Thốn Mang

Chương 75: Lý Thạc (thượng)


Đọc truyện Thốn Mang – Chương 75: Lý Thạc (thượng)

Màn đêm bao trùm Mahattan, gió đêm lạnh lẽo gào thét, Lý Dương thân trên mặc hắc y, ngồi trên mái hiên biệt thự. Lúc này trong phòng ngủ của mình, Điền Cương đang tiêu hoá nửa bộ “Huyền Vũ bí điển” vừa mới tiếp thụ, Lý Dương không muốn đả động hắn nên đi ra ngoài.
Lý Dương cứ ngồi như vậy, hắn không muốn suy nghĩ, để mặc cho đầu óc trống rỗng, có như vậy, hắn mới cảm thấy không có chút gánh nặng. Gió lạnh xâm nhập vào toàn thân Lý Dương, nhưng hắn không có chút cảm giác nào, ngửng đầu hướng về phương đông, một tình cảm nhớ quê hương vấn vương trong đầu, đệ đệ của mình thì tranh đấu trong hắc đạo, còn có mẫu thân thì sống một mình tại nơi thôn quê. Lúc xưa Lý Dương đã từng thấy cuộc sống thanh đạm của mẹ, tuy bình đạm nhưng hắn cũng cảm thấy an tâm. Nhưng đệ đệ của mình thì hắn thực không an tâm được.
Luận trí óc, luận mưu kế, Lý Dương tuyệt đối không phải là đối thủ của Lý Thạc, nhưng Lý Thạc một mình xâm nhập vào hắc đạo, mặc dù đã gia nhập Hồng Bang, nhưng Lý Dương vẫn lo lắng cho đệ đệ, dù sao ở nơi đầu gươm mũi giáo cũng thật là quá nguy hiểm.
Quốc nội.
Hồng Bang lịch sử lâu dài, bang quy nghiêm khắc, đứng đầu không nghi ngờ gì chính là Bang chủ và các trưởng lão. Uy tín tối cao trong Hồng Bang không phải Bang chủ, ngược lại chính đại trưởng lão niên kỷ đã hơn trăm tuổi, đại trường lão giờ muốn nghĩ hưu hồi hương hưởng phúc, vị trí trưởng lão vì thế mà trống một chỗ.
Nhưng trong Hồng Bang có tư cách, có năng lực thành trưởng lão kế tiếp chỉ có hai người : Lý Thạc và Tằng Hồng Cương.
Nếu không phải hai người niên kỷ không lớn, có lẽ với công trạng của hai người sớm đã có thể thành trưởng lão rồi, mặc dù quá khứ hai người không thành trưởng lão, nhưng hai thành thị quan trọng nhất ở quốc nội là Bắc Kinh và Thượng Hải đã phân biệt do hai người toạ trấn, từ điểm này có thể nhìn ra Hồng Bang rất xem trọng hai người.
Lần này vị trí trưởng lão bị trống, so sánh với hai người, những người khác còn xa mới có tư cách. Nhưng vị trí trưởng lão chỉ có một, vậy rốt cuộc phải cấp cho ai ?”

Trong nội bộ bang phái tranh cãi không ngừng cuối cùng quyết định bỏ phiếu, do đường chủ các thành thị và các trưởng lão bỏ phiếu quyết định.
“A Trí, ta đưa cho ngươi danh sách, các nhân vật cao cấp của Hồng Bang có tên trên đó đều đã gửi lễ vật đến chưa, bọn họ có tiếp nhận hay không ?” Tằng Hồng Cương hỏi thanh niên đứng trước mặt, khoảng thời gian này Tằng Hồng Cương có thể nói là kích động không thôi, Hồng Bang trưởng lão, vị trí này làm bao nhiêu người đỏ mắt, hơn nữa Bang chủ tương lai của Hồng Bang cũng là từ trong các trưởng lão tuyển chọn ra.
Mặc dù trong lòng kích động, nhưng hắn vẫn phải cẩn thận chuẩn bị tiến hành mọi việc, đối thủ của hắn là Lý Thạc, một hắc đạo thiên tài mới 16 tuổi gia nhập Hồng Bang đã lập được đại công, Tằng Hồng Cương làm sao có thể cảm thấy an tâm được.
“Đại ca đã để các huynh đệ phụ trách tình báo phân tích mỗi một vị trưởng lão và đường chủ của bổn bang, từ đó phán đoán ra người có thể thiết lập quan hệ, sau đó thành danh sách đưa cho chúng ta, chúng ta lúc đó gửi lễ vật bọn họ đương nhiên là nhận. Bất quá chúng ta có một số huynh đệ vô tình phát hiện được, có một số đường chủ khi nhận lễ vật vật của chúng ta, không ngờ lại nhận cả lễ vật của Lý Thạc, tình huống tựa hồ có chút bất diệu !” Thanh niên nói đến đó liền nhíu mày.
“Hừm, điều này ta cũng biết, mấy tên đó muốn bắt cá hai tay, thực đúng là hồ tư loạn tưởng, bất quá hiện tại chúng ta còn phải dựa vào bọn chúng ! Hừm hừm, tin rằng hiện tại Lý Thạc hắn cũng đang đau đầu vì mấy tên gió lựa chiều nào theo chiều đó này”. Bất ngờ sắc mặt Tằng Hồng Cương thoáng qua một tia âm lãnh, “nhưng Tằng Hồng Cương ta không thể giao quyền phán quyết cho người khác. A Trí, tiểu đội đặc chủng ta đã huấn luyện lâu này cũng nên có tác dụng rồi, chấp hành “Trảm thủ kế hoạch” !”
A Trí vừa nghe thấy trong lòng liền chấn động nói : “Đại ca, cái … …cái này dùng đối phó với người trong bang phái, có thể phải chịu hình phạt tam đao lục động, vậy… …”
“Hừm !” Tằng Hồng Cương lạnh lùng liếc nhìn A Trí, khẽ hừ lạnh một tiếng, còn A Trí nghe vậy, lập tức chấn động, bất đầu hối hận vì câu nói vừa rồi.
“Hành động trảm thủ lần này sẽ do ngươi và Cương Tử cùng phụ trách !” Tằng Hồng Cương nguyên bổn muốn để ái tướng tâm phúc A Trí của mình phụ trách, nhưng hiện tại lại cảm thấy không an tâm. A Trí lập tức gật đầu tuân theo, hắn đương nhiên là hiểu rõ đại ca của mình, cho dù thân như thủ túc, Tằng Hồng Cương cũng có thể giết không chớp mắt.

