Bạn đang đọc Thực Ra Tôi Cũng Dùng Hack – Chương 15: Nhiệm Vụ Được Treo Giải Thưởng
“Ta nói nó là của ngươi.” Âm thanh của Rex không cho nghi ngờ.
“Nhưng con thật sự không thể nhận…” Âm thanh Simon dưới ánh nhìn lạnh băng của Rex mà càng ngày càng nhỏ, đôi tay lần thứ hai vì khẩn trương mà nắm vạt áo chính mình.
Cách Ngôn thấy Rex hoàn toàn không có bộ dáng muốn giải thích đánh phải tự mình nói: “Lời y nói ra thì sẽ không thu lại, ngươi cứ cầm đi.
Nếu ngươi lo lắng về những người đang mơ ước đến đồng vàng của ngươi thì yên tâm, bọn chúng đã bị chúng ta giải quyết rồi, trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối không dám gây phiền toái cho ngươi.”
Biểu tình Simon hơi hơi động, do dự mà nhìn cậu: “Đại ca ca, có thể nhờ ca một việc được không?” Nói xong còn trộm nhìn về phía Rex.
Nó đã nhìn ra, trong hai người thì nam nhân này tuyệt đối không thể chọc, một người khác thì không xác định nhưng nó có thể thử một chút.
“Ngươi nói thử xem.” Cách Ngôn không làm nó thất vọng, chỉ cần là việc không đặc biệt gây khó xử cho cậu.
“Ngài có thể giúp con đem số đồng vàng này đến gửi ở Hiệp Hội Lính Đánh Thuê không?” Một đứa nhỏ mang nhiều đồng vàng như vậy đến Hiệp Hội Lính Đánh Thuê rất dễ bị người nhớ thương.
“Hiệp Hội Lính Đánh Thuê còn có thể giữ tiền sao?” Cách Ngôn theo bản năng kinh ngạc một chút.
Ánh mắt Simon lộ vẻ kỳ quái mà nhìn cậu, Hiệp Hội Lính Đánh Thuê vốn dĩ là có thể giữ tiền mà, các quý tộc đâu có khả năng mỗi lần ra cửa lại mang theo một túi đồng vàng thật lớn chứ.
Cuối cùng Cách Ngôn giúp nó đem một nghìn đồng vàng gửi đến Hiệp Hội Lính Đánh Thuê rồi nhận được loại thẻ Đồng cấp bậc thấp nhất (gốc: một trương cấp bậc thấp nhất đồng tạp), cấp bậc cao nhất là thẻ Tinh, trung gian là thẻ Bạc cùng thẻ Kim.
Trái tim vẫn luôn treo cao của Simon cuối cùng cũng rơi xuống, khuôn mặt nhỏ tràn đầy xám xịt trước kia bây giờ xuất hiện tươi cười xán lạn, giống một hài đồng chân chính.
Nó khom lưng chín mươi độ nói lời cảm tạ đến Cách Ngôn và Rex xong liền nhẹ bước mà chạy về nhà.
Ngày hôm sau đứa nhỏ này liền mang theo mẹ và đệ đệ sấm rền gió cuốn mà rời trấn nhỏ Tris, đi đến nơi ở mới.
“Chúng ta cũng phải đến rừng rậm Tasha sao?” Cách Ngôn hỏi.
Đoàn dong binh Hắc Lang hiện tại đã biết mấy người Carlos trước khi mất tích đã đến rừng rậm Tasha, đoàn trưởng Locke chắc chắn sẽ đi một chuyến.
Ba người Carlos xác thật là chết ở rừng rậm Tasha, chỉ là cậu không quá minh bạch dẫn bọn chúng đến nơi đó có ích lợi gì.
Rex đột nhiên dừng lại, quay đầu nói ra câu dài nhất từ khi bọn họ nhận thức đến nay: “Ba người Carlos đã chết, nhưng ngươi còn chưa chết.
Hiện tại chỉ có hai kết quả: Một là hoàn toàn vứt bỏ thân phận Jimmy, biến thành một người khác.
Hai là ba người kia chết thảm, chỉ còn ngươi tồn tại.
