Bạn đang đọc Thu phục Tiểu Dã Miêu: Người tình khó bảo – Chương 15
Kết thúc quá khứ đau buồn,tôi quẹt đi những giọt nước mắt lăn dài trên má,tôi đã hứa không khóc nữa,phải,lúc đó tôi đã làm lỗi với anh ấy thì lấy tư cách gì mà trách anh rời bỏ tôi chứ,tôi là đứa ích kỉ chính tay tôi đã buông anh ấy vậy mà giờ muốn níu kéo.
-Ê con nhỏ kia sao ở đây thế?-Hyun Woo ở đâu xuất hiện lạnh lùng nói
-Kệ tôi liên quan gì tới anh.-tôi đáp
-Ăn gì gan thế dám ăn nói với tôi vậy sao?-anh hăm he
-Thì sao?Tôi đang bực đấy đừng chọc tôi nha.-tôi hét
-Thế thì sao hả,tôi cứ thích đấy.-Hyun Woo cười khẩy nói
-Tên xấu xa.-tôi lườm rồi quay phắt người đi
-Nếu cô muốn công ty ba cô sụp đổ thì cứ bước đi.-Hyun Woo đe dọa
-Anh muốn gì?-tôi nén cơn giận nói
-Ngồi xuống.-Hyun Woo ra lệnh chỉ vào chiếc ghế
Tôi không nói gì chỉ lặng lẽ nghe theo,chỉ vì công ty ba tôi thôi.Hyun Woo chỉ đợi tôi ngồi xuống đã nằm xuống đùi tôi,hơi bất ngờ tôi hét
-Này anh làm gì thế?
-Yên nào.-Hyun Woo nhắm tịt mắt nói
-Biến thái.-tôi chữi nhỏ trong miệng
Mà nhìn kĩ mới thấy tên này cũng đẹp đấy chứ,hàng lông mi cong cao vút,đôi môi đỏ mọng khuôn mặt rất ư điển trai,nếu so sánh hắn với anh Dong Hwa thì chưa biết ai thắng thua.
-Nè,nè.-tôi kêu nhẹ hắn nhưng đáp lại chỉ là im lặng
-Chẳng lẽ hắn ngủ rồi sao?
Tôi thắc mắc nhìn thì thấy hắn đã ngủ tự lúc nào đúng là tôi thấy mình càng ngày càng giống “ôsin” của hắn mà,hắn bảo gì là nghe theo,đáng ghét.Gió hiu hiu thổi làm tôi buồn ngủ thêm nữa,khẽ nhắm mắt tận hưởng mùi thơm của gió của hoa lá xung quanh tôi thiếp đi lúc nào không hay.Khi tỉnh lại tôi không thấy Hyun Woo đâu nữa,tìm kiếm xung quanh chẳng thấy bóng của hắn huống chi là người.
-Chắc hắn đi rồi.-tôi thở dài
-Đi đầu cô đó,nè uống đi.-Hyun Woo đi đến quăng cho tôi hộp sữa
-Ở đâu thế?
-Mua đó,uống đi
-Cảm ơn.-tôi cầm hộp sữa lên tu một hơi
-Cô chưa được ăn hay sao mà uống thế?
-Ngon mà.-tôi thản nhiên đáp
-Nhìn kìa lem ra miệng như con mèo ấy.-Hyun Woo chỉ mặt tôi
-Hả,ở đâu??-tôi sờ mặt mình
-Không phải ở đây nè.-Hyun Woo kề tay lau giùm tôi sữa dính trên mặt
Khẽ ngước nhìn bất chợt cả hai chạm mặt nhau khoảng cách rất gần có thể cảm nhận được hơi thở của nhau,tôi cố kìm nén sự ngượng nghịu trong mình
-Gì thế?-Hyun Woo thấy tôi lạ hỏi
-Có gì đâu.-tôi đáp
-Còn nói không có gì,mặt cô đỏ gắt kìa,sốt hả?-Hyun Woo hỏi han
-Sao hôm nay anh lạ thế,tự nhiên quan tâm đến tôi.-tôi không khỏi thắc mắc hỏi
-Thì thích thôi.-Hyun Woo nhún vai ngồi kế tôi
-Ừ.
Trong lúc vô tình tôi và Hyun Woo bắt gặp cặp nam nữ nào đó đang nói chuyện “yêu đương” với nhau còn trong rất quen nữa.Sau một hồi nhìn kĩ tôi nhận ra cô gái đó là Soo Jin còn chàng trai là bạn của anh Yoo Bo
-Là Soo Jin kìa.-tôi nói
-Suỵt im nghe nào.-Hyun Woo ra ám hiệu kéo tôi lại gần nghe cuộc đối thoại
-Anh Yoo Bo…em thích anh…làm bạn trai em nha-Soo Jin cúi đầu nói
-Anh cũng thích em,vậy mình quen nhau nha.-Yoo Bo đáp
-Thật sao?-Soo Jin ngạc nhiên hỏi
-Thật.
-Vậy thì hay quá,nhưng em muốn giữ bí mật
-Ừ tạm thời cứ tìm hiểu nhau rồi sau này hả nói ọi người biết.
-Dạ.
-Con nhỏ này quen bạn trai cũng khống nói ình.-tôi thầm tức
-Yoo Bo cũng đâu có nói chotôi biết.-Hyun Woo đáp lại
-Cái đó khác tôi với Soo Jin là bạn mấy chục năm mà.-tôi cãi
-Thì tôi với Yoo Bo cũng vậy-Hyun Woo cũng chịu thua nói
-Hứ cãi anh tôi hao hơi lắm,tôi tự đi hỏi Soo Jin.
-Me too.
Nói rồi tôi và Hyun Woo chia nhau làm hai ngã,hắn đi điều tra Yoo Bo còn tôi thì kiếm thông tin từ Soo Jin