Thốn Mang

Chương 74: Bá vương thu đồ (hạ)


Đọc truyện Thốn Mang – Chương 74: Bá vương thu đồ (hạ)

“Lý Dương, ngươi mau chuẩn bị, lời của bổn Bá vương sẽ đồng thời vang lên trong đầu hắn và ngươi, ngươi theo đó mà hành sự !” Lời Hạng Vũ vừa phát ra, Lý Dương lập tức vận khởi 12 phần tinh thần.
Lúc này Lý Dương đang ở trong phòng ngủ.
Điền Cương tuy nằm nghỉ trên giường của Lý Dương, nhưng thực sự không làm sao ngủ được, mặc dù vừa mới thụ thương, nhưng trải qua sự trị liệu thần kỳ đó, hiện tại thân thể hắn không còn vấn đề gì, có điều trong lòng hắn luôn cảm thấy nghi hoặc, tốc độ phục hồi của thương thế mình sao lại có thể khủng bố như thế ?
“Mộc Dịch vừa rồi không có hồi đáp câu hỏi của ta, lẽ nào huynh ấy có bí mật ?” Điền Cương trong lòng thầm nghĩ.
“Tiểu tử, đừng hồ tư loạn tưởng, Mộc Dịch hắn sở dĩ không hồi đáp câu hỏi của ngươi, đó là vì bổn Bá vương !” Thanh âm hồn hậu bá đạo vang lên trong đầu Điền Cương.
Điền Cương trong lòng đại kinh, thân thể tung lên, trực tiếp từ trên giường nhảy xuống, kinh hãi hỏi : “Ngươi là ai ?”
“Ha ha, ta là ai ? Ngươi trước tiên đừng quản đến thân phận của bổn Bá vương, giờ bổn Bá vương hỏi ngươi, ngươi có tin vào sự tồn tại của tu chân giả không ?” Điền Cương nghe thấy âm thanh trong đầu, trong lòng lại chấn kinh, Điền gia hắn tại quốc nội cũng được tính là một gia tộc cổ lão, đối với tu chân giả cũng có miêu tả.
Điền Cương cẩn thận đề phòng hỏi : “Lẽ nào người là tu chân giả trong truyện thuyết ?”
“Ha ha… …” Tiếng cười lớn của Hạng Vũ lại vang lên, “tu chân giả, bổn Bá vương thân phận thế nào, làm sao có thể là tu chân giả nhược tiểu được ?”

Tu chân giả nhược tiểu !
Điền Cương nhất thời bị câu nói này doạ khiếp, Điền gia hắn có nội công gia truyện, tu chân giả trong mắt họ chính là thần tiên trên lục địa, nhưng trong mắt của người thần bí này, tu chân giả không ngờ chỉ xứng hai chữ “nhược tiểu”.
“Vậy người là ai ?” Điền Cương vừa chấn kinh lại vừa tò mò.
“Bổn Bá vương nói cho ngươi biết, tu chân giả sau khi tu luyện được một thời gian sẽ độ kiếp phi thăng, trong đó có một số tu ma giả sau khi độ kiếp sẽ phi thăng ma giới, bổn Bá vương chính là đính cấp cao thủ trong ma giới !” Hạng Vũ ngạo nghễ nói.
Điền Cương cũng có nghe qua cái gọi là “bạch nhật phi thăng”, nghe Hạng Vũ nói vậy trong lòng không khỏi suy nghĩ : “Tu chân giả phi thăng xem ra không chỉ lên tiên giới, còn có một số lên ma giới, thần bí nhân này tựa hồ chính là cao thủ trong ma giới, a ! Nói vậy không phải là hắn ta còn lợi hại hơn phi thăng tu chân giả sao ?”
So với phi thăng tu chân giả còn lợi hại hơn !
Điền Cương vừa đưa ra kết luận này, nhất thời mắt trợn tròn, trong nháy mắt đã đặt thần bí nhân lên vị trí chí cao trong lòng.
“Vậy thương tích tôi là do người trị sao ? Người vì sao lại cứu tôi ?” Điền Cương liên tiếp hỏi, hắn thực cảm thấy khó tin, bản thân một người bình thường có gì đáng để cho một người còn lợi hại hơn phi thăng tu chân giả quan tâm đến chứ.

“Đương nhiên là bổn Bá vương cứu, vì sao cứu người à ? Đó là bởi vì bổn Bá vương thấy ngươi thiên phú không tệ, quyết định thu người làm đồ đệ”. Hạng Vũ cuối cùng đã lộ ra cái đuôi hồ li.
Điền Cương giật mình, trong nhất thời kinh hỉ và nghi hoặc cùng bộc phát ra, một cao thủ còn lợi hại hơn cả phi thăng tu chân giả muốn làm sư phụ mình, hắn đương nhiên là nguyện ý, nguyện vọng suốt đời hắn là không ngừng đề cao bàn thân, không ngừng đột phá bản thân, không ngừng khiêu chiến bản thân ! Do vậy hắn mới luôn muốn khiêu chiến với Lý Dương.
Trong đầu Lý Dương cứ vang lên những lời của Hạng Vũ, nhưng đến giờ phút này Lý Dương cuối cùng đã ra tay.
“Điền Cương, đừng sững sờ nữa, mau đến bái sư, Bá vương thu ngươi làm đồ đệ là vận khí của ngươi đó, ta đã muốn bái Bá vương làm sư mà Bá vương cũng không chịu thu ta đó !” Lý Dương mở cánh cửa ngăn cách ban công và phòng ngủ đi vào.
Điền Cương sững người.
Hạng Vũ lập tức vội vàng nói : “Bổn Bá vương thu đồ rất nghiêm, ngay cả tên Lý Dương này bổn Bá vương cũng không có thu làm đệ tử”.
“Lý Dương là ai ?” Điền Cương trừng mắt hỏi.
Hạng Vũ lúc này mới phát hiện mình nói lỡ mồm, nhưng Lý Dương thì không để tâm : “Ta chính là Lý Dương, ta vốn tên thật là Lý Dương, Mộc Dịch chỉ là một cái tên khác của ta !” Lý Dương trước giờ không phủ nhận Mộc Dịch không phải là tên của mình, kể từ khi Khương Tuyết gọi hắn “Mộc Dịch ca ca”, hắn đã quyết định “Mộc Dịch” thành một cái tên khác của mình. Sở dĩ hiện tại nói với Điền Cương, chủ yếu là vì hắn coi Điền Cương là người phe mình.

