy gẩy lá sen đá mập lùn.
Shirley của ông có thể khế ước thực vật niên kỷ, không biết nó thích thực vật dạng gì.
Vẫn là phải tìm được người bán mấy cây kia, Shirley thích cây gì liền bảo người kia bồi dưỡng những cây tốt nhất để cho nó chọn lựa.
Quản gia nheo mắt nhìn sắc mặt của bá tước, mang Ban ra khỏi phòng tiếp khách.
“Ban lão bản, nếu người kia đã bán thực vật khế ước đặc thù như vậy chắc là thiếu điểm tín dụng.
Người kia nếu đã tới một lần vậy có khả năng sẽ tới lần hai.
Ngươi cũng có thể nhìn ra được rằng bá tước đại nhân có hứng thú đối với người kia, đại nhân chưa bao giờ bạc đãi người có tài.”
Ban nghe ra được ý tứ của quản gia.
Nghe nói con gái mà bá tước đại nhân yêu mến nhất sắp đạt được tiêu chuẩn của Thực Vật Khế Ước Sư, vừa vặn lại xuất hiện một Đào Tạo Sư như thế.
Nếu như tìm được người này, y coi như là lập được công.
Ban lòng tràn đầy hưng phấn.
Chờ đợi nhiều năm như vậy cuối cùng cũng đợi được một cơ hội, y đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Ban ở cửa hàng thực vật Tự Nhiên đợi 2 tuần nhưng chưa thấy người nào tới bán thực vật.
Ban thực sự không kiềm chế nổi bày ra giá cao thu mua thực vật ở cửa hiệu, chỉ mong Đào Tạo Sư thần bí kia nghe được tin sau đó lại đến đây.
Lại qua 2 tuần nữa cũng chỉ thấy được vài thực vật khế ước cấp thấp, thậm chí còn có người đang thực vật phổ thông biến dị đến giả làm Khế Thực làm cho ban đang nóng lòng liền không chút khách khí sai người máy đem lôi người này ra ngoài.
Đường Tiểu Trì không biết ngay ở trên con phố này đang có người khổ sở chờ đợi mình.
Hiện tại cậu mỗi ngày ở cửa hàng thực vật Bách Thảo bận đến chân không chạm đất.
Thời điểm cửa hàng mới khai trương mặc dù phần lớn khách hàng đều là nể mặt Ngũ Như Bách mới đến đây mua thực vật phổ thông quý hiếm, thế nhưng thực vật khế Ước của một cửa hàng thì không thể thiếu.
Khách nhân của cửa hàng thực vật Tiền gia cũ cũng có một phần thưởng thức qua thực vật quý hiếm đều tán thưởng năng lực Đào Tạo Sư của Đường Tiểu Trì.
Ngoài ra cũng còn có Khế Ước Sư cũng đến đây mua thực vật khế ước.
Bởi vì trong cửa hàng chủng loại không nhiều, chỉ có vài loại phổ biến nên hiện tại Đường Tiểu Trì đang thu thập hạt giống để bồi dưỡng thêm một ít thực vật khế ước.
Kiều Tu mỗi ngày đều ở trong cửa hàng nhìn Đường Tiểu Trì rối ren.
Thực vật ở thế giới Tinh Lịch khác với thực vật ở Thiên Diễn đại thế giới.
Rất nhiều thực vật phổ thông ở Thiên Diễn đại thế giới nếu như hấp thu được một lượng linh khí nhất định thì sẽ trở thành linh thực cấp thấp tương đương với thực vật khế ước sơ cấp.
Đường Tiểu Trì chưa từng thấy thực vật khế ước cao cấp nhưng cậu đoán rằng thực vật khế ước cao cấp đại khái xấp xỉ với Linh cực đỉnh cấp.
Ở Thiên Diễn đại thế giới mỗi chủng loài thực vật đều ẩn chứa một lượng khí cố định vì vậy linh thực và phàm thảo không có khả năng lẫn lộn.
