Đọc truyện Thức Tỉnh – Chương 10
– Cậu thấy sao hả lớp trưởng? Thiên Minh, cậu ta có liên quan đến cuộc chiến này không?-Có vẻ như Thiên Minh có liên quan đến dòng họ Nguyễn Ngọc, nếu vậy thì chúng ta nên đối với cậu ta như thế nào?-Ukm…! Tớ nghĩ có thể coi cậu ta như một thành viên của lớp mình!-Tại sao? Chúng ta có biết gì về cậu ta đâu! Có vẻ như hồ sơ của cậu ta là giả, ngay cả Hoàng Huy cũng không thể Hack được thông tin của cậu ta!-…Các cậu không tự hỏi tại sao mà cậu ta được phép vào lớp ta hay sao? Chắc chắn bác Tâm sẽ không để một kẻ có lai lịch bất minh vào lớp mình đâu, hơn nữa …tớ có cảm giác cậu ta rất quen…Hoàng Huy bỗng từ đâu chạy vào lớp, trên tay còn cầm theo chiếc Laptop, trên mặt đầy vẻ vui mừng.-Thủy, Angel đã trở về!Tiện tay cậu ta mở chiếc máy tính, trên màn hình đang hiện một đoạn Video với hình ảnh một cô gái mảnh khảnh có mắt màu tro xám bí ẩn đeo một chiếc mặt nạ che nửa khuôn mặt, mái tóc dài thả buông như một dòng thác chảy trên tay ghế óng ả, màu trắng của chiếc váy tôn lên vẻ thuần khiết của cô gái, tương phản với màu chiếc mặt nạ đen đỏ giống như nét cười của ác quỷ. Cả đoạn băng người con gái ấy chẳng nói bất kì điều gì, chỉ khẽ nhếch môi tạo thành một đường cong nhàn nhạt…”-Tôi là Nguyễn Ngọc Hải Sa, chủ nhân của dòng họ Nguyễn Ngọc đã trở về!”Cô bạn lớp trưởng khẽ đưa tay sờ sợi dây trước ngực, mặt đá hình giọt nước lóng lánh như phát sáng, khuôn miệng nhỏ lẩm bẩm:-Cuối cùng thì cậu cũng trở về!Trước mắt Hoàng Thu hiện lên hình ảnh của một cô bé với đôi mắt màu tro xám to tròn đang mỉm cười thật tươi, tay đung đưa chiếc dây chuyền.”-Tiểu Thu, từ giờ tớ sẽ gọi cậu là tiểu công chúa nhé! Mãi mãi là bạn của tớ nhé Thu! “-Mãi mãi…-Ai!Cô bạn không thèm ngước mắt ra ngoài cửa, cây bút trên mặt bàn đã nhanh chóng cắm phập vào cánh cửa gỗ. Nó cười cười bước ra khỏi chỗ nấp, trên mái tóc còn vương vài giọt nước mưa, không ngờ hôm nay đi sớm lại có thể thu thập được những thông tin hay đến vậy. -Cậu đã nghe thấy những gì?Nó bước đến chỗ cô bạn lớp trưởng, đưa ngón trỏ lên vuốt mái tóc cô bạn, kệ cho mấy người đứng xung quanh như muốn ăn thịt nó đến nơi, nó khẽ ngả người về phía trước, thổi một luồng hơi lạnh vào tai cô bạn.- Tôi chỉ muốn biết cô nàng Angel hay Nguyễn Ngọc Hải Sa có quan hệ như thế nào với mấy người thôi!- Cô ấy có quan hệ gì với chúng tôi thì cũng không liên quan gì đến cậu!Hoàng Huy nóng nảy kéo cổ áo nó, gằn mạnh từng tiếng vào mặt nó, đôi môi khẽ nhếch lên một nụ cười khinh thường, vặn nhẹ tay, nó thoát ngay ra khỏi sự khống chế của cậu bạn, đã thế nó còn đưa tay lên phuổi phuổi áo mình như vừa phải chạm vào thứ gì đó dơ bẩn lắm-Đừng nóng vậy chứ lớp phó, tôi nói thế nào nhỉ, cứ coi như là người quen của cô gái đó đi!-Dừng, Huy…Cậu nói cậu có quen Angel, bằng chứng là gì?-Đúng là lớp trưởng có khác, cậu có vẻ cảnh giác quá nhỉ ! Chiếc vòng này có thể là minh chứng chứ?Nói rồi nó vạch nhẹ cổ áo ra, để lộ chiếc dây chuyền hình giọt nước trong suốt. Bất giác tất cả các thành viên của lớp 11B3 đều sờ lên cổ mình, nơi có những chiếc mặt vòng cổ hình giọt nước đặc biệt được trang trí theo sở thích của từng người.-Chào mừng!…Thành viên mới!Lớp trưởng và lớp phó cùng tiến lên một bước giơ tay về phía nó nở một nụ cười thân thiện, nó cũng chào lại, đáy mắt khẽ thoáng qua một tia thích thú, thực sự thì lớp học này có liên quan gì tới quá khứ bị mất của nó hay không?