Điền Cương nhất thời ngạc nhiên, rồi lập tức cười nói : “Cũng đúng, ở địa hạ quyền đàn thì nên đổi lấy một cái tên khác, không như đệ, ngay cả tên cũng không đổi, bất quá đệ không lo lắng có người dám làm phiền đệ”.
Điền Cương trong lòng liền chuyển động : “Ngay cả Lý Dương mà cũng tán dương như vậy, xem ra đây đúng là một đính cấp cao thủ, hơn nữa có thể khiến thanh âm vang lên trong đầu ta, đây đã là một thủ đoạn kinh thiên rồi. Ừm, dù sao bái hắn ta làm thầy đối với ta cũng không có chỗ nào thiệt !”
Điền Cương đã quyết định bái Hạng Vũ làm thầy, nhưng đúng khi Điền Cương đang phân vân, Hạng Vũ lại thực sự chờ không được.
“Lý Dương, còn không mau hành sự ?” Hạng Vũ thôi thúc, đệ tử có được tiên thiên thổ đức chi thân đối với hắn thật lá quá quan trọng. Một phàm nhân có tiên thiên thổ đức chi thân tại ma giới thậm chí có thể dẫn khởi một số siêu cấp cao thủ chiến đấu giành giật để thu làm đệ tử.
Lý Dương chấn động, nhớ lại nhiệm vụ của mình, lập tức nói với Điền Cương : “Điền Cương, ta biết đệ muốn khiêu chiến với ta, nhưng ta có được sự giúp đỡ của Bá vương, Bá vương mặc dù không có thu ta làm đệ tử, nhưng cũng chỉ đạo cho ta vài điều, cứ tiếp tục như vậy, khoảng cách giữa ta và đệ sẽ càng lúc càng lớn, đệ căn bản không thể bắt kịp ta”.
Điền Cương nghe vậy rùng mình, Lý Dương tiếp tục nói : “Toàn phàm nhân giới không có một người nào có nhiều kinh nghiệm như Bá vương, Bá vương có những đính cấp bí tịch lợi hại, chỉ có bái Bá vương làm thầy, đệ mới hy vọng khiêu chiến với ta !” Lý Dương dụ hoặc Điền Cương.
Điền Cương cười ha ha : “Không phải chỉ là bái sư thôi sao ? Có vị đính cấp sư phụ như vậy, Điền Cương tôi cao hứng còn không kịp ? Sao lại không đáp ứng ?”
“Vậy đệ vừa rồi vì sao không đáp ứng?” Lý Dương hỏi ngược lại.
Điền Cương cười nói : “Đệ đang định đáp ứng, nhưng huynh lại nói không ngừng, khiến đệ không cách nào nói được, làm sao có thể trách đệ ?”

Lý Dương và Hạng Vũ nhất thời ngạc nhiên.
“Rất tốt, còn lễ bái sư thì bỏ đi, bổn Bá vương không giống như mấy lão già thích rườm rà ở tiên giới. Kể từ ngày hôm nay, ngươi là đệ tử thứ tư của ta”. Hạng Vũ vui vẻ tuyên bố, tìm được một đệ tử có tiên thiên thổ đức chi thân, cho dù bắt Hạng Vũ phải ở lại phàm nhân giới cả vạn năm hắn cũng nguyện ý.
“Hiện tại nên cấp cho đệ tử một bộ công pháp thuộc tính Thổ. Công pháp tu luyện thuộc tính Thổ ?” Hạng Vũ lúc này mới suy nghĩ, “mẹ nó, công pháp tu luyện thuộc tính Thổ bổn Bá vương cũng có ba bộ, nhưng đều là loại cấp thấp, cấp chúng cho đệ tử quý báu này không phải là lãng phí tư chất thiên phú sao ? Nhưng mà kiếm đâu ra đính cấp công pháp thuộc tính Thổ đây ?” Hạng Vũ vắt óc suy nghĩ.
“Có rồi, ta không phải có nửa bộ đính cấp công pháp thuộc tính Thổ — “Huyền Vũ bí điển” sao, mặc dù chỉ có nửa bộ đầu không có nửa bộ sau, nhưng vẫn có thể tu luyện đến cảnh giới Ma soái. Chờ lên ma giới bổn Bá vương sẽ đi xin tên khốn đó nửa bộ sau, nếu như tên khốn đó không đưa, bổn Bá vương sẽ tự thân đi nhờ Xi Vưu sư tôn !” Hạng Vũ trong lòng đã có quyết định.
“Đồ nhi, hiện tại sư phụ truyền cho ngươi tu thể đính cấp công pháp “Huyền Vũ bí điển”, ngươi hãy cẩn thận tu luyện !”

Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.