Thu phục Tiểu Dã Miêu: Người tình khó bảo

Chương 16


Bạn đang đọc Thu phục Tiểu Dã Miêu: Người tình khó bảo – Chương 16

Quay trở về lớp học,tôi cười ngay lấy lòng Soo Jin,phải điều tra thông tintừ Soo Jin mới được.
-Này.-tôi khìu Soo Jin
-Chuyện gì vậy?-Soo Jin quay xuống hỏi
-Thì có chuyện mà,lúc nãy thấy rồi nhá.-tôi cười nói
-Thấy…thấy gì chứ?-Soo Jin chột dạ hỏi
-Thì thấy chứ sao,lúc nãy cậu ma ranh lắm nha.-tôi cười gian nói
-Cậu…cậu thấy hả?-Soo Jin kinh ngạc khi tôi biết “bí mật” của mình
-Cậu đó bạn bè mà không nói gì hết.-tôi trách
-Tại mình muốn giữ bí mật thôi.-Soo Jin hối lỗi nói

-Không sao,chuyện này mình sẽ giữ bí mật,chỉ cho Ji Ki biết thêm thôi.-tôi nháy mắt nói
-Gì gì có mình thế?-Ji Ki nghe ai nói tên mình quay qua hỏi tôi
-Thì Soo Jin nè quen anh Yoo Bo mà không nói cho tị mình biết?-tôi nói
-Thật sao?-Ji Ki ngạc nhiên hỏi
-Thật,100% luôn.-tôi gật đầu
-Soo Jin cậu cũng ranh lắm nha,không nói gì hết.-Ji Ki nói
-Ừ thì xin lỗi,hôm nay mình bao chầu đi bar Fairy nha-Soo Jin lấy lòng
-Vậy đi,một chầu nha.-tôi mắt sáng rỡ nói,không gì bằng đi chơi hết
-Cậu dễ dụ thế.-Ji Ki “bái phục tôi”

-Có sao,mình được đi chơi là ok.-tôi tỉnh bơ đáp
-Ừ thì cậu chỉ thế thôi.
Soo Jin cười nói rồi cả đám “giải tán” quay lên tiếp tục buổi học.Còn Hyun Woo cũng “tra tấn” Yoo Bo xong xuôi,anh chàng Yoo Bo này dễ dụ ghê Hyun Woo chỉ nói bóng mây trời đất cũng khai hết trơn luôn,thành ra Hyun Woo ép Soo Bo cũng phải bao một chầu đi bar.
Sau khi tan học,tôi chạy xe nhanh về nhà để thay đồ đi bar chơi,phải diện chứ,hồi đó tôi thường xuyên lui tới nơi đó,tuy ồn ào nhưng sẽ giúp tôi khoay khỏa hơn,đặc biệt là thiếu anh Dong Hwa.Diện xong bộ đồ tôi chạy nhanh xuống nhà xin ba tôi vài ngàn won để đi chơi rồi đi ra thấy Ji Ki và Soo Jin đã đứng đợi sẵn
-Hey,hôm nay Je Jae nhà ta đẹp dữ bây.-Ji Ki chọc tôi
-Thôi đi cô nương,chọc hoài hơi tôi quýnh á.-tôi hăm he
-Thôi lẹ đi,tớ đợi lâu rồi nha.-Soo Jin giục
-Ừ cũng từ từ,hôm nay kiếm đâu ra chiếc xe này vậy.-tôi hỏi khi thấy chiếc xe Porsche mui trần nằm một đống
-Thì của ba tớ chứ ai,mình năn nỉ lắm ổng mới cho chạy đó.-Soo Jin đáp
-Ừ ba cậu siêu ha.-tôi đưa ngón tay trái lên
-Thôi đi đứng đó mà chiêm ngưỡng hoài lên lẹ đi.-Soo Jin hối
Tôi và Ji Ki cười xuề xòa rồi nhanh chóng “leo” vào ngồi.Chiếc xe từ từ lăn bánh,một hồi lâu dừng trước quán bar Fairy,từ xe ba cô gái bước ra,một với mái tóc búi cao bộ đồ ống phía dười xòe ra trông thật cao quí và chẳng ai ngoài Soo Jin.Cô gái thứ hai là Ji Ki với mái tóc bím để qua một bên,một phần tóc nhỏ che bớt khuôn mặt của cô,chiếc váy ren thắt chiếc nơ trắng ngang eo tôn lên vẻ đẹp kiêu kì.Còn tôi thì trong bộ váy vai trễ màu tím đậm,mái tóc xoăn thả dài ra tay tôi cầm chiếc bóp tím cùng màu thể hiện nét nữ tính.Cả ba bước vào mọi ánh nhìn đều chăm chú ngước theo nhìn,chọn một một bàn cả ba ngồi xuống


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.