Ngươi thích cái nào?”
Nếu để cậu chọn thì khẳng định cậu sẽ chọn cái thứ nhất.
Ai mà không muốn tồn tại với thân phận chân chính chứ, huống chi tình huống của Jimmy còn tương đối đặc thù.
Nhưng nếu cứ vậy mà làm thì sẽ dễ lưu lại tai họa ngầm, bởi vì cậu cũng không biết có người nào khác đã nhìn thấy bộ dáng chân chính của Jimmy hay không.
Nếu có, lời nói dối của bọn họ sẽ bị vạch trần, tương đương đem nhược điểm chủ động đưa vào tay đối phương.
Sự tình ngốc như vậy chính cậu sẽ không làm, đừng nói là Rex, y hẳn đã sớm nghĩ đến lựa chọn cái thứ hai.
Cách Ngôn liền cho thấy hết thảy lựa chọn đều đến từ quyết tâm kiên định của cậu, nhân cơ hội mà xoát độ hảo cảm.
Rex nhìn cậu một cái nhưng không nói gì.
Lúc sau hai người phát hiện trên bảng nhiệm vụ của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê có treo một giải thưởng có quan hệ với Thánh Thú, đoàn dong binh cùng với vài người giấu tên đều ở bên trên.
Trong đó kim ngạch giải thưởng tối cao chính là của Đoàn dong binh Hắc Lang tài đại khí thô.
Yêu cầu thấp nhất là đối phương phải có tu vi Kiếm Sĩ Cao Cấp hoặc Ma Pháp Sư.
Tất cả mọi người đều bỏ vốn gốc vì tranh đoạt Thánh Thú trong lời đồn kia.
Cách Ngôn phát hiện bọn họ chiếm được một ưu thế bẩm sinh, đó chính là địa điểm lui tới của Thánh Thú.
Căn bản là bọn họ không biết nhưng nhờ Jimmy nhấn mạnh điểm này trên tờ giấy giúp bọn họ nhặt được tiện nghi.
Rex ở trong trấn mua một ít đồ ăn, trong đó bánh mì và thịt ma thú chiếm đa số, còn có mấy bình rượu trái cây.
Hai người đi vào một ngõ nhỏ, lúc đi ra một đống lớn đồ ăn vốn trên tay đã biến mất.
Nhẫn trữ vật là vật rất hy hữu, tương đối thường thấy là một ít túi trữ vật cùng đai lưng trữ vật đơn giản, nhưng những loại này không gian trữ vật thường không lớn.
Tỉ như bên hông đoàn trưởng Hắc Lang Locke cũng có một cái đai lưng có thể tồn trữ, nhưng cũng chỉ có mười hai ô vuông, mỗi ô chỉ có thể chứa một vài đồ vật, số lượng cũng hữu hạn mà đây đã là đai lưng trữ vật tương đối thượng thừa.
Cách Ngôn cũng có một cái đai lưng trữ vật, là của Jimmy.
Bên trong có một vài đồng vàng, không gian cũng không lớn chỉ có năm ô vuông chứa một đống đồ vật thượng vàng hạ cám.
Sau khi cậu sửa sang lại thì phần lớn bị cậu ném đi, để toàn bộ đồ ăn vào.
Diện tích rừng rậm Tasha rất lớn, rất nhiều ma thú có thực lực cường đại sống ở đây.
Nếu không có thực lực chân chính thì không có khả năng có thể ở bên trong cả một ngày, ít nhất cũng phải có thực lực Kiếm Sĩ Trung Cấp.
Không mất bao lâu hai người đã đến cổng vào rừng tập Tasha.
Vết máu loang lổ trên mặt đất đã bị gió cát cùng dấu chân vùi lấp hơn phân nửa, vết máu trên hai tảng đá cũng biến đen, chỉ có thể mơ hồ nhìn được nơi này từng phát sinh chiến đấu thảm thiết đến cỡ nào.
Nhưng sẽ không có ai nghĩ đến mai táng ở nơi này chính là ba đại thiếu gia khí phách hăng hái Carlos kia..