Đọc truyện Thuần Huyết Huyết Tộc – Chương 281
Long Tử Nguyệt buông tay khỏi yết hầu Vô Phong, rút ra hai thanh chủy thủ sắc bén quan sát tình hình, Vô Phong thấy một cô nương kia có lẽ là người chỉ huy trận pháp công kích đầy linh động của đám hoạt tử nhân này chợt lên tiếng: “Tại hạ Long Vô Phong, từng tới bái phỏng công tử, công tử cũng đồng ý giúp tại hạ một chuyện. Hôm nay mạo muội dẫn theo muội muội tại hạ xông vào hy vọng cô nương không để bụng.”.
Nữ tử quan sát Vô Phong thì dung mạo tuy soái nhưng tuyệt đối không thể so cùng với Long Tử Nguyệt nhan sắc khuynh thành bên cạnh, mái tóc đỏ đặc biệt chói mắt điểm xuyết giữa mi tâm nàng có một đóa bỉ ngạn nở rộ, đôi con ngươi màu máu như muốn câu hồn đoạt phách đối phương, diễm áp quần phương song tiềm ẩn trong đó sự mạnh mẽ khi nhìn Long Tử Nguyệt dứt khoát rút hai thanh chủy thủ ra cảnh giác với bọn hoạt tử nhân.
Từ khi công tử biến Thất Sát cốc làm nơi dừng chân tạm thời không ít người đến cầu sự giúp đỡ từ công tử, bất quá chẳng có ai xông vào hiên ngang mà phá giải mê trận do công tử bày ở cửa cốc cả, Vô Phong là tên chán sống đầu tiên tự mình xông vào. Lần này còn dẫn theo cả muội muội đến, xem Thất Sát cốc của công tử thành nơi dạo chơi hay sao? Nữ tử tóc rực lửa với mỹ mạo tựa tiên nữ hạ phàm pha lẫn sự ma mị khó hiểu kia có lẽ là kẻ khó đối phó hơn cả Vô Phong – ca ca của nàng ta không chừng.
Trong khi bị nữ tử kia đánh giá trên dưới Long Tử Nguyệt cũng quan sát lại nàng ta, tuy nhiên người cổ đại tâm tư ẩn giấu quá kín kẽ, nàng chỉ cảm nhận theo linh tính nữ tử kia không thích nàng, lý do cụ thể gì thì nàng đoán bừa có lẽ là ghen tỵ với nhan sắc khối thân thể này đi… “Haha” – Long Tử Nguyệt cười nhỏ trong lòng bởi cái tính tự kỷ bản thân nàng ở hiện đại không chút thay đổi nào. Điều chỉnh tâm trạng nham nhở chính mình lại, Long Tử Nguyệt hắng giọng: “Cô nương thứ lỗi, do huynh ấy cứ lôi kéo ta theo cho bằng được rồi trực tiếp xâm nhập vào cốc, quấy rầy đến ngươi rồi.”.
Âm thanh ngọt ngào tựa yến ngữ oanh đề của Long Tử Nguyệt lọt vào tai nữ tử nọ càng làm cho nàng ta chán ghét Long Tử Nguyệt hơn, vốn còn muốn đáp trả thì có một giọng nam trầm ấm cất lên: “Chi Lộ không được vô lễ, cô nương thất lễ. Nha hoàn của tại hạ còn nhỏ, ít tiếp xúc với thế sự bên ngoài nên không hiểu chuyện.”.. Long Tử Nguyệt lắc đầu khách sáo: “Lỗi là do bọn ta chưa có sự đồng ý của công tử đã chạy đến tận đây, khiến mọi việc có chút hiểu lầm nhau thôi.”.
Vô Phong lúc này mới chen vào: “Công tử hảo! Tại hạ hôm nay dẫn muội muội ghé tệ xá vài ngày này làm phiền công tử rồi.”, Long Tử Nguyệt thản nhiên cất hai thanh chủy thủ vào thắt lưng, cúi xuống ôm U Minh Lang Vương lên tay, đôi mắt đẹp hướng về hắc y công tử trước mặt nói: “Ta họ Long tên Tử Nguyệt, không biết công tử xưng hô thế nào?”. Hắc y công tử nhìn dung mạo Long Tử Nguyệt cực kỳ chói, ắt hẳn đây là lý do ca ca nàng vì nàng mà không ngại nguy hiểm tiến nhập Thất Sát Cốc mong muốn hắn có thể giúp muội muội của y đây.