Đại bản doanh của Hổng Bang tại Giang Tô Dương Châu.
Lý Thạc đi máy bay đến Nam Kinh, sau đó đi xe đến Dương Châu.
Trên đường cao tốc, xe lao đi vun vút, Lý Thạc đang nhắm mắt dưỡng thần, đại hội trong bang lần này đối với hắn mà nói là phi thường trọng yếu, một khi thành trưởng lão trong bang, quyền lợi hắn sẽ đại đại tăng gia, trước đây phàm là những trưởng lão và đường chủ có quyền lợi bỏ phiếu đều được hắn phân tích cả rồi. Cuối cùng thông qua các loại thủ đoạn, cùng nỗ lực đã tranh thủ được hảo cảm của các vị trưởng lão, đường chủ.
“Tằng Hồng Cương cái thằng ngốc này, cứ luôn nghĩ cường quyền và kim tiền là hữu hiệu nhất, nhưng hắn làm sao hiểu được có những khi cảm tình cũng rất quan trọng !” Lý Thạc khẽ cười lạnh.
Xe hơi được chế tạo đặc biệt để chống đạn, trên xe đều là cao thủ chân chánh, xe cứ như vậy mà đi.
Lý Thạc vẫn nhắm mắt dưỡng thần, hốt nhiên cùng với tiếng thắng xe “Dát ~~~” mãnh liệt, Lý Thạc mở bừng mắt ra, lúc này một xe ở phía trước đang đột nhiên thắng gấp, bản thân ngồi trên xe do phản ứng không kịp nên bị đụng mạnh vào ghế trước.
“Xuống xe !”

Lý Thạc hạ lệnh một tiếng, tiên thiên chân khí trong thể nội vận chuyển, thân thể loé lên, lập tức xuyên qua cửa sổ phóng vào một bên đường cao tốc, đám thủ hạ cao thủ bảo hộ cho hắn cũng lần lượt phóng ra, nhưng bên đường cao tốc đã có sẵn người mai phục.
Tiếng súng hãm thanh ! Dưới một tràng súng, thủ hạ vệ sĩ của Lý Thạc lần lượt tử thương quá nửa, chỉ còn lại hai người, tuy vậy bọn họ cũng bị thương nhẹ.
Thân thể Lý Thạc lập tức chuyển động liên tục, đao mang trong tay loé lên, từng ngọn phi đao trực tiếp nhắm vào địch nhân.
Tiểu Lý Phi Đao !
“Phanh !” “Phanh !”
Phi đao xạ kích không ngờ lại phát xuất ra thanh âm như đụng vào sắt thép, Lý Thạc lập tức biến sắc : “Xem ra Tằng Hồng Cương từ chuyện của đại ca đã biết được ta học Tiểu Lý Phi Đao, đã chuẩn bị loại áo giáp chế tạo từ vật liệu đặc biệt, hừm, bất quá không lẽ ta chỉ có Tiểu Lý Phi Đao thôi sao ?” Thân hình Lý Thạc quỷ dị, lúc dừng lại, lúc gia tốc, hơn nữa phương hướng đi tới cũng khiến người không thể đoán ra được, chỉ trong thời gian một cái hô hấp đã vọt tới trước mắt địch nhân.
Cận thân công kích !
“Hô hô !” Song chưởng Lý Thạc công kích với tốc độ kinh nhân, tựa như thiên thủ quan âm, thoáng chốc đã công kích cả chục cao thủ.
Nhưng địch nhân lại không có kẻ nào gục ngã.

“Hừm, lần này Tằng Hồng Cương phái đến toàn là cao thủ, xem ra thực sự phải dùng sát chiêu rồi !” như huyễn ảnh xuất hiện trước mắt kẻ địch, từng đợt bạch vụ nhàn nhàn toả ra.
“Ách !” Một tên trong nháy mắt ngã xuống, tiếp liền sau đó, những kẻ khác đang công kích Lý Thạc cũng lần lượt ngã xuống.
Sắc mặt Lý Thạc thoáng một tia cười âm lãnh : “Tằng Hồng Cương, ngươi có thể vẫn chưa biết Lý Thạc cũng là cao thủ dùng độc, Đoạn Hồn tán phát ra, đám tam cấp cao thủ này còn chưa chịu mất mạng !”
“Kế hoạch 1 thất bại, tiến hành kế hoạch 2 !”

Do bận thi cử nên những ngày tới sẽ không có post truyện nữa, mong các huynh đệ thông cảm.
Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.