Mà ở thế giới Tinh Lịch, cùng một hạt giống có khả năng trồng ra thực vật phổ thông, cũng có khả năng trồng ra được thực vật khế ước ẩn chứa linh khí.
Thực vật khế ước còn có thể hấp thu linh khí để tiến giai, giống với cách mà Linh thực tu luyện.
Đường Tiểu Trì rất tò mò nếu như thực vật phổ thông hấp thụ Linh khí thì có thể biến thành thực vật khế ước không.
Nhưng mà thực vật phổ thông không chủ động hấp thu Linh khí.
Cho dù Đường Tiểu Trì có tưới linh khí lên cũng chỉ làm cho nó biến dị, cây cối càng thêm đẹp, mà bản thân thực vật phổ thông không có cách nào chữa đựng được linh khí.
Sau mấy lần thử nghiệm, Đường Tiểu Trì liền từ bỏ.
Ngược lại cậu phát hiện nếu như hạt giống mà được cung cấp linh khí thì lúc mọc lên sẽ là thực vật khế ước.
Đường Tiểu Trì dùng thời gian gần 2 tháng chuẩn bị tốt thực vật khế ước thông thường.
Sân sau của cửa hàng chứa đầy thực vật.
Đường Tiểu Trì mua một vài cái kệ, đem thực vật khế ước không có tính công kích và có vẻ bề ngoài đẹp đặt ở trong cửa hàng cùng với thực vật quý hiếm làm cho có có vài phần tươi sống hơn so với cửa hàng thực vật khác.
Khu nghỉ ngơi đã bị Kiều Tu bá chiếm.
Thời gian lâu ngày Đường Tiểu Trì mới phát hiện Kiều Tu tuy rằng một thân khí chất ôn hòa nhẹ nhàng, là bộ dạng tiêu chuẩn của tiên nhân trong lòng cậu.
Nhưng trên thực tế trong xương lại có vài phần thú tính ác ý, cứ thích trêu đùa cậu, không tôn trọng sư phụ tương lai một chút nào.
Hơn nữa còn rất lười nhác, rất yêu thanh ghế nằm ở khu nghỉ ngơi và rất kén chọn nhưng mà đầu lưỡi lại rất linh.
Đường Tiểu trì oán hận nhìn chằm chằm Kiều Thu đang nhàn nhã nằm dưới ánh mặt trời, xung quanh hắn còn có một đám nam nam nữ nữ.
Kiều Tu rất ưa nhìn.
Tu chân giới không có kẻ xấu xí, bất luận là ai khi bước vào trúc cơ đều thay đổi bề ngoài của mình cho đẹp hơn.
Cho dù đã nhìn thấy rất nhiều mỹ nhân có vẻ đẹp khác nhau ở tu chân giới nhưng Đường Tiểu Trì vẫn bị dung mạo của Kiều Tú mê hoặc, liền có thể thấy được rằng khuôn mặt của Kiều Tu có bao nhiêu hấp dẫn cùng bên người.
Trước kia Kiều Tu vẫn luôn luôn ở trong trang viên rất ít khi ra ngoài.
Hiện tại mỗi ngày đều tới cửa hàng thực vật Bách Thảo.
Nhóm người ong bướm nghe nói trong tiệm này có một mỹ nhân liền tràn vào cửa hàng không dứt.
.
Truyện Việt Nam
Tuy rằng cửa hàng có sinh ý tốt hơn nhưng Đường Tiểu Trì lại không hề cao hứng.
Kiều Tu mặc dù đẹp nhưng không ai dám tùy tiện đến gần.
Đám người mỗi người một ý đưa mắt liếc nhìn nhau, hiểu ngầm đều cách mỹ nhân một khoảng mới ngồi xuống.
Nhưng mà trong cửa hàng thực vật này rất dụ người, so với các cửa hàng khác lạnh như băng, ở đây còn nhiều hơn một chút gì đó, lúc rời đi liền không nhịn được mà mang theo mấy cây thực vật.
– —————
– Zen-
19/6/2019.